Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 989 - Nguyên Nhân

Nguyên nhân Nguyên nhân

Trần Phong cùng với Cự viên cũng giống như là bị giáng một đòn nặng nề.

Vẻn vẹn chỉ một câu...

Vẻn vẹn chỉ một cỗ khí tức...

Đây chính uy lực của là thần linh hay sao? Trần Phong cắn răng.

Cự viên muốn mở miệng, thế nhưng ở dưới cỗ uy áp kinh khủng này, căn bản là không có cách nào nói chuyện.

Phốc! Máu tươi trên người của Cự viên bắn tung toé.

Bộ tộc Đại Lực Viên cơ hồ đã sắp bị huỷ diệt.

"Ngài hỏi như vậy là có ý gì?" Trần Phong bỗng nhiên mở miệng, động tác thân thể của hắn bắt đầu đồng bộ cùng với người tí hon, chậm rãi triệt tiêu uy áp của thần linh, hắn biết mình không phải là đối thủ của thần linh, thế nhưng ít nhất, hắn muốn có cơ hội nói chuyện!

"Ồ?" Thần linh có chút kinh dị nhìn Trần Phong.

Hiển nhiên, gã có một chút kỳ quái, tên tiểu gia hỏa này, lại có tư cách phản kháng? Phải biết rằng, gã mặc đưa ra một câu hỏi, nhưng cho tới bây giờ cũng không hi vọng là người nào có thể trả lời, ở dưới uy áp của thần linh, hết thảy Giác Tỉnh Giả cùng với người Cộng Minh, bất quá chỉ là sâu kiến!

Bọn hắn ngay cả tư cách trả lời đều không có, thế nhưng, hết lần này tới lần khác, tiểu gia hỏa này thế mà có thể mở miệng.

"Giết tín đồ của ta, là do các ngươi hay sao?" Thần linh vẫn như cũ nhẹ nhàng hỏi.

Lần này, uy áp thần linh dường như càng khủng bố hơn, hơn nữa, bởi vì Trần Phong mở miệng, hàng loạt uy áp đã chuyển di, toàn bộ hướng về phía Trần Phong.

Oanh! Áp lực kinh khủng buông xuống, Trần Phong có thể rõ ràng cảm nhận được cỗ áp lực mênh mông kia.

Cũng may, bây giờ bằng vào uy năng Giác Tỉnh giai đoạn 10.000, đồng bộ lực lượng cùng với người tí hon, có thể làm cho hắn miễn cưỡng tiếp nhận.

Tín đồ...giết tín đồ...Trần Phong bỗng nhiên hiểu rõ, bên trong hàng ngàn bộ lạc mà bọn hắn tiêu diệt trong nửa năm này, khẳng định có tín đồ của vị thần linh này!

Thế nhưng...trời ạ, ngươi thế nhưng mà là thần linh cơ mà!

Trần Phong trước kia đã nghe nói qua đánh nhỏ lớn đi ra, đánh lớn lão đi ra, đánh lão nói không chừng còn có cái gì mà lão tổ tông đi ra, dù sao người ta cũng là một cái gia tộc, thế nhưng, hắn chưa từng nghe nói qua, còn có chuyện sau khi đánh tín đồ, thần linh sẽ đi ra? !

Ngươi m* nó có phải bị bệnh hay không? Làm một vị thần linh, có ngàn vạn tín đồ, ngươi sẽ quản sự sống chết của bọn hắn? Thậm chí, vì một ít tín đồ, mà còn chuyên môn đi báo thù cho bọn hắn?

Có bị bệnh hay không? Trần Phong có một chút sụp đổ.

Nếu như thần linh khắp thiên hạ đều làm như vậy, cái thời đại này sẽ triệt để trở nên hỗn loạn! Ở giữa các bộ lạc cơ hồ mỗi ngày đều có tranh đấu, mỗi ngày đều có chém giết, nếu như vị thần linh nào đều rảnh rỗi như vị thần linh này, những tín đồ này ai còn dám động thủ? Động thủ là muốn chết!

Lại nói...ở bên trong hơn một ngàn bộ lạc bị bọn hắn tiêu diệt, chỉ có một vị thần linh này đi ra.

Như vậy...chỉ có một cái khả năng.

Trần Phong thở dài, hắn nhớ tới kiếp trước, trong truyền thuyết có một vị thần linh, đó là một con ngựa giống chân chính, ở trong mỗi một cái chủng tộc đều lưu lại hạt giống của mình, tạo ra vô số đời con cháu.

"Cho nên, bên trong những bộ lạc này, có một người là con của ngài?" Trần Phong rất là ưu thương, loại sự tình xui xẻo này, bọn hắn có thể gặp phải, cũng là chuyện không có cách nào.

Xoạt! Bầu không khí chợt trở nên im lặng.

Vẻ mặt một mực bình tĩnh của Thần linh có một chút gợn sóng, gã nhìn người trẻ tuổi dường như đã nhận mệnh trước mắt, hơi nhíu mày, suy nghĩ kỹ một chút lời mà hắn nói, sát ý trong mắt vậy mà càng trở nên cường thịnh.

