Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi

Chương 62


Lời nói này làm cho Cao Tiệm Phi tỉnh táo lại!
Từ khi chào đời đến nay, đây là lần đầu tiên Cao Tiệm Phi nhìn thấy thân thể phụ nữ môt cách gần gũi, chân thật nhất! Hơn nữa, người phụ nữ này, nói về vóc dáng cùng thân hình có thể nói là ngàn người có một! Thật sự mà nói, nếu như số mệnh không đùa dỡn Cao Tiệm Phi, nếu như mẹ hắn không có gặp chuyện không may, nếu như hắn không có được phần mềm Siêu cấp sưu quỷ nghi, nếu như không đến G tỉnh…..Như vậy, con người của Cao Tiệm Phi cũng sẽ hết sức đơn giản và bình thường, cả đời cũng chỉ đi làm công, nếu có miễn cưỡng tìm được một người phụ nữ thì chắc chắn cũng không hẳn là người phụ nữ xinh đẹp, kết hôn rồi sinh con đẻ cái.

Chỉ điều này cũng có thể chắc chắn mà nói hắn không có cơ hội được chứng kiến một cảnh đầy sắc xuân như vậy!
“Tiệm Phi!”
Trần Nhàn cũng không thèm che lại, chỉ là vẻ mặt ửng hồng, dùng tay đẩy nhẹ Cao Tiệm Phi.

Ánh mắt nàng không tự chủ nhìn qua, chứng kiến “tiểu Cao” theo phản ứng nguyên thủy của đàn ông, đã hiên ngang ngẩng cao đầu, nàng chợt dâng lên một cảm giác lạ lạ, nghĩ muốn quay mặt đi nhưng trong lòng thì phần nào cũng muốn nhìn !
Ngay lúc này, Nghiêm khuê từ phòng khách gầm lên nói:
“Trần tiểu thư, có chuyện gì vậy?”
Mới vừa rồi, Trần Nhàn la thất thanh, nghe đến chói tai, đã làm cho Nghiêm Khuê đang trong giấc mộng chợt bừng tỉnh dậy.

Lão vội xoay người nhảy xuống ghế sofa.
Lúc này, Cao Tiệm Phi mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng kéo khóa quần lên, rời khỏi toilet, tiện tay đóng cửa phòng lại.
“À, không có việc gì, nghiêm thúc, cháu đã trở về.”
Cao Tiệm Phi .” Cao Tiệm Phi đi đến phòng khách.

Lúc này, bình minh đã rạng, trong phòng từ từ ánh sáng cũng dần sáng lên.

Chỉ thấy Nghiêm Khuê đầu tóc rối loạn, trong đôi mắt tràn ngập tơ máu, tinh thần rất kém.
Cao Tiệm Phi vỗ vỗ bả vai Nghiêm Khuê, trong đầu thì tự chọn lựa câu chữ, sau vài giây, Cao Tiệm Phi nhìn Nghiêm Khuê nói:
”Nghiêm thúc, nếu như người tin tưởng cháu, để cháu xem xét cho Hiểu Hiểu.

Hiểu Hiểu bị gãy xương, cháu nghĩ cháu có thể tiếp nối được!”
Nối được xương gãy?
Nghiêm Khuê không nhịn được vỗ vỗ ót:
“Tiểu Cao, tôi biết cậu lo lắng cho Hiểu Hiểu, mong muốn cho nó sau này không bị tàn tật.

Nhưng là…..

Tiểu Cao, tôi muốn nói với cậu như vầy, Nghiêm gia ta, thân là một đời võ thuật thế gia, đối với nối xương cùng trị liệu tổn thương do đánh nhau hay té ngã, tự biết bản thân cũng có một trình độ nhất định! Hôm qua, tội đã cố gắng hết sức có thể để nối xương cho Hiểu Hiểu, ngay cả một bác sĩ ngoại khoa ở vài bệnh viện lớn cũng không chắc là có thể làm tốt hơn như vậy! Mà ở đây, ngay cả tôi cũng không thể dám chắc chỗ xương gãy của Hiểu Hiểu sẽ khôi phục lại như cũ, huống chi…..

còn nữa, tôi đã giúp Hiểu Hiểu nối tốt đoạn xương bị gãy, cậu muốn nối lại, điều này……......!Vậy thì càng phức tạp!”
Cũng phải thôi, bây giờ Cao Tiệm Phi muốn giúp Hiểu Hiểu nối lại xương gãy thì nhất định phải vặn gãy khớp xương đã nối, sau đó…….

