Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 168 - Chương 1923. Chú Ngữ Tiến Hoá

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Hàn Sâm chém ra một đao, mặc dù không có đao quang chói mắt, không có Linh thần diệu, nhưng mà đao ý kia lại đã đáng sợ đến không thể tưởng tượng được, một đao chém xuống khiến người ta cảm thấy giống như là một cự thú nuốt chửng trời đất, căn bản không thể ngăn cản, ngay cả hư không cũng đều bị cự thú kia xé rách.

Mặc dù biết rõ đây chỉ là một loại ảo giác, nhưng vẫn khiến người ta cực kì kinh hãi như cũ, khó mà thoát ra khỏi loại ý cảnh kinh khủng kia.

Răng rắc!

Hàn Sâm chém xuống một đao ở trên người Bá Tước tộc Tago, trực

tiếp chém vỡ hộ giáp của hắn, trước ngực bị chém ra một vết máu, ở dưới đao ý dẫn đốt khủng bố, lực Tuyệt Nha hoá thành làn khói màu tím đen không ngừng lan ra trên miệng vết thương, nhanh chóng xé

rách vết thương.

Kiếm quang lưu tinh của Kiếm Tri và thương mang của một vị Bá Tước đồng thời bao trùm xuống, Hàn Sâm vẻ mặt bất động, Quỷ Nha đao trong tay hoá thành vòng đao, nhốt hết cả kiếm quang và ánh đao vào trong, sau đó lật tay vung một cái, ánh đao kiếm quang đã bay về phía đám Bá Tước Rebecca, cản lại thế tấn công của bọn họ.

Gần như là đồng thời, tay trái Hàn Sâm chụp một cái, lại bắt lấy một viên nước suối Xích Hà, tiện tay bỏ vào trong miệng, thoáng cái nuốt xuống.

Tất cả động tác liền mạch dứt khoát, giống như chỉ là tiện tay làm, hời

hợt không thể diễn tả được, rất nhiều Bá Tước vây công đối với hắn mà nói giống như một người đàn ông trưởng thành đang chơi đùa với một đám trẻ con.

“Chuyện này… Sao có thể chứ… Quái lạ…” Lưu Hoa Vương trừng lớn hai mắt, không thể tin được nhìn Hàn Sâm.

Hàn Sâm không chỉ đã ngưng tụ ra đao ý Nha đao, hơn nữa đao ý kia còn nhanh chóng trưởng thành trong chiến đấu, tốc độ tăng vọt đã hoàn toàn vượt qua lẽ thường.

Cho dù là Lưu Hoa Vương đã sống trên nghìn năm tuổi cũng chưa từng thấy qua chuyện vô lí như vậy.

Một đám Vương Giả như Nguyệt Luân Vương và Dạ Hà Vương đều nhìn Hàn Sâm không nói câu nào, bọn họ đã không có cách nào nói chuyện.

Chuyện cá cược ba tháng, hiện tại đã biến thành một trò cười, lúc này mới nửa tháng, Hàn Sâm đã đao ý kinh thiên, sợ rằng mấy Công Tước luyện Nha đao nhiều năm cũng chẳng qua chỉ là như vậy.

Đôi mắt đẹp của Isa loé sáng, trên mặt lộ ra vẻ bất ngờ, trong lòng không biết đang nghĩ gì.

Răng rắc!

Lại là một đao chém xuống, một cánh tay của Kiếm Tri bị Hàn Sâm chém xuống, Hàn Sâm thuận thế lại nhặt lấy một viên nước suối Xích Hà bỏ vào trong miệng.

Hết thảy đều tự nhiên trôi chảy như thế, nếu không phải đám Kiếm Phi còn đang ở trong đó, sợ rằng cũng sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, nhưng mà hiện tại bọn họ lại chỉ còn lại kinh hãi.

Một Nam Tước vậy mà có thể dùng đao pháp đến loại trình độ như vậy, cho dù là bọn họ sử dụng dị bảo tăng cường sức mạnh cũng không thể tin được.

Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa lấy nước suối nuốt xuống, đã ăn ít nhất mười viên nước suối Xích Hà, dưới sự chuyển đổi của “Âm Dương Biến”, toàn bộ thân thể và áo giáp Chú Ngữ đang mặc đều trở nên đỏ rực, mơ hồ có hồng quang Xích Hà lộ ra, khiến thân thể của Hàn Sâm thoạt nhìn càng thêm quỷ dị.

Đám Rebecca không cam tâm cứ bại lui như vậy, mọi người đã sử dụng bản lĩnh toàn thân, nhưng mà vẫn không đấu lại được Hàn Sâm, hơn nữa tất cả nước suối Xích Hà cũng đều bị Hàn Sâm cướp đi, ngay cả một giọt bọn họ cũng không cướp được.

Trữ lượng của Xích Hà Địa Tuyền này đã vượt ra khỏi tưởng tượng, vậy mà vẫn còn đang phun nước ra ngoài.

“Hừ, thiên phú kĩ pháp có tốt đi chăng nữa thì sao chứ, hiện tại hắn ít nhất đã nuốt chửng hơn một trăm giọt Xích Hà Địa Tuyền, cho dù hắn là một con côn trùng cũng không biết đã thăng cấp Tử Tước mấy lần rồi nhưng hắn lại vẫn chẳng có chút phản ứng nào, không xuất hiện khí tức thăng cấp Tử Tước, sau này hắn làm sao xông đến cấp độ càng cao hơn chứ? Đừng nói là cấp Vương, cho dù là Công Tước sợ là cũng chưa chắc có thể xông lên được.” Dạ Hà Vương nhìn Hàn Sâm lạnh giọng nói.

Lúc này Hắc Nguyệt Vương cũng không nhịn được thở dài một tiếng, mặc dù hắn có lòng nghiêng về phía Hàn Sâm, nhưng mà sự thật bày ở trước mắt, quả thật như Dạ Hà Vương đã nói, cho dù là một con sâu róm cũng nên thăng cấp Tử Tước từ lâu rồi, nhưng Hàn Sâm vẫn như cũ không thăng cấp, hao phí tài nguyên như vậy quả thực quá doạ người.

Thăng cấp Tử Tước đã gian nan như vậy, về sau thăng cấp càng là khó khăn không thể tưởng tượng được, sợ rằng cho dù Isa chịu toàn lực bồi dưỡng hắn, tỉ lệ có thể thăng cấp Vương Giả cũng không cao.

“Đáng tiếc, thiên phú tài tình tuyệt thế như thế lại cứ phải có thân thể và thuật gen như vậy.” Nguyệt Luân Vương thở dài một tiếng, ý tiếc hận lại càng nhiều thêm một chút.

Trong ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm của Lưu Hoa Vương cũng nhiều thêm mấy phần tán thưởng, cũng thở dài nói: “Kĩ pháp luyện có tốt tới đâu, cảnh giới có cao tới đâu, nếu như không thể tăng lên cấp bậc, cuối cùng chỉ là hư vô phiêu tán. Mười ba viên nước suối Xích Hà, đào †ạo mười Tử Tước cũng đều dư dả, hắn lại vẫn như cũ không thăng cấp, chỉ sợ Vương Giả khó rồi.”

Ánh sáng xích hồng trong cơ thể Hàn Sâm càng ngày càng nồng, khiến thân thể của hắn giống như đao cắt, áo giáp Chú Ngữ mặc ở trên người lại vẫn không có động tĩnh như cũ, vẫn không có lực lượng phóng ra ngoài.

Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa nuốt nước suối, nước suối hết lần này đến lần khác phun ra, mỗi một lần mọi người đều cho rằng có lẽ đã là cực hạn, không thể lại phun ra nước suối tiếp được nữa, nhưng mà nước suối kia lại vẫn phun ra như cũ.

Mãi đến sau khi Hàn Sâm nuốt xuống mười bảy viên nước suối Xích Hà, trong nguồn suối lại lần nữa phun ra một viên nước suối.

“Chỗ sâu dưới lòng đất nơi đó, rốt cuộc hàng tỉ năm trước đã chết bao nhiêu dị chủng, sao lại có thể hình thành nhiều nước suối Xích Hà như vậy?” Hắc Nguyệt Vương xúc động nói.

