Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 2065

La Lâm hãi hùng khiếp vía!

Trong nháy mắt hô hấp đều trở nên dồn dập lên.

Về nước!

Anh đã từng thất vọng rời đi đến bây giờ đã nhiều năm như vậy, dường như mỗi ngày anh đều nằm mơ có thể trở lại quê hương, chỉ là hiện tại anh không thể quay về mà thôi.

Thân thể La Lâm đều đang run rẩy, hầu kết của anh giật lên giật xuống, đem tờ giấy xé nát ném vào trong bồn cầu, dùng nước xả trôi đi, hốc mắt ửng đỏ đi về phòng ngủ.

“Anh làm sao vậy?”

Người vợ rất nhạy cảm, cảm giác được cảm xúc của La Lâm có chút không ổn, giọng còn có chút ngái ngủ hỏi.

“Không có việc gì.”

La Lâm nằm xuống, dựa vào thành đầu giường ánh mắt lại rất sáng, ở trong đêm mờ tối không hề có ý nghĩ muốn ngủ.

“Em có nhớ nhà không?”

Anh đột nhiên mở miệng hỏi.

Bên trong căn phòng đột nhiên rơi vào trâm mặc.

“Chúng ta còn có nhà ư.”

Một hồi lâu sau người vợ mới trả lời một câu, đưa tay lên nhẹ nhàng võ võ La Lâm: “Ngủ đi, đừng nghĩ nhiều nữa.”

Cô đã sớm không có nhà rồi.

Không thể quay trở về mà cũng về không được.

Mỗi ngày cô sinh hoạt ở trong cái căn phòng này, trừ căn phòng này ra thế giới bên ngoài như thế nào, cô chỉ có thể thông qua internet và TV biết được.

Đây chính là điều kiện mà cô có thể sống sót.

Còn nhà ở trong nước kia, chỉ sợ là người nhà đều cho răng cô đã chết.

Trong bóng tối La Lâm nghe được tiếng khóc rất nhỏ, không cần quay đầu nhìn anh cũng biết, vợ anh đang khóc.

Đây không phải là lân đầu tiên.

“Ngủ đi, ngủ đi”

La Lâm thở dài một hơi, nói khẽ: “Anh sẽ dân em về nhà.”

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm La Lâm thức dậy, tự tay làm bữa sáng cho người vợ, sau khi hôn tạm biệt, thay một bộ âu phục mới nhất của mình, đẩy cánh cửa đi ra ngoài.

Tâm tình của anh có chút khẩn trương, thậm chí đi đường đều cảm thấy có chút mất tự nhiên.

Nhưng anh vẫn như cũ nhấc chân bước đi, đi về phía công ty Tescon giống như thường ngày, ngoại trừ trên người mặc bộ quần áo mới ra, không có cái gì thay đổi.

La Lâm vừa đi không bao lâu, cửa lớn nhà anh liên bị người ta gõ.

“Leng keng”

Chuông cửa vang lên!
Bình Luận (0)
Comment