Xoạt! Quá trình chế tác gen rất nhanh liền hoàn thành, ở trong tay của Trần Phong xuất hiện hai quả cầu màu đỏ không nổi bật, lập loè ánh sáng nhàn nhạt, nhìn qua rất đẹp, nhưng toả ra khí tức không mạnh.
"Cái đồ chơi này là thuốc thử gen Đại Sơn Hải?"
"Là giả sao?."
"Ta cũng cảm giác thấy thế."
Đám người lộ ra thần sắc hoài nghi nhìn người trung niên trước mắt.
"Của ngươi." Trần Phong không để ý đến bọn hắn, mà giao đồ cho người đã nhờ hắn chế tác.
"Sử dụng như thế nào?" Người kia cũng cảm thấy hoài nghi.
"Rất đơn giản." Trần Phong khoa tay nói: "Ném ra bên ngoài, dùng tinh thần lực phát động là được, ta đã lưu lại ấn ký tinh thần của ngươi ở trên quả cầu, chỉ có ngươi mới có thể phát động."
"Ồ." Người này nhất thời giống như có điều suy nghĩ.
"Hai người các ngươi không phải là đang diễn kịch cho chúng ta xem đó chứ?" Có người cười lạnh nói: "Gia tộc của ta cũng có một vị chế tác đại sư, nhưng chưa từng nghe nói qua cái gì là thuốc thử gen Đại Sơn Hải, ha ha... lừa gạt ai đây?"
"Hai người các ngươi hợp tác diễn xuất giật dây mọi người, coi tất cả mọi người đều là đồ đần hay sao?"
"Các ngươi muốn lừa phỉnh chúng ta đi săn giết Sơn Hải Thú cho các ngươi, rồi đưa cho chúng ta một quả cầu màu đỏ, sau đó các ngươi quay đầu chạy đi, chúng ta phải đi tìm ai?"
"Thứ này có tác dụng như thế nào thì chỉ có quỷ mới biết!"
"Nếu quả thật đến thời điểm cần sử dụng nó, mà nó lại không có tác dụng, chỉ sợ là phải chịu chết, nào có thời gian tới tìm các ngươi tính toán sổ sách?"
"Cho nên... đây chính là dự định của các ngươi hay sao?"
Người nghi vấn kia tức giận nói.
"Đúng vậy."
Đám người bỗng nhiên tỉnh ngộ, không phải là vậy hay sao! Tác dụng của loại thuốc thử gen này là để làm gì? Làm át chủ bài! Nếu như vào thời khắc mấu chốt mất đi hiệu lực, ngẫm lại sẽ hết sức đáng sợ, nếu như đây là mưu kế của đối phương...đối phương rất dễ dàng liền có thể xử lý được rất nhiều đối thủ cạnh tranh!
Chỉ tưởng tượng thôi đã khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, vô luận là người này nói đúng hay không đúng, chỉ cần có một khả năng nhỏ nhoi như vậy, bọn hắn cũng không dám mạo hiểm.
"Chà, phản ứng rất nhanh." Trần Phong cũng thấy ngạc nhiên không thôi.
Kỳ thật lúc đầu hắn cũng muốn sử dụng loại biện pháp này, cũng đã cân nhắc đến khả năng bị vạch trần rồi bị đánh chết, không nghĩ tới quả thật đã bại lộ.
Ừm...những người ở đây quả nhiên có trí thông minh rất cao, rất khó mà lừa dối được, cũng còn may là hắn không làm như vậy. Nghĩ tới đây, Trần Phong nhìn về phía người đã nhờ hắn chế tác thuốc thử gen, trên mặt có rất nhiều vết sẹo to nhỏ, hiển nhiên cũng là một nhân vật hung ác.
"Ha ha, huynh đệ, ngươi không muốn thử xem uy lực của thứ này?" Trần Phong tằng hắng một cái.
"Không muốn." Mặt sẹo trầm giọng nói.
"Vậy nếu như lần này ta không thu phí, đều cho ngươi hai cái thì sao?" Trần Phong hơi híp tròng mắt lại nói.
"Ồ?" Hai mắt của mặt sẹo tỏa sáng, giống như cười mà không phải cười nhìn Trần Phong.
Cái tên này cũng rất giỏi tính toán, hắn không muốn diệt trừ kẻ địch, mà lợi dụng gã để diệt trừ kẻ địch, mà hết lần này tới lần khác gã lại không có cách nào cự tuyệt, dù sao thì đây cũng là một loại thuốc thử gen mới, chưa bao giờ được sử dụng qua, gã cũng không dám xem nó như là át chủ bài, nếu trước mắt đã có một cơ hội sử dụng thử...
"Thành giao." Ánh mắt của mặt sẹo trở nên lạnh lẽo.
Xoạt! Gã bỗng nhiên ném một quả cầu về phía người đang chất vấn kia.
