"Bất quá bởi vì ta không nhìn thấy hai người các ngươi, cho nên liền hết sức cẩn thận đi tìm một vòng, nhưng vẫn không có phát hiện."
"Sau đó lão tử linh cơ khẽ động, kích hoạt mai rùa, liền tới nơi này."
"Ha ha ha!"
"Ta biết ngay, cái chuông lục lạc kia khẳng định là bẫy rập, ta nếu tiêu diệt cái chuông lục lạc kia, các ngươi liền chết, chậc chậc, may nhờ ta linh cơ khẽ động a."
Từ Phi rất là đắc ý.
"? ? ?" Tần Hải há to miệng, muốn nói cái gì, nhưng sửng sốt cả buổi cũng không nói ra được.
Con m* nó linh cơ khẽ động a, cái tên ngu ngốc này! Nguyên lai tưởng rằng cái tên này còn có thể trợ giúp mọi người thoát khỏi khốn cảnh, thế mà vào thời khắc mấu chốt lại như xe bị tuột xích!
"Ngươi không phải luôn luôn làm việc không cần đầu óc hay sao?" Trần Phong thở dài.
"Đúng vậy." Từ Phi gãi gãi đầu: "Lần trước không phải ngươi đã nói, trước khi làm việc nên suy nghĩ một chút hay sao, cho nên lần này ta đã suy nghĩ nhiều hơn."
Trần Phong: "..."
Thật sự là sai lầm.
"Chỉ có thể ở hiện thực mới có thể tiêu diệt Hồi Mộng Linh." Tần Hải nhức đầu nói: "Ngươi bây giờ tiến đến đây, chính là tự chui đầu vào lưới, không có một chút tác dụng nào. Nơi này là thời đại Thái Cổ, Giác Tỉnh Giả chạy đầy đất a!"
"Cái gì?" Từ Phi bối rối, ủy khuất nói: "Đỗ lão đầu chỉ nói là vào thời điểm cảm thấy mai rùa chấn động thì đi qua giúp đỡ thôi mà."
"Không sao, vẫn còn một người." Tần Hải hít vào một hơi thật sâu, cưỡng ép để cho mình tỉnh táo trở lại: "Căn cứ theo sư phụ bàn giao, lần này ông ta đã tìm hai người trợ giúp, đều có năng lực mạnh mẽ."
"Chúng ta vẫn còn hi vọng."
"Ta tin tưởng, người kia nhất định sẽ..."
Xoạt! Tần Hải còn chưa nói xong, ánh sáng trước mắt lóe lên, có một thân ảnh càng quen thuộc hơn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
"Mọi người quả nhiên ở bên trong này." Khổng Bạch hết sức vui mừng nói.
Trần Phong: "..."
Tần Hải: "..."
Từ Phi: "..."
Nhân sinh chính là như vậy, mọi người cùng ở một chỗ chết chùm với nhau a.
Tần Hải rất là tuyệt vọng, một kế hoạch thật tốt, vì cái gì liền biến thành bộ dáng như thế này?
"Lại nói, ta ở bên ngoài nhìn thấy cái chuông lục lạc kia, liền biết có vấn đề." Khổng Bạch mở miệng nói ra: "Ta cảm thấy cái chuông lục lạc kia truyền đến lực lượng mị hoặc lòng người, cho nên hết sức nhạy bén vào lúc trước khi cỗ lực lượng kia lan đến gần, liền bắt đầu sử dụng mai rùa."
"Thông minh." Trần Phong giơ ngón tay cái lên.
Con m* nó, lực lượng mị hoặc của Hồi Mộng Linh bất quá cũng chỉ có thể khiến cho hồn của ngươi trở về thời đại Thái Cổ mà thôi, hơn nữa Hồi Mộng Linh ở trong hiện thực đã không còn bao nhiêu lực lượng, lực lượng mị hoặc có được bao nhiêu hiệu quả còn chưa biết, ngươi lại sợ mất mật, trực tiếp sử dụng khí tức mai rùa của Tần Hải đi đến đây.
"Như vậy... bước kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?" Khổng Bạch xắn tay áo lên.
"Chờ chết." Ngữ khí thăm thẳm của Tần Hải truyền đến.
"Cái gì?" Khổng Bạch lộ ra vẻ mặt mờ mịt, chờ đến khi Từ Phi nói rõ lí do, cũng lộ ra vẻ mặt phát mộng, bốn người liếc nhìn nhau, quay mặt lại nhìn nhau, đây m* nó là chuyện gì?
"Rống!" Đại quân Hồi Mộng Linh vẫn như cũ vô cùng uy mãnh.
Mặc dù ở một khoảng cách rất xa, cũng có thể cảm giác được đại địa đang rung động. Bọn hắn rất rõ ràng, vào thời điểm những mảnh vỡ Thái Cổ kia bị chinh phục, cũng chính là thời khắc bọn hắn biến mất! Thái Cổ sẽ triệt để thống nhất, thời đại gen cũng sẽ biến mất cùng với bọn hắn!
