Trần Phong thì thào tự nói.
Thôi được, đã như thế, liền dứt khoát mang theo nó ở bên cạnh người a, coi như là không có sức chiến đấu, làm một vật biểu tượng cũng rất tốt.
Chỉ có điều... Trần Phong rất nhanh đã đối mặt với một vấn đề khiến cho lòng người đau thương.
Chế tác gen! Hiện tại chỉ cần hắn chế tác gen, con rắn điện quang sẽ ngay lập tức tiến vào bên trong, điên cuồng ăn gen, không để cho nó ăn, nó sẽ bày ra một bộ dạng đáng thương đứng ở bên cạnh quan sát. Rất ảnh hưởng đến trạng thái chế tác!
"Không thể làm như vậy được..." Trần Phong dở khóc dở cười.
Tiểu tử kia truyền đến sự ủy khuất mãnh liệt, thiếu chút nữa khiến cho Trần Phong chế tác thất bại.
Chế tác một cách điều chế đã nắm giữ thuần thục còn suýt soát như vậy, nếu như là cách điều chế khác thì sao đây? Tiểu tử tham ăn này đã ảnh hưởng đến quá trình chế tác vốn bình thường của Trần Phong rồi a! Đối với nó mà nói, gen chính là lương thực! Nhất là ——Gen mà Trần Phong dùng thế giới số chiều chắt lọc ra.
"Thật sự ăn ngon như vậy sao?" Trần Phong nhìn con rắn điện quang trước mắt, nó đang truyền đến tâm tình vui sướng.
Hoặc là...lần sau trước tiên cho nó ăn no, đến mức không thể ăn được nữa? Trần Phong thử nghiệm một chút, sau đó liền phát hiện ra, tên tiểu tử này căn bản là ăn bao nhiêu cũng không no! Nó có thể điên cuồng ăn một ngày không ngừng nghỉ, căn bản là không có bất luận cái khái niệm ăn no gì đó! Sau đó Trần Phong lại nhớ tới, tổ tiên của con hàng này chính là rắn tham ăn!
"Ôi chao." Trần Phong có chút đau đầu nhức óc.
Gen là đồ ăn...ăn không đủ no...ừm...Hai mắt của Trần Phong bỗng nhiên tỏa sáng, nếu như...
"Nhanh, ngươi nhanh đến đây." Trần Phong áp chế sự kích động ở trong lòng.
HƯU...U...U! Ánh sáng lập loè, con rắn điện quang bay đến trước mặt của Trần Phong.
"Đến đây." Trần Phong tiến vào bên trong thế giới số chiều, nói: "Trước tiên không được nhúc nhích."
Con rắn điện quang thông minh ngoan ngoãn gật đầu.
"Ngươi nhìn đi." Trần Phong chỉ chỉ vào những đoạn gen mà hắn cần, nói: "Cái này, ngươi không được ăn, cái này cũng không thể ăn, cái này cũng không được, cái này không cho phép ăn, ừm... không được, cái này cũng không được ăn."
Trần Phong liên tục chỉ chỉ vào hơn 10 đoạn gen, nói: "Có nhớ hết không?"
Con rắn điện quang nghẹo nghẹo đầu, Trần Phong giải thích cho nó suốt cả buổi, nó mới có thể hiểu rõ.
"Tốt lắm." Trần Phong rất hài lòng, nói: "Ngoại trừ những thứ mà ta vừa mới chỉ ra, tất cả những thứ đó đều không cho phép ăn, còn lại đều là của ngươi đấy! Về sau tất cả đều là của ngươi, hiểu rõ chưa?"
Trần Phong tràn ngập sự chờ mong, đây là một biện pháp quan trọng mà hắn mới vừa nghĩ ra, một giọt tinh huyết ẩn chứa bao nhiêu đoạn gen?
Nhiều vô số kể! Trần Phong cần bao nhiêu? Rải rác chẳng có bao nhiêu! So với cấm tiểu tử này ăn gen, như vậy, không bằng dạy nó biết được thứ nào có thể ăn được, thứ nào là không được ăn, như vậy còn lại...chính là những thứ mà hắn cần.
"Thử xem sao." Trần Phong hít sâu vào một hơi.
Xoát! Trần Phong tiến vào trong trạng thái số chiều, hắn dùng gen mộc hùng để thử nghiệm lần đầu, hắn cũng không có hạn chế con rắn điện quang tham ăn kia, tùy ý để cho nó bay qua bay lại không ngừng trong thế giới số chiều, chỉ vẻn vẹn trong thời gian vài giây đồng hồ ——liền hoàn thành!
Toàn bộ thế giới số chiều, chỉ còn lại những đoạn gen mà hắn cần, hắn thậm chí không cần phải tìm kiếm nữa, mà chỉ cần lấy hết những đoạn gen còn lại mang đi là được.
"Thành công rồi!" Trần Phong mừng như điên.
Vào thời điểm hắn một lần nữa nhìn về phía con rắn điện quang, giống như là đang thưởng thức một rương kho báu.
Tên tiểu tử này...nó dĩ nhiên lại có thể giúp cho Trần Phong tiết kiệm được bước tìm kiếm gen đầu tiên!
"Lại có thể giảm bớt được một phần lớn số điểm giá trị may mắn rồi." Trần Phong kích động.
