Siêu Cấp Shipper

Chương 245

Cô chủ quán nghe thấy vậy thì cực kì hoảng sợ: “Anh… anh mua Space 6 cho anh dùng sao?”

Phương Dạ sơ xuất không chú ý đến cách dùng từ của đối phương nên anh gật đầu nói: “Đúng thế, có vấn đề gì sao?”

Trong lòng cô chủ quán thở dài, mé nó, đúng là chuyện kì quái năm nào cũng có, năm nay lại nhiều như vậy, không ngờ nay lại gặp một người con trai dùng Space 6!

“Không có vấn đề gì…” Vẻ mặt cô ta kì quái nói: “Anh yên tâm, quán của tôi tuy không lớn, nhưng những sản phẩm bán ra đều là hàng chính hãng, không lừa gạt, nếu là đồ giả sẽ bồi thường gấp mười lần!”

Người ta đã nói đến như vậy rồi nếu như vẫn không tin chỉ e là không được hợp lý, Phương Dạ chỉ đành gật đầu nhượng bộ nói: “Được, lấy cho tôi một bao.”

Cô chủ quán mất kiên nhẫn nói: “Anh đến kệ thứ 3 từ dưới lên lấy đi, ban ngày và ban đêm đều ở phía trên, chọn lựa thoải mái.”

“Được.”

Phương Dạ đi đến cái kệ hàng thứ ba từ dưới lên, chỉ thấy có hai cô gái giống học sinh đang chọn đồ, bên cạnh còn có một cô gái tóc đen dài và thẳng mặc váy ngắn, mặc dù phần lớn khuôn mặt đã bị tóc che mất nhưng nhìn bên sườn mặt có vẻ khá xinh đẹp.

Sau khi nhìn thấy Phương Dạ, mặt hai học sinh nữ đỏ lên, sau đó tiện tay chọn hai túi rồi vội vàng đi thanh toán.

Bây giờ da mặt của các em gái mỏng như vậy sao, mặc dù anh đây trông cũng khá đẹp trai nhưng cũng không cần phải mới nhìn đã đỏ mặt chứ?

Phương Dạ không quan tâm và tập trung tìm kiếm.

Rất nhanh anh đã tìm thấy dòng chữ Space 6 trên kệ, khi anh cầm lấy nó thì bên cạnh cũng có một cánh tay trắng nõn duỗi ra rồi tay hai người chạm vào nhau.

Chủ nhân của cánh tay là cô gái tóc đen dài và thẳng, cô ta dường như bị dọa giật mình, nhanh chóng thu tay lại, sau đó đôi mắt đen láy long lanh nhìn Phương Dạ.

“Xin lỗi, tôi không cố ý.” Phương Dạ xấu hổ gãi đầu, sau đó không nhịn được lại nói chuyện phiếm: “Hóa ra cô cũng hút Space 6 sao?”

“Anh.. anh nói cái gì cơ?” Cô ta tưởng rằng mình nghe nhầm.

Phương Dạ thầm thở dài, một cô gái xinh đẹp như vậy không ngờ lại thích hút thuốc?

“Lúc nãy tôi nói, hóa ra cô cũng thích hút thuốc lá hãng này sao?”

Cô gái tóc đen dài và thẳng lập tức đơ tại chỗ, từ nhỏ đến lớn, trong mắt bố mẹ và thầy cô cô ta luôn là một cô gái ngoan ngoãn, sao có thể làm mấy việc nổi loạn như hút thuốc chứ?

Cô ta tức giận nói: “Anh nói láo, ai thích hút thuốc chứ?”

Thấy cô ta kích động như vậy, Phương Dạ còn thực sự cho rằng mình đã hiểu lầm nên anh nói: “Xin lỗi cô, tôi không biết là cái này cô mua cho bạn trai.”

Cô ta sa sầm mặt mũi: “Anh đừng nói lung tung nữa, tôi… tôi làm gì có bạn trai?”

“Không có bạn trai? Vậy mà cô còn nói mình không hút thuốc?” Phương Dạ thành khẩn nói: “Thuốc lá và rượu không tách rời với nhau, cô đã thích hút thuốc thì chắc cũng uống rượu và đi quán bar, mặc dù một cô gái hút thuốc, uống rượu, đi quán bar không hẳn là một cô gái không ra gì, nhưng một cô gái tốt nhất định sẽ không đụng vào mấy thứ này, cô vẫn còn trẻ tranh thủ thời gian thay đổi vẫn còn kịp.”

