Nếu như giao thủ bình thường với chủ nhân Minh Đô, bằng vào lực lượng mà bọn hắn nắm giữ, coi như là thắng lợi, thì đó cũng là thắng thảm, thương vong vô số, thậm chí là toàn quân bị diệt! Mà nếu lợi dụng Trần Phong...ha ha, không hổ người đã cướp được Linh Hải Mộc từ trong tay của hai huynh đệ Lôi Gia!
"Chuyện này..." Đám người Từ Phi lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Đù moá, thế mà đã sớm bị phát hiện? Hơn nữa còn là loại phương thức này?
Vẻ mặt của mọi người đều có một chút quái dị, loại cảm giác này thật sự là rất khó chịu, giống như là ở thời kỳ cổ đại, ngươi đang muốn làm giả thẻ bài để trà trộn vào trong thành, đối phương bỗng nhiên móc ra điện thoại di động, trực tiếp gọi điện thoại hỏi: "Huynh đệ, người anh em này là người của ngươi có đúng hay không?" Đây quả nhiên là không khoa học!
Sương mù bao phủ Minh Đô có lực lượng quá mức mạnh mẽ, vòng đeo bình thường sẽ không có cách nào truyền tín hiệu, cho nên bọn hắn theo bản năng cũng không để ý tới chuyện này, không ngờ đối phương thế mà còn có loại thủ đoạn này! Chỉ có thể nói, không hổ là tổ chức thần bí!
Tiểu đội tinh anh dùng ánh mắt nhìn mấy người Trần Phong như mấy kẻ đần.
Nhưng mà, ngoài ý liệu chính là, vẻ mặt của Trần Phong thế mà vẫn hoàn toàn bình thản như trước đây.
"Ngươi đoán được?" Đội trưởng ngạc nhiên.
"Tự nhiên." Trần Phong cười cười: "Cho nên chúng ta mới một mực không ra tay, từ lúc bắt đầu, kế hoạch của chúng ta chỉ là núp ở trong bóng tối chờ làm ngư ông đắc lợi, chứ chưa từng muốn..."
Trần Phong nói đến đây liền có một chút bất đắc dĩ: "Đám nhân vật phản diện như các ngươi dường như thích nói quá nhiều, lại còn cái gì mà liên hợp, thậm chí còn bắt đầu đàm phán giao dịch."
"Ha ha." Đội trưởng cười to hai tiếng, hắn mặc dù giết người rất gọn gàng linh hoạt, thế nhưng mỗi lần tất nhiên đều sẽ nói thêm vài lời, thứ nhất chính là có thể đạt được một chút tin tức bí ẩn, thứ hai có thể sử dụng được những biện pháp đơn giản hơn để giải quyết, có thể lừa dối được địch nhân, tự nhiên là sẽ tốt hơn việc chém chém giết giết! Đây chính là phong cách hành sự của hắn.
Ví dụ như, Trần Phong đang ở trước mặt! Chỉ cần dăm ba câu, ngươi xem, Trần Phong sẽ nói ra rất nhiều bí mật. Kể từ đó, lần sau hắn sẽ biết cách đối phó với loại người này, không phải là rất tuyệt diệu hay sao? Đây đều là kinh nghiệm hắn học được bên trong sự chém giết cùng với nhiệm vụ những năm này, nói nhiều thêm vài lời, có đôi khi sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
"Sau đó...kỳ thật vào thời điểm chúng ta vừa mới tới...đoán mệnh...mục tiêu..." Trần Phong nhanh chóng kể lại một lần.
Thậm chí, ngay cả kế hoạch lúc ban đầu, sự tình thầy bói cũng đều kể ra, đám người tiểu đội tinh anh cũng quay mặt lại nhìn nhau, không ngờ được tên thầy bói kia lại có thể là Trần Phong!
Bọn hắn nhớ lại cũng rất kinh sợ, lúc này liếc nhìn nhau, cũng cảm thấy sợ hãi, cũng may...bọn hắn nhìn đội trưởng, trên khóe miệng lộ ra ý cười.
Các ngươi xem, nói thêm vài lời, vẫn có chỗ tốt có phải không? Cái tên Trần Phong này mặc dù thông minh, thế nhưng ở trước mặt cái chết, bí mật gì cũng đều nói ra!
Đương nhiên, năng lực kể chuyện của tên gia hoả này thật sự là có vấn đề, nói nhảm quá nhiều, vừa thối vừa dài... nếu như không phải hắn thỉnh thoảng ném ra ngoài một chút tin tức trọng điểm cùng với bí mật, bọn hắn đã sớm khiến cho hắn ngậm miệng. Bất quá bây giờ thì sao...
"Ta đã nói xong." Trần Phong cảm thấy miệng đắng lưỡi khô: "Những điều này hẳn là đã đủ để cho các ngươi giao nộp rồi đi? Có thể xem ở trên mặt mũi Gen Công Hội cùng với Hiệp hội chế tác Gen, buông tha cho chúng ta?"
