Chỉ có điều là, vào ngay lúc này, con rùa đen nhỏ bỗng nhiên tru lên một tiếng: "Tần Hải, con m* nhà ngươi còn không đi qua đây cứu ta!"
Tần Hải: "..."
"Chúng ta đã sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho không dù không có tình thân thì cũng có tình cảm có đúng hay không?" Con rùa đen nhỏ cầu cứu.
Tần Hải: "..."
Lão tử mỗi lần thấy ngươi cũng đều là ở trong nồi của sư phụ, ở đâu ra tình cảm? !
"Ta thế nhưng biết ngươi là nhân loại, ta cũng chưa bao giờ vạch trần ngươi a." Rùa đen nhỏ kêu rên: "Nhân loại có một câu nói gì đó, a đúng rồi, lâu ngày sinh tình, chúng ta đã ở chung với nhau lâu như vậy, cũng nên sinh tình rồi đi? Nhanh cứu ta a."
Tần Hải: "..."
M* nó ai sinh tình với ngươi? ! Không biết dùng từ ngữ nhân loại thì không cần phải dùng loạn được chứ? !
"Gào " Rùa đen nhỏ kêu thảm.
"Cần phải như thế sao." Tần Hải trợn trắng mắt nói: "Ngươi cũng không phải là lần đầu tiên bị ăn, làm ra vẻ thảm liệt như vậy để làm cái gì?"
"Không giống nhau a." Rùa đen nhỏ hét lớn: "Trạng thái của Đỗ Mã hôm nay không đúng, nếu bị hắn ăn thịt thì sẽ chết thật sự đó! Trời ạ, lão tử cũng không muốn thật sự biến thành đồ ăn!"
Nó nói cũng đúng... Trần Phong cùng với Tần Hải liếc nhìn nhau, giống như có điều suy nghĩ.
"Làm sao bây giờ?" Tần Hải hỏi.
"Cứu!" Trần Phong không có một chút do dự nói.
Ăn hàng cái gì, cuối cùng cũng chỉ là đùa giỡn một chút, có thể làm cho Đỗ Mã ở trong trạng thái bị khống chế, từ bỏ truy sát Trần Phong cùng với Tần Hải, đuổi theo con rùa đen nhỏ, chỉ có một cái khả năng! Đó chính là trong cơ thể của con rùa đen nhỏ này ẩn chứa rất nhiều lực lượng, nếu như bị Đỗ Mã ăn, thật sự có khả năng sẽ mạnh lên một lần nữa!
Đây mới là chuyện mà mấy người Trần Phong lo lắng.
Cho nên...dù như thế nào, nhất định phải cứu con rùa đen nhỏ!
Xoạt! Hai người đứng dậy trong nháy mắt, muốn ngăn cản Đỗ Mã.
"Cút!" Đỗ Mã tiện tay vung lên, một đạo lực lượng cường đại liền bao phủ Trần Phong cùng với Tần Hải, vẫn là lực lượng thời gian!
Sụp đổ! Trần Phong thi triển lực lượng sụp đổ.
Diệt! Ánh sáng màu đen trên mi tâm của Tần Hải lóe lên.
Hai người rất nhuần nhuyễn đem lực lượng thời gian phá huỷ, sau đó...phát hiện ra thời gian đã trôi đi được một lúc.
"A a a!" Con rùa đen nhỏ đã sắp bị Đỗ Mã bắt lấy.
"Thời gian..." Trần Phong có một chút đau đầu.
Nếu như bọn hắn ngạnh cương cùng với Đỗ Mã, cho dù vẫn bị lực lượng thời gian khốn nhiễu, thế nhưng ít nhất cũng có thể tiến vào trạng thái giằng co chiến đấu cùng với Đỗ Mã, mà bây giờ...
Đỗ Mã chỉ cần phóng thích lực lượng thời gian giữ chân bọn hắn! Bọn hắn liền không có một chút đất dụng võ nào.
"Như thế không được." Sắc mặt của Tần Hải trở nên ngưng trọng.
Cứ tiếp tục như vậy, bọn hắn căn bản là không thể cứu được con rùa đen nhỏ.
"Thời gian..." Trần Phong nhìn chăm chú vào Đỗ Mã.
Loại lực lượng này quá mức đáng sợ, căn bản là rất khó giải quyết! Coi như lực lượng của hắn có thể làm sụp đổ lực lượng thời gian của Đỗ Mã, cũng sẽ bị lực lượng thời gian tiêu tán làm ảnh hưởng, cho nên hắn cùng với Tần Hải mới mất nhiều thời gian như vậy.
Đồng dạng là Giác Tỉnh Giả, hắn lại kém Đỗ Mã rất nhiều! Nếu không phải là Đỗ Mã hiện tại đang ở vào trong trạng thái không bình thường, đoán chừng chỉ cần dùng vài phút là ông ta có thể tiêu diệt hắn cùng với Tần Hải.
Xoạt! Hai người ra tay, một lần nữa gặp khó khăn, bị giữ chân lại một khoảng thời gian!
