Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 134 - Chương 1696. Cuộc Gặp Gỡ Ngại Ngùng

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Tay lớn đè trên đỉnh đầu Tà Tình Đế, hai quyền của Tà Tình Đế cản lấy nó, đất đá dưới chân lập tức vỡ vụn, từng vết nứt uốn khúc như rồng lan ra mấy chục dặm trên khắp mặt đất.

Bàn tay của Đại Hắc Thiên Ma Thần tiếp tục đè ép xuống, hai quyền của Tà Tình Đế chạm vào đó, thân thể phát ra tiếng cọt kẹt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đè gãy.

“Tà Tình, hiện tại ngươi thần phục, ta có thể tha cho ngươi một mạng.” Giọng nói của Đại Hắc Thiên Ma Thần cuồn cuộn như sấm, vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

“Tặng ngươi một chữ - Cút.” Tà Tình Đế cắn răng chống đỡ, lạnh lùng rặn ra một câu.

“Chết đi!” Đại Hắc Thiên Ma Thần tức giận, sức mạnh của bàn tay lớn che trời càng ngày càng mạnh đè lên thân thể Tà Tình Đế vang lên tiếng cọt kẹt lộn xộn, toàn thân đều run rẩy mãnh liệt, đất đá dưới chân giống như đỉnh núi sụp đổ nứt ra rơi xuống.

Cơ thể của Tà Tình Đế phình ra cực kỳ to, phía trên xuất hiện từng đường gân xanh giống như rắn độc, da cũng bắt đầu rạn nứt, có máu màu bạc rỉ ra từ trong vết nứt trên da.

“Khiến ta chết thì dễ, nhưng mà địa ngục quá trống vắng, tốt nhất là ngươi theo ta xuống địa ngục đi.” Bất kể thân thể run rẩy như thế nào thì trên mặt Tà Tình Đế vẫn mang theo nụ cười tà mị kia như cũ.

Vừa dứt lời, ánh sáng bạc trên người Tà Tình Đế đột nhiên bay vọt giống như một vầng mặt trời màu bạc bay lên từ dưới đất, tay lớn che trời của Đại Hắc Thiên Ma Thần không thể tiếp tục trấn áp được chút nào nữa, hơn nữa mơ hồ có hiện tượng bị lật đổ.

Hắc Tuyệt Thần và đám dị sinh vật đều kinh hãi, Đại Hắc Thiên Ma Thần cũng hơi nhíu mày, đương nhiên hắn nhìn ra được, Tà Tình Đế đã dùng bí pháp đốt cháy sinh mệnh của mình để liều mạng với hắn.

Có điều cho dù là liều mạng, nhưng có thể bạo phát ra sức mạnh khủng bố như vậy cũng khiến trong lòng Đại Hắc Thiên Ma Thần hơi thấp thỏm không yên.

Mặc dù cứ tiếp tục bộc phát như thế thì Tà Tình Đế phải chết không thể nghi ngờ, không cần hắn ra tay, Tà Tình Đế sẽ bạo thể mà chết, nhưng mà không biết sức mạnh kia của Tà Tình Đế có thể bộc phát đến trình độ nào, có bao nhiêu uy hiếp với hắn.

Tuy nhiên hiện tại đã đâm lao thì phải theo lao, Đại Hắc Thiên Ma Thần chỉ có thể thôi thúc sức mạnh thêm một lần nữa, ngưng tụ hết sức mạnh toàn thân lên trên tay lớn kia, muốn một lần ra tay đè chết Tà Tình Đế.

Đột nhiên bầu trời bỗng chốc sáng lên, từng đồng tiền vàng lấp lánh ánh sáng vàng kim giống như mưa rơi từ trên trời xuống bao phủ hết tất cả khu vực lân cận.

Tất cả mọi người đều chợt sợ hãi, những đồng tiền vàng kia rơi trên bàn tay lớn che trời và trên người Tà Tình Đế, điều ấy lập tức khiến dáng vẻ bệ vệ của bọn họ đều yếu đi một chút, khí thế chuẩn bị liều mạng cũng dừng lại.

