Ra tay đi Trần Phong...Khổng Bạch hít vào một hơi thật sâu, bằng không thì lão tử chỉ có thể xuyên qua để đào mệnh!
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong mà hai người Từ Phi nhắc tới, đang ở phía xa nhìn vào chiến trường.
Mèo trắng...con sinh vật thần kỳ này vừa xuất hiện liền bị hắn để mắt tới, đương nhiên, có ba ông lão kia kéo lấy, tạm thời cũng không có vấn đề gì lớn, mặc dù công kích của ba ông lão vô hiệu với con mèo trắng, thế nhưng con mèo trắng cũng đừng hòng ở trong một thời gian ngắn đánh bại ba ông lão.
Vấn đề là... Tề Liễu! Nếu như không nhanh chóng xử lý cái tên này, toàn bộ Tinh Thành sẽ bị giết sạch! Đương nhiên, Trần Phong sẽ không cảm thấy mình có loại thủ đoạn này, hiện tại hắn chỉ cần đi vào chiến trường...
Xem chừng sẽ bị vô số quả cầu màu vàng kia đập chết tươi! Cái tên gia hoả tên là Tề Liễu kia, thế nhưng lại dùng rất nhiều đạo phân thân bảo vệ chân thân, hắn có thể khiến cho các đạo phân thân ở gần đó bay tới, chịu chết thay cho chân thân!
Trần Phong nếu như muốn miểu sát hắn...rất có thể sẽ bị hắn chạy mất! Cho nên, Trần Phong không có cách nào ra tay, nhưng lại có thể giúp những người khác ra tay!
"Tuyển ai đây?" Ánh mắt của Trần Phong nhìn chăm chú vào chiến trường, nhìn vào một đống quả cầu đang nhảy nhót lung tung.
Xoạt! Ánh mắt của Trần Phong rất nhanh liền khóa chặt, có giá trị may mắn tồn tại, loại thuật phân thân này đối với hắn gần như là vô hiệu, vẻn vẹn chỉ cần tiêu hao 1 điểm giá trị may mắn, liền có thể phế bỏ Tề Liễu!
Nguyên lai cái quả cầu lộ ra vẻ mặt hèn mọn kia lại là chân thân của ngươi! Rất tốt, trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
Mà vào giờ khắc này, trong chiến trường, Hàn Vũ Lạc công kích mèo trắng không có hiệu quả, cũng đành phải quay đầu trợ giúp đám người đánh giết Tề Liễu, thế nhưng Tề Liễu có nhiều phân thân lắm, nhiều đến mức căn bản giết không hết! Mỗi khi một Tề Liễu gặp phải nguy hiểm, những Tề Liễu khác sẽ đến giúp đỡ, bởi vì có quá nhiều Tề Liễu, cho nên ngươi căn bản không biết ai là ai.
Tìm chân thân? Vô vọng!
"Như thế không được a..." Hàn Vũ Lạc lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, hắn vừa rồi đã đánh trọng thương ba Tề Liễu, thế nhưng rất nhanh liền bị những Tề Liễu khác cứu đi, khiến cho hắn căn bản không có bất kỳ một biện pháp nào tìm ra chân thân của Tề Liễu!
Mấy đạo phân thân đáng chết này! Bỗng nhiên, có một thanh âm xuất hiện ở bên tai: "Tên Tề Liễu thứ 16 ở bên trái, chính là chân thân của Tề Liễu."
"Ngươi là ai?" Hàn Vũ Lạc lạnh lùng nói ra.
"Người trợ giúp ngươi." Thanh âm kia thản nhiên nói.
"Ta dựa vào cái gì mà phải tin tưởng ngươi?" Hàn Vũ Lạc phát ra âm thanh lạnh lùng, hắn có được tất sát kỹ rất mạnh mẽ, thế nhưng...chỉ có thể thi triển một lần, nếu như nghe theo lời người này, thi triển tất sát kỹ, phát hiện ra giết nhầm, bọn hắn sẽ thật sự không còn cách nào đánh bại Tề Liễu! Hắn chỉ có một lần cơ hội!
Một lần cơ hội...phát hiện ra chân thân Tề Liễu sau đó đánh chết!
"Bởi vì đây cũng là cơ hội duy nhất của ngươi." Thanh âm kia lạnh nhạt nói: "Từ Phi đã nói là sẽ giúp cho ngươi cùng với Diệp Uyển Đồng ở cùng một chỗ có phải hay không?"
"Làm sao ngươi biết?" Hàn Vũ Lạc tuôn ra sát ý.
Người này vậy mà lại luôn quan sát bọn hắn, chẳng lẽ là dư nghiệt của yêu tộc?
"Ta cho ngươi một biện pháp tốt hơn." Thanh âm kia nói: "Giết chết Tề Liễu, nuốt chửng trái tim của hắn! Sau đó, ngươi sẽ có được năng lực phân thân vô hạn, hẳn là có thể khiến cho Diệp Uyển Đồng tiểu thư hài lòng a?"
