Lực lượng...Trần Phong nhìn tất cả những năng lực mà hắn nắm giữ!
Thời Chi Lưu Sa? Căn bản là không dám dùng! Nhảy vọt thời gian, hắn sẽ càng nhanh chết!
Hiện tại hắn đang ở vào trạng thái quay ngược thời gian, dám can đảm nhảy vọt thời gian, có khả năng hiện thực trôi qua một giây, hắn đã sắp ngỏm rồi!
Tru Thần... Được rồi, cái đồ chơi này lại có móc nối cùng với Thời Chi Lưu Sa, đồng dạng cũng không thể dùng.
Đương nhiên, đối với loại đối thủ có cấp bậc như Đỗ Mã này, những loại năng lực thông thường này căn bản là không có tác dụng, đối phó với Giác Tỉnh Giả, chỉ có sử dụng lực lượng Giác Tỉnh mạnh mẽ mới có tác dụng, mà lực lượng Giác Tỉnh hiện tại Trần Phong nắm giữ, chỉ có hai cái. Một cái là vẻn vẹn là Gân Gà Phá Không Quyết có hữu hiệu đối với không gian, một cái khác thì là Toái Tinh Chỉ.
—— ——
Toái Tinh Chỉ, là năng lực cơ sở của Giác Tỉnh Giả, có thể làm sụp đổ bất luận một loại năng lực Giác Tỉnh Giả cơ sở nào.
—— ——
Toái Tinh Chỉ trải qua sự hoàn thiện của Linh, hiện tại đã càng trở nên cường đại. Đáng tiếc, đối mặt với loại kỹ năng quay ngược thời gian cấp cao, không có bất kỳ cái quỹ tích gì này, Trần Phong căn bản không có chỗ xuống tay, chỉ có thể chịu trận!
Cho nên...không có bất kỳ một biện pháp nào hay sao? Trần Phong có chút phát lạnh.
Xong! Trần Phong nhìn thực lực của mình đang điên cuồng giảm xuống, không ngừng quay ngược, khoảng cách bình cảnh cấp S càng ngày càng gần, hắn biết, hắn rất nhanh sẽ bị hạ xuống phía dưới cấp S!
Đến lúc đó, chính là xong đời chân chính! Thế nhưng mà hắn không có bất kỳ một biện pháp nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn thực lực của mình bị giảm xuống, vào thời điểm gần như bị rớt cấp...
Ừm? Trên khuôn mặt của Trần Phong bỗng nhiên lộ ra thần sắc quái dị, đây là...
Quay ngược thời gian! Một cái kỹ năng gân gà ở trong mắt của Đỗ Mã, vào lúc này lại bộc phát ra hiệu quả kinh người! Coi như Trần Phong đồng dạng là Giác Tỉnh Giả, cũng không hề có lực hoàn thủ!
"Nhân loại..." Đỗ Mã chỉ cười cười, thật sự là quá yếu!
Tại thời đại Thái cổ, những lão gia hỏa kia hơi một tí đều có mấy ngàn năm tuổi, nó nếu muốn quay ngược quay lại, đoán chừng hao hết tất cả lực lượng, cũng không làm gì được kẻ địch!
Thế nhưng hiện tại...nhân loại cũng chỉ có 100 năm tuổi thọ, cái tên Trần Phong này còn ngắn hơn!
"Chết đi." Đỗ Mã bình thản phất phất tay, nó đang chờ đợi đến thời điểm Trần Phong rớt xuống phía dưới Giác Tỉnh Giả, căn bản không cần mấy chục năm, chỉ cần một quãng thời gian nho nhỏ, là nó có thể nhẹ nhõm miểu sát Trần Phong.
Ừm...không sai biệt lắm, nó cảm nhận được khí tức của Trần Phong bắt đầu trở nên không ổn định.
Không sai! Trần Phong đã sắp rớt xuống cảnh giới Siêu cấp A! Khi tức Giác Tỉnh Giả bắt đầu trở nên mỏng manh, chỉ có điều là, vào ngay lúc này, nó chợt phát hiện ra sắc mặt của Trần Phong trở nên quái dị, trên khóe miệng lại có một vệt ý cười.
? ! Cái tên này...Đỗ Mã nhíu lông mày lại, đầu óc cũng đi theo việc quay ngược thời gian trở nên choáng váng hay sao? Nó không biết Trần Phong làm sao lại trở nên như vậy, thế nhưng không hiểu sao nó lại có cảm giác cái nụ cười này của Trần Phong làm cho nó rất khó chịu, cho nên nó đã ra tay.
Hưu! Một đạo lưu quang đơn giản quét tới Trần Phong, đây là một đòn công kích hết sức bình thường của Giác Tỉnh Giả, thế nhưng dùng trạng thái sắp rớt xuống Giác Tỉnh Giả hiện tại của Trần Phong, căn bản là không thể đỡ được!
Cho nên...Đỗ Mã con mắt trợn to, gắt gao nhìn Trần Phong.
