Bọn hắn đương nhiên muốn tận khả năng che giấu chuyện này, chỉ bất quá động tĩnh lần này tạo ra quá khổng lồ, cơ hồ tất cả mọi người đều biết một sự kiện, Trần Phong, đã bị phế đi.
"Ngươi có nghe nói hay không? Trần Phong giống như đã bị phế đi?"
"Thật hay giả?"
"Còn giả được hay sao? Em trai của ta là nhân tình của con gái nhân viên tình báo của Gen Công Hội, tuyệt đối không thể sai, Trần Phong giống như là đã bị hấp thu hết sức mạnh."
"Trời đất, là ai làm?"
"Không biết, nghe nói là thần..."
"! ! !"
...
Sự tình Trần Phong bị phế, rất nhanh được đưa lên Cộng Đồng Giả Lập.
Từ cỗ hào quang kinh người kia, từ cỗ khí tức Thần linh kia, thậm chí đến cuối cùng, còn có người Cộng Minh xuất hiện xác nhận chuyện này, tất cả mọi người mới chính thức cảm thấy kinh hãi.
Cường giả đệ nhất nhân loại, Trần Phong, thật sự đã bị phế, thế giới chấn động!
"Nghe nói là do thần linh làm."
"Trời ạ, thần linh đến cùng muốn làm cái gì?"
"Không biết, nghe nói thời đại Thái Cổ thần linh chạy đầy đất, hiện tại người Cộng Minh cũng đã xuất hiện, thần linh đoán chừng sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều..."
"Vì sao lại đi tìm Trần Phong? Hắn chỉ là nhân loại thôi mà."
"Không biết."
Đám người nghị luận ầm ĩ, ngôn luận của mọi người đều là đáng tiếc cùng với phẫn nộ. Bởi vì thân phận đặc thù của Trần Phong, hắn đối với nhân loại đã làm ra rất rất nhiều cống hiến, cho nên dù hắn bị phế đi, vẫn là truyền kỳ nhân loại, không người nào có thể so sánh!
"Hi vọng Trần Phong có thể mau chóng tỉnh lại."
"Ài, loại chuyện này..."
"M* nó, lão tử sớm muộn cũng sẽ đạp đổ đám thần linh này..."
"Tính thêm ta nữa."
Cộng Đồng Giả Lập nghị luận ầm ĩ.
Mà vào thời điểm cả thế giới náo động, Trần Phong cũng dần dần tỉnh lại, hắn duỗi duỗi tay, cảm ứng cơ thể của mình, trống rỗng.
Tất cả lực lượng, đã biến mất.
Thiên Huyễn...
U Minh Chi Nhãn...
Tru Thần...
Thậm chí là hết thảy lực lượng!
Lực lượng của hắn mặc dù đều là của hắn, nhưng bởi vì dựa trên cơ sở thế giới giả tưởng của Quầng sáng may mắn thôi diễn, cho nên, vào thời điểm Quầng sáng may mắn biến mất, hết thảy tất cả đều biến mất.
Trần Phong đem ý thức chui vào trong cơ thể, chỉ có một mảnh hư vô, thế giới giả tưởng, đã thật sự biến mất.
"Lực lượng của ta...." Trần Phong phất phất tay, cảm thụ lực lượng bây giờ của mình.
Giác Tỉnh giai đoạn ba.
Không có bất kỳ sự tăng cường nào.
Không có bất kỳ cái năng lực gì.
Nếu như nhất định phải nói, hắn hiện tại chính là Giác Tỉnh giai đoạn ba yếu nhất, thậm chí so với những đại sư của Hiệp hội chế tác Gen kia, còn muốn yếu hơn!
Bởi vì đối phương tốt xấu vẫn có khả năng sử dụng gen năng lực.
Mà Trần Phong...lại không có gì cả!
"Nữ thần may mắn..." Trần Phong nắm chặt hai quả đấm.
Ngươi không chỉ rút đi giá trị may mắn, còn rút đi thế giới giả tưởng a?
Hắn tin tưởng, dùng thực lực của nữ thần may mắn, nếu quả thực muốn đơn thuần rút đi Quầng sáng may mắn là có thể làm được, thế nhưng mà nữ nhân đáng chết này, còn thuận tiện rút thế giới giả tưởng đi!
Rút đi tất cả năng lực cơ sở của Trần Phong!
"Tiện nhân!" Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Coi như nàng đã dung hợp cùng với Linh, coi như sự thuần khiết và mỹ hảo của Linh đã trung hoà cùng với nữ thần may mắn, vậy mà cũng không có cách nào san bằng cái gọi là dã tâm của thần linh, cùng với...sự đê tiện!
Chẳng trách nàng lại bị đám người Thác Mã Tư chửi là tiện nhân.
"Cho nên...ta hiện tại đã thật sự trở thành phế nhân rồi hay sao?" Trần Phong mở hai tay của mình ra.
