Siêu Cấp Shipper

Chương 552

 

Sau khi Dương Du Hân ăn xong bánh bao, Phương Dạ ôm rồng sữa con với cái bụng tròn vo chuẩn bị rời đi.

Hai người vừa mới đi ra được cách đó bốn, năm mét, Phương Dạ dường như nhớ tới chuyện gì đó nên bỗng quay trở lại, trực tiếp đi tới trước bàn của bốn người Đại Kim Liên.

Đại Kim Liên còn tưởng rằng anh đang định trả thù bọn họ, bên ngoài thì tỏ ra manh mẽ nhưng bên trong thì run như cầy sấy, nói: "Cậu... Cậu muốn làm gì?”

Phương Dạ khẽ mỉm cười: "Không làm gì cả, chỉ là tôi có một câu muốn nhắc nhở anh một chút mà thôi. ”

Đại Kim Liên và người đàn ông người đàn ông ria mép nhìn nhau, sau đó hỏi: "Nhắc nhở chuyện gì?”

"Vừa rồi tôi nghe người đẹp này nói, con G500 đang đậu ngoài kia hình như là của anh đúng không?”

Đại Kim Liên có phần không hiểu lắm: "Đúng vậy, nó là của tôi.”

Nếu như Air Puma không xuất hiện thì con G500 kia vẫn trông rất gì và này nọ, nhưng bây giờ cũng chỉ coi như cỏ xanh ven đường làm nền mà thôi, vì thế trong lời nói của anh ta có chút mất hứng.

Phương Dạ cười nhạt: "Xe sửa cũng ổn đó, chỉ tiếc là sơ hở quá nhiều.”

Đại Kim Liên càng mơ hồ hơn: "Ý cậu là sao, xe của tôi có sơ hở gì chứ?”

"Ví dụ như, đèn xe và bánh xe của anh chính là sơ hở." Phương Dạ tiếp tục nói: "Lần sau nhớ nói tiệm garage cải tiến đổi toàn bộ thành phụ kiện nguyên bản, Cooper Tire & Rubber tốt nhất cũng phải đổi thành Pirelli, nếu không, người biết hàng chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra ngay.”

Vẻ mặt của cô gái thay đổi ngay lập tức: "Ý ... Ý anh là, G500 của anh Lữ là do lấy xe khác sửa đổi thành?”

Phương Dạ chỉ cười cười mà không nói gì, mà Dương Du Hân thông minh phi thường thoáng cái đã hiểu được đại khái vụ việc, cô ta nghiêm trang nói: "Tôi nói chị gái này nghe, khoảng thời gian trước không phải có một tin tức bị đẩy lên hot search sao, có một người đàn ông nào đó dùng Beijing BJ80 rồi cải tạo thành Mercedes-Benz G500 rồi liên tục thông đồng với 19 em gái để vừa lừa tiền vừa cướp sắc. Anh cứ lên Baidu tra cứu một chút là ra, cậu chủ nhà tôi chỉ là muốn đánh thức anh dậy mà thôi, thời buổi ngày nay không dễ kiếm tiền, anh cẩn thận đừng mắc phải cái bẫy của một số người.”

Sau khi nói xong, Phương Dạ dẫn đầu đi ra ngoài, Dương Du Hân chậm rãi đi theo phía sau, hai người đúng là không quay đầu lại mà rời đi.

Cô gái càng nghĩ càng thấy sai sai, vì vậy cô ta quay đầu chất vấn: "Tên họ Lữ này, anh nói thật cho tôi biết, cái gọi là G500 kia có phải là dùng xe sản xuất trong nước rồi cải tiến thành hay không?”

Đại Kim Liên kêu oan nói: "Làm gì có, lúc anh đi thuê xe hơi, ông chủ thề hẹn son sắt nói với anh, chiếc G500 này là hàng chính hãng, còn cho anh thấy hợp đồng mua xe nữa mà!”

Vừa nói xong, người đàn ông ria mép đã che mặt lại, hối hận sâu sắc vì sao lại phải dẫn theo một đồng đội đần độn cực phẩm vào nghề, đây không phải là lừa mình sao?

Thì ra những điều mà Dương Du Hân đoán được lúc trước không hề sai chút nào, nghề cũ của người đàn ông ria mép chính là dùng xe sang để dụ mấy em gái ham mê vật chất cắn câu, nói dối bản thân mình là ông chủ kinh doanh lớn, sau khi xác nhận quan hệ thì lấy đủ loại cớ lừa gạt tài vật, cuối cùng lại dùng chiêu biến mất khỏi thế giới này để thoát thân một cách triệt để. Mấy năm năm, anh ta cứ đánh một trận lại đổi một chỗ, sau nhiều lần đắc thủ, quả thực anh ta đã kiếm được không ít tiền.

Đại Kim Liên thấy thằng bạn nối khố của mình ăn nên làm ra, vì thế anh ta chủ động xin gia nhập. Người đàn ông ria mép không tiện từ chối anh ta vì thế đã dẫn anh ta đến thành phố Nam Sơn làm giao dịch đầu tiên, vốn vụ việc đang được tiến hành tương đối thuận lợi, sau khi làm hai chiếc "xe sang" ở cửa hàng cho thuê xe, đêm đầu tiên đã có hai con cá cắn câu!

