Cái cảnh tượng này nhìn qua, có vẻ rất hài hoà, đương nhiên, nếu như không cân nhắc một đạo ánh sáng bén nhọn xuyên qua lồng ngực của Trần Phong.
"Ngươi thắng." Trần Phong hư nhược nói ra.
"Dĩ nhiên." La Nguyên nhẹ nhàng đặt bàn tay lên đạo ánh sáng nói: "Yên tâm, không có đảo ngược, đạo ánh sáng này, có thể phong cấm hết thảy năng lực khôi phục cùng với trùng sinh..."
"Đây cũng chính là lý do vì sao lúc nãy ta không để ngươi giết chết ta, mà tự mình tự sát!"
"Bởi vì, nếu như bị ngươi dùng một loại thủ đoạn đặc thù như thế này, có thể ngay cả năng lực Niết Bàn Trùng Sinh cũng sẽ vô hiệu!"
La Nguyên cười tàn nhẫn.
"Cho nên, hãy an tâm đi chết đi." La Nguyên hung hăng đè đạo ánh sáng xuống.
Phốc!
Đạo ánh sáng lại một lần nữa xỏ xuyên qua trái tim của Trần Phong. Khí tức của Trần Phong bỗng nhiên trở thành như có như không, tùy thời có thể yên diệt.
"Ngươi..." Trần Phong nhìn về phía La Nguyên, rất là không cam tâm nói: "Ngươi...không nghĩ ra được rằng, ta có thể sẽ sống lại hay sao?"
"Sống lại?"
"Không thể nào."
La Nguyên cười lạnh.
"Được a." Ánh mắt của Trần Phong trở nên mê ly: "Ngươi cũng đã biết, ta còn có một con át chủ bài, có thể sống lại..."
"Vô dụng." La Nguyên bĩu môi nói: "Ta đã nói qua, ta có thể phong ấn hết thảy thủ đoạn!"
Trần Phong: "..."
"Ngươi lại có thể kiên định đến như vậy hay sao?" Trần Phong bỗng nhiên cười nói: "Cũng đúng, cứ lừa dối ngươi mãi như vậy, lời nói của ta cũng sẽ không đáng tin cậy."
"Hửm?" Tâm thần của La Nguyên nhảy một cái.
Cái tên này nói chuyện, làm sao lại âm dương quái khí như thế.
Theo lý thuyết...Trần Phong nên chết rồi!
Bây giờ Trần Phong vẻn vẹn chỉ nói ra một câu, thế nhưng...làm sao hắn lại cảm thấy bất an như vậy?
Sống lại?
Không thể nào!
Bởi vì đạo ánh sáng này, ngay cả năng lực Niết Bàn Trùng Sinh của hắn đều có thể phong ấn, Trần Phong đương nhiên sẽ không thể sống lại, nhưng vì sao nghe xong câu nói này của Trần Phong, trong đáy lòng của hắn lại cảm thấy run rẩy?
Hắn không biết.
"Đáng tiếc."
"Ý chí của ngươi kiên định rằng chắc chắn là ta sẽ chết, bằng không thì, ta nhất định sẽ sống lại..." Trần Phong rất là tiếc nuối nói.
"? ? ?" La Nguyên có một chút phát mộng.
Ý chí kiên định của hắn, cùng với việc Trần Phong sống lại sẽ có quan hệ gì?
"Ha ha." Trần Phong cười, cho dù khí tức đã vô cùng yếu ớt, thế nhưng, hắn y nguyên vẫn cười.
"La Nguyên a..."
"Ngươi có phát hiện ra hay không, kế hoạch của ngươi, hết sức thuận lợi..."
"Thậm chí, ngay cả việc đánh bại ta trong lúc trọng thương, ngay cả cảm giác tràn đầy thành tựu khi đạt được thắng lợi, cũng giống như đúc cùng với trong kế hoạch của ngươi?"
Khí tức của Trần Phong càng ngày càng yếu.
"Một kế hoạch thật sự là rất hoàn mỹ..."
Xoạt! Trần Phong ngoẹo cổ sang một bên.
Tử vong.
Trần Phong, chết rồi.
Thế nhưng lời nói cuối cùng của hắn, lại làm cho đáy lòng của La Nguyên phát lạnh.
Có ý tứ gì? ! Giống như đúc cùng với trong kế hoạch của hắn? Đây là ảo giác hay sao?
Không! Khẳng định không phải!
Vậy cái tên đáng chết này, vì cái gì lại nói như vậy? !
Hắn chợt nhớ tới, lần trước vào thời điểm Trần Phong giả chết, hắn vì thế đã bị lừa dối mấy chục năm! Thế nhưng không giống nhau, lần này Trần Phong đã chết thật sự!
Chết ở trước mặt của hắn! Là do tự tay hắn giết chết!
Cho nên, hắn khẳng định, Trần Phong đã thật sự chết rồi, còn do hắn tự tay giết!
Thế nhưng...lời nói cuối cùng của hắn là có ý gì?
