Những kiến thức thường thức này, người bình thường đều biết, đụng phải loại tình huống này, gã cũng đành chịu, thân là một thần linh, loại chuyện giải thích khiến cho người khác hiểu rõ này, cũng là lần đầu tiên.
"Ta có thể trở thành sứ đồ hay không?" Cự viên vỗ vỗ lồng ngực, hắn bây giờ đã đạt đến trình độ Cộng Minh đỉnh phong, có thực lực kinh khủng, hắn không có một chút do dự khiêu chiến giai đoạn cao cấp hơn.
"Đợi chút nữa có thể thử một chút." Thần linh trầm ngâm một lát, quyết định cho Cự viên một cơ hội.
"Đa tạ." Cự viên nhe răng trợn mắt, hắn dĩ nhiên rất vui vẻ, nghĩ tới việc chưa tới nửa năm thời gian, liền từ Giác Tỉnh Giả phóng tới sứ đồ.
"Ta thì sao?" Trần Phong cũng muốn thử một lần.
Thần linh: "..."
"Cũng cho ngươi một cơ hội." Thần linh hít vào một hơi thật sâu.
Mà vào lúc này đây, một vài Đại Lực Viên đồng dạng cũng đạt tới trình độ Cộng Minh giai đoạn 10, cũng hưng phấn báo danh, thần linh suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Bọn hắn thử xong rồi mới tính tới các ngươi."
Mọi người lúc này mới an tĩnh trở lại, từng người cảm thấy hưng phấn không thôi.
Trần Phong thì đã hiểu được, ý tứ của vị Thần linh này là, nếu như hai người bọn hắn không thông qua được, thì các ngươi cũng đừng hòng thử, hiển nhiên, sứ đồ đối với thần linh mà nói, cũng là một chuyện khá quan trọng.
Sứ đồ sao? Trần Phong suy ngẫm, biến nguy thành an trong tuyệt cảnh, Tiểu Ảnh cũng tỉnh lại, Trần Phong hiện tại đang tràn ngập sự tự tin.
Hắn đối thân phận sứ đồ tịnh không để ý, thế nhưng nếu có tư cách trở thành sứ đồ, cũng có thể nghiệm chứng được thực lực ngày hôm nay của hắn! Hắn rất muốn biết...mình bây giờ rốt cuộc đã mạnh đến cỡ nào!
"Còn có một vấn đề." Trần Phong bỗng nhiên giơ tay lên, khó có khi gặp được một vị thần linh chịu khó giảng giải cho tín đồ như thế, hắn quyết định đem nghi ngờ của mình đều hỏi rõ ràng.
"Nói." Thần linh trầm giọng nói.
"Căn cứ theo suy đoán của ta, ý nghĩa tồn tại của Khâu Tạm Thành, có phải là vì tín đồ, thế nhưng bọn hắn vì cái gì lại từ bỏ khu bên ngoài? Vì cái gì ở bên ngoài lại có đủ loại tín đồ thần linh khác biệt? Mặc dù là bên ngoài hay là bên trong Khâu Tạm Thành, tín đồ của ngài có rất nhiều, thế nhưng ta nghĩ hẳn là còn có tín đồ của những thần linh khác chứ?"
"Như vậy thì khi những tín đồ của thần linh khác này tiến vào Khâu Tạm Thành, thì sẽ là tín đồ của ai? Ta có chút không hiểu nhiều." Trần Phong hỏi.
Xoạt! Ánh mắt của Thần linh bỗng nhiên trở nên sắc bén, gã gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Phong mấy giây, lúc này mới nhắm hai mắt lại, trở nên hoà hoãn, hiển nhiên, gã không nghĩ tới, một tộc nhân của bộ tộc Đại Lực Viên, lại có thể hỏi ra loại vấn đề này.
Một cái vấn đề khiến cho người ta đau đớn như thế.
"Những tín đồ kia, một khi tiến vào Khâu Tạm Thành, thì sẽ trở thành tín đồ của thần linh ở nơi đó." Gã suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nói cho Trần Phong.
Có lẽ...là bởi vì trong những năm gần đây, Trần Phong là sinh linh thứ nhất có thể trao đổi với gã như thế, có lẽ là bởi vì sinh linh ở phụ cận, tín đồ của gã đều có trí thông minh quá đơn giản, khiến cho gã có một chút nhàm chán.
"Trở thành tín đồ của thần linh ở nơi đó?" Tâm thần của Trần Phong run lên.
Vậy chuyện này chẳng phải là giúp cho các thần linh ở Khâu Tạm Thành kia bồi dưỡng tín đồ? !