Ai ngờ sau đó lại đụng phải đám người tinh mắt như Phương Dạ, mà nhóm anh ta cũng xui xẻo, thế mà lại bị ông chủ của cửa hàng cho thuê xe chơi cho một vố. Nếu biết trước thì lúc ấy ép giá, anh ta đã không mặc cả quá mức như vậy rồi, bảo sao lúc lái chiếc Porsche này cứ có cảm giác sai sai ở đâu…

Sau khi nghe giải thích của Đại Kim Liên, giọng nói của cô gái tăng lên quãng tám: "Cái gì, xe của anh không chỉ là hàng giả mà còn là hàng đi thuê?"

Đại Kim Liên lúc này mới tỉnh ngộ lại, không xong, sao mình lại nói chuyện này ra thế này.

Anh ta khó khăn giải thích: "Là... Là lúc nãy do nóng vội quá nên anh nói nhầm thôi, anh mua chứ không phải đi thuê, em đừng hiểu nhầm mà!”

"Được, vậy tôi hỏi anh, chiếc G500 mà anh mua này rốt cuộc có phải được cải tiến từ Beijing BJ80 hay không hả?”

Đại Kim Liên yếu ớt nói: "Chắc... Chắc là không phải?”

Với dáng vẻ chột dạ này, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra anh ta có vấn đề.

“Tên lừa đảo chết tiệt, tôi sẽ cho anh biết tay!”

Cô gái tức giận muốn hộc máu, đột nhiên một cú đá bay ra, đập mạnh trúng vào chỗ yếu ớt của Đại Kim Liên.

Răng rắc...

Những người xung quanh dường như nghe thấy âm thanh trứng vỡ.

Khuôn mặt Đại Kim Liên trong nháy mắt biến thành màu đỏ tím, anh ta vừa kêu thảm thiết vừa ôm phía dưới điên cuồng nhảy dựng lên.

Một cô gái khác nhìn về phía người đàn ông ria mép với ánh mắt căm ghét: "Chiếc Porsche Cayenne của anh không phải cũng sửa đổi từ một chiếc xe khác đấy chứ?”

Ánh mắt người đàn ông ria mép lóe lên, đang lúc anh ta định nói điều gì đó thì trong đám người truyền đến một âm thanh chính khí lẫm liệt: "Người đẹp à, cô đoán không sai đâu, chiếc xe này của anh ta đúng là Zotye SR9 (nhái Porsche), từ đèn pha đến đèn hậu chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra ngay!”

“Thực ra sửa cũng không tệ lắm, chỉ là về phương diện chi tiết thì kém một chút."

“Ha ha ha ha ha, không ngờ chỉ đi ăn một bữa sáng mà cũng có thể được tận mắt chiêm ngưỡng truyện cười thế giới thế này, buồn cười quá!”

Vẻ mặt người đàn ông ria mép lúc đỏ lúc trắng, sau khi nhìn thấy cô gái cũng đột nhiên biến sắc mặt theo, anh ta lập tức theo bản năng che lại bộ phận quan trọng!

“Tên khốn này, bà đây quyết không để yên cho mày đâu!”

Đáng tiếc là người tính không bằng trời tính, cô gái trực tiếp cầm lấy một ly sữa đậu nành nóng rồi toàn bộ hắt lên mặt người đàn ông ria mép, thừa dịp anh ta đang che mặt kêu thảm thiết thì cô gái cũng đồng thời giơ một chân lên đá trúng mục tiêu, vì thế tiếng kêu thảm thiết của anh ta càng lớn hơn!

Tiếng kêu thảm thiết vô cùng đau đớn, ngay cả tiếng gầm rú của cánh quạt cũng không che lấp được, khiến Phương Dạ và Dương Du Hân dù đi ra xa vẫn nhìn nhau cười, sau đó leo lên con Air Puma.

Khi khoang ghế ngồi khổng lồ của trực thăng chậm rãi cất cánh, trò hề trong cửa hàng ăn sáng vẫn tiếp tục diễn ra, hai cô gái vẫn đang dùng giày cao gót và nắm đấm để đánh tên lừa đảo, bà chủ đã gọi điện thoại tuần tra cũng tham gia vào, vừa dùng gậy đánh vừa mắng: "Tao biết ngay hai người chúng mày không phải người tốt mà, lần này lộ bản chất rồi nhé, dám đến cửa hàng bánh bao của tao để lừa gạt người khác cơ à, xem tao có đánh chết chúng mày không..."

Phương Dạ ăn no uống đủ ngủ một giấc trên H225, chờ trở về thành phố Hoa Hải thì trời đã sáng.

Trực thăng trực tiếp dừng ở quảng trường Kim Hoa, sau khi chào tạm biệt Dương Du Hân, anh lại đút rồng sữa con vào trong túi, sau đó thảnh thơi đi đến quán trà sữa Vi Miêu Bất Lý.

Chú Đạt và thím Đạt đang mở cửa thì nhìn thấy Phương Dạ, thiếu chút nữa còn tưởng rằng mình hoa mắt.

Chú Đạt kinh ngạc nói: "Không phải chứ Tiểu Phương, hôm nay mặt trời mọc ở phía Tây hay sao, thế mà con còn biết quay về làm việc cơ à, lại còn về sớm thế này?”

Bình Luận (0)
Comment