HƯU...U...U...U...U ! Quả cầu hoá thành một ánh đỏ, phá không mà đi.
"Ngươi làm gì? !" Sắc mặt của người chất vấn kia liền đại biến.
"Ngươi đã nói là giả, vậy thì hãy cầm lấy mà chơi đi." Mặt sẹo chỉ bình tĩnh nói.
"Đ* moá!" Người kia nhanh chóng lùi lại, vô luận cái quả cầu màu đỏ này là thật hay là giả, hắn cũng không dám mạo hiểm, khởi động phòng ngự toàn diện, không ngừng lùi lại, nhưng mà, quả cầu màu đỏ lúc này đã đánh tới.
Oanh! Kèm theo một tiếng nổ vang kịch liệt, mảnh khu vực kia trong nháy mắt liền bị ánh sáng màu trắng đỏ bao phủ.
Oanh! Mặt đất rung động, âm thanh nổ vang kịch liệt làm cho tất cả mọi người rung động.
"Loại uy năng này..."
"Lại có thể là thật? !"
"Ôi mẹ ơi, thật là lợi hại."
"Đường đường là gen chiến sĩ cấp A sơ cấp, thế mà cứ như vậy chết đi?"
"Quá mức kinh khủng!"
"Nếu như dùng thứ này để săn giết Sơn Hải Thú..."
Mọi người nhất thời cảm thấy động tâm.
Hiện tại ai mà không muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ? Nhưng bởi vì ở đây có quá nhiều Sơn Hải Thú!
Ở gần mỗi một con Sơn Hải Thú còn non, đều có vô số Sơn Hải Thú trưởng thành bảo vệ, bọn hắn chỉ có thể gian khổ săn giết từng con, mà điều kiện tiên quyết còn là không bị phát hiện!
Thế nhưng nếu có được loại thuốc thử gen này...bọn chỉ cần săn giết một con Sơn Hải Thú, liền có thể có một lần át chủ bài siêu cường! Chỉ cần săn giết đầy đủ Sơn Hải Thú, bọn hắn thậm chí có đánh thắng được bầy đàn Sơn Hải Thú! Chỉ là một con Sơn Hải Thú còn nhỏ thì tính là cái gì? !
"Thứ này..." Vô số người cảm thấy động tâm.
"Tiểu tử, ta muốn ngươi." Một đại hán thô cuồng đi tới, dùng một ngón tay chỉ vào Trần Phong, lộ ra vẻ mặt dữ tợn nói: "Nếu ngươi đã có được loại thủ đoạn chế tác này, thì hãy đi đến thế lực của chúng ta phục vụ đi."
"Cút!" Trần Phong còn chưa mở miệng, đã có người cắt ngang đại hán, nói: "Cái thế lực nho nhỏ của ngươi, dựa vào cái gì mà muốn tranh với chúng ta? !"
"Hắn phải thuộc về chúng ta mới đúng."
Đám người không ngừng tranh đoạt.
Thậm chí có mấy lần có người ra tay đối với Trần Phong, lại bị những người khác ngăn lại.
"Các vị." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng, cười tủm tỉm nói: "Ta ở ngay chỗ này, cũng sẽ không chạy đi đâu, chỉ cần mọi người cung cấp tài liệu, ta có khả năng tùy thời trợ giúp mọi người chế tác, vô luận thế lực nào đều có thể, cho nên không cần phải tranh, dù sao ta cũng là một chế tác sư lấy việc chế tác để thu tiền công mà thôi, huống hồ..."
Trần Phong chỉ chỉ về phía mấy bóng người đã biến mất ở nơi xa, nói: "Đã có rất nhiều người bắt đầu, các vị nếu như cứ ở nơi này tranh đoạt, chỉ sợ sẽ bị giành trước."
"Hừ!" Đám người hừ lạnh một tiếng lúc này mới dừng tay.
"Tiểu tử, sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ tới tìm ngươi." Đại hán thô cuồng kia hiển nhiên là không có ý định từ bỏ Trần Phong.
"Tùy thời hoan nghênh." Trần Phong cười híp mắt nhìn bọn hắn.
"Đi!" Mấy người lúc này mới lần lượt rời đi.
Rất nhanh, chung quanh liền trở nên bình tĩnh, chỉ có điều là ở cách đó không xa vẫn có hai, ba người đang làm bộ nghỉ ngơi ở đó, Trần Phong chỉ nhìn lướt qua, cũng không quá để ý.
Mấy người kia ở đó là để giám thị hắn, ừm...giám thị hắn, không cho hắn chạy trốn.
Đương nhiên, nếu như thế lực khác mong muốn ra tay đối với Trần Phong, đoán chừng mấy người kia cũng sẽ tới bảo hộ hắn, đây là người do những thế lực lớn kia lưu lại.
Trần Phong rất là bình tĩnh, lần này hắn không có ý định lừa gạt ai, sợ cái gì!