"Buông tha?" Đám người tiểu đội tinh anh lộ ra một nụ cười, mấy đứa nhóc hiện tại, vẫn có thể ngây thơ như thế hay sao?
"Thật có lỗi." Đội trưởng cười cười.
"Kỳ thật ta vẫn còn có một câu muốn nói với ngươi." Trần Phong bỗng nhiên nhìn về phía đội trưởng tiểu đội tinh anh.
"Ồ?" Đội trưởng ngạc nhiên.
"Nói nhiều mặc dù có một chút chỗ tốt, thế nhưng cũng có chỗ tai hại, ví dụ như lần này...chỗ tốt là, ngươi lần trước đã bức cho chúng ta không thể không hiện thân, mà chỗ tai hại là... ngươi đã từng nghĩ tới hay chưa, ta tại sao phải nói nhảm cùng với ngươi trong một thời gian dài như vậy?" Trần Phong cười nhạt một tiếng.
Cái gì? Tâm trạng của đội trưởng giật thót một cái.
Xoạt! Hàn quang trong mắt lóe lên, hắn nhìn về phía Trần Phong, xuyên thấu qua bộ quần áo màu đen, nhìn thấy khuôn mặt ẩn giấu ở bên trong, lúc này mới phát hiện ra, hai mắt của Trần Phong, không biết vào lúc nào đã biến thành màu đỏ.
Một mảnh đỏ tươi! Không...vào thời điểm bọn hắn giao chiến cùng với chủ nhân Minh Đô, cũng đã nhìn thấy cái màu sắc này! Bằng không thì hắn làm sao lại không chú ý đến? ! Đây rốt cuộc là cái gì? Đội trưởng lục lọi trong trí nhớ của mình.
Một loại đồng thuật nào đó? Trần Phong chỉ là một chiến sĩ cấp C, muốn sử dụng cái gì để làm tổn thương bọn hắn? Hắn suy nghĩ như điện, không ngừng suy tư.
Nhưng mà, đúng vào lúc này, đám người Từ Phi đã ra tay, Trần Phong cũng trong nháy mắt võ trang đầy đủ, tuôn ra lực lượng xa xa không thuộc về cấp C, một bộ cơ giáp năng lượng mới tinh xuất hiện quanh người của hắn, Trần Phong vào thời khắc này, căn bản không giống như là gen chiến sĩ cấp C bình thường, mà càng giống như là cấp B! Vô luận là năng lượng hay là uy năng!
"Nếu như là cấp B..." Đội trưởng bỗng nhiên nhìn về phía hai mắt của Trần Phong.
Ở nơi đó, trong đôi con ngươi màu đỏ tươi kia, bỗng nhiên truyền đến một cỗ lực lượng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi!
"Phòng ngự!" Đội trưởng đột nhiên quát to một tiếng, hắn có thể cảm giác được, cỗ lực lượng mà Trần Phong sắp thi triển kia, tuyệt đối là cấp bậc nghịch thiên! Ngay cả một chiến sĩ cấp A như hắn, đều cảm thấy hoảng hốt! Loại lực lượng này tuyệt đối không phải là lực lượng bình thường! Tên Trần Phong này...
"Trận pháp!"
Ô...ô...n...g —— Trận pháp quen thuộc một lần nữa xuất hiện! Đây là một cái trận pháp cường đại, do một gen chiến sĩ cấp B thi triển ra, hắn cũng không phải làm gì nhiều, năng lực chiến đấu cũng không có bao nhiêu, nhiệm vụ của hắn là phụ trợ bồi dưỡng! Tác dụng lớn nhất của hắn, chính là đem lực lượng của 11 vị chiến sĩ khác kết hợp lại cùng một chỗ, phát huy ra uy năng mạnh nhất!
Công kích, mỗi một lần công kích đều tương đương với một kích liên hợp của tất cả mọi người, cho nên bọn hắn mới bách chiến bách thắng! Coi như là chủ nhân Minh Đô, cũng đều không thể chống đỡ được đòn công kích của bọn hắn! Phòng ngự, cũng tương đương với lực phòng ngự của tất cả mọi người! Cho nên phòng ngự của bọn hắn không có người nào có thể phá!
"Ngưng!" Mỗi người đều thi triển năng lực phòng ngự của mình.
Xoạt! Bởi vì nương theo trận pháp, phòng ngự của tất cả mọi người vào thời khắc này đều chồng chất lên nhau, đây là lực lượng đặc thù thuộc về tiểu đội của bọn hắn!
Mà vào lúc này, lúc phòng ngự của bọn hắn vừa mới ngưng kết, công kích của Trần Phong đã lặng yên buông xuống.
Giờ khắc này...Trần Phong đã chờ quá lâu quá lâu.