Ầm!
Một chưởng Hàn Sâm đánh ra rơi vào đỉnh đầu của Huyền Nguyên Giao, Huyền Nguyên Giao tung hoành vô địch giống như một thất luyện màu đen đột nhiên té xuống từ không trung, tựa như bị một chưởng của Hàn Sâm đập xuống mặt đất vậy.
Đám người Thiên Vũ Hạc đều há to miệng, không thể tưởng tượng nổi nhìn Huyền Nguyên Giao bị đập ngã xuống mặt đất, chỉ thấy trên đỉnh đầu của Huyền Nguyên Giao, chỗ bị bàn tay Hàn Sâm võ vào in lên một cái quang phù nhìn thế nào cũng giống như con rùa.
Sau khi Huyền Nguyên Giao rơi xuống mặt đất, phân nộ gào thét một tiếng, hai cánh rung lên mãnh liệt, muốn bay lên lần nữa, khiến cho mấy người Vân Tố Thường sợ hết hồn.
Nhưng mà cho dù Huyền Nguyên Giao đập cánh đến mấy lần, lại không thể bay lên, giống như một con vịt muốn học chim bay vậy, thân thể nghiêng sang một bên suýt chút nữa thì lăn ra đất.
Đám người Vân Tố Thường đều há to miệng nhìn Huyền Nguyên Giao, bởi vì sự tương phản quá mức mãnh liệt nên khiến cho bọn họ ngây ngốc trong chốc lát.
“Đứng đực ra đó làm gì, còn không đi mau.” Hàn Sâm quát to một tiếng về phía bọn họ, đánh thức đám người Vân Tố Y đang ngây người.
Vân Tố Thường vội vàng lôi kéo Vân Tố Y chạy ra bên ngoài, Nhật Sơ cũng lao đến, từng luồng chân ngôn đánh lên trên người Huyền Nguyên Giao, Thiên Vũ Hạc cũng chém xuống một kiếm.
Chỉ có điều bọn họ đều có hơi tiêu hao, uy thế không mãnh liệt như vừa rồi.
Dường như Huyền Nguyên Giao cực hận Hàn Sâm, căn bản mặc kệ công kích của Nhật Sơ và Thiên Vũ Hạc, quay người vọt về phía Hàn Sâm, chỉ là lần này nó không còn muốn bay lên nữa, mà là bò tiến lên, hơn nữa tốc độ cũng giảm đi rất nhiều.
Hàn Sâm thấy tốc độ của Huyền Nguyên Giao, trong lòng lập tức vui mừng, tốc độ này so với tốc độ vừa rồi kém xa rất nhiều, đã không còn uy hiếp quá lớn với Hàn Sâm nữa.
Chỉ nghe bịch một tiếng, Huyền Nguyên Giao đâm nát kiếm khí của Thiên Vũ Hạc và chân ngôn của Nhật Sơ, như lang như hổ nhào về phía Hàn Sâm, nguyên khí trong miệng cũng phun ra.
Thân hình Hàn Sâm khẽ động, né tránh chỗ nguyên khí mạnh nhất của Huyền Nguyên Giao, sau đó đâm một đao từ mặt bên, ánh đao tách ra nguyên khí, Hàn Sâm vọt tới bên cạnh của Huyền Nguyên Giao, lại vỗ một chưởng vào trên mặt của Huyền Nguyên Giao.
Tức khắc lại có một phù quang con rùa in trên mặt của Huyền Nguyên Giao, làm tốc độ của nó giảm xuống lần nữa.
Thân hình Hàn Sâm lúc ẩn lúc hiện, Quỷ Nha đao được hắn giắt lại ở bên hông, cả hai tay đồng thời kéo ra, từng hình bàn tay ngưng tụ thành từ từng luồng ánh ngọc liên tục quất lên trên mặt Huyền Nguyên Giao.
Tốc độ của Huyền Nguyên Giao giảm đi nhiều, căn bản không đuổi kịp Hàn Sâm đang mang giày Tuyệt Nha Thố, liên tục bị một bàn tay lại một bàn tay quất lên trên mặt, rất nhanh những quang phù giống như con rùa kia gần như đã dán đầy khuôn mặt nó.