Xoạt! Hàn Vũ Lạc bỗng nhiên cảm thấy động tâm, cái biện pháp này...
Cơ hội sao? Hắn nhìn về phía những quả cầu màu vàng kia, thật sự muốn làm như thế hay sao? Năm đó hắn đột phá cấp A, phát hiện ra sự tình thê tử, liền vứt bỏ trái tim trở thành người vô tâm, mà bây giờ, vì Diệp Uyển Đồng mà một lần gắn trái tim vào hay sao? Còn là trái tim của yêu tộc!
"Cơ hội chỉ có một lần." Thanh âm kia lạnh nhạt nói: "Đây là biện pháp duy nhất...tên thứ sáu bên trái, hắn đang tới gần ngươi, đây chính là cơ hội tốt nhất của ngươi, vì chính ngươi, vì Diệp Uyển Đồng, vì Gen Công Hội, vì..."
"Nhân loại!" Thanh âm kia dần dần trở nên trầm thấp.
Hàn Vũ Lạc bỗng nhiên xiết chặt thanh vũ khí trong tay, nhìn về phía quả cầu màu vàng đang giấu trong vô số quả cầu màu vàng kia, là tên thứ sáu ở bên trái sao?
Oanh! Khí tức kinh khủng bỗng nhiên bùng nổ.
"Tinh! Diệt!" Thanh vũ khí trong tay của Hàn Vũ Lạc hóa thành một đạo tinh quang, bỗng nhiên chém về phía một quả cầu màu vàng mang theo biểu tình hèn mọn kia.
Phốc! Ánh sáng lóng lánh, cái quả cầu màu vàng kia vậy mà thật sự bị một đao bổ ra làm đôi, Hàn Vũ Lạc bỗng nhiên bùng nổ công kích, làm cho vô số người sợ ngây người, vào thời điểm mọi người ở đây còn chưa kịp lấy lại tinh thần, kèm theo việc quả cầu màu vàng kia bị chém làm đôi, quả cầu màu vàng đầy trời vậy mà biến mất!
Trên mặt đất! Chỉ để lại duy nhất một quả cầu màu vàng đã bị bổ ra làm đôi kia!
"Ngươi..." Nó không thể tưởng tượng nổi nhìn Hàn Vũ Lạc.
"Không tốt." Con mèo trắng ở phía xa xa bỗng nhiên cảm thấy không lành, muốn tới chỗ quả cầu màu vàng, lại bị Phó hội trưởng ngăn lại.
Xoạt! Hàn Vũ Lạc nhanh chân chạy về phía trước, thọc tay vào chỗ sâu, trực tiếp cầm lấy trái tim của Tề Liễu, viên trái tim này...vẫn còn đang nảy thình thịch!
Hàn Vũ Lạc hung hăng nhét nó vào lồng ngực của mình, viên trái tim kia vậy mà chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể của Hàn Vũ Lạc!
"A!" Trên người của Hàn Vũ Lạc toát ra ánh vàng kinh người.
"Ánh vàng..." Đám người kinh ngạc tán thán.
"Nguyên bản của hắn hình như là màu xanh lam." Từ Phi nhíu mày, Hàn Vũ Lạc có phong cách lạnh buốt, một mực là màu xanh lam tinh không, hiện tại là hỗn hợp màu vàng cùng với màu xanh lam...dường như là màu xanh lá?
HƯU...U...U...U...U ! Trên người của Hàn Vũ Lạc lấp loé hào quang chói lọi, mà ở bên cạnh hắn, Tề Liễu mới vừa rồi còn diễu võ giương oai, kèm theo trái tim bị móc ra, thân thể dần dần mất đi sức sống, quả cầu màu vàng cũng trở nên khô quắt.
"Tề Liễu! ! !" Mèo trắng rít lên một tiếng.
Oanh! Mèo trắng nổi khùng, đột nhiên phóng tới vị trí của Hàn Vũ Lạc, muốn đoạt lại trái tim, nhưng mà, chờ đến thời điểm nó bay tới, thì đã chậm!
Oanh! Hào quang quanh người của Hàn Vũ Lạc nổ tung, dung hợp hoàn tất! Mèo trắng nhìn thi thể của Tề Liễu đã không động đậy, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lên trên người Hàn Vũ Lạc, sau đó quét mắt nhìn về phía tất cả mọi người trong Gen Công Hội.
"Các ngươi...đều đáng chết!" Ngữ khí của mèo trắng trở nên rét lạnh.
"Làm tốt lắm." Phó hội trưởng lại tán dương Hàn Vũ Lạc, sau đó nhìn về phía mèo trắng nói: "Mặc dù ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để miễn dịch công kích của chúng ta, thế nhưng mà cuối cùng ngươi cũng chỉ là cấp A đỉnh phong!"
"Thật sao?" Đôi mắt của con mèo trắng trở nên đỏ tươi, bộ lông màu trắng như ngọc biến thành màu đen, lại biến thành màu đỏ thẫm, một đôi cánh đỏ thẫm từ phía sau lưng chậm rãi giang rộng ra.