"Nhìn một chút." Ôn Cường chỉ nhàn nhạt nói một câu.
Cao Vân Phong có một chút xấu hổ, lão nhân gia này cứ nhìn chằm chằm, bọn hắn làm sao mà kiểm tra?
"Lão Ôn." Có một giọng nói cởi mở truyền đến từ đằng xa, ông lão một mực làm bạn với Cao Vân Phong trong quá trình tranh tài đã xuất hiện, cười nói: "Ngươi tới xem náo nhiệt cái gì?"
"Lão Hầu, ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Ôn Cường có một chút ngoài ý muốn.
Hầu Lượng, đồng dạng cũng là trưởng lão hội nghị của tổng bộ Hiệp hội chế tác gen, chỉ bất quá, Ôn Cường đã từ bỏ vị trí này, mà Hầu Lượng thì vẫn như trước đang ở trên cương vị!
"Ngươi cũng có thể tới, ta vì cái gì không được tới?" Hầu Lượng cười cười.
Ôn Cường nhìn nếp nhăn trên mặt của Hầu Lượng, thở dài: "Ngươi cũng già rồi a."
Đúng vậy, già rồi, hai người năm đó cũng là thiên kiêu, bây giờ đã trở thành hai ông lão.
Năm đó hai người bọn họ lật trời đổ biển, thậm chí gần như chọc thủng trời, bây giờ thế mà cũng an an ổn ổn ở chỗ này tiến hành kiểm tra quy tắc tranh tài, thậm chí còn rất vui vẻ.
"Đúng như vậy." Hầu Lượng nhịn không được cười ha hả.
"Nếu như ngươi đã ở đây, vậy thì mục đích mà lần này ta tới đây..." Ôn Cường cũng không nói nhảm.
"Yên tâm." Hầu Lượng lôi kéo Ôn Cường nói: "Ta nếu như đã ở chỗ này, chắc chắn sẽ không khiến cho sự kiện kia xảy ra vấn đề, lần thi đấu gen tân tú này, nhất định sẽ sàng chọn ra được người mạnh nhất."
"Vậy thì tốt." Ôn Cường lúc này mới cảm thấy yên tâm.
Có Hầu Lượng ở đây, quy tắc tranh tài sẽ không có vấn đề.
"Ta vẫn chỉ có một câu nói." Thần sắc của Ôn Cường trở nên nghiêm túc: "Chỉ có chế tác sư còn sống, mới là chế tác sư mạnh nhất! Ở bên trong hiện thực, có mấy người có thể cho ngươi hoàn cảnh khảo thí hoàn mỹ vô khuẩn? Chúng ta không cần những con mọt sách ở trong phòng thí nghiệm, cũng không cần những kẻ đầu cơ trục lợi, cái chúng ta cần chính là những chế tác sư chân chính!"
"Chân chính —— "
"Chế tác sư mạnh nhất!" Ôn Cường nói ra từng chữ.
"Đã hiểu." Vẻ mặt của Cao Vân Phong cũng trở nên nghiêm nghị, quy tắc mà ông ta chế định, cũng chính là vì mục đích này.
Ông ta bỗng nhiên ý thức được, lần thi đấu gen tân tú này, có lẽ sẽ không đơn giản như bên ngoài vậy! Mặc kệ là bảo ông ta tới chế định quy tắc cho lần tranh tài này, hay là để cho Hầu Lượng tiền bối tới giám sát tranh tài! Thế nhưng cho dù là như thế nào, ông ta chỉ cần chấp hành những việc mà mình nên làm là đủ rồi.
"Vậy thì tốt." Ôn Cường nhìn thật sâu vào Cao Vân Phong, quay người rời đi.
Hầu Lượng chủ động tiễn Ôn Cường đi ra ngoài.
"Lão Hầu...nhất định phải cẩn thận." Ôn Cường thấp giọng nói: "Có một chút đồ vật không sạch sẽ, chỉ sợ sẽ đi ra."
"Hiểu rõ." Đôi mắt của Hầu Lượng sáng ngời, mục đích mà lần này ông ta tới đây, cũng là vì chuyện này.
"Cái đứa bé Tần Hải kia, đó chính là nhân tuyển tốt nhất." Ôn Cường nhịn không được nói ra: "Ta đã cố ý bồi dưỡng đứa bé này."
"Yên tâm." Hầu Lượng cười nói: "Vòng tranh tài thứ năm, chính là một trận quyết đấu toàn diện, ngươi đã hài lòng chưa?"
"Quyết đấu toàn diện? !" Hai mắt của Ôn Cường tỏa sáng, nếu như vậy, thực lực của Tần Hải nhất định có thể phát huy ra toàn bộ.
"Cho nên, chúng ta nhất định sẽ tuyển ra được chế tác sư mạnh nhất!" Hầu Lượng cười nói.
"Đã hiểu." Ôn Cường hài lòng rời đi, không nhìn thấy được nụ cười nghiền ngẫm của Hầu Lượng.
