Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1770

Đặc biệt là hai vị trưởng lão nhà Tư Mã, lông mày trắng như tuyết vòng xuống khóe mắt, nhìn Tư Mã Hằng ở trước mặt mấy vị trưởng lão của các gia tộc lớn mà có thể có phong thái như thế, không khỏi có cái nhìn khác về tên nhãi tô son trát phấn này.

Chẳng trách các đại trưởng lão trong gia tộc lại vô cùng xem trọng anh ta, tên nhóc này tuy là không có sức mạnh, nhưng đầu óc lại rất được!

“Gia chủ Phương”

Tư Mã Hằng tươi cười, biết rằng Phương Uy không vừa mắt mình, anh ta không vội cũng không gấp: “Nhận được sự xem trọng của mấy vị trưởng lão, hôm nay tôi tới để bàn bạc với gia chủ Phương.

Phương Uy không nói gì.

Ông ta có thể không nể mặt Tư Mã Hãng, thậm chí không nể mặt gia tộc Tư Mã nhưng bảy dòng họ lánh đời khác cũng đã tới, ông ta không thể không nể mặt được.

“Mời vào!”

Phương Uy mở đường, Tư Mã Hằng cũng không khách khí, gật đầu mỉm cười, dẫn đầu đi vào.

Theo đó, những người khác cũng đi vào.

Mọi người ngồi xuống, Phương Uy ngồi ở vị trí chủ vị, rõ ràng có thể cảm giác được, những người này hôm nay tới, tuyệt đối không phải có ý tốt gì.

Bảy Dòng họ lánh đời cùng nhau xuất hiện, những người tới còn toàn là các trưởng lão, lẽ nào bọn họ muốn liên thủ, cướp đi quyền phổ từ nhà họ Phương?

Hừ, Nhà họ Phương của ông ta, chẳng qua cũng chỉ có một tờ quyền phổ, cho dù bọn họ có cướp đi thì bảy gia tộc bọn họ sẽ làm thế nào chứ.

“Người quang minh chính đại không nói chuyện mập mờ, bảy gia tộc các người tới nhà họ Phương là vì quyển sách võ thuật kia, mà nhà họ Phương chúng tôi, chẳng qua cũng chỉ may mắn có được một tờ?

Phương Uy đi thẳng vào vấn đề, căn bản không muốn nói mấy lời thừa thãi: “Nếu các người muốn liên thủ với nhau để cướp quyền phổ từ tay tôi thì tôi khuyên các người nên từ bỏ ý định đó đi”

“Nhà họ Phương đương nhiên sẽ không địch lại với sự liên thủ của bảy gia tộc, nhưng nếu muốn khinh thường sỉ nhục nhà họ Phương chúng tôi, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý!”

Ông ta vô cùng cường thế, chưa từng nghĩ sẽ chịu cúi đầu.

Cho dù, bảy gia tộc có hợp tác đi chăng nữa.

“Gia chủ Phương nói quá lời rồi”

Tư Mã Hằng vội chắp tay cười nói: “Chúng tôi đúng là tới đây vì quyền phổ nhưng không phải vì tờ quyền phổ của nhà họ Phương”

“Quyền phổ của nhà họ Phương, thuộc về nhà họ Phương, chúng ta đều là những dòng họ lánh đời, sao có thể giết hại lẫn nhau được chứ?”

“Thứ chúng tôi muốn là quyền phổ của vùng cấm Đông Hải, nghe nói ở đó có ít nhất ba bốn tờ quyền phổ, không phải sao: Phương Uy nhìn chằm chằm Tư Mã Hằng, khế nheo mắt lại.

Ông ta không ngờ, thứ tên nhãi này muốn lại là quyền phố trong tay Giang Ninh!

Nhưng Giang Ninh không phải người bình thường, vùng cấm Đông Hải lại càng không phải nơi bình thường.

“Gia chủ Phương chắc hẳn có hiểu biết về vùng cấm Đông Hải?”

Tư Mã Hằng lại nói tiếp: “Cho nên mấy gia tộc chúng tôi muốn mời nhà họ Phương liên thủ cùng chúng tôi, bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải!”

Bao vây và tấn công Đông Hải?

Ánh mắt Phương Uy biến đổi.
Bình Luận (0)
Comment