"Giết!" Công kích hung mãnh đánh tới.
Nhưng mà, tất cả công kích trong chớp mắt đánh tới trước mặt của người trung niên liền đứng im, người trung niên bình thường không thể bình thường hơn nữa kia, ở trong mắt lóe lên sát khí lạnh như băng.
"Các ngươi… thật là quá mức."
Oanh! Lực lượng kinh khủng bùng nổ, hết thảy công kích trong nháy mắt vỡ nát, tất cả mọi người trong tiểu đội tinh anh ở trong tích tắc bị đánh bay ra bên ngoài, miệng phun máu tươi.
"Đây là..." Tất cả mọi người rung động.
Cường giả cấp A đỉnh phong! Thực lực của người trung niên này, lại có thể là cấp A đỉnh phong!
"Các ngươi thật đáng chết!" Sát ý của người trung niên tăng vọt.
"Tiền bối xin chờ một chút." Đội trưởng tiểu đội tinh anh bỗng nhiên mở miệng nói: "Lần này chúng ta tới chỉ là muốn giao dịch."
"Cái gì?" Người trung niên có chút dừng lại.
Mấy người Trần Phong núp trong bóng tối trong lòng giật thót một cái, m* nó, tình huống này là như thế nào? Cái này theo như trong kế hoạch làm ngư ông đắc lợi của bọn hắn có một chút sai lệch a...
Mấy người các ngươi cứ lao vào đánh nhau người chết ta sống là được rồi! Trò chuyện cái gì mà trò chuyện a! Moá nó mấy tên nhân vật phản diện này làm sao lại thích nói nhảm nhiều như vậy!
"Có một chút phiền phức a." Trần Phong mơ hồ cảm giác được một chút không ổn.
"Các ngươi làm sao lại đến đây?" Người trung niên lạnh giọng hỏi.
"Chỉ cầu kỹ thuật, không cầu thương nhân." Đội trưởng trầm giọng nói: "Chỉ cần tiền bối chịu giao ra kỹ thuật vong linh chi thuật, chúng ta sẽ nguyện ý trả một cái giá cao để mua đi."
"Các ngươi giết con gái của ta." Hàn quang trong mắt của người trung niên lấp lóe.
"Ngày mai không phải là nàng sẽ khôi phục hay sao?" Đội trưởng cười cười: "Nếu như giao dịch thành công, chúng ta có thể bảo hộ khiến cho nơi đây vĩnh viễn không nhận phải sự quấy rầy, sẽ không nhận phải sự quấy nhiễu của ngoại nhân ở bên ngoài, không biết tiền bối có hài lòng hay không?" Người trung niên bỗng nhiên động tâm.
Ở nơi xa, Từ Phi thận trọng nhìn Trần Phong, hỏi: "Cái này cũng nằm ở trong kế hoạch hay sao?"
Khuôn mặt của Trần Phong tối sầm, mắt thấy hai tên trùm phản diện đang càng ngày trò chuyện càng hăng hái, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ trao đổi một chút tâm đắc, truyền thụ cái gì gọi là vong linh chi thuật, sau đó giao dịch sẽ hoàn thành. Đến lúc đó, bọn hắn sẽ gặp phải phiền toái lớn!
"Rút lui?" Thần Y đề nghị: "Chúng ta có thể chờ đến khi bọn hoàn thành giao dịch thì trốn đi."
"Không được." Trần Phong quả quyết lắc đầu.
Tổ chức thần bí không biết mấy người Trần Phong ở đây, thế nhưng người trung niên này lại biết! Hiện tại hắn có lẽ là chưa làm rõ ràng được quan hệ của hai nhóm người, hoặc tưởng rằng bọn hắn là nhóm tiên phong, thế nhưng nếu như giao dịch được hoàn thành, hắn khẳng định sẽ biết rõ mấy người bọn hắn là ai.
"Làm sao bây giờ?" Vương Thuần cười khổ.
Muốn làm ngư ông đắc lợi cũng không phải là dễ dàng như vậy!
"Ta nghĩ là..." Trần Phong trầm ngâm.
Tình huống trước mắt đối với bọn hắn vô cùng bất lợi! Người trung niên kia, là cường giả cấp A đỉnh phong...tổ chức thần bí cũng có hai cường giả cấp A cùng với mười gen chiến sĩ cấp B...vô luận là bên nào đều có thể ở bên trong vài phút chém giết bọn hắn, huống chi, hai cái thế lực này hiện tại thế mà đang âm thầm liên hợp cùng một chỗ, đây mới là vấn đề lớn nhất.
Vong linh bí thuật là chuyện không thể tồn tại! Ở bên trong tòa thành thị này, bọn hắn liền có thể nhìn ra một chút vấn đề, tổ chức thần bí chắc chắn cũng biết, thế nhưng nhiệm vụ của bọn hắn chỉ là muốn tới thu hoạch những tư liệu nghiên cứu mới nhất. Chỉ thế mà thôi, cho nên giao dịch có thể hoàn thành là chuyện không thành vấn đề.
