Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 291

Trước mát, tập đoàn Lâm thị phát triển ở tỉnh là chuyện quan trọng nhất.

Điều này sẽ ảnh hưởng đến lòng tin của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh không cho phép có người tới phá hỏng.

Nếu chẳng may tâm trạng vợ bảo bối của mình không tốt, vậy hậu quả có thể sẽ nghiêm trọng đấy.

Cho nên môi trường ở tỉnh phải ổn định, có trật tự, ai cũng đừng mong quấy nhiều!

Cho dù là những gia tộc lớn của phương bác cũng không được.

Ai dám làm bừa, vậy đừng trách mình không khách sáo!

Giang Ninh rời đi, đám người anh Cẩu lập tức hành động, lặng lẽ đưa Diệp Cuồng gần chết đến trước mặt kẻ thù một mất một còn của gã..

Mà lúc đó, trong phòng họp ở tầng cao nhất của Tập đoàn Lâm thị, hai ba con Lâm Văn đang họp với bên phía đối tác ở tỉnh thành tới, thảo luận về công việc hợp tác thêm bước nữa.

Cuộc họp có hơi căng thảng, bởi vì bên phía tỉnh thành xuất hiện một vài cạnh tranh ác ý.

Điều này ít nhiều cũng làm ảnh hưởng tới tiến trình của dự án.

Chỉ cần dựa vào sự cố gắng của công ty đối tác ở tỉnh thành bên kia cũng không thể dễ dàng giải quyết được, cho nên bọn họ bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm đến Lâm thị xem có cách gì không.

Bất kể là ở đâu đều sẽ có cạnh tranh, đặc biệt là cuộc.

canh tranh có liên quan đến một sống một chết.

Mỗi ngành sản xuất có con dê đầu đàn đi tới, nhất định phải đạp lên vô số thi thể xương cốt!

Bây giờ, Lâm thị lại phải đối mặt với vấn đề như vậy, bọn họ phải đối đầu với những sản nghiệp lâu năm ở tỉnh thành!

“Nhà họ Kim à?”

Nghe được bối cảnh thật sự của đối thủ, cô không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Cô đương nhiên nhớ nhà họ Kim này.

Trước đây Kim Nhiên động tay động chân với mình đã bị Giang Ninh trực tiếp đánh gãy tay chân, sau đó lại muốn tranh đoạt bác sĩ nổi tiếng, vẫn là bị Giang Ninh đánh ra khỏi Đông Hải.

Không ngờ, bây giờ nhà họ Kim này lại ngang nhiên đối phó với Lâm thị bọn họ.

“Không sai, chính là nhà họ Kim này”

Đại biểu bên phía đối tác gật đầu: “Gần đây, nhà họ Kim hình như nhận được một khoản đầu tư, hơn nữa phía sau có cao nhân chỉ điểm, khiến cho bọn họ càng to gan hơn, ra tay quyết đoán, hơn nữa vô cùng tàn nhẫn”“

“Bọn họ không phải là hướng tới mục đích cùng thắng, mà là muốn chèn ép chúng ta, thậm chí là phá hủy chúng tai”

Lâm Văn khẽ nhíu mày.

Ông có nghe qua một chút về sự ngang ngược của nhà họ Kim, nhưng không phải những ngày gần đây đã yên tĩnh rồi sao?

Tại sao vào thời điểm quan trọng để tập đoàn Lâm thị tiến vào tỉnh, bọn họ lại đứng ra giở trò như vậy.

“Đây là một cuộc đấu tranh một mất một còn đấy”

Lâm Văn nói: “Nếu đối phương không nương tay, vậy chúng ta cũng không cần khách sáo nữa, thương trường như chiến trường!”

“Các vị, cuộc chiến này cần muốn đánh, hơn nữa Lâm thị sẽ đánh tới cùng để chứng minh quyết tâm của mình. Hi vọng các vị có thể chung sức hợp tác, đánh ra chiêu bài của mình ở trên lĩnh vực này!”

Cuộc họp căng thẳng đã kết thúc, quản lý cấp cao của các phòng ban đều bận rộn.

Lâm Vũ Chân cũng trở về văn phòng, thấy Giang Ninh bắt chéo hai chân, đang ngồi ở trên sô pha ăn bánh ngọt.

“Em họp xong rồi à? Em có muốn ăn một chút không?”

Giang Ninh chỉ vào bánh trên bàn: “Tiểu Triệu giấu trong ngăn kéo bị anh phát hiện ra đấy”

Lâm Vũ Chân dở khóc dở cười, chồng của mình khi khí phách thì khí phách muốn chết, khiến người ta nhìn cũng thấy sôi máu, nhưng có đôi khi lại chẳng khác nào đứa trẻ con, còn đi bắt nạt nhân viên trong công ty nữa.

“Em không ăn, còn đang bận đấy.”

Lâm Vũ Chân nói: “Hai ngày nữa em muốn đi lên tỉnh một chuyến, đối thủ cạnh tranh đã bắt đầu ra tay rồi.”

“Hai ngày nữa à?”

Trong đầu Giang Ninh chợt nghĩ, tình hình ở tình bây giờ cũng không yên ổn đâu.

“Ừ, không đi không được.”

Lâm Vũ Chân thở dài, có chút bất đắc dĩ nói.

Nếu bọn họ không giải quyết được đối thủ là nhà họ Kim này, vậy tập đoàn Lâm thị muốn đứng vững ở tỉnh thành sẽ rất khó khăn, thậm chí phải trả giá đất.

Đó đều không phải là những điều cô muốn nhìn thấy.

Cho dù Lâm Văn nói dốc hết toàn lực đánh thắng trận này, nhưng Lâm Vũ Chân lại càng hy vọng có thể dùng một cách thức ôn hòa tới giải quyết hơn.

Hai bên cùng thiệt hại là kết quả xấu nhất.

“Được, đến lúc đó anh sẽ đi cùng em.”

Giang Ninh cười nói.

Lâm Vũ Chân không nói nữa, tập trung vào phân tích các số liệu, sắp xếp lại tài liệu. Mà Giang Ninh ăn hết đồ ăn vặt xong lại đi ra khỏi văn phòng dò xét, tìm xem còn ai lén giấu đồ ăn vặt nữa.
Bình Luận (0)
Comment