Siêu Cấp Shipper

Chương 176

Hạ Vi cười nói: “Đúng vậy, cậu cảm thấy thế nào? Không phải đàn ông bây giờ đều thích kiểu này sao, dù sao sau khi tuyển bọn họ rồi, doanh số của cửa hàng vẫn luôn tăng lên, sắp gấp đôi rồi!”

“Em cảm thấy cũng không tệ, chị quyết định là được rồi.” Phương Dạ cười nói: “Đúng rồi, khi nào cửa tiệm mới khai trương vậy?”

Nhắc đến cửa tiệm mới, Hạ Vi lại tỏ ra phấn khích, chị ấy nói liên tục: “Thứ bảy này là có thể khai trương, tôi đã lên kế hoạch hết rồi, từ thứ hai đến chủ nhật, mỗi ngày đều sẽ thay đổi một chủ đề trà sữa, người hầu nữ, JK, OL, phong cách cổ xưa, l0lita, anime, phong cách hắc ám… Mỗi chủ đề đều lần lượt nhau, đồng thời giới thiệu trà sữa và đồ ăn nhẹ tương ứng, thu hút tối đa sự chú ý của khách hàng!”

Phương Dạ cười gật đầu: “Cách này thật sự rất tuyệt, chỉ cần đàn ông nghe thấy thì đều sẽ cảm thấy chộn rộn, bao gồm cả em.”

Hạ Vi cố ý nói: “Nhưng cậu không được ăn cỏ gần hang đấy, tôi toàn thu nhận em gái chất lượng cao, người nào cũng đều phải trải qua lựa chọn cẩn thận và dùng giá cao để mời về, tốn rất nhiều công sức của tôi, ngày mai còn có hai người đến đào tạo đấy!”

Phương Dạ nghiêm mặt nói: “Chị xem em là gì chứ, cỏ gần hang đương nhiên là không thể ăn rồi!”

“Thật chứ?”

“Cùng lắm là ăn hết thôi.”

“Tôi thấy cậu ngứa da rồi có phải không?”

“Ha ha ha ha, đùa chút thôi mà…”

Sau khi trò chuyện với bà chủ xong, Phương Dạ mặc áo gi-lê vào bắt đầu nhận đơn.

‘Tôi ở trong phòng vệ sinh ở tầng hai vừa ra khỏi thang máy quẹo trái của Trung tâm thương mại Tường Vân, làm phiền anh trai shipper mang một bịt khăn giấy đến ô thứ nhất từ trong đếm ra, chân tôi sắp tê cứng rồi, đang rất gấp, làm ơn làm ơn!”

Phương Dạ nhìn thấy, cười đến nước mắt cũng sắp trào ra, đây rốt cuộc là con nhà ai mà xui xẻo vậy, đi vệ sinh mà lại không mang theo giấy, đáng đời anh ngồi xổm đến chân bị chuột rút!

Trâu Lệ Lệ mỉm cười đưa trà sữa cho anh: “Phương Dạ, khách hàng ghi chú là đang rất gấp, anh phải nhanh lên đấy.”

Phương Dạ cười hi hi một tiếng: “Yên tâm, chỉ cần ở trên đường không gặp phải người thích nhắm vào tôi, chắc chắn sẽ không lỡ thời gian đâu!”

“Đáng ghét, sự cố đó đừng có nói mãi mà!” Trâu Lệ Lệ thẹn quá hóa giận, đánh mạnh lên ngực anh một cái, chỉ là cú đấm này mềm mại không có sức, trông như đang làm nũng thôi.

Phương Dạ vô cùng phối hợp với cô ta, giả vờ thành dáng vẻ bị thương nặng: “Nữ hiệp hãy tha mạng, tôi sai rồi, tôi sai rồi, đi trước đây, nếu không chân của khách hàng tê đến rơi xuống hố thì chết, tạm biệt!”

“Tạm biệt!”

Sau khi leo lên chiếc xe điện nhỏ yêu thích, Phương Dạ chạy như bay đến chỗ mục tiêu.

Không đến năm phút, anh đã đến Trung tâm thương mại Tường Vân. Sau khi đi thang máy lên tầng hai, đột nhiên nhìn thấy biểu tượng ở nhà vệ sinh bên trái, vẻ mặt anh ngây ra.

WTF?

Thế mà lại là nhà vệ sinh nữ?

Chẳng lẽ khách hàng này không biết anh trai shipper là nam sao?

Phương Dạ cạn lời ấn gọi số của khách hàng, đáng tiếc vừa kêu một tiếng đã bị cúp, lúc anh vừa định gọi lần nữa, tin nhắn của khách hàng đã gửi qua.

‘Anh đến rồi à?’

‘Đến rồi!’ Phương Dạ gửi qua một icon hộc máu: ‘Người đẹp, sao cô không nói trước là nhà vệ sinh nữ?’

‘Nếu tôi nói là nhà vệ sinh nữ, tôi đoán chắc anh sẽ không dám đến.’ Khách hàng gửi một icon tỏ vẻ xin lỗi: ‘Anh trai, chân tôi thật sự sắp bị chuột rút rồi, mau đưa vào giúp tôi đi!’

‘Đây là nhà vệ sinh nữ đấy, cô bảo tôi vào thế nào?’ Phương Dạ bất lực nói: ‘Hơn nữa trong nhà vệ sinh có rất nhiều người, tôi mà bước vào chắc chắn sẽ bị xem thành bi3n thái mà đánh trở ra!’