La Nguyên không hiểu kinh sợ đứng lên, đây chính là hạt giống do Trần Phong bỗng nhiên chôn vào trong lòng của hắn, lừa dối hắn? Hay là thật sự có đồ vật kỳ quái nào đó? Hắn không biết!
Còn có những lời kia, lại là có ý gì? La Nguyên triệt để bối rối.
Hắn cảm giác được, chính mình lại rơi vào bên trong một cái vòng luẩn quẩn nào đó.
Cái tên Trần Phong này, coi như chết rồi, cũng muốn khiến cho hắn phát điên hay sao? ! La Nguyên rất nhanh liền tỉnh táo lại.
Hắn biết, hắn không thể suy nghĩ như vậy, ý chí của hắn cần phải kiên định hơn, quản Trần Phong có âm mưu gì, hắn chỉ cần đối mặt chính diện là được, bất quá chỉ là đám bằng hữu yếu ớt của Trần Phong ở bên ngoài mà thôi!
Ít nhất vào thời điểm hiện tại, không có bất kỳ người nào có thể ngăn trở được hắn! Ở cái thế giới Thuỷ Cung này, hắn chính là chủ nhân duy nhất!
Ha ha, sau đó...trở về hiện thực, chưởng khống toàn bộ thế giới! La Nguyên suy nghĩ như vậy.
Quả nhiên, La Nguyên hắn, mới là nhân vật chính chân chính trên cái thế giới này!
Sau đó, trước khi đi, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn thi thể của Trần Phong, trong nháy mắt liền sợ mất mật, cả người phát lạnh, bởi vì ở cái chỗ kia, thi thể của Trần Phong...lại không giống nhau!
"Làm sao có thể? !" Lông tơ của La Nguyên run rẩy.
Hắn điên cuồng vọt tới, hắn kéo thi thể của Trần Phong ra, gắt gao quan sát, toàn thân trở nên băng lãnh.
Thi thể, vẫn còn ở đó.
Thế nhưng, cỗ thi thể bị hắn giết chết, lại không phải là Trần Phong, mà là... Ngô Huy! ! ! Chính là đồ đệ của Trần Phong.
Oanh! Trong đầu óc của La Nguyên nổ vang.
Vào giờ khắc này, những sự tình kỳ quái không hiểu trước đó, dường như rốt cục cũng đã được giải thích!
Vì cái gì...Tần Hải bỗng nhiên bắt đầu giết người!
Bởi vì Ngô Huy xuất hiện! Hắn ngụy trang thành Tần Hải, làm cho những thần kinh kia cảm thấy hoảng sợ, vào thời điểm bọn hắn sợ hãi Tần Hải ra tay giết người, như vậy thì Tần Hải, nhất định sẽ giết bọn hắn!
Vì cái gì đáp đúng câu hỏi của Khổng Bạch cũng sẽ bị giết chết? Đồng dạng, bởi vì có một số người vì quá sợ hãi, cho nên sợ hãi Khổng Bạch giết mình, cỗ ý niệm đó quá mức mãnh liệt, cho nên lực lượng cầu nguyện của Ngô Huy xuất hiện.
Ừm, còn có cả chính hắn! ! ! Hắn bỗng nhiên biết, Trần Phong vì cái gì lại nói cho hắn biết kế hoạch của mình! Trần Phong nói cho hắn biết thực lực của mình là Chân Thần cao giai, sau đó nói ra năng lực của mình, cái gì mà đồng dạng loại hình, vân vân...
Hết thảy tất cả, cũng chính là để cho hắn tưởng tượng!
Khó trách, Trần Phong lần này lại khó đánh như vậy!
Khó trách, mỗi một lần hắn khẩn trương đánh ra chiêu số, sẽ vừa vặn bị khắc chế.
Khó trách, kết quả sau cùng, lại giống như đúc so với trong sự tưởng tượng của hắn, đúng vậy a, hết thảy đều giống hệt như trong kế hoạch của hắn, đơn giản là quá hoàn mỹ!
Nguyên lai...từ đầu đến giờ là do hắn tự đối đầu với chính mình!
Ha ha ha ha ha! La Nguyên cười lớn, thậm chí còn cười ra nước mắt.
Thật thảm thương, thật đáng buồn.
Nguyên lai, hắn dùng hết thảy thủ đoạn, chỉ là giết được một cái Trần Phong do hắn tưởng tượng ra? Giết một tên Ngô Huy? Đồ đệ của Trần Phong?
Ha ha ha ha ha! Tiếng cười của La Nguyên bỗng nhiên hơi ngừng.
Bởi vì, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, nếu như Ngô Huy ở đây, như vậy Trần Phong ở đâu?
Oanh! Một tiếng nổ vang xé rách thương khung.
Ở một nơi nào đó trong dị thế giới, có một bóng người từ trong chỗ bế quan đi ra.
La Nguyên vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua, toàn thân liền phát lạnh, bởi vì người đó, thình lình đúng là Trần Phong! ! ! Trần Phong bây giờ đã bước vào cấp độ Chân Thần cao giai! ! !