Với tư cách chủ nhân, quyền hạn duy nhất của hắn, chính là có thể triệu hoán các nhân vật từ cái thế giới kia, đây cũng là ưu thế duy nhất của hắn, thế nhưng không nghĩ tới, Minh Nguyệt thế mà ở dưới tình huống không được hắn triệu hoán, trực tiếp đi ra! Hắn thề, hắn vừa rồi thật sự là nghĩ không ra!
"Rất đơn giản." Minh Nguyệt nhìn về phía phương hướng Minh Đô.
"Ở nơi đó...ta cảm nhận được lực lượng quen thuộc! Nơi đó, dường như có đồ vật gì đó đang triệu hoán ta." Thanh âm của Minh Nguyệt gần như là nỉ non.
Tâm thần của mọi người kinh hoàng.
Minh Đô? Triệu hoán? Minh Nguyệt thế nhưng chính là chúa tể Minh Giới của một cái thế giới khác! Ở địa phương Minh Đô này đến cùng đã xảy ra chuyện gì, lại có thể làm cho Minh Nguyệt cảm thấy lực lượng quen thuộc? Ngẫm lại Tử Sư đột nhiên biến mất, ngẫm lại quy luật sương mù gần nhất bỗng nhiên thay đổi, Minh Đô ẩn giấu trong đêm tối này, dường như đã phát sinh ra thêm một số chuyện nào đó.
"Nếu không...thì ngươi đừng đi?" Từ Phi nhìn về phía Trần Phong.
Hắn có khả năng miễn dịch năng lượng ăn mòn, Vương Thuần có Minh Nguyệt tồn tại, càng thêm mạnh mẽ! Cẩn thận tính toán, ba người bọn hắn, chỉ có Trần Phong là có thực lực yếu nhất! Ở trong loại hoàn cảnh đặc biệt này, không nên đi thì hơn.
"Phải đi." Ánh mắt của Trần Phong trở nên kiên định, thuốc thử gen Tử Sư, hắn nhất định phải thu được! Hắn đã đi qua rất nhiều địa phương, đã thấy qua rất rất nhiều hung hiểm, chỉ là một cái Minh Đô, làm sao có thể khiến cho hắn chùn bước?
"Để ta tới bảo hộ hắn." Thần Uy bỗng nhiên đứng ra.
Xoạt! Ngọn lửa xuất hiện, ngọn lửa lập loè hào quang nhàn nhạt mang theo một loại lực lượng đặc thù, đó là lực lượng chính nghĩa đặc biệt thuộc về Thần Uy, lực lượng thần bí đến từ dị giới!
Ô...ô...n...g —— Lửa sáng lóng lánh đem hết thảy năng lượng ăn mòn chung quanh xua tan.
"Nếu như ở nơi này Gen Công Hội chỉ mới thăm dò được 5%, cũng không có vấn đề, chúng ta có bản đồ do Gen Công Hội thăm dò, trong 5% bản đồ này hẳn là có Tử Sư tồn tại." Trần Phong phân tích.
"Không có vấn đề vậy thì đi vào thôi." Vương Thuần tranh thủ thời gian thúc giục, cứ tiếp tục bị Minh Nguyệt quấn lấy như thế này, hắn sẽ phát điên mất.
"Được." Trần Phong liếc mắt nhìn Minh Nguyệt, mấy người lúc này mới xuất phát.
Mục tiêu, Minh Đô!
Xoạt! Mấy đạo nhân ảnh lặng yên bước vào bên trong sương mù đầy trời, vẻ mặt của mấy người Trần Phong rất là ngưng trọng, chỉ có Minh Nguyệt, là giang hai cánh tay lộ ra vẻ mặt sảng khoái, loại cảm giác này...hết sức tương tự ở nơi nàng sống...
Đây là một địa phương thần kỳ, có Thần Uy bảo hộ, bọn hắn có thể tuỳ tiện bước vào bên trong Minh Đô, năng lượng ăn mòn tràn ngập trong không khí đều bị ngọn lửa của Thần Uy ngăn cách ở bên ngoài.
Trần Phong cẩn thận dựa theo bản đồ đi vào, đây là bản đồ do Gen Công Hội thăm dò từ lúc sơ khai nhất, vẻn vẹn chỉ có tiến độ 5%, bọn hắn thận trọng đi sâu vào bên trong, thanh tiến độ cũng đang không ngừng tăng lên.
1%...2%...một lúc sau, bọn hắn dừng lại ở tiến độ 4.8%.
"Có một chút không đúng." Trần Phong cảm thấy kinh hoàng.
Bởi vì cho tới bây giờ, bọn hắn thế mà không gặp được bất kỳ một con biến dị thú nào! Đây mới là chuyện đáng sợ nhất, những sinh vật biến dị hắn gặp phải vào mấy ngày trước đâu? Hai con biến dị thú cấp B kia đâu? !
Biến dị thú Tử Sư trong lời đồn đâu? Không có! Cho dù bọn hắn đã đi tới đi điểm cực hạn của bản đồ.
