Siêu Cấp Shipper

Chương 57

Người đến là Hồ Tiến và Bàng Linh, trên gương mặt hai người họ là nụ cười tươi đón khách, giống như đã quên hẳn chuyện ban ngày không còn nhớ gì.

"Dương Tử, sao hai người này cũng đãi tiệc ở khách sạn này vậy, không phải cậu cố ý đó chứ?" Phương Dạ hỏi.

"Tôi cũng mới biết thôi, hoàn toàn là trùng hợp." Lý Danh Dương bất đắc dĩ nói: "Có điều tôi nghe nói anh trai của Hồ Tiến đã lên làm phó tổng giám đốc của khách sạn, chọn bày tiệc rượu ở đây cũng là chuyện đương nhiên."

Sau khi nghe xong, Phương Dạ không khỏi có chút lo lắng: "Nếu như vậy, chẳng lẽ cậu không sợ anh trai anh ta ở sau lưng ngáng chân cậu?"

Lý Danh Dương nói: "Không đến mức đó đâu, dù sao nơi này cũng là khách sạn năm sao cao cấp nhất của thành phố Bạch Thủy, anh ta không dám làm gì xằng bậy đâu, dù sao phía trên vẫn còn một tổng giám đốc!"

Phương Dạ gật đầu: "Hi vọng là tôi lo lắng nhiều rồi."

Thời gian dần trôi qua, một vài người khách liên tiếp đi đến, Hồ Tiến vẫn chỉ lo chào khách, thật ra lại giống như nước sông không phạm nước giếng với Lý Danh Dương.

Khi sắc trời hoàn toàn tối lại, mẹ Lý với vẻ mặt hoảng loạn lảo đảo chạy ra.

"Không xong rồi con trai à, xảy ra việc lớn rồi!"

Nhan Đình Đình mặc váy cưới nhanh chóng tiến lên đỡ bà ta: "Mẹ, mẹ đừng gấp, trước tiên nói rõ chuyện gì xảy ra đã?"

Mẹ Lý vừa thở vừa nói: "Vừa... vừa rồi quản lý khách sạn nói ống nước nhà vệ sinh của sảnh Tử Vi bị vỡ cần phải kiểm tra, tu sửa lại, vì thế mời tất cả chúng ta ra ngoài, nói là sau khi kiểm tra ít nhất cũng phải tu sửa lại hai tiếng đồng hồ, cha mẹ con cùng với cha của Dương Tử còn đang trấn an khách!"

Ống nước nhà vệ sinh bị vỡ phải tu sửa hai tiếng đồng hồ, đến lúc đó cũng muộn rồi, còn mở tiệc cưới cái rắm gì nữa, chẳng trách những người khách kia lại nổi giận.

Vẻ mặt Lý Danh Dương và Nhan Đình Đình trở nên vô cùng nhợt nhạt, ai cũng không ngờ tới thế mà lại xảy ra chuyện này.

Nhưng thật ra Phương Dạ lại theo bản năng nhìn thoáng qua Hồ Tiến, chỉ thấy sắc mặt anh ta vẫn bình thường, vẫn còn đang nhiệt tình tiếp đãi bạn thân, mà Bàng Linh lại có hơi kỳ lạ, vẻ mặt muốn cười nhưng lại không dám cười.

"Bà xã, em khoan hãy lo lắng, để anh vào xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhé."

Phương Dạ nói: "Dương Tử, tôi đi với cậu."

"Được, chúng ta đi!"

Nhan Đình Đình chỉ có thể gật đầu, Lý Danh Dương và Phương Dạ vội vã đi vào trong.

Sau khi thấy bọn họ rời đi, khóe miệng Hồ Tiến lập tức nhếch lên, tiến tới thấp giọng nói: "Bà xã à, xem ra anh trai anh đã ra tay rồi."

"Hừm, cho bọn họ nếm thử thế nào là gọi là tuyệt vọng đi, giờ này muốn tìm khách sạn khác cũng không còn kịp rồi, tốt nhất là cho bọn họ lo lắng đến chết!"

"Họ Lý đó dám làm như vậy với anh, xem ông đây có chơi chết cậu ta hay không!"

"Chồng à, chắc không phải anh trai anh làm ống nước nhà vệ sinh vỡ thật đấy chứ, vậy chẳng phải là hôi thối ngút trời à?"

"Yên tâm, anh trai anh là người có chừng mực, tuyệt đối sẽ không làm chuyện ảnh hưởng đến tiệc cưới của chúng ta." Hồ Tiến mỉm cười nói: "Làm chuyện gì cũng không quan trọng, chỉ cần có thể đuổi người đi là được, nếu có thể làm bọn họ ghê tởm đến chết thì càng tốt!"

Khi Lý Danh Dương và Phương Dạ chạy tới sảnh Tử Vi, hơn mười người khác đã đang ở bên ngoài sảnh làm cho ầm ĩ một trận rồi.

"Xin mọi người im lặng một chút, đừng làm phiền đến những vị khách khác!" Một người quản lý ca trực đại sảnh khuyên: "Nếu không tôi đành phải kêu bảo vệ đến mời các vị ra ngoài!"

