Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1942

“Đáng chết!”

Lý Văn Sinh mắng: “Lý Thiên Tú, là do cô không hay, chỉ có thể lấy cô ra che cho tôi. May mà có cô đấy!”

Anh ta không dám lãng phí một chút thời gian nào, lập tức đi lên con đường tới hội Hắc Long ở Hán Đô.

Ngay cả Phác Đại Thành, Đường chủ của nơi này cũng bị đánh gãy mất hai chân, đây chính là chuyện lớn. Hội trưởng của hội Hắc Long sẽ nhận được tin tức nhanh thôi. Đến lúc đó, hội Hắc Long ra sân, liệu bọn Giang Ninh còn đường sống không?

Lý Văn Sinh nhìn Phác Đại Thành đang ngồi đó, vẻ mặt thật sự nhìn không tốt.

“Mọi người đều là người cùng một thuyền thôi, nếu hội trưởng hội Hắc Long biết anh đã làm mất mặt mũi của hội Hắc Long như thế nào, anh nói xem anh ta có bắt Đường chủ này là anh cút đi không?”

Lý Văn Sinh không khách sáo chút nào: “Anh và tôi đều rõ ràng hội Hắc Long là gì của nhà họ Lý. Thứ gì không có giá trị, nhà họ Lý không cần. Tôi hay anh, đều như vậy!”

Phác Đại Thành không nói được lời nào, đôi mắt nhìn Lý Văn Sinh đầy suy nghĩ đen tối.

Anh ta phân hận nhưng không phát tác được.

Căn bản là Giang Ninh kia không phải người!

Ba trăm người anh ta dẫn qua chỗ Giang Ninh, đều đã có quá nửa bị Giang Ninh đánh cho tàn phết Đó là sỉ nhục đấy!

Chắc chắn hội trưởng sẽ biết bản thân không giải quyết được việc, làm mất mặt hội, vậy anh ta đừng hòng làm chức Đường chủ này nữa. Chuyện này không chỉ đơn giản là thoái vị thôi, mà chính là vứt bỏ tính mạng!

“Anh còn muốn làm như thế nào nữa?” Cả nhà tải app truyện hola nhé!

Sau khi im lặng một lát, Phác Đại Thành mới hừ một tiếng. Anh ta biết Lý Văn Sinh cũng cùng đường rồi.

“Trước tiên anh tìm giúp tôi một con đàn bà đã.”

Lý Văn Sinh híp mắt: “Lý Thiên Tú, giúp tôi tìm cô ta rồi giết cô ta đi! Tôi có thể giúp nhà họ Lý các người tìm mấy cao thủ tới đối phó chung với Giang Ninh.”

Phác Đại Thành nhíu mày: “Anh chắc chắn chứ?”

“Tôi sẽ không lấy tiền đồ của bản thân ra cược. Phác Đại Thành, bây giờ anh chỉ có thể hợp tác với tôi, nếu anh còn muốn giữ được cái vị trí ngu ngốc này!”

Lý Văn Sinh cũng lười vô nghĩa, đứng dậy liếc Phác Đại Thành một cái, không thèm che dấu sự khinh thường trong mắt chút nào.

“Nhớ kỹ, mạng của anh không ở trong tay anh đâu, mà ở chỗ tôi!”

Nói xong, anh ta xoay người bước đi.

Phác Đại Thành vẫn còn người ở đó, hai mắt lạnh lẽo, cẩn thận suy nghĩ về lời nói của Lý Văn Sinh.

Anh ta biết cả hai người đều không có lựa chọn, không còn đường lui. Làm việc cho nhà họ Lý, đây chính là đường lùi duy nhất!

“Tìm được người phụ nữ kia rồi!”

Phác Đại Thành cắn răng nói: “Nhanh, nhanh lên!”

Mà Lý Thiên Tú lúc này, làm sao cũng không ngờ tới, bản thân vừa chiếm được tự do chưa bao lâu thì đã rơi vào trong bấy.

Cô ta dọn dẹp đồ đạc của mình, không muốn mang theo quá nhiều thứ.
Bình Luận (0)
Comment