Khách hàng gửi qua vẻ mặt than khóc thảm thiết: ‘Vậy làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để tôi ngồi xổm trong này cả đời sao?’

‘Cả đời thì không cần.’ Phương Dạ nhanh trí nghĩ ra một cách: ‘Hay là như vậy, tôi tìm một cô gái đem vào giúp cô nhé?’

‘Không được không được, anh đừng có tìm!’

‘Tại sao?’ Phương Dạ tò mò nói.

‘Da mặt của tôi rất mỏng, không muốn để cô gái khác nhìn thấy!’

Sợ cô gái khác nhìn thấy, chẳng lẽ không sợ tôi nhìn thấy sao, đây là lý do rách nát gì thế?

‘Người đẹp, vậy tôi thật sự bó tay rồi, hay là tôi để đồ ở bên ngoài, cô tự mình cầu nguyện đi.’

‘Không được, anh nhất định phải đem vào giúp tôi, nếu không tôi sẽ đánh giá kém cho anh!’

‘Người đẹp, cô cũng làm khó người khác quá đi?’

‘Không thì như vậy đi, anh ở bên ngoài trông chừng trước, đợi nhà vệ sinh không còn ai, tôi sẽ lập tức gọi anh vào.’

‘Được rồi.’

Tám chín mươi phần trăm đây là đơn hàng đặc biệt rồi, nên nếu không đến mức thật sự không được, Phương Dạ cũng không muốn bỏ cuộc, đợi thì đợi vậy.

Anh ngồi xổm ở chỗ trống bên ngoài đợi, người ra vào nhà vệ sinh nữ chưa từng dừng lại, cho đến mười phút sau, cuối cùng cũng xem như không có người ra nữa.

‘Chắc bên trong không còn người khác nữa, mau vào đây đi!’

‘Biết rồi!’

Phương Dạ nhìn ngang nhìn dọc, chắc chắn gần đây không có người, anh mới bất chấp đẩy cửa nhà vệ sinh nữ ra.

Tay vừa chạm vào tay nắm cửa, Phương Dạ bỗng nhiên phát hiện mình đang cách một người đàn bà cao lớn vạm vỡ không đến một milimet, mũi suýt nữa đã đụng vào!

“Lưu manh, bi3n thái, cậu… cậu muốn làm gì?” Người đàn bà mập đột nhiên hét lên một tiếng, sau đó giơ túi xách trong tay lên đập về phía anh.

Phương Dạ mau chóng tránh khỏi, vừa giải thích: “Xin lỗi bác gái, tôi đi nhầm nhà vệ sinh!”

Người đàn bà lại càng tức giận hơn: “Cậu mù à, năm nay người ta mới tròn hai mươi tuổi, cậu gọi ai là bác gái đấy?”

Phương Dạ kinh ngạc, dáng người và gương mặt này của cô có liên quan chút gì đến tuổi hai mươi sao?

Vì để xoa dịu cơn giận của đối phương, anh chỉ có thể cúi đầu khom lưng nói: “Xin lỗi em gái, mắt của tôi từ nhỏ đã không tốt, cô hãy rộng lượng mà tha thứ cho tôi nhé!”

Người phụ nữ mập thấy mặc dù Phương là một shipper nhưng trông khá đẹp trai, hơn nữa thái độ nhận sai rất thành khẩn, lửa giận trong lòng chị ta lập tức dịu đi không ít.

“Cậu thật sự đi nhầm, chứ không phải cố ý vào nhìn trộm tôi đấy chứ?”

Phương Dạ lảo đảo suýt nữa té ngã.

Rốt cuộc phải tự tin đến mức nào mới cho rằng có người muốn nhìn trộm cô?

Trừ khi thật sự bị mù!

Phương Dạ nói ngược với lương tâm của mình: “Người đẹp, tôi có thể lấy lương tâm của mình ra thề, tôi thật sự không nhìn trộm chị!”

“Được rồi, thấy miệng cậu ngọt như vậy, tôi tin cậu một lần vậy.” Người đàn bà mập nhếch miệng cười: “Cậu cũng nhìn ra tôi là người đẹp rồi, vậy có muốn add wechat không?”

Phương Dạ tỏ vẻ tiếc nuối nói: “Thật là đáng tiếc, điện thoại của tôi đúng lúc hết pin, đợi lần sau có duyên gặp lại đi!”

Người đàn bà mập cười nói: “Không cần tiếc nuối, cậu đợi một chút, tôi ghi lại cho cậu là được rồi, sau khi trở về cậu nhớ phải add tôi đấy.”

“Được…”

Phương Dạ hận không thể cho mình một bạt tai, trong lúc bất lực, anh chỉ đành cầm lấy bịt khăn giấy ảo não rời đi.

Sau khi đi được mười mấy mét, anh lén lén lút lút vòng lại. Lúc anh đang do dự đứng bên ngoài nhà vệ sinh nữ, tin nhắn của khách hàng lại gửi đến.

‘Anh hai à, chân của tôi sắp mỏi đến gãy rồi, anh mau đưa vào đi!’

‘Vào ngay đây, cô cố chịu thêm chút nữa đi!’

Sau khi cất điện thoại, Phương Dạ đang định bất chấp đi vào lần nữa, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng giày cao gót lạch cạch lạch cạch.

Anh đang định giả vờ đứng sang một bên, ai ngờ chủ nhân của đôi giày cao gót kia đột nhiên dừng lại.

“Anh trai shipper, thì ra là anh à!”

Bình Luận (0)
Comment