"Đây vốn là do các người làm việc sai sót, dựa vào cái gì lại muốn đuổi chúng tôi ra ngoài?" Ông Lý tức giận nói: "Gọi ông chủ của các người tới đây, tiệc cưới đang yên lành lại biến thành như vậy, ít nhất cũng phải cho tôi một lời giải thích chứ?"

"Tự dưng vô duyên vô cớ nói ống nước bị vỡ, rồi đuổi tất cả chúng tôi ra ngoài, có trời mới biết là thật hay giả?"

"Sửa ống nước cũng không cần tới hai tiếng đồng hồ, rõ ràng là đang lừa chúng tôi!"

"Còn nói là khách sạn năm sao, thế nhưng lại có thể lớn tiếng đuổi khách, thái độ phục vụ như thế này sao?"

"Chúng tôi sẽ đăng chuyện này lên trên mạng, cho mọi người thấy rõ khách sạn này là cái dạng gì!"

"Chỉ là chỉ là... "

Có lẽ là do sợ hãi, giọng nói của quản lý đại sảnh dịu đi một chút: "Mọi người bình tĩnh một chút, đừng nóng vội, nhân viên công tác đã nắm chắc thời gian để sửa gấp ống nước rồi, để tôi đi vào tìm hiểu tình hình như thế nào rồi lập tức thông báo cho mọi người tiến triển mới nhất nhé!"

Cô ta vội vàng đi vào phía sau sảnh Tử Vi, hai tên bảo vệ lập tức đóng cửa đại sảnh lại.

"Hồ tổng, những người khách này làm ầm ĩ quá thể, bọn họ căn bản không tin chuyện ống nước nhà vệ sinh bị vỡ, tôi sắp chống đỡ không nổi nữa rồi!" Quản lý ca trực bấm số điện thoại gọi cho Hồ Viễn: "Bây giờ nên làm gì ạ?"

"Mọi việc phải dùng đầu óc một chút, nếu bọn họ không tin ống nước vỡ, cô làm cho bọn họ tin là được chứ gì?" Hồ Viễn cười lạnh nói: "Cô phái người làm cho đại sảnh ẩm ướt một chút, nếu họ cứ dây dưa không dứt thì trực tiếp đổ phân ra cũng không sao, tối nay kêu người quét dọn sạch sẽ là được, cái này còn cần tôi dạy à?"

Đổ phân ra cũng không sao, như vậy có phải hơi quá rồi không?

Quản lý ca trực hít vào một hơi khí lạnh, tuy rằng cô ta cảm thấy làm như vậy là không đúng, nhưng Hồ Viễn là người lãnh đạo trực tiếp, hơn nữa bây giờ là người quyết định mọi việc trong khách sạn, bất cứ lúc nào cũng có thể sa thải cô ta, đành phải làm theo thôi.

Dưới sự sắp xếp của cô ta, hai nhân viên công tác mở toàn bộ vòi nước trong nhà vệ sinh ra, toàn bộ sảnh Tử Vi nhất thời ngập trong nước.

Sau khi nhìn nơi này không khác hồ nước là bao, cô ta gọi người khóa vòi nước lại, sau đó đi ra ngoài nói rõ tình hình với đám người ông Lý.

Mặt Lý Danh Dương như tro tàn: "Sảnh Tử Vi thực sự bị ngập rồi?"

Quản lý ca trực cười khổ nói: "Thật sự ngập, anh xem, tất chân của tôi đều ướt cả rồi này!"

Phương Dạ vẫn chưa từ bỏ ý định, bước lên đẩy cửa ra nhìn, quả nhiên cả đại sảnh đã trở thành một hồ nước.

Anh nói: "Quản lý, lẽ nào không còn đại sảnh khác có thể dùng à?"

Quản lý ca trực trả lời: "Thật ra là có, có sảnh thương vụ xa hoa của khách sạn, nhưng mà tôi không làm chủ được."

Lý Danh Dương giống như túm được cọng rơm cứu mạng: "Vậy cô nói cho tôi biết đi, rốt cuộc ai có thể làm chủ?"

"Bây giờ chỉ có Hồ tổng mới có thể quyết định."

"Hồ tổng?" Lý Danh Dương nhất thời ngây ngẩn cả người, lẽ nào Hồ tổng chính là anh trai của Hồ Tiến?

"Vậy Hồ tổng của các người ở đâu, làm phiền anh ta đến đây một lát!" Ông Lý thấy con trai mình không nói lời nào, đành phải tự mình mở miệng.

Bây giờ đã sắp đến thời khắc quan trọng rồi, có thể tổ chức tiếp tiệc cưới hay không, có bị xấu hổ trước mặt bạn bè họ hàng hay không đều phụ thuộc vào Hồ tổng này rồi.

Quản lý ca trực bất đắc dĩ, không thể làm gì khác mà nói: "Xin mọi người chờ một chút, tôi sẽ đi mời Hồ tổng ngay."

Truyền đạt xong xuôi, Hồ tổng nói mình lập tức đi xuống, mọi người đợi được chừng mười phút, một người với cái bụng bia chậm rãi từ thang máy bước ra...

 

 

Bình Luận (0)
Comment