Mới lại nối lại….
“Nghiêm thúc, người yên tâm, cháu sẽ không đem Hiểu Hiểu làm vật thí nghiệm đâu! Người hãy tin tưởng cháu một lần, được không?”
Trong mắt Cao Tiệm Phi chợt hiện lên một tia lo lắng, đồng thời, trong ánh mắt cũng tràn đầy sự tự tin!
Ánh nắng mặt trời cũng bắt đầu chiếu vào phòng, làm cho ánh mắt Cao Tiệm Phi trở nên trong suốt, phát ra nhè nhẹ tia sáng!
“A…..được, vậy thì thử xem.”
Cứ như có ma quỷ xui khiến Nghiêm Khuê thốt lên lời này vậy.
Cao Tiệm Phi cũng không chậm trễ, lập tức cùng Nghiêm Khuê đi vào phòng ngủ Trần Nhàn.
Cao Tiệm Phi mở cửa phòng ngủ ra.
Chỉ thấy Hiểu Hiểu nằm cuộn mình trên giường, thân thể rung động, hiển nhiên là đang cố nén chịu cơn đau dữ dội.
Cao Tiệm Phi cùng nghiêm Khuê, cuống quít đi tới trước giường.

Hiểu Hiểu cũng không ngủ, hai mắt nàng đã khóc sưng đỏ cả lên, môi khô khốc, trên trán tràn đầy mồ hôi!
Thật đáng thương, nàng đã đau nhức cả đêm rồi, nhưng nàng cũng không phát ra một tiếng rên đau đớn nào làm quấy rầy người khác nghỉ ngơi!
“Hiểu Hiểu,” Cao Tiệm Phi run giọng nói, “Còn rất đau?”
Nghiêm Khuê không nhịn được chạy tới, nhẹ nhàng ôm con gái mình, nghẹn ngào.
“Phi ca ca, đau......Cha nói là sẽ đau vài ngày mới có thể hết”.

Hiểu Hiểu khó nhọc nói.
“Cha, con….con sau này sẽ thành người tàn phế sao?”
“Ô…ô….” Nghiêm Khuê chợt khóc thút thít, lão không dám trả lời con gái mình về điều này.

“Hiểu Hiểu, nếu cô tin tưởng tôi, tôi có thể giúp cô một lần nữa nối tốt chỗ xương gãy, hơn nữa, chắc chắn sau này cũng không để lại một di căn gì!” Cao Tiệm Phi trong lời nói có phần rất quả quyết.
Tự tin!
Trong lúc nói lời này, cả người tinh thần khí độ, cũng xảy ra vi diệu biến hóa!
Sâu trong ánh mắt hiện ra hình ảnh người thầy thuốc đã khuất bóng (Hoàng Phi Hồng), mà trong lòng thì vô cùng quả quyết và tự tin!
“Ách….” Nghiêm Khuê ở bên cạnh cũng có chút sửng sốt.
Hiểu Hiểu cũng gật đầu rất quả quyết:
“Phi ca ca, tôi…… Tôi tin tưởng anh, tôi không sợ đau, anh cho tôi một lần nữa......!Một lần nữa nối xương......”
Lúc này, Trần Nhàn cũng từ toilet mặc quần áo đi ra, cả người nàng tỏa ra hương thơm của sữa tắm, tóc ướt sũng, sắc mặt trơn hồng.

Nàng len lén nhìn Cao Tiệm Phi một chút, trong lòng dĩ nhiên dâng lên một cỗ tình cảm ấm áp.

Mà Cao Tiệm Phi giờ phút này, nhìn không chớp mắt, ngồi xổm trên giường, cẩn thận xem xét chỗ xương gãy ở đùi trái kết hợp các bộ phận khác của Hiểu Hiểu.