Quả nhiên, Trần Phong căn bản là không thể ngăn cản, cứ như vậy để cho đạo lưu quanh kia quét qua...
Xoạt! Đạo lưu quang kia biến mất không có dấu hiệu nào.
? Đỗ Mã có chút phát mộng, biến, biến mất?
Rõ ràng Trần Phong động cũng không có động a... cái tên này đến cùng...Đỗ Mã bỗng nhiên ý thức được một chút không ổn.
Mà vào giờ khắc này, ở một khu vực không biết xa xôi nào đó, tại một nơi mà nhân loại chưa từng đặt chân tới, bên trong một khu rừng rậm rạp, có một con báo đang khoan thai nằm ở bên hồ, bụng tròn vo.
Ha ha, quá sung sướng, từ khi nó đối với cái tảng đá trôi trên mặt hồ không có tham niệm, sinh hoạt liền trở nên mỹ hảo.
Thậm chí...nó đã biến thành thần thú thủ hộ của cái tảng đá kia.
Ừm...những kẻ mong muốn nhúng chàm tảng đá kia, trước hết phải bước qua được cửa ải của nó, nó nhớ kỹ nó lúc đầu làm như vậy, vẻn vẹn chỉ là muốn săn giết những sinh vật bị tảng đá trọng thương để ăn thịt. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, nó phát hiện ra thực lực của mình đang mãnh liệt tăng lên, mơ hồ dường như có quan hệ cùng với tảng đá kia.
Ừm...đây nhất định là thần chúc phúc.
Từ ngày đó trở đi, nó liền trở thành thủ hộ giả ở nơi này.
Quá sung sướng, con báo xoay cái bụng tròn vo.
Bỗng nhiên, có một cỗ khí tức nhàn nhạt lay động.
Con báo giật mình một cái, lông tơ toàn thân run rẩy, đột nhiên đứng lên, nhìn về phía trung tâm hồ, ở nơi đó, cái tảng đá đã yên tĩnh thật lâu kia, vào giờ phút này bắt đầu chấn động.
Ô...ô...n...g ——Tảng đá vừa chấn động, vừa lấp lóe.
Lực lượng đáng sợ lấp lánh ở chung quanh, làm cho người ta phải sợ hãi.
Tảng đá sao vậy? Con báo không biết.
Rống! Trong rừng rậm trở nên hỗn loạn, vô số quái vật mạnh mẽ nghe tiếng mà đến, hiển nhiên, chúng nó cũng cảm nhận được cỗ khí tức thay đổi này, chúng nó dùng ánh mắt tham lam nhìn tảng đá kia.
"Rống —— " Con báo gầm nhẹ một tiếng, nó đứng ở bên hồ, nó biết, có thể sẽ xảy ra một cuộc ác chiến!
"Rống —— " Kèm theo một tiếng gào thét to lớn.
Chiến đấu, bắt đầu.
Mà vào giờ khắc này, tại nơi truyền thừa, Đỗ Mã cũng đang đồng dạng thất kinh nhìn Trần Phong, hiển nhiên nó không biết tiểu tử trước mắt này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại khiến cho nó có cảm giác quỷ dị như vậy.
"Cám ơn." Trần Phong bỗng nhiên nhìn Đỗ Mã nói.
"Cái gì?" Đỗ Mã có chút phát mộng.
Cám ơn cái gì? Trần Phong vậy mà nói lời cám ơn đối với nó?
"Cám ơn ngươi đã để cho ta cảm nhận được cỗ lực lượng quen thuộc này...mặc dù không biết có thể kéo dài được bao lâu, thế nhưng..." Trần Phong cười cười.
Từ lúc bước vào Giác Tỉnh Giả đến nay, cái mà hắn tăng lên chủ yếu là thực lực, đều là loại hình cảm ngộ cùng với lĩnh ngộ, công kích cùng với thôi diễn, cũng đều có quan hệ cùng với Linh và Tiểu Ảnh!
Không có một cái nào là tăng lên trên bản chất thân thể!
Cho nên...vào trước khi rớt xuống bình cảnh Giác Tỉnh Giả, ảnh hưởng đối với thực lực của hắn cũng không quá lớn, có thể nói cơ hồ là không có, thế nhưng có một chuyện, lại làm cho Trần Phong canh cánh trong lòng.
"Ngươi không cảm giác được cái gì hay sao?" Trần Phong nghiền ngẫm cười cười.
? ! Lông tơ của Đỗ Mã run rẩy.
Phốc! Nó bỗng nhiên phun ra một ngụm máu.
Chuyện gì thế? ! Đỗ Mã kinh sợ nhìn Trần Phong, nó căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra!
Loại lực lượng này...nó cảm thụ vết thương trong cơ thể, bỗng nhiên kinh sợ phát hiện ra, nơi phát ra cỗ lực lượng này lại là chính mình, đây là sự cắn trả của thời gian quay ngược!