Theo thực lực tăng lên, giá trị may mắn tiêu hao cũng vô cùng to lớn, Trần Phong càng ngày càng phát hiện được là giá trị may mắn không đủ dùng, mà khi con rắn điện quang xuất hiện, cũng xem như giảm bớt được một lượng lớn giá trị may mắn.
HƯU...U...U! Ánh sáng lập loè, con rắn điện quang mới vừa ăn no sướng bụng, hưng phấn bay loạn lên.
Trần Phong xúc động thật lâu, tên tiểu tử này, quả nhiên là vật biểu tượng! Nó có thể tùy ý xuyên toa giữa thế giới Tinh Thần và thế giới chân thực, Trần Phong suy nghĩ một chút, thử xây dựng một cái gian phòng nho nhỏ trong thế giới Tinh Thần, sau đó, nó dĩ nhiên lại tiến vào bên trong. Hư ảo cùng với hiện thực, nó thật sự có thể tùy ý xuyên toa qua lại, năng lực thật là đáng sợ! Trần Phong kinh thán.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, Trần Phong thậm chí không cần chuẩn bị địa phương cho nó ở, chỉ cần dùng 1 điểm tinh thần xây dựng một khu vực nho nhỏ trong thế giới Tinh Thần, bình thường nó có thể dùng chỗ này làm chỗ ở, nghỉ ngơi.
Đương nhiên...cứ mỗi lần đến lúc Trần Phong chế tác gen, nó liền bừng tỉnh, ngay lập tức bay đến thế giới số chiều ăn gen.
"Đơn giản là giống như là một con mèo ngửi thấy mùi thịt mỡ." Trần Phong cảm thấy buồn cười.
"Có lẽ nên đặt cho ngươi một cái tên." Trần Phong nhìn con rắn điện quang trước mắt mình, hiện tại hình dạng của nó giống như là một đoạn ánh sáng to khỏe, ân... màu đỏ, đỏ lấp lánh.
"Nếu không thì gọi ngươi là Tiểu Hồng đi ha."
Xoát! Ánh sáng màu đỏ lập tức biến thành màu xanh.
"Tiểu Lục?"
Xoát! Ánh sáng màu xanh liền biến thành màu đen.
Trần Phong: "..."
Cũng không thể gọi nó là Tiểu Hắc chứ!
"Nếu ngươi đã là một đoạn ánh sáng... vậy bình thường liền gọi ngươi là Tiểu Ảnh nhé, như vậy sẽ không có vấn đề chứ?" Trần Phong thực sự nghiêm túc nói.
Con rắn điện quang cuối cùng cũng đồng ý, hưng phấn bay loạn trong căn phòng, Trần Phong nhịn không được cười ha hả.
Tiểu Ảnh? Nhìn thấy cả phòng lóe lên ánh sáng màu đỏ, dường như là nó cảm thấy cái tên Tiểu Ảnh này cũng không tệ. Nhưng mà tốc độ của nó cũng không khỏi quá nhanh đi, dưới tình huống bình thường, cũng chỉ nhìn thấy được chút tàn ảnh.
Giải quyết xong xuôi Tiểu Ảnh, Trần Phong bắt đầu một lần nữa chế tác gen.
Lần này ——là thuốc thử gen cực quang, có được sự trợ giúp của Tiểu Ảnh, Trần Phong có thể dễ dàng làm ra hai phần.
"Lần này chắc hẳn là sẽ không có sai lầm gì." Trần Phong thì thào tự nói.
Thuốc thử gen cực quang đã được chế tác hoàn tất, Trần Phong vẫn như cũ có cảm giác không được an tâm, bằng vào cái này liền có thể đối kháng được với bốn mươi bảy tên chiến sĩ cấp E sao? Hắn không thể xác định được.
"Tốt nhất nên tìm thêm người giúp một tay." Trần Phong giống như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên nhìn về cái tên nào đó trên danh sách liên hệ, lập tức cười cười.
"Ngươi đang điều tra Vương Việt?" Trần Phong bỗng nhiên mở miệng nói.
"Bà mẹ nó, làm sao ngươi biết được ta đang điều tra hắn?" Sắc mặt của Vương Thuần không ngừng biến hóa.
"Hắc hắc." Trần Phong chỉ cười mà không nói.
Vương Thuần là hạng người gì? Cái tên này lúc trước ăn nhiều thiệt thòi như vậy, làm sao có thể không muốn báo thù chứ, Trần Phong không cần đoán cũng biết được tên Vương Thuần này khẳng định đang âm thầm điều tra Vương Việt!
"Ngươi có hứng thú làm một trận lớn hay không?" Trần Phong cười tủm tỉm nhìn hắn.
"Ngươi không sợ Vương gia sao?" Vương Thuần hơi híp tròng mắt.
"Chỉ cần ta còn ở Kim thành, Vương gia sẽ không thể đụng được đến ta." Trần Phong cười lạnh.
Ở bên ngoài Vương gia có thể tùy tiện làm bậy, nhưng ở Kim thành? Ở Kim thành hiện tại, danh tiếng của Trần Phong thế nhưng lại rất cường thịnh a, nếu Vương gia thực sự có can đảm ra tay với Trần Phong, hiệp hội chế tác gen nhất định có thể dẫm chết bọn hắn!