Ánh mắt chăm chú, lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc, làm tâm hồn thiếu nữ của Trần Nhàn nhảy loạn…..
“Tuyệt, tuyệt, đúng là khí chất đặc biệt!”
Cao Tiệm Phi lúc này đã thật sự nhập tâm như là một người thầy thuốc vậy!
Hắn lấy tay nhẹ nhàng nắm chân trái bị gãy của Hiểu Hiểu lên, nói:
“Hiểu Hiểu, , sẽ rất đau đó, tuy nhiên, nhiều nhất cũng chỉ là trong vài giây mà thôi, cô hãy ráng chịu một chút nhé, muốn la thì cứ việc la nghe, không cần phải nén nhịn gì cả, được rồi……”
Bất ngờ, đúng lúc đó, chỉ thấy hai tay Cao Tiệm phi vặn…… rồi vặn.
Rắc…rắc.
Liên tục 2 tiếng kêu thanh thúy vang lên, có vẻ như là vang lên cùng 1 lúc vậy.
“A” !” Hiểu Hiểu điên cuồng hét lên một tiếng, cả người kịch liệt chấn động vài cái, hai tay nắm chặt lại, thoáng cái bất động nằm vật xuống giường.
Cao Tiệm Phi đứng lên nói:
“Tốt rồi, không có vấn đề gì nữa!”
“Ách…….

Tiểu cao, mới vừa rồi cậu đã vặn gãy chỗ ta đã nối cho Hiểu Hiểu ư? Vậy bây giờ cậu nối xương lại đi a, bắt đầu nối lại một lần nữa”.

Nghiêm Khuê vô cùng khẩn trương nói.
“Cháu đã nối tốt đoạn xương gãy cho Hiểu Hiểu rồi.” Cao Tiệm Phi rất nhanh nói.
“ Tuy nhiên, nối xương cũng mới chỉ là bước đầu mà thôi, muốn cho xương của Hiểu Hiểu được khép lại hoàn mỹ, cần phải có rượu thuốc để bôi ở ngoài da nữa.

Nghiêm thúc, người nghe kỹ nhé.

Ngưu Đại lực 1 hai, ngàn cân rút 1 hai, nửa phong hà 1 hai, chiều rộng căn đằng 1 hai, điền bảy 5 tiền, kim vòng tai 5 tiền, đã ngoài chư dược thấm rượu 1 cân 5 hai (cái này mình chịu, tra mãi mà ko biết nó là bài thuốc gì, mà bản tiếng Trung mình lại ko có nên đành giữ nguyên để bác nào biết thì bổ sung giúp mình), sáng- trưa- chiều, ngày 3 lần, thoa lên bên ngoài chỗ xương gãy của Hiểu Hiểu, sau 1 tháng nàng có thể khôi phục hoàn toàn như lúc đầu.

Những vị thuốc này trong tiệm thuốc Trung y cũng thường thấy.

Lát nữa Nghiêm thúc xuống lầu tìm xem, hẳn là các tiệm thuốc ở quanh dây có bán.”
Nói xong, Cao Tiệm Phi chạy thẳng vào trong toilet
Nghiêm Khuê ngây ngốc nhìn bóng lưng Cao Tiệm Phi, lẩm bẩm nói:
“Chỉ vài giây mà đã làm xong rồi sao? Lại còn…….phương thuốc mà tiểu Cao đã nói, sao giống như cách điều chế của tổ gia truyền hắn vậy…….chẳng lẽ, hắn có học y?”
Trần Nhàn cũng không khác gì, nhìn chằm chằm bóng lưng của Cao Tiệm Phi.

Trong mắt thấy cay cay như sắp rơi lệ đến nơi vậy, một ánh mắt đầy si mê và sùng bái!
Lúc này Hiểu Hiểu đột nhiên hai tay chống dậy, thân thể trực tiếp từ trên giường nhổm lên, nàng tròng mắt chuyển động một chút, nhìn nghiêm Khuê, rồi lại nhìn chính chân mình…… “Không đau.

Đúng là không đau.