Xoạt! Mấy người một lần nữa đi về phía trước, cuối cùng cũng đã đi tới tiến độ 5%, mà vào giờ khắc này, bọn hắn rốt cuộc biết được, tiến độ thăm dò lúc trước vì sao lại dừng lại ở chỗ này. Bởi vì đường ranh giới 5%, lại có thể là một tòa thành!
Trước mắt, ở bên trong sương mù u ám, rõ ràng xuất hiện một tòa thành thị! Minh Đô...tâm trạng của Trần Phong trở nên nghiêm nghị. Quả nhiên...cho dù phiến địa phương này được gọi là Minh Đô, thế nhưng mà quãng đường mà bọn hắn đi nãy giờ, chỉ là khu vực ở bên ngoài của tòa thành thị này, hiện tại mới thật sự là đi đến thành thị. Minh Đô, tòa thành chết trong truyền thuyết!
Ô...ô...n...g —— Có một cỗ khí tức âm lãnh tản ra, tòa thành thị trước mắt này, truyền đến một cỗ âm u lạnh lẽo khiến cho sống lưng của người ta phát lạnh.
"Rút lui!" Trần Phong không có một chút do dự nào hạ quyết định.
Hắn đối với mục tiêu và nguy cơ của mình có sự khống chế rất rõ ràng, vốn cho là săn giết Tử Sư sẽ không có bao nhiêu nguy hiểm, cho nên hắn mới mang theo hai người Từ Phi đến, thế nhưng nếu mức độ nguy hiểm ở nơi này vượt xa tưởng tượng của hắn, thì cũng không cần phải mạo hiểm nữa. Trở về thuê mấy cường giả cấp A có thực lực mạnh mẽ, mới là cách làm chính xác nhất. Bởi vì nguy hiểm ở nơi này đã vượt qua nguy cơ bị phản bội!
Xoạt! Mọi người nhanh chóng lùi lại, nhưng mà, đúng vào lúc này, có một âm thanh nổ vang kinh khủng buông xuống.
Oanh! Ở nơi xa có một tiếng nổ thật lớn.
Bởi vì có sương mù u ám, bọn hắn không thể nhìn thấy được cái gì, thế nhưng có một ít sương mù dường như bị vụ nổ kia làm cho tiêu tán, đám người có thể thấy rõ ràng, có một cái dấu chân to lớn ước chừng 1 mét xuất hiện trên mặt đất, dường như là dấu chân do một loại sinh vật to lớn kinh khủng nào đó mạnh mẽ đạp một cước lên trên mặt đất.
Oanh! Kèm theo tiếng nổ thật to, dấu chân càng ngày càng gần, cho dù không thể thấy được bất luận cái đồ vật gì, thế nhưng cái dấu chân to lớn trên mặt đất mang theo ánh huỳnh quang nhàn nhạt kia...có địch tập kích! Hơn nữa còn là đang đi tới phương hướng của bọn hắn!
"Đáng chết." Đám người nuốt một ngụm nước bọt, những chỗ mà bọn hắn đi qua từ nãy giờ, rõ ràng không nhìn thấy bất luận một con biến dị thú nào, bây giờ bỗng nhiên lại xuất hiện một gia hỏa khổng lồ...
"Thần Y." Vương Thuần nhìn về phía thiếu nữ ở bên người.
Ô...ô...n...g —— Trong đôi mắt của Thần Y tỏa ra ánh sáng lung linh.
Xoạt! Sương mù đầy trời dường như tiêu tán trong nháy mắt, trong cái nháy mắt này, đám người rốt cục có thể thấy rõ ràng, sinh vật lưu lại dấu chân khổng lồ mang theo ánh huỳnh quang nhàn nhạt là cái gì, đó là một bộ xương khô cao mấy chục mét!
"Hít hà!" Đám người hít vào một ngụm khí lạnh, lại có thể là một bộ xương của cự thú!
"Các ngươi xem trên người của nó!" Vương Thuần nhìn thấy một đồ vật quen thuộc.
Tử Sư! Tâm trạng của Trần Phong giật thót một cái, cái bộ xương khô này dường như được tạo thành từ vô số bộ xương, nhìn từ trên xuống, có thể thấy rất nhiều bộ xương của các sinh vật khác! Khó trách vì sao bọn hắn lại không nhìn thấy bất luận một con biến dị thú nào khác...tất cả chúng nó, đều đã bị cái bộ xương khổng lồ này xử lý!
Xoạt! Thân thể của Thần Y nhoáng lên, sương mù đầy trời một lần nữa tuôn ra.
"Không thấy được." Thần Y có một chút tiếc nuối.
Oanh! Âm thanh nổ vang vẫn như cũ truyền đến.
Bên trong sương mù đầy trời, vẫn như cũ có thể rõ ràng nhìn thấy những cái dấu chân mang theo ánh huỳnh quang kia, càng ngày càng gần... cho dù khoảng cách rất xa xôi, thế nhưng bọn hắn vẫn có thể đoán được thực lực của cái bộ xương khô kia.