"Để ta suy nghĩ xem..." Trần Phong xoa xoa đầu.
Thời gian của bọn hắn lúc nào cũng chậm hơn thời gian của Đỗ Mã một chút, như thế căn bản là không được, thế nhưng nếu không chống đỡ lực lượng thời gian...
Chờ một chút, Trần Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.
Thời gian! Đúng, chính là thời gian! Không phải là chỉ một mình Đỗ Mã nắm giữ năng lực thời gian, Trần Phong cũng có!
Thời Chi Lưu Sa! Đôi mắt của Trần Phong sáng ngời.
Mặc dù hắn không thể điều khiển thời gian thành thục như Đỗ Mã, cải biến, hấp thu thời gian, chỉ là đơn thuần tiêu hao, thế nhưng nếu như sử dụng thoả đáng...
Xoạt! Hắn xuất thủ một lần nữa, Đỗ Mã căn bản là không có để ý tới, tiện tay vung ra một đạo lực lượng thời gian.
Thời Chi Lưu Sa!
Xoạt! Thời gian nhảy vọt một giây, vô luận là Trần Phong hay là Đỗ Mã, thậm chí là Tần Hải cùng với con rùa đen nhỏ, thời gian của tất cả mọi người, đều vào thời điểm này, tiến hành nhảy vọt ngắn ngủi!
Một giây! Mà lực lượng thời gian do Đỗ Mã thi triển, cũng vào khoảng thời gian nhảy vọt này biến mất.
Thành công! ! ! Đôi mắt của Trần Phong bỗng nhiên sáng rõ.
Ngay vào lúc này! Ra tay!
Oanh! Ánh sáng nổ tung, móng vuốt màu hồng của Đỗ Mã đã sắp bắt được con rùa đen nhỏ, cứ thế mà bị Trần Phong đánh bay sang một bên, sượt qua người của con rùa đen nhỏ.
"Ngươi thế mà đến đây..." Trong mắt của Đỗ Mã lóe lên hàn quang, khu vực chênh lệch thời gian do nó thi triển, thế mà bị Trần Phong phá giải.
Đây chính là lực lượng thời gian!
Tên tiểu tử này...nó rốt cuộc cũng chân chính để ý đến cái tên nhân loại này.
"Ha ha ha ha."
"Chơi chết hắn!"
Rùa đen nhỏ hăng hái đứng ở sau lưng Trần Phong nói: "Ngươi đã biến thành một con rùa màu hồng, thế mà còn muốn đụng vào lão tử, hãy chờ đợi bị chế biến thành món canh rùa đen đi!"
Trần Phong: "..."
Con hàng này dường như đã quên chính mình cũng là rùa đen?
"Thú vị." Đỗ Mã trầm giọng nói, nó xưa nay không cảm thấy cái gì trùng hợp, vừa rồi trong cái nháy mắt đó, nó cảm nhận được lực lượng quen thuộc, khu vực chênh lệch thời gian do nó thi triển thế mà bị nhảy vọt qua.
"Ngươi cũng có được loại lực lượng thời gian nhảy vọt này hay sao? Như vậy...ta sẽ cho ngươi biết cảm giác khi không có cách nào nhảy vọt thời gian." Đỗ Mã cười lạnh.
Oanh! Bốn cái móng vuốt màu hồng đập xuống mặt đất, một cỗ lực lượng thời gian nhàn nhạt bỗng nhiên bao phủ bốn phía.
Đây là cái gì? Trần Phong cùng với Tần Hải nhíu mày, bọn hắn không cảm giác được bất cứ điều dị thường nào.
Chỉ có điều là, vào trong một khắc chuẩn bị động thủ, sắc mặt của bọn hắn lại đại biến, bởi vì vào cái thời điểm này, bọn hắn rốt cuộc cũng biết cái năng lực này của Đỗ Mã có tác dụng như thế nào!
Xoạt! Trần Phong đưa tay, rõ ràng cảm giác được động tác của mình trở nên trì độn.
"Đây là..." Trên khuôn mặt của Trần Phong lộ ra vẻ kinh sợ.
Trì hoãn! Lại có thể là lực lượng trì hoãn! Sau khi hắn tư duy, thân thể cũng cử động, nhưng rõ ràng là muốn cử động sẽ chậm đi một giây, mà coi như ngừng tư duy, thân thể còn theo quán tính chuyển động thêm một, hai giây.
Này, này, chuyện này...Trần Phong hít vào một ngụm khí lạnh.
Trì hoãn, cái từ ngữ này đối với hắn mà nói, chỉ tồn tại ở bên trong game online! Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày, trong hiện thực cũng xuất hiện trì hoãn, hơn nữa lại đáng sợ như thế!
@ Trì hoãn: giống bị Lag khi chơi game
Loại cảm giác này, Trần Phong đã thật lâu không được thể nghiệm.
Oanh! Trong nháy mắt, hắn cùng với Tần Hải liền bị đánh bay ra bên ngoài.
Bởi vì phản ứng không kịp!