Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 890 - Tu Luyện

Tu luyện Tu luyện

Bất quá, không biết từ khi nào, Quầng sáng may mắn đã không còn động tĩnh, hắn nhớ vào thời điểm ban đầu, Linh nói là thăng cấp, sau đó trong quá trình thăng cấp, liền biến cục gạch, rốt cuộc cũng không có phản ứng, hệ điều hành của Quầng sáng may mắn, so với hệ điều hành Android còn muốn phức tạp hơn.

Trần Phong cũng từ sự không thích ứng trong một thời gian dài, hiện tại đã biến thành thói quen.

"Ngài không cần phải lo lắng." Linh suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta có một loại dự cảm, rất nhanh sẽ phát sinh ra chuyện gì đó."

"Có quỷ mới tin ngươi." Trần Phong trợn mắt trừng một cái.

Lần trước Linh cũng nói là rất nhanh sẽ thăng cấp hoàn thành, bây giờ đã trải qua bao lâu rồi?

"Ta vẫn nên dựa vào chính mình đi." Trần Phong tự giễu cười một tiếng.

Giác Tỉnh Giả tăng cường vẫn như cũ là một quá trình chậm rãi, bây giờ những người vừa mới đột phá Giác Tỉnh Giả, sở dĩ đột nhiên tăng mạnh, đơn giản là do mấy chục năm tích luỹ lúc trước. Hội trưởng cũng dựa vào tích lũy mấy chục năm, không ngừng đột phá.

Mà những người đã dung hợp với những mảnh vỡ Thái Cổ kia, thì lại mượn nhờ lực lượng Thái Cổ để đột phá.

Cho nên, tuyệt đại đa số Giác Tỉnh Giả, đã bắt đầu bước vào Giác Tỉnh giai đoạn ba, thậm chí có một số ít Giác Tỉnh Giả đã bước vào giai đoạn bốn, thậm chí là giai đoạn năm!

Mà Trần Phong, vẫn như cũ dừng lại ở giai đoạn ba, trải qua một thời gian dài, mọi người dường như cũng dần dần quên đi danh hào nhân loại đệ nhất nhân của Trần Phong năm đó, danh hiệu được nhắc tới nhiều hơn chính là chế tác sư truyền kỳ, chế tác sư vĩ đại.

Cường giả? Hả? Trần Phong cũng biết chiến đấu hay sao?

Nhất là sau khi một đám chế tác đại sư, cũng bước vào cảnh giới Giác Tỉnh Giả, thân phận Giác Tỉnh Giả chế tác sư đặc biệt của Trần Phong, rất nhanh đã bị xoá nhoà.

Đương nhiên, những Giác Tỉnh Giả chế tác sư này, đơn thuần cũng là dựa vào thuốc thử gen để xông lên, năng lực chiến đấu yếu đến kinh người, bất quá bọn hắn cũng xưa nay cũng không cần chiến đấu, mà là dốc lòng nghiên cứu thuật chế tác kiểu mới.

Đến tận đây, Gen chiến sĩ cùng với chế tác sư lại một lần nữa được phân biệt rõ ràng, Trần Phong nguyên bản từ một chế tác sư biết chiến đấu cũng bị lu mờ.

Gen chiến sĩ, phụ trách chiến đấu, gen chế tác sư, phụ trách chế tác thuốc thử gen, chỉ thế mà thôi.

Mà trong lúc này, nghe nói có một ít khí tức mạnh mẽ không ngừng phun trào, nhưng lại chưa từng xuất hiện, mọi người suy đoán, đây có lẽ là một số tồn tại nắm giữ lực lượng Cộng Minh. Thậm chí là...Thần linh!

Tần Hải cũng hết sức lo lắng vấn đề này.

"Không cần phải lo lắng."

"Thần linh xuất hiện mặc dù là điều chắc chắn, thế nhưng cũng cần một thời gian rất lâu."

"Hiện tại ngay cả người Cộng Minh cũng còn chưa xuất hiện, chờ đợi bọn hắn Cộng Minh với thần linh, tự nhiên cần phải có rất nhiều thời gian."

Đây là câu trả lời của Đỗ Mã, sau khi phong ấn Cộng Minh được giải trừ, Đỗ Mã đã chân chính trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ.

Chỉ có điều là...coi như là như thế, Đỗ Mã cũng tận khả năng không sử dụng lực lượng Cộng Minh, sự tình tìm kiếm mảnh vỡ Thái Cổ ông ta đã giao cho Gen Công Hội, bây giờ cái mà ông ta tìm kiếm, chính là những người Cộng Minh.

Cho dù có khả năng không lớn, thế nhưng Đỗ Mã vẫn có một chút hy vọng. Nếu như...nếu như có thể đem những người Cộng Minh kia bóp chết từ trong trứng nước, có lẽ thần linh sẽ không thể xuất hiện? Ông ta nghĩ như vậy.

Chỉ đáng tiếc là, những người Cộng Minh này đồng dạng cũng là kẻ già đời sống không biết bao nhiêu năm giống như Đỗ Mã, từng người đều là cáo già, làm sao có thể bị ông ta tìm tới?