Bọn họ đích xác sẽ chọn ra chế tác sư mạnh nhất! Thế nhưng Tần Hải có thể thắng được hay không, không phải là do bọn hắn định đoạt, mà là do kết quả của cuộc tranh tài định đoạt! Dù sao thì...vẫn có một vài tên nhóc thú vị.
"Quyết đấu cuối cùng sao?" Hầu Lượng lộ ra một nụ cười, có phải là tên nhóc mà ông ta coi trọng kia sẽ chiến thắng hay không? Ông ta rất chờ mong.
Ở một nơi nào đó, trong vùng biển vô tận, mặt biển cùng với sông băng xen lẫn, vô cùng vô tận.
Đây là biển băng, cho dù mặt trời có lớn hơn nữa, ở đây cũng vẫn là hàn băng vô tận.
Bỗng nhiên, nước biển trở nên sôi trào, nước biển lạnh buốt thấu xương, thế mà ở trong nháy mắt này đột nhiên sôi trào.
"Ừng ực!" Khói đen kinh khủng từ dưới nước biển toát ra.
Rất lâu sau, từng luồng từng luồng khói đen to lớn, ngưng kết ở trên không trung, giống như ác ma leo ra từ trong thâm uyên, có hình thể to lớn, thân thể cực kỳ giống như rồng ở trong truyền thuyết! Cho dù ——đó chỉ là khói đen tạo thành.
"Ha ha ha ha ha, ta đã trở về." Tiếng kêu gào bén nhọn từ trong bóng đen truyền đến.
"Không biết bao nhiêu năm rồi...lão tử rốt cuộc cũng đã trở lại! Hiệp hội chế tác Gen, còn có Công Hội Gen, những con rệp đáng chết này, các ngươi tưởng là có thể vĩnh viễn trấn áp được ta ở đây hay sao? Ha ha, thật là buồn cười!" Thanh âm oán độc của bóng đen quanh quẩn.
Hắn đã trở về, cho dù đã bỏ ra một cái giá to lớn, thế nhưng mà, hết thảy đều đáng giá, hắn tin tưởng, chỉ cần một lần nữa có thể ngưng tụ ra thân thể, hắn nhất định có thể một lần nữa chinh phục thiên hạ, khiến cho toàn bộ thế giới phải thần phục ở dưới chân của hắn!
"Thời đại của lão tử, sắp giáng lâm!" Bóng đen giương nanh múa vuốt.
Có một vệt khói đen nhàn nhạt tiêu tán, thế mà ăn mòn đi hơn phân nửa biển băng.
Đây chính là thực lực của hắn! Cho dù bây giờ hắn cực kỳ suy yếu, cũng không có một ai có thể so sánh.
Nhưng mà, ở trong cái nháy mắt này, có một cỗ lực lượng kinh khủng bỗng nhiên giáng lâm, bóng đen vừa mới thức tỉnh ý thức còn chưa kịp phản ứng, đã bị một thanh cự kiếm mang theo ngọn lửa từ phía chân trời bay tới xỏ xuyên qua.
"Oanh!" Cự kiếm hoả diễm giáng lâm, đem bóng đen xuyên thấu, giống như là một cây đinh vậy, đâm vào trên biển băng.
"A —— " Bóng đen phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn, điên cuồng giãy dụa, nhưng mà hắn cũng không còn cách nào phát huy ra được lực lượng như vừa rồi, sức mạnh của hắn, đã bị phong ấn.
"Ai? ! Ai dám ra tay đối với lão tử?" Bóng đen gầm thét.
"Oanh!" Trên bầu trời, ở phía trên một đám mây, có một bóng người rơi xuống, lại có thể là Vương Dao!
"Ngươi là ai, làm sao lại biết bản tôn xuất hiện ở đây?" Bóng đen bén nhọn nói.
Hắn lừa gạt được Hiệp hội chế tác Gen, lừa gạt được Công Hội Gen, làm sao cũng không ngờ được, lại có thể có một người ở chỗ này chờ hắn, hơn nữa còn là một tiểu cô nương!
"Hừ." Vương Dao hừ lạnh một tiếng.
Oanh! Nàng đem thanh cự kiếm hoả diễm một lần nữa đè xuống.
"Ngươi không giết ta được, ta có bất diệt chi thân..." Bóng đen gầm thét.
Mà vào lúc này, trong tay của Vương Dao, hiện ra một giọt máu tươi lập loè ánh sáng màu xanh lam thần bí kỳ dị, lặng yên nhỏ xuống vị trí mà bóng đen bị thanh cự kiếm hoả diễm xỏ xuyên qua.
"Oanh!" Lực lượng đáng sợ tỏa ra.
"A!" Bóng đen hét thảm một tiếng.
"Tinh huyết Hải Long, ngươi tại sao lại có loại đồ vật này! Hải long đã chết nhiều năm như vậy a a a a a a a a a..." Bóng đen hoảng sợ nhìn thân thể của mình đang bắt đầu sụp đổ.
"Ta thế nhưng chính là người đứng đầu thế giới trong tương lai!"