Sau khi chiếc xe Land Cruiser đã vượt qua mặt, Lý Dung Dung hỏi: "Chồng, người phụ nữ vừa mới nãy là ai thế?"
Phương Đường đen mặt nói: "Còn ai nữa, chính là mẹ Phương Dạ!"
Vừa rồi tốc độ xe chạy hơi nhanh, cậu ta chưa có nhìn thấy Phương Dạ xếp đằng sau.
"Phương Dạ?" Lý Dung Dung nhớ ra một vài hồi ức không tốt đẹp: "Thì ra nhà anh ta có tiền như vậy?"
Bác cả cười lạnh nói: "Có tiền cái rắm, ngày lễ giỗ tổ lần trước, cha nó còn nghênh mặt muốn đến cọ nhiệt xe của bác mà, sau đó bác không đồng ý, bọn họ phải ngồi xe bus đi!"
Lý Dung Dung ngạc nhiên hỏi: "Vậy chiếc Audi kia từ đâu ra thế?"
Bác cả nói: "Ngày mai cậu Phương Dạ kết hôn, chắc là thuê xe cưới đó."
Lý Dung Dung rõ ràng có chút không tin: "Xe mới như vậy mà còn đem đi cho thuê, chủ xe không đau lòng sao?"
"Ai biết được, nói không chừng xe đó là công ty xe cưới mua lại để kinh doanh đấy... "
Sau khi trải qua một hồi giải thích gượng gạo như vậy, cảm giác trong lòng bác cả và Phương Đường dễ chịu không ít, đúng lúc này, Tiểu Phàm cảm thấy nhàm chán đột nhiên giãy giụa khỏi cái ôm của mẹ nó, bỗng chốc từ phía sau bịt kín mắt của bác cả!
"Á đệt."
Trong nháy mắt mất đi tầm nhìn, toàn bộ tóc gáy của bác cả dựng đứng lên, bởi vì ông ta đang tăng tốc vượt qua một chiếc xe ben, nhưng lại đang ở tình trạng đi ngược chiều, nếu phía trước có xe chạy tới, vậy thật sự là phải trúng số đi đời nhà ma rồi!
Sau khi Phương Đường phát hiện chuyện khác thường cũng sợ tới mức hồn vía lên mây, cậu ta không kịp nghĩ nhiều, hung hăng tát một cái lên trên mặt đứa trẻ hư.
"Thằng nhãi con chết tiệt mau buông tay!"
Cái tát này vừa nhanh vừa ác, trực tiếp để ở trên mặt Tiểu Phàm một dấu tay ửng hồng.
"Đứa trẻ không hiểu chuyện, anh đánh nó làm gì?" Việc này Lý Dung Dung không vừa lòng, đứa trẻ lớn như vậy, bản thân chưa bao giờ thật sự bị đánh mắng, không nghĩ đến lại bị Phương Đường khơi mào đầu tiên!
"Ông dám đánh tôi? Tôi không buông!" Đau đớn làm cho tính ngỗ ngược trên người Tiểu Phàm hoàn toàn bộc phát, ngược lại nó đưa tay bịt càng chặt, thậm chí còn siết chặt trên cổ của bác cả!
Lúc này Phương Đường mới phản ứng lại, vội vã ngăn hai tay nó.
Bác cả thật sự vất vả lấy lại tầm nhìn, vừa ngẩng đầu nhìn thấy một chiếc xe ô tô con đang ở một phía điên cuồng bấm còi vừa thẳng hướng chạy đến.
Ông không kịp suy nghĩ nhiều, lần nữa trực tiếp đánh tay lái xe Land Cruiser quay lại đúng làn đường, chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì lại bị một đòn nghiêm trọng sau đầu.
Thì ra là Tiểu Phàm vì bị đẩy ra mà tức nuốt không trôi, lại dựa lưng vào ghế tặng cho ông nội một cú đá chân!
Đừng thấy nó nhỏ tuổi, bởi vì ưu thế gen, sức lực một cước này tuyệt đối không nhẹ...
Bác cả chưa bao giờ thích đeo dây an toàn lần này gặp nạn rồi, khuôn mặt bốp một tiếng đập vào tay lái, chân phải bất thình lình đạp vào chân ga, sau khi xe Land Cruiser phát ra một tiếng gầm gừ dữ dội, đâm thẳng vào chiếc BMW X6 màu đỏ phía trước, làm đuôi xe người ta lõm xuống một mảnh lớn, ngay cả cốp xe cũng bị rạn nứt!
Dựa theo lẽ thường mà nói, tốc độ xe hai bên cũng không tính là quá nhanh, va chạm kiểu này chắc là không đến mức hư hại nghiêm trọng lắm mới đúng, tệ là tệ ở chỗ bác cả trang bị thêm trước sau xe Land Cruiser một cái móc kéo, lực phá hoại của thứ này cực kỳ khủng khiếp, cho nên chiếc BMW thoáng cái đã bị "đắp chiếu"...
Sau khi hai chiếc xe dừng lại, Tiểu Phàm tự biết đã gây họa ngay lập tức trốn trong lòng mẹ nó, bác cả còn đang ra sức xoa cái mũi đỏ ửng thì bốn tên đàn ông trên chiếc xe BMW đã bước xuống, trong đó có ba người vẻ mặt dữ tợn, cánh tay còn to hơn bắp đùi của Phương Đường!
"Mẹ nó, thằng khốn này lái xe kiểu gì thế!" Thái Bình An tức giận đến nổi trận lôi đình, bản thân đang yên đang lành chạy trên đường, đang lúc cùng với ba tên đàn em vui vẻ thổi phồng khoe khoang thì hoa cúc của con xe quý lại bị người ta hấp diêm, đổi lại ai không nổi khùng?
