Cho nên...vào trước lúc khôi phục lại trí nhớ, vào thời điểm nàng vẫn còn là Linh, nàng đã chủ động xóa bỏ hết thảy ký ức liên quan đến chuyện vận dụng giá trị may mắn, bảo lưu lại một chút hi vọng sống cho Trần Phong. Cũng chỉ có như thế, mới có thể giải thích tất cả mọi thứ.
"Linh, ta sẽ không cô phụ ngươi, coi như là nữ thần may mắn..." Trong mắt của Trần Phong loé lên hàn quang: "Ta cũng sẽ đem ngươi kéo trở về!"
Oanh! Lực lượng vận rủi mênh mông tuôn ra.
Hồ nước mặn giống như gặp phải gió táp mưa sa, mặt hồ nổ tung, thủy triều dâng lên, trên bầu trời sấm chớp nổ ầm ầm, rất là đáng sợ, mà ở trong dạng tai hoạ này, Trần Phong lại chủ động nghênh tiếp, ở bên trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, giống như một chiếc thuyền lá nhỏ, xông vào bên trong loại tuyệt cảnh nghiêng trời lệch đất này.
Oanh!
"Cái tên này..."
"Hắn thật sự dùng thân thể của mình xông vào..."
"Ta cảm nhận được thần lực phun trào, cái này căn bản là tai hoạ!"
Mọi người thấy cảnh này đều sợ mất mật.
"Chớ lo lắng, hắn thế nhưng chính là người phát ngôn của của nữ thần may mắn."
"Đúng thế." Đám người tỉnh ngộ: "Nếu như là nữ thần may mắn..."
Oanh! Thủy triều phun trào, đám người mong đợi nhìn Trần Phong.
Đạo thân ảnh nhỏ bé kia của Trần Phong, ở bên trong loại hoàn cảnh đáng sợ này, giống như một chiếc thuyền nhỏ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt, lắc tới lắc lui, thế nhưng coi như là như thế, cũng không có một lần ngã xuống nào! Những tai hoạ đáng sợ kia, những dị tượng kinh người kia, cỗ thần lực phun trào kia, lại không có một cái nào có thể chạm đến hắn!
"Đây là..."
"Thật mạnh!"
"Không hổ là người phát ngôn của của nữ thần may mắn!"
"Xem ra chúng ta đã không nhìn lầm người."
"Ha ha." Đám người mừng như điên, những dị tượng đáng sợ nhất trong hồ nước mặn, lại bị một mình Trần Phong ngăn chặn.
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong ở bên trong đủ loại dị tượng, thì lại đang điên cuồng hấp thu, ở bên trong từng đợt công kích của nữ thần may mắn, hắn từng lần một tiếp nhận lễ rửa tội, đem tất cả thần lực vận rủi hấp thu.
Sau cùng, hồ nước mặn lại một lần nữa khôi phục lại sự bình tĩnh.
Dị tượng biến mất, bầu trời trở nên sáng sủa, hồ nước mặn ở dưới ánh sáng chiếu rọi, thiên địa hòa làm một thể, chỉ lưu lại thân ảnh nhỏ bé của Trần Phong nhàn nhạt đứng bên trên mặt hồ, cái cảnh tượng này nhìn qua vô cùng hoàn mỹ.
Dường như... tai hoạ vừa rồi chỉ là ảo giác.
"Kết, kết thúc rồi?"
"Giống như là, những đợt tai hoạ kia cuốn tới, hắn chủ động nghênh đón, vậy mà lại khiến cho chúng nó kết thúc."
"Ta cũng nhìn thấy, hắn ở bên trong tai hoạ nhẹ nhàng phất tay, mỗi một lần phất tay, đều có một bộ phận tai hoạ biến mất, thần lực may mắn vậy mà lại cường đại đến loại tình trạng này?"
"Thật là mạnh!" Đám người rung động không hiểu.
"Không hổ là Trần Phong..."
"A, không phải là Vương Phong hay sao?"
"À, đây là cái tên mà hắn lưu lại ở thời Thái Cổ, Vương Phong là tên bây giờ."
"Thì ra là thế."
Có rất nhiều người cứ như vậy tiếp nhận chuyện đổi tên này.
Đây là một đội ngũ liên minh thú vị, một nửa duy trì nữ thần may mắn, một nửa duy trì nữ thần vận rủi, sau cùng ở dưới sự chỉ huy của Trần Phong, cứ thế mà tiến tới cùng với nhau.
Mục tiêu ——Bảo hộ và ngăn chặn nữ thần may mắn.
Tai hoạ đã biến mất, đội ngũ người Cộng Minh một lần nữa tiến lên.
Vô luận là bảo hộ nữ thần may mắn, hay là muốn ngăn chặn nữ thần may mắn, mọi người vào giờ phút này đều cảm thấy sục sôi, đối với lần hành động này tràn ngập lòng tin.
