"Sau đó, vào một lần đi ra ngoài nào đó, liền nhìn thấy Long Dược..."
"..."
Trần Phong không biết nói gì, cho nên nói, vào lúc trước khi bọn hắn chiến đấu cùng với Long Dược xong, liền bị Đỗ Mã đi đến nhặt nhạnh chỗ tốt? Sau đó...đem cái tên Long Dược đã bị đánh chết bồi dưỡng thành cái bộ dáng này?
"Được rồi." Trần Phong xoa xoa đầu: "Coi như theo lời ông nói, đem Long Dược phụ trợ đủ mạnh, ông xác định hắn sẽ không tới tìm ông tính toán sổ sách... Hoặc là, tìm tới ta?"
Hắn nhớ kỹ Long Dược có quan hệ không tốt cùng với bọn hắn.
"Ta đã lưu lại ấn ký của ta ở trong cơ thể của hắn." Đỗ Mã tự tin nói: "Lúc trước vì để cho hắn mau sớm hấp thu, mau sớm khôi phục cùng với tăng lên, hắn hấp thu không chỉ là huyết mạch truyền thừa của thằn lằn, còn có máu của ta..."
"Mệnh của hắn, nằm ở trong tay của ta."
"Vậy thì tốt." Trần Phong gật đầu.
Nếu kế hoạch đã được xác định, vậy thì lập tức xuất phát.
Phụ trợ Long Dược, xử lý con Cự Long Thái Cổ đáng chết kia, chỉ có điều là, Trần Phong còn chưa kịp chạy tới, đã thấy có vô số đạo lưu quang bay vọt tới ven bờ Đông hải.
Hưu! Từng đạo khí tức xuất hiện, biểu lộ ra thân phận của bọn hắn, người Cộng Minh!
"Lại là bọn gia hỏa này." Trần Phong nhíu mày, hắn suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi: "Đỗ Mã, ta vẫn muốn hỏi một cái vấn đề, thời đại Thái Cổ của các ông, đến cùng có bao nhiêu người Cộng Minh?"
"Người Cộng Minh?"
"Để ta nhớ lại, thời đại Thái Cổ có rất nhiều thần linh, mỗi một vị thần linh lại có vô số tín đồ người Cộng Minh."
"Tổng cộng là..." Đỗ Mã đang suy tư.
Trần Phong đã triệt để yên lặng, nguyên lai người Cộng Minh cũng là rau cải trắng? ! !
"Đúng vậy, người Cộng Minh mặc dù mạnh mẽ, thế nhưng cũng không bằng vô số chủng tộc ở thời đại Thái Cổ a... cái thời đại kia không chỉ có riêng nhân loại, mà còn có đủ loại giống loài...bên trong hàng tỷ sinh mệnh, người Cộng Minh có nhiều thì có gì mà kỳ quái?" Đỗ Mã nghi hoặc.
"Không kỳ quái." Trần Phong xoa xoa đầu.
Cũng đúng, suýt chút nữa đã quên mất, cái thời đại kia, hết thảy động vật đều có thể thành tinh... Đỗ Mã cũng là một con rùa đen tinh...
"Người Cộng Minh có số lượng rất nhiều, thế nhưng ngủ say cũng rất nhiều. Lần này nữ thần rừng rậm thức tỉnh, khí tức Thần linh chấn động, hẳn là sẽ khiến cho một nhóm lớn người Cộng Minh tỉnh lại, hiện tại chạy tới, hẳn là một nhóm vừa rồi mới thức tỉnh."
"Bọn gia hỏa này, đã không kịp chờ đợi khôi phục lại thực lực của mình."
"Lần chiến đấu này...bọn hắn nhất định sẽ tới phá rối. " Đỗ Mã lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
"Thật sao?" Trần Phong hơi híp tròng mắt, kế hoạch nguyên bản thuận lợi, dường như bởi vì người Cộng Minh xuất hiện đã trở nên có một chút hỗn loạn, chỉ là trên khoé miệng của Trần Phong lại lộ ra một nụ cười thản nhiên.
Hắn thích nhất chính là hỗn loạn!
Xoạt! Thần lực nhàn nhạt lóe lên, thân ảnh của hắn cũng biến mất tại chỗ.
Mà ở những địa phương mà hắn bước qua, có một nửa cỏ dại tràn đầy sinh mệnh, cao vọt lên từ 3m đến 5m, mà một nửa cỏ dại khác lại quỷ dị khô héo tử vong, biến thành tử địa. Một nửa bừng bừng sức sống, một nửa khô héo chết chóc, rõ ràng như thế.
Ở một nơi nào đó.
Trên đỉnh núi, có một ông lão ngước mắt nhìn thương khung, rất lâu sau, ông ta thở dài một tiếng.
"Lão đầu, ông nên nghỉ ngơi đi." Một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi đi tới.
"Kiếp nạn, chỉ sợ là muốn tới." Ông lão tự lẩm bẩm.