Thật sự không hề đau a!”
“Con gái, không……không đau? Nghiêm Khuê quả thật không tin vào tai mình nữa!
“Uhm, không đau, chỉ có cảm giác tê tê, ngứa ngứa, nhưng là thật sự không đau!” Hiểu Hiểu cười rất thành thật, vui sướng la to:
“Phi ca ca, anh thật sự là tài giỏi!”
Cao Tiệm Phi đang trong toilet rửa tay, lại lấy nước rửa mặt cho sạch sẽ và tỉnh táo, mỉm cười đi ra:
“Hiểu Hiểu, vừa rồi tôi đã có nói với cô, chỉ đau vài giây thôi, sau đó thì không sao nữa.


Có điều, cô cũng đừng có lộn xộn, hiện giờ, chỗ xương gãy của cô cũng phải một thời gian mới liền hẳn, vì vậy cô tuyệt đối không được vận động thân thể đâu đó.” Ngừng lại một chút, Cao Tiệm Phi quay qua Trần Nhàn nói:
“Tiểu Nhàn, chúng ta đi làm thôi!”
“Uhm!” Trần Nhàn rất nhanh liền đáp ứng, để lại một chùm chìa khóa cửa cho Nghiêm Khuê, sau đó thì sảng khoái cùng Cao Tiệm Phi xuống lầu.
Hai người xuống lầu và ghé một quán cóc ăn mỳ.

Cao Tiệm Phi kêu một tô mỳ lòng heo, Trần Nhàn thì kêu một tô mỳ bò.

Trần Nhàn vừa ăn mỳ, vừa xới tô mỳ lên gắp thịt bò qua cho Cao Tiệm Phi, đồng thời cũng gắp lòng heo trong tô của Cao Tiệm Phi ăn.

Thoáng nhìn, hai người không khác gì như đôi tình nhân yêu nhau tha thiết.
Mọi việc diễn ra trước mắt chủ quán, lão cười ha hả nhìn Trần Nhàn nói:
“Tiểu Nhàn, rốt cục đã có bạn trai? Ha ha, không sai, không sai!”
Trần Nhàn đỏ bừng khuôn mặt, nhưng không khống chế được cười, ánh mắt ôn nhu nhìn Cao Tiệm Phi.
Cao Tiệm Phi cảm giác là lạ, cái….

tư vị này, hắn trước giờ chưa từng được trải nghiệm qua.
Ăn mỳ xong, hai người đi ra trạm xe buýt đón xe đến công ty thiết kế thời trang Alice làm việc.
Trong công ty, Trần Nhàn biểu hiện thật rụt rè, cũng không chủ động đến gần Cao Tiệm Phi, chỉ len lén nhìn Cao Tiệm Phi cười một cái, liếc mắt nhìn Cao Tiệm Phi đầy ẩn tình.
Cao Tiệm Phi vẫn như trước theo Tần Nhạc Thi học việc.

Năng lực của Cao Tiệm Phi so với lúc mới tới đã tiến bộ hơn rất nhiều, có thể làm được rất nhiều việc.

Đặc biệt, sau khi học được sở trường Anh ngữ cấp hương thôn của quỷ hồn cấp 1 Trác Tiểu Phàm, Cao Tiệm Phi cũng có thể tự mình mình phiên dịch một ít hợp đồng cùng văn bản bằng tiếng Anh.

Hiện giờ Cao Tiệm Phi thực sự đã bằng vào năng lực của chính mình làm việc tại công ty thời trang.
Giữa trưa cơm nước xong, Tần Nhạc Thi giống như rất tùy ý đối với Cao Tiệm Phi nói:
“Cao Tiệm Phi, vài ngày nữa là tới sinh nhật tôi, tôi mời tất cả đồng sự trong phòng đến nhà tôi làm khách, đến lúc đó anh cũng tới nha!” Ngừng lại một chút, nàng lập tức bổ sung thêm, nói:
“Lần trước anh đã giúp tôi giải quyết phiền toái do Lưu Cường gây nên, hắn thực sự về sau sẽ không trở lại dây dưa với tôi nữa, lúc….sinh nhật tôi, nhất định anh phải tới nhé, nhân dịp sinh nhật tôi muốn cảm tạ anh!”
Nói tới đây, Tần Nhạc Thi mặt đỏ lên, trong đầu dần hiện ra hình ảnh lúc ấy nàng sẽ cùng Cao Tiệm Phi “ăn cháo lưỡi!”
Đương nhiên, đối với Cao Tiệm Phi đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Đồng sự đến dự sinh nhật, hơn nữa lại là “sư phụ” của mình trong công việc.