Chỉ thấy một bóng dáng hùng tráng đi ra từ trong tiền vàng, chính là Hàn Sâm chuẩn bị đi đến Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên, vốn dĩ hắn chỉ muốn mượn dùng truyền tống trận, nhưng không ngờ lại cảm nhận được nơi này đang chiến đấu, mà một luồng khí tức trong đó lại thuộc về Tà Tình Đế, cho nên qua đây xem thử, vừa vặn nhìn thấy Tà Tình Đế đang chuẩn bị muốn liều mạng với Đại Hắc Thiên Ma Thần, cho nên chuẩn bị đi lên giúp đỡ.

Đại Hắc Thiên Ma Thần nhìn thấy tiền vàng khắp trời, sắc mặt lập tức khẽ thay đổi, lớn tiếng nói: “Người đến là Kim Tệ đại nhân ư?”

“Đúng vậy, ta chính là Kim tệ.” Trong lòng Hàn Sâm hơi sửng sốt, không ngờ rằng Kim Tệ lại có tiếng tăm như vậy trong dị sinh vật, ngay cả tồn tại như Đại Hắc Thiên Ma Thần cũng phải tôn xưng hắn một tiếng đại nhân.

Thừa dịp hai bên đều quen biết nhau, Đại Hắc Thiên Ma Thần đã thu lại sức mạnh lui ra khỏi vòng chiến, nhìn về phía Hàn Sâm đang đứng cung kính nói: “Không biết vì sao Kim Tệ đại nhân lại ra tay vậy? Có lẽ Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên chưa từng đắc tội với đại nhân chứ?”

Hàn Sâm cũng không muốn giết hắn, nghe thấy Đại Hắc Thiên Ma Thần nói như vậy, lập tức nói: “Tà Tình Đế là bạn của ta, nếu như Ma Thần chịu nể mặt mũi của ta để hắn rời đi thì đương nhiên không còn gì có thể tốt hơn rồi”

Đại Hắc Thiên Ma Thần nghe vậy, gần như không do dự, lớn tiếng nói: “Nếu biết hắn là bạn của đại nhân từ trước thì bọn ta nào dám làm khó hắn, tất nhiên sẽ tiếp đãi lịch sự”

“Vậy thì đa tạ” Hàn Sâm ngược lại không ngờ rằng cái tên Kim Tệ còn có lợi ích như vậy.

“Đại nhân nói quá lời rồi, nếu như có việc gì cần đến Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên bọn ta, xin đại nhân cứ việc phân phó.” Đại Hắc Thiên Ma Thần vội vàng cung kính nói.

“Ta đang có một chuyện muốn làm phiền ngươi, ở gần đây có Tí Hộ Sở nào phụ thuộc vào Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên của ngươi không, ta muốn tạm thời dừng chân ở gần đây một khoảng thời gian, muốn mượn ngươi một Tí Hộ Sở để ở tạm.” Hàn Sâm nói.

“Nếu như đại nhân cần thì cứ việc đến Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên bọn ta, bọn ta cam tâm tình nguyện để lại Tí Hộ Sở Đại Hắc Thiên cho đại nhân.” Đại Hắc Thiên Ma Thần lộ vẻ mặt thành khẩn.

“Vậy thì không cần, ta thích thanh tịnh, không thích có người quấy rầy, tuỳ tiện cho ta mượn một Tí Hộ Sở gần đây là được rồi, phải cách nơi này gần nhất.” Hàn Sâm nói.

Hiện tại hắn chỉ muốn trở về Liên Minh nhanh một chút, không muốn làm nhiều chuyện như vậy, có thể không cần đi cướp thì đúng là tốt không gì bằng.

“Gần đây có một Tí Hộ Sở, có điều chỉ là cấp Hoàng Kim, e rằng sẽ thiệt thòi cho đại nhân.” Hắc Tuyệt Thần nói.

“Không sao, ta cũng chỉ ở mấy ngày mà thôi, đưa bọn ta đến Tí Hộ Sở đi, còn nữa, để toàn bộ sinh linh bên trong rời đi.” Hàn Sâm thản nhiên nói.

Cha con Đại Hắc Thiên Ma Thần không dám thất lễ, mang theo Hàn Sâm và Tà Tình đế đi đến Tí Hộ Sở kia, ra lệnh cho toàn bộ sinh linh bên trong rời khỏi Tí Hộ Sở, để lại một toà Tí Hộ Sở trống không cho Hàn Sâm và Tà Tình Đế.

