Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 482

Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt.

Nhanh quá!

Cao Thắng Hải ngẩng đầu, không kịp né tuyệt chiêu của hai kẻ kia, ông ta chắc chắn sẽ trúng đòn này mất.

Thậm chí ông ta còn không tính né, từ đầu đến cuối sắc mặt đều cực kỳ bình tĩnh.

Lu. “ Zv W) Đôi tay như dao của Bác Vũ đánh lên vai Caø Tháng Hải, mà đôi chân dài của Cao Thắng Hải lại đá mạnh vào ngực Tả Thiên.

Hai tiếng vang lớn liên tiếp, Tả Thiên và Cao Thắng Hải đều bay lên, nặng nề đập mạnh xuống đất.

“Phụt —” Cao Thắng Hải mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

“Bạf Tim Cao Á Lệ lập tức thắt lại.

Cô ta vừa xông qua, Cao Tháng Hải lập tức nâng tay lên bảo cô ta không được qua đó!

*A-.” Khóe miệng Tả Thiên rỉ máu, ngực hóp vào, cú đá này suýt chút nữa đã đá chết hắn!

Cao Tháng Hải thà chịu một đấm của Tô Bác Vũ cũng phải công kích hán.

Cao Tháng Hải rất thông minh!

Nếu Cao Thắng Hải chọn né tránh, vậy lúc này Cao.

Thắng Hải chắc chắn đã trở thành thi thể rồi.

Trận chiến giữa các cao thủ bất phân tháng bại!

“Giết hán!” Tả Thiên cắn răng quát lên.

Tô Bác Vũ cười lạnh.

Lúc này. Tả Thiên và Cao Thắng Hải đều trọng thương, hắn thậm chí muốn cùng gi ết chết cả hai người này luôn!

Nhưng chuyện gấp rút hiện tại đương nhiên là giết Cao Thắng Hải!

“Tiên ông lên đường!” Thấy Cao Tháng Hải nằm đó, đến đứng cũng đứng không nổi, Tô Bác Vũ làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này.

Chân hắn chạm một cái lập tức lướt qua đó, tay như dao hung hăng bổ xuống đầu Cao Thăng Hải!

“Hai” Chính vào lúc tay hắn đến gần Cao Thắng Hải, mắt Cao.

Thắng Hải đột nhiên co rút, đột nhiên thét lên một tiếng, gân cốt toàn thân răng rắc vang lên, hai tay đưa ra nắm lấy cánh tay Tô Bác Vũ.

“Rác!” Cánh tay Tô Bác Vũ trực tiếp bị Cao Thắng Hải bẻ gãy!

Mà tay của hán cũng hung hăng bổ vào đầu Cao Thắng Hải!

“Rác!” Cao Thắng Hải trừng to mắt, xương đầu nứt ra, máu tươi lập tức thuận theo trán không ngừng chảy ra…

“Phichl” Cao Tháng Hải nặng nề ngã xuống nhưng vẫn mở to mắt.

Cánh tay Tô Bác Vũ cũng bị bẻ gãy, thậm chí chút nữa đã bị kéo đứt lìa!

Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chết rồi còn không biết là do ai làm đâu!

Hắn lập tức lùi về sau mười mấy bước, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nghĩ đến giết Tả Thiên, trong lòng muốn nhưng không đủ sức.

“Bai” Giọng Cao Á Lệ cũng khàn đặc.

Cô ta nhìn Cao Tháng Hải ngã xuống, mát lập tức đỏ hoe, hét lên: “Giết chúng! Giết chúng cho tao!” Những cao thủ còn lại thấy gia chủ đã chết, ai ai cũng giống như con dã thú phát điên xông qua, dù có chết cũng phải báo thù cho Cao Thắng Hải!

“Không biết lượng sức!” Tả Thiên và Tô Bác Vũ hai người bị thương nặng nhưng đối phó với cao thủ bình thường vẫn không tính là cái gì.

Cao Á Lệ chạy đến trước mặt Cao Thắng Hải quỳ xuống, hai tay ôm lấy Cao Thắng Hải lớn tiếng thét lên: “Ba! Ba!

Ba ráng cố gắng! Ba ráng cố gắng, con gọi bác sĩ cho ba, lập tức mang ba đi khám bác sĩ!” Cao Thắng Hải trừng to mắt, ánh sáng trong mắt đã dần tản đi…

“Bốp!”

“BốpI”

“Bốp!” Hai người Tả Thiên và Tô Bác Vũ tàn sát tứ phía, dù trên người bị thương nặng vẫn điên cưồng ra tay.

Đột nhiên tai Tả Thiên động một cái.

“Cao Bân về rồi!” Không nói nhiều, hắn đưa chân đá người chặn đường ở phía trước ra, lập tức leo lên tường trốn đi, Tô Bác Vũ cũng như vậy, không chần chừ chút nào.

Họ đều bị thương nặng rồi, còn chạm mặt với tên dã nhân điên cuồng Cao Bân đó thì tối nay cũng phải chết ở đây!

“Giết! Giết! Giết!” Cao Bân xông vào, trong tay cầm hai cây gậy sát múa liên tục, nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Tả Thiên và Tô Bác Vũ lóe lên rồi vụt đi.

Hắn muốn đuổi theo nhưng nhìn thấy Cao Thắng Hải nằm dưới đất, Cao Á Lệ đang gào khóc ở đó.

“Bạt Cao Bân gào thét, hai mắt đỏ ửng.

Hắn đến trễ rồi!

Cả nhà họ Cao đầy tiếng khóc, trên mặt đất đầy máu tươi, Cao Tháng Hải đã không còn hơi thở, ngã trong lòng Cao Á Lệ.

“Phịch!” Cao Bân quỳ xuống, đập mạnh một cái xuống đất, phiến đá lập tức nứt ra.

“Nhà họ Tô, nhà họ Tả, tao quyết không đội trời chung với chúng tai” Cao Bân tức giận gào lên.
Bình Luận (0)
Comment