Lông mày của Dạ Hà Vương không ngừng co rúm lại, khi Hàn Sâm bắt đầu nuốt xuống tám chín viên nước suối Xích Hà, hắn đã có hơi không chịu đựng được nữa, nhưng mà nghĩ nước suối có lẽ sắp hết rồi, cho nên mới hết lần này đến lần khác kìm nén xuống.

Nhưng mà mỗi lần sau khi nghĩ như vậy thì lại có nước suối phun ra, cho đến bây giờ đã sắp phun ra hai mươi viên nước suối Xích Hà rồi.

Hiện tại Dạ Hà Vương đã hơi hối hận, hối hận vừa rồi không ra tay, nếu không ít nhất còn có thể chặn được mười viên nước suối Xích Hà, hiện †ại nhiều nước suối Xích Hà như vậy tiến vào trong bụng Hàn Sâm, mà ngay cả một tiếng rắm cũng không nghe thấy, quả thực chính là lãng phí đồ tốt.

Khi một viên nước suối Xích Hà lại phun ra, cuối cùng Dạ Hà Vương cũng không nhịn được nữa, bất kể phía sau có còn nước suối Xích Hà hay không, hắn cũng phải ra tay, bằng không tâm trí của hắn nhất định sẽ bị lao đao, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến tu hành sau này.

Đám người Nguyệt Luân Vương đều tỏ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, một Xích Hà Địa Tuyền có thể phun khoảng một trăm giọt nước suối đã coi như là địa tuyền trữ lượng vô cùng lớn, nhưng mà nước suối phun ra hiện tại cũng đã có gần hai trăm giọt rồi, vậy mà còn đang phun tiếp.

Càng đáng sợ hơn là, Hàn Sâm đã nuốt nhiều nước suối Xích Hà như vậy lại vẫn không thăng cấp Tử Tước.

Mi tâm của Kiếm Tri đột nhiên máy động, giống như là đã nghe thấy gì đó, sắc mặt khế thay đổi nhưng đã lập tức hạ quyết tâm, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, hoá thành một mũi tên máu phun về phía Hàn Sâm.

Hàn Sâm một đao chém xuống trên mũi tên máu, nhất thời chém mũi tên máu ra, nhưng mà trong mũi tên máu kia lại bay ra một con côn trùng nhỏ đỏ như máu chui về phía ấn đường của Hàn Sâm, bởi vì kích thước cực nhỏ, tốc độ lại nhanh đến đáng sợ, trong nháy mắt đã đụng vào trán của Hàn Sâm, chạm vào trên mũ sắt Chú Ngữ.

Ngay vào lúc này, đột nhiên nhìn thấy hào quang trong nguồn suối toả sáng, một đạo suối phun hồng quang vọt ra, lần này thứ phun trào ra lại không phải là một đoàn nước suối, mà là một hà hồn xích hồng.

“Xích Hà Chi Sát!” Chư Vương đều không khỏi kinh ngạc kêu ra tiếng.

Nhưng mà không đợi bọn họ có động tác gì, Hàn Sâm đã đưa tay chụp một cái bắt lấy đoàn hà hồn kia, trực tiếp nuốt nào trong miệng.

Hết chương 1922.

Chương 1923. Chú Ngữ tiến hoá

Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa bắt lấy nước suối nuốt xuống, tâm tư đều đặt trên người con côn trùng nhỏ ở trên trán kia, không quá chú ý những thứ khác.

Hàn Sâm cho rằng đó chỉ là một viên nước suối lớn hơn một chút, bắt lấy cảm giác cũng không khác nước suối, nhưng mà đợi sau khi hắn nuốt xuống mới cảm thấy có gì đó sai sai, giống như một đoàn nham thạch nóng chảy thuận theo thực quản chảy xuống, sau đó toàn thân giống như bị thiêu đỏ, còn thống khổ hơn thiên đao vạn quả.

Có điều hàn Sâm vừa toàn lực vận chuyển Âm Dương Biến vận chuyển chất lỏng khủng bố đó theo kinh mạch, vừa duỗi tay võ về phía trán của mình, muốn bắt con côn trùng nhỏ từ trên phía trên trán xuống.