Tần Hải nhìn về phía phương xa, những chủng tộc đang phản kháng kia, mơ hồ có thể cảm nhận được khí tức chấn động mạnh mẽ.
"Chủng tộc đang phản kháng so với trong tưởng tượng còn nhiều hơn một ít." Trần Phong nói ra.
"Hẳn là những mảnh vỡ khác còn tồn tại ở những địa phương khác." Tần Hải lắc đầu, mặc dù tổ chức nghiên cứu khoa học cùng với Gen Công Hội vào những năm này đã cố gắng hết sức thu thập mảnh vỡ Thái Cổ, thế nhưng cuối cùng vẫn còn một số mảnh vỡ Thái Cổ còn sót ở bên ngoài.
Bất quá, cũng không có bao nhiêu tác dụng, một chút mảnh vỡ Thái Cổ thất lạc này, có số lượng quá ít, không có nổi một chút tác dụng nào.
Hồi Mộng Linh quá mạnh, mạnh đến tình trạng làm cho người ta giận sôi, năng lượng đặc biệt của nó, có thể khiến cho nó ở bên trong thời đại Thái Cổ quét ngang thiên hạ.
"Lịch sử rất nhanh sẽ thay đổi hoàn toàn." Khổng Bạch thổn thức không thôi.
"Đúng vậy a." Từ Phi nhìn về phía nơi xa.
Hai người vừa mới buông xuống nơi này, còn chưa kịp cảm thụ thời đại Thái Cổ đã chỉ có thể chờ chết.
Xoạt! Khí tức của hai chủng tộc phản kháng biến mất, bọn hắn đã bị Hồi Mộng Linh tiêu diệt.
"Thời gian sẽ không còn lại bao nhiêu." Tần Hải tự lẩm bẩm.
"Đúng vậy a." Trần Phong hơi híp tròng mắt, hắn chợt nhớ tới một ít gì đó.
Thời đại gen, ngoại trừ Đỗ Mã, thật sự chỉ có một mình hắn là Giác Tỉnh Giả thôi hay sao?
Có thể phải mà cũng không phải.
Phải là bởi vì ở thời đại gen căn bản không thể nào đột phá, vô luận dùng thủ đoạn gì, đều không thể đột phá cái lá chắn kia, cho nên Trần Phong là Giác Tỉnh Giả duy nhất.
Không phải là, là bởi vì vào thời điểm Trần Phong điều khiển cây bút kia rõ ràng đã cảm nhận được khí tức của những cường giả khác.
Cho dù...rất mỏng manh, trên cái thế giới này vẫn còn có rất nhiều cường giả, thế nhưng vì cái gì bọn hắn lại không phản kháng?
Hoặc nói là...bọn hắn không có năng lực phản kháng?
Hay hoặc là...bọn hắn căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra?
Trong đầu óc của Trần Phong suy nghĩ như điện, hiển nhiên, nếu như những người này thật sự đủ mạnh, như vậy bọn hắn nhất định sẽ phản kháng, không, bọn hắn nhất định sẽ xuất hiện tại thời đại gen!
Thế nhưng mà không có, tất cả mọi người đều lặng yên không có một tiếng động.
Điều này nói rõ cái gì? Bọn hắn không có cách nào đi ra. Có lẽ là bởi vì cái lá chắn kia, Trần Phong càng nghĩ càng rõ ràng, có lẽ...
"Cái thời gian điểm này..." Khổng Bạch cũng đang kinh thán không thôi, hắn đã xuyên qua rất nhiều thế giới, cho nên đối với loại chuyện này cũng biết được sơ lược, Hồi Mộng Linh lựa chọn cái thời gian điểm này, là tuyệt diệu đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Hồi Mộng Linh thật sự rất mạnh mẽ hay sao? Đúng thế.
Thế nhưng nó ở bên trong thời đại Thái Cổ, thật sự có thể cường đại đến mức vô địch hay sao? Hiển nhiên không phải.
Nhưng mà bây giờ...
Bởi vì nó ở thời đại gen.
Bởi vì nó ở cái thời đại đặc thù này!
Cái thời đại gen này, đừng nói là tồn tại có cấp bậc siêu cường, ngay cả Giác Tỉnh Giả cũng chỉ có một mình Trần Phong và Đỗ Mã, cho nên mới tạo thành loại cục diện này.
Cái này là nguyên nhân vì sao Hồi Mộng Linh lại hung hăng như vậy.
Cái này là nguyên nhân vì sao Hồi Mộng Linh thậm chí có thể thành lập một cái vương triều thuộc về nó!
Nó lựa chọn một cái thời gian điểm tuyệt hảo, lựa chọn một cái thời cơ tuyệt diệu, âm thầm điều khiển hết thảy, cải biến tương lai, lại không có người nào có thể nhúng tay!
Oanh! Đại địa chấn động.
Đại quân Hồi Mộng Linh rốt cục cũng giết tới.