"Ngươi dám vũ nhục thần linh."

Thần linh, vốn là tồn tại cao cao tại thượng, gã không biết trong đầu của người trẻ tuổi trước mắt này đang suy nghĩ cái gì? Gã cũng không muốn biết, rõ ràng là gã đã hỏi rằng có phải bọn hắn giết tín đồ của mình hay không, cái tên này làm sao lại liên tưởng đến phương diện con cái?

Thế nhưng hiển nhiên, tên tiểu tử này đang vũ nhục thần linh.

Oanh! Thần lực kinh khủng dập dờn, Thần linh rốt cục cũng trở nên phẫn nộ.

Hả? Trần Phong có chút phát mộng, mình nói sai rồi?

Chờ một chút...nếu như nói sai?

"Thân là thần linh lại tham gia vào chiến đấu ở tầng dưới chót nhất, không khỏi có chút quá phận đi?" Trần Phong gầm lên giận dữ.

Xoạt! Đòn công kích kia sắp hạ xuống, lại dừng lại ở trước mặt Trần Phong.

Rất tốt, tâm thần của Trần Phong rung động, nếu thần linh đã chịu nghe hắn nói, vậy thì còn có cơ hội!

"Ngài là thần linh vĩ đại!" Trần Phong lớn tiếng nói: "Một vài người ở tầng dưới chót như chúng ta, chém giết chiến đấu, cũng là vì tín ngưỡng thần linh, nếu như từng tín đồ bị giết, thần linh đều đi ra, vậy thì sẽ như thế nào? !"

"Ngài giết chúng ta, thần linh của chúng ta lại vì chúng ta ra mặt? Hết thảy thần linh cao cao tại thượng đều bị cuốn vào loại chiến đấu cấp thấp này? !"

"Ta cứ tưởng là bên trong những bộ lạc kia có dòng dõi của ngài, cho nên mới nhận mệnh."

"Thế nhưng nếu như ngài không có..."

"Vậy ít nhất! Ngài phải nói cho ta biết nguyên nhân chứ? !"

"Ta biết ngài là thần linh, ngài không cần phải để ý tới chúng ta, thế nhưng nếu cứ chết như thế này, chúng ta thật sự là quá oan uổng! Bởi vì giết lầm tín đồ mà chết..."

"Thật là quá phận!"

Trần Phong dõng dạc nói, hắn nhất định phải cam đoan khí thế của mình, nói xong một mạch, hắn chỉ sợ nếu mình gián đoạn một thoáng, sẽ bi vị thần linh này trực tiếp đập chết!

Hắn không biết thần linh có thể nghe hay không, thế nhưng câu hỏi này, kỳ thật cũng chính là vấn đề của bộ tộc Đại Lực Viên.

Chết...dù sao cũng nên cho biết nguyên nhân chứ? Nhất là chết ở trong tay của thần linh.

Trần Phong nhìn thẳng vào thần linh, hắn hi vọng sẽ biết được đáp án.

Chỉ có điều là, khiến cho hắn có một chút ngoài ý muốn chính là, sau khi hắn hỏi xong, thần linh nguyên bản đang tản ra sát ý, thế mà còn phóng sát ý ra mạnh hơn, thậm chí, còn dùng một loại ánh mắt hết sức kỳ quái nhìn hắn.

Hả? Trần Phong tê cả da đầu, mình đã nói sai chỗ nào rồi hay sao? Hắn suy nghĩ kỹ một chút, dường như cũng không có lời nào trêu chọc đến vị thần linh này a? Chẳng lẽ là ngữ khí vừa rồi của mình đã quá nặng rồi?

Trong đáy lòng của hắn có một chút phát lạnh.

Thần linh...đối mặt với loại tồn tại cao cao tại thượng này, bọn hắn căn bản không có tư cách đối thoại! Vị thần linh này, là bởi vì dám đưa ra lời chất vấn, cho rằng mình đang khiêu khích gã hay sao? Trần Phong chỉ có thể cười khổ.

"Ngươi đòi lý do, ta cho ngươi lý do." Thanh âm bình thản của thần linh truyền đến: "Ở giữa tín đồ mỗi ngày đều có chiến đấu, sẽ không ngừng có người chết và người được sinh ra, ta đương nhiên sẽ không bởi vì loại chuyện này mà tới tìm ngươi."

Như vậy thì lại là vì cái gì? Trần Phong tràn ngập sự nghi hoặc.

Ngay cả trong ánh mắt của đám người Cự viên cũng là tràn ngập sự nghi hoặc, bọn hắn gần đây ngoại trừ chém giết những bộ lạc khác, cũng không có làm chuyện gì khác cơ mà?

"Thần linh đương nhiên sẽ không vì một ít tín đồ chết mà ra mặt, đó là điều không nên."

Bình Luận (0)
Comment