Cô ta càng nghe càng thấy bực mình, cô ta bị anh chọc tức đến phát khóc: “Anh… anh là đồ khốn nạn, ai hút thuốc, ai uống rượu, ai đi quán bar chứ?”

“Này, sao cô còn mắng chửi tôi?”

Cô ta tức giận nói: “Anh mở mồm ra là vu oan cho người khác, sao tôi không thể mắng anh chứ?”

Phương Dạ có chút không vui nói: “Đừng cho rằng bản thân trông ngây thơ mà nội tâm chắc chắn sẽ trong sáng, cô ấy à phải gọi là bên ngoài thì đẹp đẽ, bên trong thì thối nát, ngắn gọn thì là đồ không có học thức!”

“Anh mới là đồ không có học thức, cả nhà anh nữa.”

Từ nhỏ đến lớn cô ta đều là một cô gái ngoan ngoãn, nên không đủ vốn từ vựng để mắng người ta…

Phương Dạ nhìn cô ta chằm chằm: “Quá đáng rồi đấy nhé, tôi nói tôi thì cũng thôi đi, tại sao còn kéo cả nhà tôi vào?”

“Anh… anh còn dám bảo tôi quá đáng? Tôi đánh chết đồ khốn nạn nhà anh!” Cô gái tóc đen dài và thẳng bộc phát cơn nóng giận, cô ta không nghĩ nhiều nữa, tiện tay cầm Space 6 trên kệ ném vào Phương Dạ.

Với khoảng cách ngắn và không gian hẹp, Phương Dạ hoàn toàn không có cách để tránh, và ngay lập tức bị đập vào đầu, nhưng vì nó rất mềm nên hoàn toàn không đau.

“Sao bao thuốc lá này là lạ, bao bì mềm nhưng cũng không mềm tới mức này chứ?” Phương Dạ tò mò cầm lên xem, lập tức bị mấy chữ nhỏ ở góc bên phải làm mờ mắt.

Khuôn mặt anh lập tức tái mét.

Mé nó, hóa ra Space 6 không phải là thuốc lá!

Chẳng trách lúc đi vào, lúc nói chuyện với mình cô chủ quán lại tỏ ra bất thường, hơn nữa lúc đầu Trâu Lệ Lệ cũng đã nhắc nhở anh, lần này đúng là quá chủ quan rồi…

Cô ta vẫn không bỏ qua tiếp tục ném Space 6, vụ hỗn loạn đã thu hút sự chú ý của cô chủ quán.

“Làm gì vậy làm gì vậy, mau dừng tay, có gì không thể từ từ nói sao, tại sao lại lấy đồ của tôi trút giận?”

Cô gái tóc đen dài và thẳng cuối cùng cũng dừng tay, cô ta ngồi xổm trên mặt đất, giống như cô vợ phải chịu ấm ức.

Cô chủ quán thấy tình hình thì lập tức chỉ vào Phương Dạ nói: “Thành thật đi, có phải anh đã động chân động tay giở trò lưu manh với người ta không?”

Phương Dạ biết mình sai nên yếu ớt nói: “Lúc nãy tôi chỉ vô tình đụng vào tay cô ấy mà thôi, chắc đây không bị coi là giở trò lưu manh chứ?”

Cô chủ quán hoàn toàn không tin: “Anh coi tôi là đồ ngốc sao, đụng vào tay người ta thôi mà có thể khiến người ta khóc sao?”

“Tôi hoàn toàn trong sạch, tôi thực sự chỉ đụng vào tay cô ấy!” Phương Dạ khóc không ra nước mắt: “Hay là cô kiểm tra camera trước đi?”

“Cái kệ này ở góc chết, làm gì có camera?” Cô chủ quán chống nạnh mắng: “Nếu vẫn không thành thật khai báo có tin tôi báo cảnh sát tuần tra bắt anh không?”

Phương Dạ nghe thấy vậy thì rất lo lắng, bản thân anh cũng coi như có tiếng với đội tuần tra, nếu thực sự bị đưa đi không bị bọn họ cười nhạo mới là lạ, chẳng lẽ bản thân không biết xấu hổ sao?

“Đừng đừng đừng, tôi khai, tôi khai ra hết là được chứ gì?”

“Vậy còn không mau nói đi?”

Phương Dạ thì thào nói: “Tôi nhầm Space 6 là hãng thuốc lá nên hiểu nhầm cô gái xinh đẹp này là người thích hút thuốc uống rượu đi quán bar…”

Bình Luận (0)
Comment