Một tên đàn em nhìn phía đuôi xe lập tức kêu lớn: "Ông chủ không ổn rồi, phần đít của ông chủ bị nứt ra rồi!"
"Nói bậy bạ, phần đít của cậu mới bị nứt ra rồi đấy!"
"Tôi nói sai rồi, là phần đít xe của ông!"
"Gì?" Thái Bình An cực kỳ hoảng sợ, khẩn trương chạy từng bước nhỏ qua đó.
Sau khi nhìn thấy hoa cúc của con xe quý, ông thiếu chút nữa bị tức đến ngất xỉu đi.
"Còn ở đó như rùa đẻ trứng hả, nhanh xuống xe cho ông đây!" Thái Bình An đá một cước vào phía trước tấm chắn bùn của chiếc xe Land Cruiser, ba tên đàn ông vạm vỡ cũng đã vây quanh toàn bộ, trợn mắt nhìn người ở bên trong.
Phương Đường và Lý Dung Dung trực tiếp làm con rùa đen rút đầu, sau khi bác cả nuốt một ngụm nước bọt, nơm nớp lo sợ mở cửa xuống xe.
"Xin lỗi nhé đồng hương, nào nào nào, trước tiên hút điếu thuốc."
"Hút m@ túy nhà ông, ai là đồng hương của ông?" Thái Bình An lấy hộp thuốc hủy thi diệt tích, chỉ vào mũi của bác cả chửi: "Lão già nhà ông, trang bị móc kéo còn chưa tính, còn đặc biệt trang bị trước sau như thế, vô liêm sỉ quá không?"
"Ông… ông anh, anh đừng tức giận, xe này của tôi đã mua đầy đủ bảo hiểm, công ty bảo hiểm sẽ đền cho anh!"
"Đền? Xe này của tôi hầu như toàn bộ đều bị ông đụng hư nát hết, ông đền cái búa mà đền hả?" Thái Bình An oán hận nôn ra một tràng nước bọt: "Với lại bây giờ tôi còn phải đi huyện Lê thu nợ, chỗ chim không thèm ị như vậy mà chờ người công ty bảo hiểm đến chắc là trời tối đen thui, nếu không kịp đến để người chạy mất, tôi sẽ đặc biệt cho ông biết thế nào là lễ độ!"
Bác cả yếu thế nói: "Vậy anh muốn thế nào đây?"
"Thế nào? Đền chiếc X6 mới hoặc một trăm vạn cho tôi, việc này coi như xong!"
"Một trăm vạn? Tôi ở đâu có nhiều tiền như thế?" Bác cả than khổ nói: "Với lại xe này của anh cũng không phải xe mới, hét giá cũng quá ác đi?"
"Một trăm vạn cũng kêu ác? Ông chủ tôi còn chưa tính toán kỹ với ông đâu!" Một tên đàn ông vạm vỡ cười lạnh nói: "Phí tổn thất tinh thần, phí làm lỡ công việc, phí trà nước, phí nóng nực..."
Bác cả ngây ngẩn cả người: "Hai cái phí đầu tôi còn hiểu, phí trà nước, phí nóng nực là cái phí gì?"
Người đàn ông vạm vỡ trả lời: "Nhiệt độ thời tiết như vậy, ông để cho ông chủ tôi đứng dưới ánh nắng bị giày vò, chẳng lẽ không nên bồi thường chút gì sao?"
"Không bồi thường cũng được, để anh đánh một trận mấy cái trút giận là được, ông chọn một cái đi!"
"Tôi... Tôi chọn bồi thường." Sau khi nhìn thấy đối phương cố ý phơi bày hoàn toàn cơ ngực, bác cả dứt khoát nhận thức sợ hãi rồi.
"Tiểu Tam Tử, đi lấy giấy nợ lại đây." Thái Bình An phất tay lên: "Ghi vô số tiền thành một trăm vạn."
"Đã biết ông chủ!"
Bác cả vẻ mặt cầu xin nói: "Ông anh, hay là theo trình tự bảo hiểm đi, tôi thực sự không lấy ra được nhiều tiền như vậy mà!"
"Lái xe Land Cruiser mà còn than nghèo, ông xem ông đây là thằng ngốc à?" Thái Bình An cười lạnh nói: "Không có tiền thì bán xe, trong nhà có nhà cửa hay không?"
Bác cả gật đầu theo bản năng: "Có"
"Vậy bán một lượt, đây là cái giá cho việc ông trang bị móc kéo, không nên trách tôi lòng dạ độc ác!" Thái Bình An nhận giấy nợ, đập lên mui xe một tiếng bốp.
"Ký tên, tiếp theo ấn dấu vân tay vào, tôi sẽ để ông đi, nói cách khác, coi chừng đàn em của tôi cho ông thấy máu đổ!"
Sau khi nhận được của hồi môn của Lý Dung Dung, bác cả hiển nhiên là có tiền, nhưng ông thật sự là luyến tiếc, đuổi theo cái đuôi mà thôi, một trăm vạn trôi sông vô ích, đặt ai vào đây cũng không chịu nổi mà!
Ông dò hỏi: "Ông anh, một trăm vạn thật sự nhiều quá rồi, có thể giảm giá được hay không vậy?"
"Giảm giá? Có thể!" Thái Bình An bên ngoài cười nhưng bên trong không cười nói: "Người đâu, đánh gãy chân lão già này cho tôi!"