Đợi sau khi bọn họ đi xa, Hàn Sâm mới thoát khỏi biến thân kiếm sĩ áo giáp tử vong, khôi phục lại dáng vẻ của mình.

“Lão Hàn, sao lại là ngươi? Ta nghe nói không phải là ngươi đã thăng cấp tới Tí Hộ Sở thứ năm cùng với Cổ Ma rồi sao?” Tà Tình Đế lộ ra vẻ mặt nghỉ ngờ, lúc này mới chợt hiểu ra, biết được vì sao Kim Tệ lại giúp hắn, hắn lại không nhớ mình đã kết bạn với Kim Tệ lúc nào.

“Một lời khó nói hết, trong nhà ta đã xảy ra chút chuyện, ta trở về trước đã, ngươi giúp ta trông nom Tí Hộ Sở này một chút.” Hàn Sâm sợ trong nhà xảy ra chuyện, cũng không giải thích nhiều, lập tức dùng truyền tống trận trong Tí Hộ Sở trở về Liên Minh.

“Tuyệt đối đừng cách nhà quá xa là được.” Trong lòng Hàn Sâm lặng lẽ cầu nguyện, lỡ như cách quá xa, hắn có thể kịp trở về hay không cũng rất khó nói.

Trước khi đi vào tuyền tống trận, Hàn Sâm suy nghĩ một chút, lại biến †hân thành kiếm sĩ áo giáp tử vong một lần nữa, lúc này mới đi vào truyền tống trận.

Hết chương 1695.

Chương 1696. Cuộc gặp gỡ ngại ngùng

Nếu như truyền tống ra ngoài là ngẫu nhiên, vậy thì có quá nhiều khả năng, có thể là trạm truyền tống công cộng, cũng có thể là thiết bị truyền tống trong nhà tư nhân.

Sau khi Hàn Sâm biến thân thành kiếm sĩ áo giáp tử vong mới truyền tống đi là vì sợ người khác nhìn thấy hắn đi ra từ trong thiết bị truyền tống, đến lúc đó sẽ không giải thích rõ ràng được.

Những cường giả kia đều biết hắn đã thăng cấp trở về Liên Minh, nếu như bị bọn họ biết được Hàn Sâm vẫn có thể ra vào Tí Hộ Sở, đến lúc đó không chỉ tổ chức Thần muốn tìm hắn gây phiền phức, e rằng ngay cả cấp cao chính phủ Liên Minh cũng sẽ sử dụng đủ loại phương pháp đến thăm dò tình hình.

Mặc dù Hàn Sâm không sợ, nhưng mà tóm lại vẫn là một phiền phức.

“Tam Thanh tại thượng, Thượng Đế phù hộ, Phật Tổ hiển linh, nhất định phải phù hộ ta cách nhà gần một chút, tốt nhất có thể truyền tống về tinh cầu Loga” Trong tiếng cầu nguyện của Hàn Sâm, truyền tống trận mờ ảo, Hàn Sâm đã truyền tống rời khỏi Tí Hộ Sở.

Thời không trước mắt bỗng nhiên biến đổi, đợi đến khi tầm nhìn của Hàn Sâm khôi phục thì đã tiến vào bên trong một thiết bị truyền tống của Liên Minh.

Cửa của thiết bị truyền tống tự động mở ra, Hàn Sâm bước ra nhìn thử thì phát hiện nơi này không phải là trạm truyền tống công cộng, thoạt nhìn có lẽ là một đại sảnh âm nhạc trong nhà tư nhân.

Đại sảnh bài trí rất cổ điển, xét từ vật liệu và không gian của đại sảnh chắc chắn là phòng hoà nhạc tư nhân của người có tiền, trong phòng hoà nhạc còn đang phát âm nhạc khá có tình điệu khiến tâm trạng của Hàn Sâm được thả lỏng.

Nếu như đã là nơi ở của người có tiền, vậy thì nơi này rất có thể không phải là tinh cầu xa xôi, ít nhất có thể khiến hắn nhanh chóng về nhà một chút.