"Đúng là trợ giúp bọn hắn bồi dưỡng." Thần linh thở dài một tiếng: "Giác Tỉnh Giả bước vào cảnh giới Cộng Minh, cần ký kết khế ước thần linh, cần dung hợp thần lực, một bước này, là hao phí thần lực nhất, dù sao thì cũng phải chuẩn bị khế ước, coi như là thần linh đã sớm chuẩn bị kỹ càng vô số phần, tùy thời có thể lấy ra dùng, thần linh chỉ cần tiện tay vung lên là được rồi."
"Thế nhưng...nếu như cái số lượng này biến thành một vạn, mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn...như vậy thì số lượng thần lực tiêu hao sẽ trở nên kinh khủng."
"Cho nên, bọn hắn đem mới đem những địa phương tiêu tốn quá nhiều thần lực này đặt ở bên ngoài, để những tiểu thần linh như chúng ta tới làm, chờ đến khi những tín đồ kia có đủ thực lực bước vào Khâu Tạm Thành, bọn hắn lại đi thu hoạch trái cây." Thần linh nói đến đây ngữ khí liền trở nên trầm thấp.
Tâm thần của Trần Phong đại chấn, hắn chẳng thể nghĩ tới, ở giữa thần linh, vậy mà cũng có loại kỹ thuật này! Hết thảy những gì mà tiểu thần linh này làm, vậy mà đều là may áo cưới cho người ta? !
"Thế nhưng mà..." Trần Phong không hiểu.
Nếu như là quá phận như thế, vì cái gì còn muốn làm?
"Tại sao chúng ta phải thỏa hiệp có đúng hay không?" Thần linh biết rõ Trần Phong muốn hỏi cái gì.
"Cái này chính là nguyên nhân vì sao điều kiện 《thực lực trung bình bộ lạc đạt đến trình độ Cộng Minh giai đoạn 1 mới có thể tiến vào Khâu Tạm Thành 》 tồn tại." Thần linh dừng một chút rồi nói: "Từ lúc người Cộng Minh sinh ra, cho đến khi đạt đến trình độ Cộng Minh giai đoạn 1, trong khoảng thời gian này, mấy năm này, tín ngưỡng của bọn họ là thuộc về ta."
"..."
Trần Phong rốt cuộc cũng hiểu rõ.
Nói trắng ra là, chính là người ta ăn thịt, cho các ngươi chút canh chứ sao.
Nếu như không đồng ý...chỉ sợ là những tiểu thần linh này, ngay cả một tín đồ cũng đều không có!
Trời ạ! Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến một từ, lũng đoạn! M* kiếp, đám thần linh này quả nhiên cũng là mạnh được yếu thua.
Cho nên...vị này thần linh mới có thể trông mong nhìn chằm chằm vào bộ tộc Đại Lực Viên, thậm chí không tiếc đưa đến cung điện của mình, hiển nhiên là muốn chế tạo ra thành viên tổ chức đầu tiên của mình!
Nguyên lai...đây chính là thần linh, Trần Phong có chút phát mộng, chuyện này cùng với thần linh cao cao tại thượng trong tưởng tượng, dường như hoàn toàn không giống! Khó trách vì sao là thần linh, lại sảng khoái chiêu đãi bọn hắn như thế!
Tín đồ...bồi dưỡng... Trần Phong lắc đầu.
Khó trách mấy vạn tín đồ bị giết, vị thần linh này liền xuất hiện.
Bên ngoài Khâu Tạm Thành, ở bên trong hơn một ngàn bộ lạc kia, có vô số sinh linh, thế nhưng mà có thể được gọi là tín đồ, chỉ có người Cộng Minh, chỉ có mấy vạn người đáng thương kia! Mà càng đáng buồn hơn chính là, những tiểu thần linh này còn phải khống chế số lượng tín đồ, bởi vì một khi số lượng tín đồ quá nhiều, dẫn đến thực lực toàn bộ chủng tộc quá mạnh, thực lực trung bình đi đến trình độ Cộng Minh, sẽ đủ tư cách gia nhập vào Khâu Tạm Thành.
Quá khó khăn, Đây là suy nghĩ chân thật của Trần Phong, hắn không nghĩ tới, đường đường là thần linh, thế mà lại khổ cực như thế.
Đương nhiên, chuyện khổ cực này, cũng chỉ là so sánh với người bình thường mà thôi, dù sao có khổ cực hơn, người ta cũng là thần linh.
"Sứ đồ đối với thần linh có ý nghĩa như thế nào?" Trần Phong đột nhiên hỏi, hắn tuyệt đối không tin, sứ đồ cũng là tín đồ phổ thông.
"..."
Thần linh dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Phong, sự nhạy bén của cái tên này, khiến cho gã hơi kinh ngạc, gã dừng lại một chút, nhìn hết thảy ánh mắt mong chờ của bộ tộc Đại Lực Viên, mới bắt đầu mở miệng nói: "Sứ đồ, mang theo ý nghĩa phi phàm."
Quả nhiên, tâm thần của Trần Phong run lên.