Thiên Vũ Hạc và Nhật Sơ hơi giật mình nhìn Hàn Sâm điên cuồng đánh Huyền Nguyên Giao, hai chị em đang chuẩn bị chạy trốn cũng đều ngừng lại, há to miệng nhìn một màn này, gần như không dám tin vào hai mắt mình.
Huyền Nguyên Giao giống như là choáng váng, đứng ở nơi đó bị Hàn Sâm trái một bàn tay phải một bàn tay đánh đến vô cùng sảng khoái, hành động càng ngày càng chậm chạp, về sau quả thực là giống như động tác chậm vậy.
Trong lòng Hàn Sâm sảng khoái vô cùng, vừa đánh vừa nghĩ: “Đánh chết đồ con rùa nhà ngươi, cho ngươi lại bay này, đánh chết ngươi đồ con rùa, ta cho ngươi lại bay nữa này…”
Đám người Nhật Sơ đại khái cũng đoán được bàn tay mà Hàn Sâm võ ra hẳn là một loại thuật gen giảm tốc độ nào đó, dạng thuật gen này Nhật Sơ cũng hiểu đôi chút, thế nhưng đối với Huyền Nguyên Giao tác dụng cũng không quá lớn, vừa rồi hắn đã dùng thử rồi.
Đầu là Bá tước, vậy mà thuật gen của Hàn Sâm lại có tác dụng với Huyền Nguyên Giao như vậy, khiến trong lòng Nhật Sơ có hơi khó hiểu.
Thật ra, chính bản thân Hàn Sâm cũng không ngờ đến hiệu quả của Ô Quy thuật lại tốt đến vậy, có được năng lực cấm không và giảm tốc, đối với dị chủng đột biến cấp Hầu Tước như Huyền Nguyên Giao lại có hiệu quả như vậy, có hơi ngoài ý muốn.
Song, nếu ngẫm lại thì cũng không thấy quá kì lạ, cơ sở của Ô Quy thuật là từ Ngọc Quy phù, mà Ngọc Quy phù vốn chính là mai rùa của rùa già cấp Thần Hóa chế tạo ra, bên trong ẩn chứa sức mạnh cấp Thần Hóa, Hàn Sâm vì để cho xứng đôi ý cảnh, cũng đã lấy bàn tay Trấn Thiên cung chủ cường giả cấp Thần Hóa, cộng thêm Kim Tệ thuật của chính hắn, lấy thực lực của Hàn Sâm bây giờ, Ô Quy thuật trấn áp cường giả cấp Vương không được, lại vẫn còn có chút tác dụng với Hầu tước và Công tước.
Hơn nữa, Ô Quy thuật còn có thể chồng lên, một bàn tay lại một bàn †ay võ lên trên người Huyền Nguyên Giao, cuối cùng, Huyền Nguyên Giao thực sự rất giống rùa đen hay là ốc sên đang bò, động tác y hệt hình ảnh quay chậm trên TV.
Huyền Nguyên Giao phẫn nộ đến nỗi suýt trợn lồi mắt, hai mắt đỏ đậm giống như đang phun lửa, nếu ánh mắt có thể giết người, nó đã giết Hàn Sâm không biết bao nhiêu lần rồi.
Tuy tốc độ thân thể biến thành giống như con rùa, nhưng sức mạnh không chịu ảnh hưởng gì, vẫn có thể phun ra nguyên khí Giao Long, chỉ là sau khi mất đi tốc độ di chuyển, sao nó có thể phun trúng Hàn Sâm được.
Chỉ thấy thân hình Hàn Sâm chớp động, một đao lại một đao Quỷ Nha đao chém lên trên cổ Huyền Nguyên Giao, một đao chém không được thì mười đao, mười đao chém không được thì trăm đao, từng vết đao đan xen khắp nơi, không bao lâu đã thấy máu chảy ra từ cổ Huyền Nguyên Giao, ở dưới sự tương phải với ánh đao trắng như tuyết kia là rất dễ thấy.
Đám người Thiên Vũ Hạc đều nhìn ra lần này Huyền Nguyên Giao chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cũng không đi lên hỗ trợ, để tránh rơi vào mối hiềm nghi muốn cướp đoạt Huyền Nguyên Giao, chỉ đi rửa sạch thú Móng Quỷ ở gần đó.