Bởi vì nữ thần của bọn hắn đủ mạnh!
Mà vào giờ khắc này, nữ thần may mắn đã cảm thụ được cỗ khí tức khiến cho người ta sốt ruột kia.
Khí tức của Chu Diệp...dường như đã mạnh hơn.
"Vẫn có thể chặn được sao?" Nữ thần may mắn nhíu mày, cái tên con rơi của Thần này, bây giờ vậy mà đã đạt đến loại trình độ này rồi hay sao? Hắn dẫn đầu nhóm người Cộng Minh kia đi đến nơi này, càng ngày càng gần.
"Xem ra cần phải suy nghĩ một chút biện pháp khác." Nữ thần may mắn rơi vào bên trong sự trầm tư.
Nàng mặc dù không biết những tai hoạ mà nàng chế tạo ra đã bị Trần Phong thôn phệ, thế nhưng trải qua mấy lần thử nghiệm, cũng đã biết dùng loại phương thức này là vô dụng với Chu Diệp.
"Là do hắn nắm giữ một loại Thần khí nào đó có thể chống cự với nhân quả hay sao?" Nữ thần may mắn suy đoán, nếu là như thế...
Xoạt! Ánh sáng trước mắt lưu chuyển, thần lực may mắn lay động, nàng dường như có thể thấy được vô hạn khả năng.
Ừm...chính là cái này.
"Như vậy thì để cho hết thảy mọi thứ, dừng lại ở nơi đây đi." Nữ thần may mắn lạnh lùng nói ra.
Xoạt! Thần lực may mắn tuôn ra trên phạm vi lớn, một luồng khí tức đáng sợ, bao phủ ở khắp nơi.
Mà vào lúc này đây, Trần Phong mang theo đội ngũ liên minh, đã đi được rất xa, nguyên lai tưởng rằng sẽ gặp được mối nguy hiểm, vậy mà ngay cả một lần cũng không hề xuất hiện.
"Rất thuận lợi!"
"Thậm chí ngay cả một lần nguy hiểm cũng không có!"
"Lại là do Trần Phong tạo ra hay sao?"
"Ha ha, không hổ là người phát ngôn của nữ thần may mắn, quá sung sướng, khó trách ở thời đại Thái Cổ, người nguyện ý đi theo nữ thần may mắn lại nhiều như vậy, loại cảm giác này..."
Đám người hưng phấn, đây là một loại cảm giác một đường suôn sẻ, thật sự là vô cùng thoải mái.
Duy chỉ có Trần Phong cùng với Chu Diệp, hai người liếc nhìn nhau, ngược lại còn nhíu mày.
"Không có thần lực hay sao..." Chu Diệp không cảm nhận được thần lực phun trào chung quanh Trần Phong.
"Không có." Trần Phong cũng thở dài.
Từng lớp từng lớp thần lực vận rủi do nữ thần may mắn đưa tới đâu, không ngờ được nàng lại có thể phản ứng nhanh đến như vậy, xem ra kế hoạch hấp thu thần lực vận rủi đến đây là chấm dứt.
Trần Phong nhìn thần lực vận rủi tích luỹ được nãy giờ, ừm...1800 điểm, so với thần lực vận rủi nguyên bản đáng thương, nhiều hơn gấp 18 lần.
"Quá ít." Trần Phong cảm thấy rất đáng tiếc.
Nữ thần vận rủi: "..."
Nàng sau khi thức tỉnh từ trong thương thế nặng nề, khôi phục vô số năm, lúc này mới khó khăn lắm khôi phục lại được 100 điểm, con hàng Trần Phong này lừa dối một lần liền nhận được 1700 điểm, thế mà vẫn còn chê ít?
"Bình tĩnh, ngược lại sớm muộn cũng là của cô." Trần Phong cười híp mắt an ủi.
Nữ thần vận rủi: "..."
"Chỉ sợ là có một chút phiền phức." Chu Diệp chau mày, hắn cũng chưa bao giờ dám xem thường nữ thần may mắn, nếu như là trên đường đi liên tục gặp được mối nguy còn chưa tính, nhưng sự bình yên bất thình lình này, ngược lại khiến cho hắn càng trở nên cảnh giác.
"Khẳng định." Trần Phong bĩu môi nói: "Hẳn là nàng đã phát hiện ra sử dụng thủ đoạn bình thường là không có tác dụng đối với chúng ta, cho nên định dùng Đại Chiêu, ừm...căn cứ theo sự hiểu rõ của ta đối với nữ thần may mắn..."
Trần Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Tận thế? Có khả năng không lớn, những tai hoạ vừa rồi, kỳ thật cũng kém không nhiều so với tận thế.
Như vậy...dựa theo phương thức vận hành thần lực may mắn, chỉ còn lại một loại khả năng, Trần Phong trong nháy mắt hiểu ra.
"Ngươi đang nói là..." Chu Diệp đồng dạng cũng nghĩ đến loại khả năng này.