Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 726

Dường như phòng thủ của thành phố Bắc An còn được nâng cao hơn so với thành phố Lâm Sơn.

Sợ rằng trong cả phương bắc cũng không có mấy cao.

thủ cấp Tông Sư cực mạnh có thể giết cao thủ Tông Sư khác.

Có người như vậy trấn giữ, chỉ là một Lâm thị, một thế lực Đông Hải còn dám tới xâm phạm sao?

Trừ khi bọn họ không muốn sống nữa.

“Vù”

Đột nhiên, một bóng người xuất hiện làm mấy người lập tức cảnh giác.

“Ai?

Bọn họ chợt ngẩng đầu lên và nhìn xung quanh nhưng không thấy gì cả.

“Vụ”

Lại có một bóng người hiện ra giống như bóng ma.

“Có người! Cẩn thận một chút!”

“Ai, nhanh lăn ra đây cho tôi?!”

Một người trong đó gầm lên và mở to mắt nhìn, nhưng lại không nhìn thấy được gì nữa.

“Anh tìm tôi à?”

Nhưng đột nhiên có một giọng nói vang lên ngay sát tai gã, không đợi gã quay đầu, một bàn tay đã nắm chặt cổ gã và rắc!

Lập tức bị bẻ gãy!

Trong phút chốc, bóng dáng kia lại biến mất.

TA.

Những người khác sợ hãi kêu lên. Làm sao có thể đáng sợ như thế chứ?

Rốt cuộc là ai?!

Bọn họ thậm chí không có một ai biết được. Ngay cả gương mặt, hình dáng ra sao cũng không nhìn thấy mà đã có một người bị giết rồi?

“Phụt…

Không đợi mấy người kịp phản ứng, lại có một người đột nhiên bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất, còn chẳng kịp hét thảm một tiếng đã bị người ta đánh vỡ đầu!

Nỗi khủng hoảng lập tức dâng lên trong lòng bọn họ. Rốt cuộc có chuyện gì vậy?!

Có mat Có mat “Chạy… chạy maul”

“Chạy mau đi! Có người vào thành phố Lâm Sơn, là người của vùng đất cấm Đông Hải!”

Mấy người kêu lên và đang muốn chạy trốn, lại thấy dưới ánh đèn đường phía xa có một người đang đứng, người kia ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn hình như cũng xanh lét…

Đó là sói sao?!

Không, đây rõ ràng là người mà.

Bọn họ đầy vẻ sợ hãi, lập tức xoay người lại, nhưng phía sau lại có càng nhiều người hơn!

Lúc này, những người đó đều nhìn chằm chằm vào bọn họ, ánh mắt khiến người ta cảm giác da đầu tê dại!

“Hai người kia, các người đừng tranh với tôi.”

Vừa dứt lời, lại có một đám người lao vọt ra ngoài.

“Amr “Amr Hai thi thể nặng nề ngã xuống đất, con mắt trợn trừng, dường như hình ảnh lưu lại trong con ngươi vẫn là những nắm đấm tranh nhau muốn nát đầu của bọn họ…

Cả thành phố Lâm Sơn rối loạn.

Có một đám người giống như ma quỷ, bọn họ đến đâu thì chém giết ở đó, không để lại một người nào!

Với khí thế mạnh mẽ quét ngang, ngay cả mấy người cao thủ cũng bị đập vỡ đầu, chết thảm ngoài đầu đường.

Giới xã hội đen trong cả thành phố lập tức thần hồn nát thần tính, bọn họ còn chưa kịp phản ứng đã có tổng cộng có mười sáu cao thủ, thậm chí trong đó còn có hai cao thủ gần đạt tới cấp Tông Sư đã chết!

“Âm!”

“Âm!”

“Ämr Kỹ năng chiến đấu theo đội hình mạnh mẽ, trực tiếp!

Công là nắm đấm sát phạt vừa mạnh mẽ, quyết đoán!

Phòng là tường đồng vách sắt ngàn kiếm cũng khó xuyên quat Ở trong tay đám người anh Cẩu, cho dù là cao thủ gần đạt tới cấp Tông Sư cũng không thể chống đỡ nổi một phút.

Bọn họ là sát khí của bóng đêm đáng sợ nhất.

“Reng reng reng…”

Hai người Chu Thân và Ngô Hồng Vĩ đang ngồi ở đây, vân nhàn nhã pha trà và thảo luận nghiên cứu xem bước tiếp phát triển tiếp theo của gia tộc bọn họ, nên đi theo con đường nào, lại nên lựa chọn đi theo gia tộc hào môn siêu cấp nào mới có khả năng bảo đảm được chỗ của mình ở phương bắc.

Lúc này, điện thoại của Chu Thân đột nhiên đổ chuông.

Ông ta liếc nhìn số điện thoại và mỉm cười: “Xem ra có †in tức rồi. Người của Đông Hải đi tới thành phố Lâm Sơn của tôi trước.”

Môi Ngô Hồng Vĩ chạm vào chén trà, khế gật đầu.

“Nói như vậy, công lao lớn này lại anh Chu lấy mất rồi:’ Chu Thân lập tức cười ha hả.

Ông ta nghe máy: “Thế nào, đều giết sạch cả rồi chứ?”

“Cái gì?!”

Đột nhiên, ông ta biến sắc, giọng nói từ đầu bên kia điện thoại truyền đến làm cho ông ta chợt đứng phắt dậy.

“Một đám! Là một đám ác ma! Người của chúng tôi đã bị giết hết! Đều chết hết rồi!”

“Mười sáu cao thủ, không có một người nào có thể sống sót, tất cả đều chết hết!”

Trong giọng nói này đầy khủng hoảng, dường như cũng sắp bị dọa cho sợ tới vỡ mật rồi.

Mặt Chu Thân lập tức trở nên trằng bệch.

“Cậu… cậu nói, người của chúng ta đều chết hết à? Tất cả giới xã hội đen Lâm Sơn đều không còn sao?”

“Chết rồi… Tất cả đều chết hết rồi! Tám cao thủ nhà họ.

Chu đều chết hết…”

Ông ta lập tức đứng ngây ra đó giống như bức tượng, bên tai còn vang vọng giọng nói khủng hoảng ở đầu bên kia điện thoại.
Bình Luận (0)
Comment