"Để ta nghĩ một chút biện pháp..." Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Cục diện dưới mắt, chỉ có một cái biện pháp đó là phải phá hư giao dịch của bọn hắn.
Chỉ có điều là, làm sao để phá hư? Vị đội trưởng kia hết sức thông minh, vừa gặp nhau liền thẳng thắn nói ra mục đích của mình, hiện tại càng là công bố thân phận cùng với thế lực thần bí kinh khủng của chính mình, để có thể nhanh chóng hoàn thành giao dịch.
"Vậy chỉ có thể ra tay đối với người trung niên kia." Trần Phong hơi híp tròng mắt lại.
Người trung niên...tiểu nữ hài kia... Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến cái gì: "Minh Nguyệt, cô có năng lực nào giống như vong linh khôi phục hay không?"
Xoạt! Hai mắt của Minh Nguyệt bỗng nhiên nhíu lại. ! ! !
Mấy người Vương Thuần đột nhiên mở to hai mắt.
Đúng vậy! Minh Nguyệt! Nhân vật phản diện mạnh nhất trong truyện tranh Thuỷ Tinh Cung, cho dù thực lực của nàng bị hạn chế, thế nhưng ở bên trong truyện tranh, nàng thế nhưng gần như có được hết thảy năng lực ở bên trong Minh giới! Nếu nàng thực sự quen thuộc với lực lượng ở nơi này mà nói...có lẽ, có thể thi triển ra được lực lượng chân chính?
Nhưng mà Minh Nguyệt lại lắc đầu: "Không được, vong linh khôi phục vốn cũng không tồn tại, trên thế giới này tuyệt đối không tồn tại loại năng lực nào có thể làm cho mọi người vĩnh sinh, cho dù là ở thế giới của chúng ta, cũng tuyệt đối không có. Quy tắc của thế giới là cân bằng, nếu có năng lực khiến cho mạng sống của con người đạt được sự kéo dài, vậy thì chắc chắn phải có người..."
Mấy người Trần Phong bỗng nhiên giật mình, bọn hắn chợt nghĩ tới một đồ vật tế phẩm đáng sợ! Phàm là muốn thi triển loại kéo dài tính mạng hoặc là năng lực vĩnh sinh đặc thù này, đều cần vô số tế phẩm sống sờ sờ, nếu như những gì mà Minh Nguyệt nói là thật...vậy thì căn bản cũng không phải cái gì vong linh bí thuật! Mà là cướp đoạt! Hắn đã cướp đoạt tính mạng của người khác để cho mình sử dụng!
Vậy thì ở đây! Cả cái toà thành thị này...Đầu óc của Trần Phong nhanh chóng tính toán, đây là một tòa thành nhỏ chỉ có 2,200 người cổ đại, mỗi người mỗi ngày xuất hiện đại khái 12 giờ, một ngày thành thị khôi phục, tổng cộng sẽ cần 2,200 x 12 = 26,400 giờ! 26,400 giờ tương đương với 3 năm.
Ở cái thời đại gen này, tố chất thân thể của mọi người được đề cao hơn rất nhiều, tuổi thọ trung bình cao tới 120 tuổi. Nói một cách khác, nếu như giết một người trẻ tuổi chừng ba mươi tuổi, tuổi thọ mà hắn còn thừa lại đại khái là 90 năm, đủ để chống đỡ tòa thành thị này vận chuyển trong vòng một tháng! Mà những người thám hiểm ở phụ cận Minh Đô, cũng đại đa số đều là chừng ba mươi tuổi.
Nếu tính toán theo kiểu này...một năm cần phải giết mười hai người! Mười năm cần 120 người! Một trăm năm...mấy trăm năm...đây là một con số kinh khủng!
"Cái tên Minh Đô này tồn tại, dường như cũng là bởi vì một lần đồ thành!" Từ Phi bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "Trong truyền thuyết, Minh Đô ban đầu dương danh, là bởi vì có một cỗ lực lượng không hiểu khuếch tán, dùng Minh Đô làm trung tâm, tất cả mọi người ở gần đó đều chết!"
"Sau đó có sường mù xuất hiện, vô số người đến đây thám hiểm cũng chết!"
"Ở đây...mới trở thành Minh Đô!" Sắc mặt của Từ Phi trở nên ngưng trọng.
Mà đúng vào lúc này, Thần Y một mực vùi đầu không biết làm cái gì bỗng nhiên mở miệng nói: "Ta đã phân tích ra được tử khí ở bên trong không khí, bên trong không khí ẩn chứa một loại lực lượng nào đó có thể hấp thu sinh mệnh..."