Nàng mời mình đến nhà nàng, việc này cũng là bình thường.

Cao Tiệm Phi gật đầu nói:
“Được, Tần tiểu thư, tôi nhất định sẽ đến, cô yên tâm”.
Nghe được Cao Tiệm Phi nói, Tần Nhạc Thi vẻ mặt liền thoải mái, cười tủm tỉm vội vàng đi làm việc của mình.
Lúc này, điện thoại di động Cao Tiệm Phi vang lên, lấy điện thoại ra nhìn, là Trần Diệu Huy gọi, liền nghe.
“Tiệm Phi, lần trước tại cao ốc Đế vương, tôi không phải đã nói với cậu rồi sao……..

Đêm nay, Đông hưng chúng ta hẹn gặp Phong thiếu, chủ yếu là để giải thích với hắn chuyện lần trước bị tập kích, Tiệm Phi, cậu…..”
“Được, buổi tối tôi sẽ đến đúng giờ, hay là, ông lái xe tới đón tôi cũng được.

Dù sao tôi cũng đáp ứng đến ông, giúp ông hướng Lưu Phong cầu tình, chuyện này, tôi tuyệt đối làm được!”
Cao Tiệm Phi không chút nghĩ ngợi liền cắt lời Trần Diệu Huy nói, muốn cúp điện thoại.

Phải biết rằng, Trần Diệu Huy trực tiếp giúp Trần Nhàn xóa bỏ hơn một triệu khoản nợ đánh bạc, phần nhân tình này, Cao Tiệm Phi là cũng muốn trả ơn!
“Việc này! Tiệm Phi, cậu yên tâm, buổi tối trước mặt Lưu Phong cũng chỉ cần giúp tôi nói vài câu mà thôi, không có gì phiền toái đâu.

Như vậy, 6h30 tối, chúng ta gặp tại đại lộ Tự do, chúng ta cùng ăn tối, sau đó đến trước 8h00 thì về Đông hưng tổng bộ, ok.” Trần Diệu Huy thẳng thắn nói.


Trong giọng nói có ý tứ cảm kích hàm xúc.
“Được, không thành vấn đề, buổi tối sau khi tan sở, tôi sẽ tới đại lộ Tự do chờ ông”.

Cao tiệm Phi lập tức đáp ứng.
Sau khi trò chuyện xong, Cao Tiệm Phi cũng không có lập tức bắt tay vào việc ngay.
Cao Tiệm Phi suy nghĩ, giống như ngã vào một cái động tối đen sâu hút.
Lần trước, trong sòng bạc đế vương của Trần Diệu Huy, Cao Tiệm Phi đã biết cha mình tàn phế, kỳ thật chính là thần đánh bạc Cao Tiến năm đó.

