Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 103

Lát sau, Chủ nhiệm La ngồi ở văn phòng, một hộp trà lễ trong ngăn kéo dưới chân dường như tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, “Chắc hẳn phải hai mươi.”

Gã đoán chắc là trọng lượng đó.

“Rầm!

” Cánh cửa bị người trực tiếp đẩy ra làm Chủ nhiệm La giật mình.

Gã theo bản năng mảng một câu.

Thật may là bây giờ mình không lấy trà lẽ ra, nếu không bị người ta nhìn thấy thì phiền toái Nhưng gã ngẩng đầu nhìn lên rồi lập tức đứng phát dậy, sắc mặt tái nhợt.

“Cục trưởng Lý!

” Cục trưởng Lý sa sầm mặt đi vào, phía sau còn có hai người bên phòng kiểm tra kỷ luật đi theo.

*La Cương, anh bị tình nghi dùng quyền vào việc riêng, hiện tại phải tiếp nhận điều tra!

” Cục trưởng Lý không hề khách sáo.

*Không phải chứ? Cục trưởng Lý, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

Chủ nhiệm La hoảng loạn.

Gã cũng không rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, sao lại đột nhiên tới điều tra gã.

“Anh đi mà hỏi Vũ Bình!

” Ông ta vung tay lên, lãnh đạm nói: “Nhận được trà lễ rất vui vẻ nhỉ? Anh cứ vào tù mà chậm rãi hồi tưởng lại hương vị của nó đi!

” Không đợi Chủ nhiệm La giải thích, hai người đã xông lên dẫn gã đi.

Cùng lúc đó, Lâm Cường đang ở trong công ty với tâm trạng đặc biệt tốt.

Chỉ cần chút thủ đoạn nhỏ cũng đủ khiến cho Lâm Văn phải sống khổ sở rồi.

Chỉ cần bọn họ ngừng kinh doanh mấy ngày, Lâm Văn lại khó có thể gánh chịu được tổn thất của mấy dự án này rồi.

Đến lúc đó, ông ta sẽ thông qua mối quan hệ với nhà họ Kim để cướp lấy dự án, tất cả quyền chủ động sẽ lại tới trong tay mình.

“Ba, chiêu này của ba đúng là quá sáng suốt!

” Lâm Phong nịnh nọt: “Cứ như vậy, đám người Lâm Vũ Chân chắc chắn sẽ gặp xui xẻo rồi, ha ha ha hai” “Hừ, bọn họ đắc tội nhà họ Kim chính là không biết tự lượng sức mình!

” Lâm Cường thầm đắc ý, nhưng trên mặt vẫn rất thản nhiên: “Thằng ba cuối cùng vẫn là thằng ba thôi, sao có thể chơi được với anh cả như ba chứ?”

Hai ba con không khỏi hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

Không cần hoàn toàn đập chết Lâm Văn, chỉ cần làm cho ông dừng kinh doanh mấy ngày, vậy tổn thất đã đủ lớn rồi.

Những doanh nhân hợp tác vừa thấy Lâm Văn xảy ra chuyện, nhất định sẽ mất lòng tin vào ba con Lâm Văn, không dám lại tùy tiện hợp tác nữa.

Đây chính là cơ hội!

“Bọn họ thậm chí còn dám đánh cả Kim Nhiên, bây giờ nhà họ Kim đang âm thầm chuẩn bị, một khi bên phía đó ra tay thì đám người Lâm Vũ Chân thậm chí còn chẳng có cơ hội sống nữa.”

Bây giờ, Lâm Phong hận Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thấu xương.

Một khi bọn họ ngã xuống, mình nhất định phải tới đạp mạnh thêm một phát!

Bọn họ đang nói chuyện thì nghe bên ngoài có tiếng động ầm ï.

“Chúng tôi là người của cơ quan Thuế, công ty các anh bị tình nghỉ trốn thuế, lậu thuế, bây giờ chúng ta muốn tiến hành điều tra các anh!

” Ngoài cửa có giọng nói vọng tới, làm cho Lâm Cường chợt biến sắc.

Ông ta còn tưởng rằng mình nghe nhầm.

Mãi đến khi nghe được tiếng ồn ào, ông ta lập tức đứng lên và vội vàng ra ngoài. Ông ta chỉ thấy rất nhiều mặc người đồng phục, đang lấy ra thư thông báo điều tra.

“Ba, sao người bên thuế lại tới đây vậy?”

Trong lòng Lâm Phong càng thêm hoảng loạn, các vụ kinh doanh trong tay gã còn chưa được làm sạch sẽ.

Hơn nữa, không phải đã nói sẽ thu xếp người qua điều tra đám người Lâm Văn à? Sao bọn họ lại tới chỗ mình thế? Trái tim Lâm Cường chợt trở nên nặng nề nhưng sắc mặt không đổi, bảo Lâm Phong không cần nói.

“Mấy ngài…”

Lâm Cường lập tức đi tới, trên mặt tươi cười nói: “Có chuyện gì vậy? Nếu không mời các ngài vào trong văn phòng của tôi nói chuyện?”

“Đừng cản trở chúng tôi thực hiện công việc!

” Vẻ mặt người đàn ông dẫn đầu nghiêm túc nói: “Chúng tôi đã nắm trong tay rất nhiều chứng cứ, các anh vẫn nên phối hợp tiếp nhận điều tra thì tốt hơn” Chân mày Lâm Cường nhíu chặt.

Sổ sách của ông ta không sạch sẽ!

Căn bản sẽ không qua nổi điều tra.

Nhìn vẻ mặt người trước mắt này thì căn bản sẽ không có khả năng nương tay đâu.

Chỉ cần vừa điều tra là ông ta sẽ tiêu đời!
Bình Luận (0)
Comment