Đang chuẩn bị muốn dùng Động Huyền Khí Tràng làm rõ nơi này rốt cuộc là nơi nào thì lại thấy một người đi ra từ trong cửa bên cạnh đại sảnh.

Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, tóc hơi xoăn ướt nhẹp, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng lộ ra một vùng lớn da thịt trắng như tuyết, đôi chân đẹp và cánh tay ngọc thon dài.

Lúc này người phụ nữ kia đang nhắm mắt, trong tay cầm một ly rượu đẹp đẽ, theo nhịp điệu của âm nhạc tùy ý bước những bước nhảy chậm rãi không có quá nhiều quy tắc, vừa uống rượu trong ly vừa hưởng thụ âm nhạc, thoạt nhìn tâm trạng của người phụ nữ đó khá tốt.

Đối với phụ nữ mà nói, có lẽ nơi này là một không gian vô cùng riêng †ư, nàng tuyệt đối không ngờ rằng nơi này sẽ có người vào trong được, cho nên hoàn toàn luôn ở trong một loại trạng thái yên tâm.

Thoạt nhìn tâm trạng của nàng thật sự rất tốt, nhắm mắt uống một ngụm rượu trong ly, sau đó quay mấy vòng theo điệu nhạc đã đến phần cao trào.

Có lẽ bởi vì quá mức tuỳ ý, sau khi quay mấy vòng, khăn tắm đang quấn bỗng chốc rơi xuống khỏi người, hơn nữa như cố tình, vậy mà người phụ nữ đã đến nơi trước mặt Hàn Sâm cách không quá năm mươi centimet.

Hàn Sâm trợn mắt há mồm nhìn người phụ nữ, ngoại trừ ngạc nhiên tán thán cơ thể xinh đẹp của nàng ra, còn vô cùng ngượng ngùng.

Bởi vì hắn quen người phụ nữ này, hơn nữa còn khá quen thuộc, Hoàng Phủ Bình Tình của nhà họ Hoàng Phủ, khi xưa còn là đàn chị của hắn đấy, không ngờ rằng lại gặp mặt dưới tình huống như này.

Bởi vì khăn tắm rơi ra, cuối cùng Hoàng Phủ Bình Tình đã mở mắt ra, muốn nhặt khăn tắm lên quấn lại lần nữa.

Nhưng mà nàng mới vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Hàn Sâm trước mặt, hai người nhất thời mắt to nhìn mắt nhỏ, không gian đột nhiên giống như đông cứng lại, hai người yên lặng trọn vẹn ba giây.

“AI” Hoàng Phủ Bình Tình phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa, một giây sau đã triệu hồi ra một bộ áo giáp thú hồn mặc lên trên người, sau đó bay một chân lên đá thẳng vào hạ bộ của Hàn Sâm.

Hiện tại hàn Sâm chỉ có thể âm thầm vui mừng, bản thân ra ngoài sau khi đã sử dụng biến thân thú hồn, Hoàng Phủ Bình Tình chắc chắn không nhận ra hắn là ai, nếu không thì thật sự mất mặt rồi.

Thân hình chợt loé, né tránh khỏi liêu âm thoái của Hoàng Phủ Bình Tình, sau đó đập vỡ cửa sổ trực tiếp xông ra ngoài.

Sau khi bay lên bầu trời, Hàn Sâm không nói hai lời đã phá không xông ra bầu không khí.

“Đồ khốn nạn! Ta sẽ không tha cho ngươi đâu.” Hoàng Phủ Bình Tình cắn môi đỏ, phẫn hận xông ra ngoài muốn đuổi theo, nhưng mà quả thực tốc độ của Hàn Sâm quá nhanh, nàng hoàn toàn không thể đuổi kịp.

“Hệ thống phòng ngự giám sát được có người ngoài xâm nhập, có phát động công kích hay không?” Trí não treo lơ lửng ở bên cạnh Hoàng Phủ Bình Tình hỏi.

“Phát động công kích.” Hoàng Phủ Bình Tình lập tức nói.

“Phát động công kích.” Trí não nhắc lại một lần nữa, vũ khí trên tinh cầu nhất thời nhắm vào Hàn Sâm đang xông ra bầu không khí.

Bình Luận (0)
Comment