Hơn nữa, cha là vì lần đánh bạc cuối cùng thua trận toàn bộ! Thậm chí, còn thua trận cược chính thân thể mình!
Theo như lời Trần Diệu Huy và Shary, cha cuối cùng sở dĩ thất bại, đó là vì…… bị người hãm hại!
Chuyện này, Cao Tiệm Phi không có khả năng không tra rõ ràng!
Chỉ là, sau khi rời cao ốc Đế vương dã xảy ra quá nhiều chuyện loạn, vừa là chuyện của Trần Nhàn, vừa là chuyện Nghiêm gia, do đó, Cao Tiệm Phi tạm thời đem chuyện bí ẩn của cha dấu ở trong lòng, mà giờ phút này, bí ẩn lớn đó lại trỗi dậy, hơn nữa còn rất mãnh liệt!
Cao Tiệm Phi nhìn vào điện thoại di động, hoảng hốt xuất thần, qua 3 phút, hắn rốt cục đặt quyết tâm!
Hắn trực tiếp biên soạn một cái tin nhắn di động…..
“Chú Đường, Phi Long ca không cho cháu liên lạc với chú, bình thường, cháu cũng có thể nhịn, không liên lạc với chú, nhưng là hôm nay, có một việc, cháu muốn chú phải cho cháu một câu đáp án!”
Viết xong tin nhắn này, Cao Tiệm Phi nhắn cho Đường Báo.
Chờ đợi, chờ đợi trong lo lắng.
“Chú Đường, có thể hồi âm lại cho cháu 1 tin nhắn?” Cao Cao Tiệm Phi trong lòng cũng không dám khẳng định.
Thế nhưng, chỉ sau 2 phút, Cao Tiệm Phi nhận được 1 tin nhắn, là của Đường Báo gởi đến.
Cháu trai thông minh, cháu muốn hỏi chú vấn đề gì?”
Cao Tiệm Phi trong lòng rất kích động, hắn chỉ sợ Đường Báo nghe Phi Long nói, không để ý tới hắn.

Bây giờ, nếu Đường Báo hồi âm cho hắn tin nhắn, vậy thì có cửa rồi!
Cao Tiệm Phi Cao Tiệm Phi suy tư một phút đồng hồ, mới viết một tin nhắn rất dài…..
“Chú Đường, cháu thông qua một ít con đường, đã biết một việc, cha cháu: Cao Tiến, cũng không phải người tàn phế bình thường, ông ấy trước kia được xưng la thần đánh bạc, đúng không? Hơn nữa, ông ấy đáng lẽ vẫn là thần đánh bạc, nhưng vì bị người nào đó hãm hại, cuối cùng thua trận, cho nên, ngày nay tình trạng mới suy bại thê thảm.

Chú Đường, chú yên tâm, đầu tiên, cháu cũng không có gia nhập thế lực ngầm gì cả, mấy tin tức này, cháu nhờ một vài con đường đặc thù mà có được, hơn nữa, trừ chú và Phi Long ca ra, cũng không có bất cứ ai biết cháu là con trai của Cao Tiến.

Cháu cũng không có ý tứ gi khác, cháu chỉ muốn biết về chuyện của cha cháu, cha cháu rốt cuộc là bị người nào hãm hại?”
Gửi xong tin nhắn này, tâm tình Cao Tiệm Phi cũng rất kích động.

Hơn nữa, mang theo cảm giác khẩn trương! Đáp án có lẽ sẽ có trong tin nhắn hồi âm của Đường Báo!
Khẩn trương, kích động, phấn khởi!
Thế nhưng, Cao Tiệm Phi đợi đã 10 phút nhưng không có tin nhắn nào hồi âm lại!
Cao Tiệm Phi tâm tình vô cùng xúc động, ngay lúc hắn sắp không khống chế được mình nữa, thì nhận được tin nhắn của Đường Báo, vậy là cũng có trả lời!
“Cháu trai, chuyện này, vốn là chuyện gió bụi trần gian, đã 8 năm qua đi! Trong đó đúng là có liên quan tới một số ân oán phức tạp, cha cháu, quả thật bị người khác hãm hại.

Đối với chuyện này, chú Đường Báo, kể cả Phi Long, cùng với lãnh đạo xã đoàn Chánh bang đều không phục.

Nhưng là, chuyện này phát sinh tại trung tâm đánh bạc cao cấp, chúng ta là người của thế lực ngầm, vốn là chưa hề nhúng tay vào! Huống hồ......!Được rồi , cháu trai, cháu cũng đừng hỏi nhiều, cha cháu tuyệt đối không hy vọng cháu đi tranh đấu vào cái việc đen tối này.

Ý của ông ấy là muốn cháu lo bổn phận của mình như một người bình thường.

Thật ra, chuyện này, ngay cả Chánh bang của chúng ta cũng không chắc đã làm được, cháu trai, cháu…..

coi như bỏ qua đi, được, mặc dù chú cũng muốn chém chết đám vương bát đản kia, đáng tiếc, chú Đường của cháu cũng không có năng lực để đối phó.