"Không phải đã sớm tới rồi hay sao?" Thiếu niên bĩu môi.
Thái Cổ buông xuống, cái thiên hạ này đã sớm không phải là thiên hạ lúc đầu, bọn hắn yên lặng ở nơi này vô số năm, đã tận mắt nhìn thấy đại kiếp nạn Thái Cổ buông xuống lần này.
"Không, không giống nhau." Ông lão lắc đầu, bên trong ánh mắt lại có thêm một tia hoảng sợ: "Coi như là Thái Cổ buông xuống, cũng bất quá chỉ là thời đại hắc ám, thế nhưng lần này, ta có thể cảm giác được... hủy diệt chân chính!"
"Phải không?" Vẻ mặt của thiếu niên trở nên ngưng trọng, hắn biết lão đầu xưa nay không nói dối, cũng biết đạo của lão đầu từ trước tới giờ không hề e ngại một người nào, thế nhưng lần này, hắn đã thấy được lão đầu hoảng sợ, cùng với từ ngữ mà lão đầu sử dụng lần đầu tiên.
Hủy diệt chân chính...đến cùng sẽ phát sinh ra cái gì?
"Càng ngày càng thú vị, không phải hay sao?" Thiếu niên bỗng nhiên cười.
...
Cùng lúc đó, ở một cái thế giới khác cách nhân loại không biết bao nhiêu tỷ năm ánh sáng, có từng nhánh đội ngũ đang chờ đợi xuất phát, tất cả mọi người đều tản ra sát ý nồng đậm, mục tiêu chỉ thẳng về thế giới loài người!
"Nhân loại, nhất định phải giết!"
"Không thể không giết!"
"Các ngươi hãy nhớ lại ngày ấy, có rất nhiều người đang ở nơi sinh sống của mình, ăn uống và ca hát, đột nhiên bị sao chổi nện xuống! Nếu không có thần linh đại nhân xuất hiện, chúng ta đã chết sạch! Sự ác độc của nhân loại, có thể thấy được chút ít, cho nên, tháng ngày không có nhân loại, mới là tháng ngày tốt lành! Chúng ta nhất định phải tiêu diệt nhân loại!"
Một ông lão trên đầu có hai cái sừng phẫn nộ phát biểu lời thoại đã chuẩn bị sẵn.
Đám người Song Giác tộc nghe vậy cảm súc đều trở nên sục sôi, chỉ có một vài người cá biệt nhíu mày, luôn có cảm giác đoạn lời thoại này giống như đã từng nghe qua ở một nơi nào đó!
"Tóm lại."
"Mục tiêu lần này của chúng ta chính là thế giới loài người!"
Ông lão tuyên bố mục đích cuối cùng.
"Vâng!" Tất cả mọi người dâng trào nhiệt huyết.
Trên thực tế, căn bản không cần gì phải phát biểu tuyên ngôn trước khi chiến đấu, vẻn vẹn chỉ cần dựa vào khỏa sao chổi lần trước xém hủy diệt thế giới Song Giác tộc, đã có thể khơi gợi lòng căm giận của hết thảy người Song Giác tộc.
Sau đó, từ trên bộ quần áo cũ của Trần Phong, thôi diễn ra thực lực của nhân loại, tất cả mọi người liền trở nên hưng phấn.
Nhân loại...Hắc hắc...bất quá chỉ là dê đợi làm thịt.
"Trước lúc này, ta sẽ thôi diễn ra tình huống của nhân loại."
"Ừm...nếu như nhân loại mạnh mẽ mà nói, ta căn bản sẽ không thôi diễn ra được bất luận cái kết quả gì, thế nhưng lần này...thông qua lễ vật mà thần linh đại nhân ban cho, ta đã thấy được tương lai nhân loại sau này..."
"Thấy được tương lai nhân loại sắp bị hủy diệt...ha ha, tương lai của nhân loại, gặp phải một lần hạo kiếp, hơn nữa còn là hạo kiếp ngập đầu, các ngươi cảm thấy đó là bởi vì cái gì?" Ông lão điên cuồng cười.
"Bởi vì chúng ta! Bởi vì người Song Giác tộc chúng ta rất mạnh mẽ!" Đám người gào thét.
"Không sai! Hãy để cho chúng ta, mang sự hủy diệt đến cho thế giới nhân loại! Đem ý chí của đại nhân, truyền bá đến mỗi một cái góc, khiến cho đám nhân loại đáng chết kia, run rẩy ở trong sự tuyệt vọng đi!" Ông lão cười lớn.
"Không gian truyền tống."
"Chuẩn bị hoàn tất."
"Tọa độ định vị."
"Định vị hoàn tất."
"Rất tốt."
Ông lão hăng hái, chỉ một ngón tay vào cổng truyền tống khổng lồ trên bầu trời, quát to: "Như vậy thì xuất phát!"
Oanh! Lít nha lít nhít Song Giác tộc tiến vào cổng truyền tống.
Thế giới loài người, chúng ta đang tới!
...