Côn trùng nhỏ đỏ tươi như máu, chỉ to bằng mũi kim, sau khi đụng vào trán của Hàn Sâm đã chui vào trong áo giáp, rất nhanh áo giáp được hoá thành từ Chú Ngữ đã khoét ra một cái lỗ nhỏ, mắt thấy đã sắp xuyên thủng áo giáp.

Hàn Sâm một tay đè ở trên lỗ nhỏ, nhưng mà côn trùng đã chui vào trong lỗ của áo giáp, một ngón tay này của hắn không thể đè lại được con côn trùng nhỏ đó.

Hàn Sâm âm thầm nhíu mày, còn chưa nghĩ đến phải đối phó thế nào với con côn trùng nhỏ quỷ dị, đám người Kiếm Tri và Bá Tước Tago bên kia lại đã đánh đến.

Bọn họ giống với Hàn Sâm, đều không nhận ra Xích Hà Chi Sát, tự nhiên cũng không biết phía sau Xích Hà Chi Sát sẽ không còn có địa †uyền phun trào ra nữa.

Cái gọi là Xích Hà Chi Sát là một loại Sát Linh mà nước suối Xích Hà tự chủ ngưng tụ ra dưới tình huống cực kì hiếm gặp.

Xích Hà Địa Tuyền nhiều nhất cũng chỉ là có tác dụng với cấp Tử Tước, cấp Bá Tước sử dụng Xích Hà Địa Tuyền cũng không có hiệu quả gì nữa, mà Xích Hà Chi Sát cũng có hiệu quả với cấp Bá Tước, có tỉ lệ nhất định có thể thúc đẩy sự tiến hoá của dị chủng cấp Bá Tước, mặc dù xác suất không phải là rất cao, nhưng mà đã vô cùng kinh người.

Nếu như dị chủng Tử Tước bình thường sử dụng Xích Hà Chỉ Sát thì sẽ trực tiếp có thể thăng cấp Bá Tước, tỉ lệ thành công gần như chính là một trăm phần trăm.

Chư Vương nhìn thấy Hàn Sâm đã nuốt xuống Xích Hà Chi Sát đều cảm thấy có hơi lãng phí, đặc biệt là Dạ Hà Vương càng là âm thầm hối hận không sớm để Kiếm Tri sử dụng Huyết Não Trùng.

Huyết Não Trùng là một loại dị chủng cấp Tử Tước cực kì âm hiểm, có thể kí sinh ở trong đại não của bất kì sinh vật nào, một khi bị Huyết Não Trùng kí sinh, bình thường thì không sao nhưng một khi Huyết Não Trùng được kích hoạt thì có thể nuốt chửng đại não của sinh vật, thậm chí là có thể thông qua đại não khống chế hành vi của sinh vật.

Mắt thấy Huyết Não Trùng sắp xuyên thủng áo giáp, nhưng mà lại đột nhiên nhìn thấy hào quang trên người Hàn Sâm toả sáng, phía trên áo giáp Chú Ngữ nổi lên ánh sáng màu trắng.

Xích Hà Chi Sát và nước suối hấp thu lúc trước trong cơ thể Hàn Sâm đều hóa thành năng lượng cuồn cuộn vọt vào trong áo giáp, cuối cùng lực lượng của Chú Ngữ phóng ra bên ngoài, sắp thăng cấp Tử Tước.

Răng rắc!

Trong ánh sáng mà áo giáp Chú Ngữ phóng ra, Huyết Não Trùng bị hoà tan trực tiếp, ngay cả một chút cặn cũng không còn.

Quỷ Nha đao trong tay Hàn Sâm được ánh sáng của Chú Ngữ rót vào, nhất thời trên thân đao vọt ra ánh sáng, hình thành đao mang..

Tăng vọt cùng với đao mang còn có đao ý trên người Hàn Sâm, đao ý đã vô cùng khủng bố, lại lần nữa tăng lên một cấp bậc, mơ hồ đã vượt qua cảnh giới cấp Công Tước.

Bình Luận (0)
Comment