Hắn lần thứ nhất cảm nhận được lực lượng trong cơ thể lại mỏng manh như thế.
Loại lực lượng này...
"Hô" Trần Phong đứng dậy.
Hắn bây giờ đang ở trong phòng bệnh đặc cấp của Gen Công Hội, vô cùng yên tĩnh, bên cạnh chỉ có một cái bảng, phía trên có những tư liệu do Phó hội trưởng lưu lại cho hắn.
Phía trên là tư liệu liên quan tới hắn cùng với Đỗ Mã, cùng với tiến triển của tất cả mọi chuyện.
"Lưu tại Hiệp hội chế tác Gen?" Trần Phong lắc đầu.
Tuyệt đối không có khả năng! Hắn biết rõ tương lai sẽ trở nên khủng bố đến mức nào, cho nên hắn tuyệt đối không thể từ bỏ vào thời điểm này! Hắn nhất định phải khôi phục lại lực lượng của mình, cho dù không có Quầng sáng may mắn! Cho dù...hết thảy năng lực đã bị mất đi!
"Coi như không có Quầng sáng may mắn, nếu như ta toàn diện bùng nổ, tiến vào trạng thái ngụy Cộng Minh, cũng rất mạnh." Đây là tự tin của Trần Phong.
Hắn đã thật lâu không có sử dụng Quầng sáng may mắn, lần này hắn phải dựa vào thực lực chân chính của mình, cứ thế mà giết ra một con đường máu, làm sao có thể để cho tiện nhân đáng chết kia hủy đi? !
Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta tuyệt đối không thể ngừng bước ở nơi này.
"Khổng Bạch." Trần Phong trước tiên liên hệ với hắn: "Có thể tới đây một chút hay không?"
"Không thể." Khổng Bạch buông tay.
Trần Phong: "..."
"Phó hội trưởng đã nói cho ta biết chuyện của ngươi, ta cũng đã đi nhìn ngươi." Khổng Bạch cười khổ: "Ta biết ngươi muốn ta mang theo ngươi xuyên qua, nếu như ở dưới tình huống bình thường, tuyệt đối sẽ không có vấn đề, cho dù tỷ lệ có nhỏ hơn, thế nhưng...thực lực của ngươi..."
Khổng Bạch lắc đầu: "Với tình trạng của ngươi bây giờ, nếu như chưa được khôi phục lại, nhất định sẽ chết!"
"Hơn nữa, Đỗ Mã đã nói ta truyền lại cho ngươi một câu nói." Khổng Bạch suy nghĩ một chút vẫn mở miệng nói.
"Cái gì?" Trần Phong ngẩng đầu.
"An tâm ở phía sau nghỉ ngơi đi." Khổng Bạch có một chút chật vật nói ra: "Nếu như đối thủ là nữ thần may mắn, ngươi không có khả năng tranh giành được. Vô luận là chúng ta xuyên qua bao nhiêu lần, vĩnh viễn cũng sẽ không thể xuyên qua tới quá khứ!"
"Ngươi quên rồi hay sao?"
"Lực lượng may mắn có khả năng tạo thành ảnh hưởng trong khi xuyên qua..." Khổng Bạch thấp giọng nói.
Trần Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ, đúng thế!
Nếu có nữ thần may mắn ảnh hưởng...
"Chúng ta sẽ không có cách nào xuyên qua."
"Đỗ Mã nói, hiện tại bất kỳ một cử động nào của ngươi, đều sẽ dẫn đến cục diện nguy hiểm hơn, tốt nhất là nên an tâm lưu lại Hiệp hội chế tác Gen tu dưỡng, chế tác thuốc thử gen."
Khổng Bạch buông tay, những gì bây giờ hắn có thể làm cũng chỉ có bao nhiêu đây.
"Ta hiểu được." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Hắn thử liên hệ với tất cả mọi người, toàn bộ đều bị cự tuyệt, nguyên nhân rất đơn giản.
Trần Phong có thể sống sót ở dưới sự công kích của nữ thần may mắn, đã là rất may mắn, dùng thân thể bây giờ của hắn, nếu như lại làm loạn, sẽ vô cùng nguy hiểm!
Hoặc nói là...nếu như xuất thủ, Trần Phong nhất định sẽ chết!
Cho nên, không có người nào cho phép Trần Phong đi ra bên ngoài, bởi vì đối thủ lần này là thần linh, bởi vì đối thủ lần này là nữ thần may mắn! Một người chuyên môn sáng tạo kỳ tích như Trần Phong, ở trước mặt vị thần linh này chỉ là một chuyện tiếu lâm!
Cho nên, lần này sẽ không có ai giúp hắn.
"Tần Hải..." Trần Phong cuối cùng chỉ có liên hệ với Tần Hải.
"Thật có lỗi." Tần Hải đồng dạng cũng thở dài một tiếng: "Ta không thể nhìn ngươi đi chịu chết."
"Ta không thể ngồi chờ chết như thế." Trần Phong trầm giọng nói.