Hơn nữa, việc đánh bạc vòng tròn bên ngoài này cũng chỉ biết 1 chút đại khái, cụ thể như thế nào thì không rành lắm, ngoại trừ một số ít người đánh bạc cao cấp chuyên nghiệp, còn thì không ai có thể kể chính xác tình huống xảy ra vào lúc đó!”
Nhận được tin nhắn này, Cao Tiệm Phi cũng ngây ngốc ra luôn…..

Hỏi tới hỏi lui, trực tiếp hỏi người đứng đầu Chánh bang Đường Báo, vẫn không hỏi ra được một cái gì cả.

Hoàn toàn không có đáp án!
Hơn nữa, trong tin nhắn còn nói cho Tiệm Phi biết một tin tức đáng sợ…….Người làm thương tổn cho cha thế lực vô cùng lớn.

Thậm chí còn hơn cả Chánh bang xã đoàn!
Cao Tiệm Phi nắm chặt điện thoại di động, tay đã bắt đầu run rẩy, trong thâm tâm vang lên những thanh âm liên tục hỏi…..:
“ Mình có nên buông điều tra việc này? Mình cứ như vậy nhìn cha nửa phần đời còn lại sống lay lắt trên xe lăn? Mặc kệ cho kẻ hãm hại cha sống tự tại, ung dung và sung sướng?”
Không! Không thể được!
Đúng lúc này, Đường Báo lại gởi thêm 1 tin nhắn……:
“Chú Đường của cháu trong thâm tâm cũng ủng hộ cháu đi báo thù cho cha, thế nhưng…..

cháu quá yếu! Cháu chỉ là một người bình thường, cháu không có một chút năng lực gì! Vì vậy, cháu nên quên chuyện này đi! Mà nhân tiện đây, chú Đường cũng đã nói hết lời với cháu rồi, cháu cũng đừng suy nghĩ lung tung, thanh thản ổn định công việc, thành thật làm tròn bổn phận như một người binh thường.


Thôi, chú cũng không nhiều lời nữa, thời gian tới đây là sinh nhật của mẹ Phi Long, cháu là người của Phi Long nên hắn sẽ gọi cháu tới.

Còn chú là con nuôi của mẹ Phi Long, bữa đó chú cũng sẽ tới.

Được rồi, ngày đó hai chú cháu ta sẽ cùng nhau uống chút rượu và tâm sự.

Cứ như vậy nhé, cháu trai, cháu đi làm cho tốt nghe!”
“Được rồi, chú Đường, cháu…..cháu quá yếu, cháu không có bất kỳ năng lực gì.

Chuyện này, cháu cũng sẽ không làm cho rắc rối thêm nữa.

Được, cháu phải đi đóng mộc một số văn bản, lần sau có cơ hội gặp mặt sẽ trò chuyện sau!”
Cao Tiệm Phi lễ phép hồi âm tin nhắn lại cho Đường Báo.

Rồi sau đó, hắn bắt tay vào công việc, đứng lên, hít sâu một hơi, làm cho tâm tình đang bị kích động từ từ lắng xuống.
“Ta quá yếu?”
Cao Tiệm Phi khóe miệng khẽ giật, nhàn nhạt cười:
“Ý của chú Đường chính là nếu như mình đủ cường đại, chú sẽ nói cho mình biết chi tiết chân tướng sự việc, hơn nữa sẽ đồng ý để mình đi báo thù! Như vậy thì……..mình phải nhanh chóng cường đại lên! Càng mạnh càng tốt!”
Cùng lúc đó, trong đầu Cao Tiệm Phi chợt lóe lên một ý nghĩ…….:
“Còn nữa, chú Đường có nói, chuyện cha mình bị hại, thế lực ngầm bọn họ cũng không biết chi tiết, chỉ có một số người chủ chốt trong lĩnh vực cờ bạc mới biết rõ ràng chuyện này.

Như vậy, mình có thể….thử tìm một quỷ hồn là cao thủ trong đánh bạc vòng tròn?”
--------------------------------
Hoa thị.
Phòng khách sạn Hồ Tử Chân thuê.
Trong phòng khách.

