Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 861

Ít nhất cũng phải là năm mươi mét!

Tống Tiểu Vũ hít sâu một hơi, để cho mình có thể bình tĩnh lại, trong lòng tự nói với bản thân rằng đi theo Giang Ninh làm việc thì không cần phải quá ngạc nhiên.

“Vậy thì, anh Ninh cần tôi phải làm gì?”

“Tập hợp lại tất cả các dòng dõi danh giá quyền thế ở phương Bắc vào, cả sản nghiệp được giấu ở khắp nơi trên cả nước, nhất là trong mấy ngành độc quyền, chiếm phần lớn trong thị trường.” Giang Ninh nói ra từng chữ một, dường như sợ Tống Tiểu Vũ sẽ nhớ nhầm một chữ nào đó.

Giọng điệu nghiêm túc như vậy, hình như đã khiến cho.

Tống Tiểu Vũ hiểu ra một chút là Giang Ninh muốn làm cái gì.

Nước ở phương Bắc đã cho đủ bùn rồi mà cá lớn vẫn không chịu đi ra, cũng bởi vì chưa có đủ mồi thôi!

Mà bây giờ, Giang Ninh muốn tạo ra một miếng mồi câu đủ để thu hút những con cá lớn kia ra ngoài!

Thậm chí, ngay cả bốn dòng họ đứng đầu kia cũng bị Giang Ninh cài cắm cả Đúng là một nước đi lớn mà!

“Sau đó cậu hãy điều tra cho thật rõ ràng, Hoàng Ngọc.

Minh sẽ hỗ trợ cho cậu, chuẩn bị sẵn sàng đi” Trên mặt của Giang Ninh lộ ra vẻ thoải mái, trái ngược hẳn với Tống Tiểu Vũ như sắp ra chiến trường, dường như anh chỉ coi đây là một chuyện nhỏ thôi: “Tống Tiểu Vũ, tôi có thể nói cho cậu biết điều này, cho dù có lật tung được cả phương Bắc này lên, tiêu diệt được cả bốn dòng họ đứng đầu kia, thì cũng mới chỉ là bắt đầu mà thôi.”

Phía Đông có chiến thần!

Đây chỉ là…bắt đầu?

Cho dù tiêu diệt bốn gia tộc giàu có cao quý thì cũng chỉ mới là bắt đầu?

Lẽ nào con cá lớn ẩn sâu ở phía bắc đó không phải là bốn gia tộc giàu có cao quý đó sao?

Tống Tiểu Vũ không còn nói lên lời được nữa.

Anh ta cảm thấy những thứ trong miệng Giang Ninh đều là những thứ anh ta không có tư cách tiếp xúc trong giai đoạn hiện tại.

Giang Ninh nói chuyện với anh ta về những điều này chính là để cho anh ta sớm chuẩn bị trong lòng, để cho anh ta… Có thể để tầm mắt nhìn xa hơn một chút, mở mang hơn một chút.

“Hít..” Anh ta hít một hơi sâu, cố gắng để cho bản thân mình bình †ĩnh lại nhưng đôi chân vẫn hơi run rẩy. Anh ta nắm chặt tay lại, hít thở sâu vài lần rồi mới khế gật đầu.

“Vâng, tôi hiểu rồi: Tống Tiểu Vũ gật đầu: “Cảm ơn anh Giang đã chỉ bảo, Tiểu Vũ biết rồi” Anh ta cảm thấy Giang Ninh đang mở cánh cửa lớn ra, phía sau cánh cửa là thế giới mà anh ta chưa từng tiếp xúc.

Giag Ninh không nói thêm gì nữa mà tiếp tục pha trà, nhấm nháp trà ngon mà Tống Tiểu Vũ mang đến và gật đầu không ngừng.

“Mùi vị rất được, có lẽ Vũ Chân sẽ thích” Anh vừa nói vừa lấy một hộp trà đang để ở bên cạnh rồi nhét vào trong túi, sau đó còn quay đầu liếc nhìn Tống Tiểu Vũ: “Tôi mang đi nhé.” Trong lúc bừng tỉnh, Tống Tiểu Vũ dở khóc dở cười.

Có nhiều lúc anh ta không biết rốt cuộc Giang Ninh là người như thế nào.

Thỉnh thoảng có mấy câu nói có thể khiến cho người ta máu huyết sôi trào, vừa căng thẳng lại phấn khởi, mạnh mẽ ngang ngược khiến cho bọn họ đều không kìm được mà sùng bái ngưỡng mộ những người đàn ông này.

Tình yêu nhuốm màu xơ xác lướt qua tình yêu ý tây?

Nhưng có đôi khi lại giống như người bình thường lại không thể bình thường lại được nữa mà lại là một người đàn ông cưng chiều vợ của mình.

Nhìn thấy Giang Ninh uống xong trà mà mình pha thì cất hộp trà rồi mang đi, giống như anh đang rất nóng nòng muốn chia sẻ nó với Lâm Vũ Chân. Tống Tiểu Vũ thấy vậy chỉ cảm thấy trong đầu của mình rất hỗn loạn.

“Ảnh Tửi” Anh ta hít một hơi sâu, lập tức hét lên.
Bình Luận (0)
Comment