Sau khi một tháng trôi qua, đám người Khổng Bạch, Từ Phi, cũng là những người đầu tiên bước vào hàng ngũ Giác Tỉnh Giả, trở thành thiên tài của Gen Công Hội, không ngừng chấp hành nhiệm vụ, chinh phục Giác Tỉnh Giả, danh tiếng như mặt trời ban trưa. Ngay cả rất nhiều thiên tài Cổ tộc, sau khi trải qua tầng tầng phê duyệt, gia nhập vào Gen Công Hội, cũng trở thành một phần tử của Gen Công Hội.

"Các ngươi mau nhìn đi."

"Oa, là Khổng Bạch!"

"A a a, nghe nói hôm qua hắn đã tiêu diệt một Giác Tỉnh Giả gây ra tai hoạ cho thành phố."

"Ừm, ta cũng đã nghe nói, tên Giác Tỉnh Giả kia nghe nói dung hợp cái gì mà mảnh vỡ Thái Cổ có tính cách buồn nôn, cho nên vô cùng biến thái, may là hắn đã bị Khổng Bạch tiêu diệt."

"Ta quyết định, hắn chính là thần tượng của ta, mặc dù hơi xấu xí một chút."

Mấy thiếu nữ líu ríu nói.

Đồng chí Khổng Bạch đi ngang qua, vẻ tươi cười đắc ý trên khuôn mặt còn không duy trì được quá lâu, đã bị mấy chữ cuối cùng đâm xuyên trái tim.

Fan hâm mộ giả mạo! M* nó đều là một đám Fan hâm mộ giả tạo!

...

Thời gian trôi qua, toàn cục thiên hạ được tạm thời ổn định, ít nhất ở bên ngoài là như thế.

Mà vào thời điểm mấy người Khổng Bạch bắt đầu dương danh thiên hạ, Trần Phong của chúng ta, đã sớm hóa thành truyền thuyết, lui khỏi vị trí đứng đầu, giấu ở phía sau màn.

Mọi người không nhìn thấy hắn, nhưng lại luôn có thể nghe được truyền thuyết về hắn.

Mà vào giờ khắc này, nhân vật truyền thuyết của chúng ta, đang phiền muộn ở trong mật thất tu luyện.

Thế giới giả lập ở trong cơ thể của hắn, có hai người một lớn một nhỏ giống nhau như đúc, đang mắt lớn trừng mắt nhỏ, gắt gao nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Trái!" Trần Phong trong nháy mắt nâng tay trái lên, người tí hon đối diện hắn, cũng cơ hồ giơ lên đồng thời cùng với hắn.

"Phải." Hắn lần nữa nâng tay phải lên, người tí hon cũng đồng thời giơ lên.

"Trái."

"Phải."

"Phải."

"Trái."

Trần Phong bắt đầu không ngừng vung vẩy, người tí hon cũng không ngừng phản ứng.

Động tác cũng bắt đầu dần dần trở nên khó, từ lúc bắt đầu khoát tay, cho đến khi thân thể lắc lư, cuối cùng là những động tác phức tạp, hành vi của hai người từ đầu tới cuối vẫn duy trì nhất trí.

"Xoẹt!" Linh bắt đầu làm người chế tạo tạp âm.

Trần Phong nhíu mày, thế nhưng vẫn như cũ ổn định động tác.

Ở trong hoàn cảnh hiện thực, sẽ không có sự yên tĩnh, cho nên muốn duy trì trạng thái cân đối của hắn cùng với người tí hon, nhất định phải cam đoan rằng ở trong bất kỳ một hoàn cảnh nào cũng có thể làm được.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Trần Phong kiên trì huấn luyện.

"Xì... Xì..." Những âm thanh hỗn loạn vang lên.

Trần Phong cùng với người tí hon vẫn như cũ bảo trì độ nhất trí cao ở trong các động tác phức tạp.

Mà vào lúc này đây, Linh dường như không hài lòng lắm, nhanh chóng biến đổi thanh âm, vào thời điểm một giai điệu quen thuộc vang lên, mặt mày của Trần Phong liền tái đi.

"Gen, Hiệp hội chế tác Gen!"

"Gen, Hiệp hội chế tác Gen!"

"Hiệp hội chế tác Gen đã đóng cửa!"

"Trần Phong, ông chủ khốn kiếp, thiếu nợ 350 triệu, mang theo Từ Phi chạy trốn! Chúng ta, không có cách nào, chỉ có thể cầm Tả Tiểu Nhu để gán nợ..."...

Trần Phong chỉ có thể giữ vững động tác được ba giây, liền trở nên không nhất trí cùng với người tí hon.

"Dừng lại." Trần Phong tức giận nói: "Ngươi hát cái gì vậy."

"Ngài không phải đã nói, quấy nhiễu là huấn luyện thiết yếu hay sao." Linh bĩu môi.

Bình Luận (0)
Comment