Hồ Tử Chân ngồi trên ghế sofa, cầm một cây bút sáp màu đỏ, đang quẹt quẹt, vẽ vẽ trên một tấm bản đồ đặt trên bàn.
Đường Văn Tuấn ngồi bên cạnh Hồ Tử Chân, nhìn chằm chằm vào bản đồ kia.
Trên vai Hồ Tử Chân là 2 con chim, bên vai trái là con chim am thuần, bên vai phải là một con chim anh vũ lông xanh.
“Này, Văn Tuấn, cậu xem xem, nơi này chính là tổng bộ Đông hưng, là vị trí này.”
Hồ Tử Chân dùng bút sáp đỏ vẽ lên bản đồ một vòng tròn thật to.
Nơi này thật ra chính là một quần thể biệt thự ở ngoại thành Hồ thị, bên trong có sân golf, sân tennis, hồ bơi…v.v…., ta nghĩ, Lưu Phong cùng người Đông hưng sẽ giao thiệp ở tòa biệt thự này”.
Vừa nói, hắn vừa vẽ trong vòng tròn một cái ngôi sao năm cánh.
Đường Văn Tuấn chăm chú nghiên cứu, hắn gật đầu:
“Tử Chân ca phân tích rất đúng, hẳn chính là biệt thự này”.
“Vậy, người của chúng ta, nhân tiện từ nơi này, nơi này, nơi này, trực tiếp tiến vào tòa biệt thự này!”
Hồ Tử Chân vẻ mặt phấn khởi, vẽ lên trên mặt bản đồ thêm mấy cái mũi tên đánh dấu.
“Đây là đội ám sát chủ lực của chúng ta, đội ám sát tiến vào tòa biệt thự này trước, ta sẽ phái người, trước tiên sẽ làm một số việc gây náo loạn tại khu vực bên ngoài biệt thự, làm đánh lạc hướng sự chú ý của bọn họ.”
Đường Văn Tuấn cười nói:
“ Tử Chân ca lập mưu rồi động thủ, kế hoạch này hẳn là không có vấn đề gì.

Huống hồ lại còn có Ngũ gia làm nội ứng, tôi nghĩ, Lưu Phong lần này chết chắc rồi.

Mà cả Đông hưng cũng sẽ bị nhổ hết gốc rễ, đây cũng không phải chuyện xa vời! Được rồi, Tử Chân ca, bây giờ anh tìm sát thủ ở đâu? Thực lực có đáng tin?”
Hồ Tử Chân khặc khặc cười quái dị một lúc, nói:
“Văn Tuấn, Tử Chân ta là người có số má.

Lần này tham gia ám sát, đều là người đã từng tham gia chiến tranh với Việt Nam, là lính chính quy xuất ngũ, đồng thời cũng đã từng một thời gian dài là lính đánh thuê ở Đông Nam Á.

Ok! Tử Chân ta cái gì cũng không có, mà cái có nhiều nhất chính là tiền và có số má, Lưu Phong đêm nay chết chắc rồi.

Ha ha! Lần này, ta đến Z quốc nhiệm vụ chủ yếu chính là thâu tóm toàn bộ thế lực ngầm của G tỉnh, mà điều này có gì khó? Rất đơn giản!”
Nói xong, Hồ Tử Chân như điên dại đứng lên, tìm trong góc phòng khách, ở đó có một cái lò vi sóng.
“Hắ hắc!” Hồ Tử Chân chộp lấy con chim am thuần đang đậu trên vai, mở lò vi sóng, trực tiếp ném con chim am thuần vào bên trong
Quan sát thấy lò vi sóng đã hoạt động.

Tử Chân trực tiếp bật chức năng nướng lên.
“Vù vù” , lò vi sóng bắt đầu hoạt động.
“Oa , thật sướng a!” Tử chân vẻ mặt vặn vẹo, hai mắt dỏ bừng.
“Tối nay, Lưu Phong……giết! Ngũ gia…….giết! Trần Diệu Huy………giết! Tất cả lãnh đạo Đông hưng…….giết!”

Bình Luận (0)
Comment