Vân Tố Y nhìn thân hình thon dài bên trong ánh đao kia, tia sáng kì dị lập loè trong đôi mắt đẹp, dường như trong lòng nghĩ đến cái gì.
Bịch!
Giữa tiếng kêu gào thảm thiết của Huyền Nguyên Giao, một cái đầu giao sống sờ sờ bị Quỷ Nha đao chém đứt xuống.
“Chém chết Huyền Nguyên Giao - dị chủng đột biến cấp Hầu Tước, thu hoạch được thú hồn Huyền Nguyên Giao đột biến, phát hiện gen dị
chủng đột biến.
Hết chương 1977.
Chương 1978. Gen đột biếnSau khi chém chết Huyền Nguyên Giao, đám người Hàn Sâm bèn rút lui khỏi động Huyền Nguyên.
Một là trừ Hàn Sâm ra trạng thái đều không quá tốt, mà Nhật Sơ và Vân Tố Thường đều bị thương không nhẹ, không thích hợp tiếp tục mạo hiểm; hai là thi thể của Huyền Nguyên Giao và thú Móng Quỷ cũng cần phải vận chuyển về.
Thi thể của Huyền Nguyên Giao ngoại trừ gen dị chủng ra, những bộ phận khác cũng có không ít tác dụng, đương nhiên không thể lãng phí.
Dưới sự chỉ điểm của Thiên Vũ Hạc, Hàn Sâm xé đầu Huyền Nguyên Giao ra, lấy từ đó một viên nguyên châu tuỷ não, đó chính là gen dị chủng của Huyền Nguyên Giao.
Viên nguyên châu tuỷ não kia to bằng nắm đấm, toàn thân giống như tinh thể đen, càng thêm kỳ lạ là hình như bên trong có một đôi cánh Huyền Nguyên Giao mọc ra đang động đậy.
“Thu hoạch được gen dị chủng đột biến cấp Hầu Tước, gen Hầu tước không đủ, không cách nào luyện hóa hấp thu.”
Lúc Hàn Sâm cầm lấy viên nguyên châu tuỷ não, trong đầu đột nhiên vang lên một câu nhắc nhở.
Hàn Sâm hơi ngẩn ra: “Có ý gì? Chẳng lẽ nói hấp thu loại gen đột biến này, còn cần có số gen nhất định làm cơ sở sao?”
Bình tĩnh thu hồi nguyên châu tuỷ não, cùng vận chuyển chiến lợi phẩm ra khỏi động Huyền Nguyên với đám người Thiên Vũ Hạc.
“Hàn Sâm, thuật gen ngươi dùng để đánh lên trên người Huyền Nguyên Giao là gì vậy, lại có thể đánh cho Huyền Nguyên Giao sắp không thể động đậy, thực sự quá lợi hại đi?” Vân Tố Y vừa đi vừa hỏi Hàn Sâm.
“Đó là một loại thuật gen giảm tốc, tên là ‘Hắc Quy thuật.” Hàn Sâm đáp.
Nghe cái tên này, mấy người Vân Tố Y đều ngây ra, Vân Tố Y cười nói: “Cái tên này đúng là hình tượng, đánh Huyền Nguyên Giao biến thành con rùa luôn.”
Đám người Thiên Vũ Hạc cũng kinh ngạc trong lòng, thuật giảm tốc lại có hiệu quả bực này, tuyệt đối không phải thuật gen bình thường.
Sau khi thương nghị xong, Hàn Sâm bán thi thể của Huyền Nguyên Giao cho Vân Tố Thường, Vân Tố Thường gọi nhân viên của cửa hàng tới, vận chuyển thi thể trở về.
Hàn Sâm chỉ mang theo gen dị chủng của Huyền Nguyên Giao cùng mấy con thú Móng Quỷ, cưỡi hạc không chân đi về hòn đảo nhỏ mình ở.
Trên đường về, Hàn Sâm nhìn thú hồn mình mới có được. Thú Móng Quỷ: Loại bình khí.
Hàn Sâm triệu hoán thú hồn Móng Quỷ ra nhìn một cái, đúng là y như tên gọi, đó là một thanh binh khí kỳ môn giống như Móng Quỷ.
Móng Quỷ có chuôi dài ba thước, phần đầu là bộ lưỡi giống như móng vuốt hài cốt, cũng không biết rốt cuộc được coi là loại binh khí nào?
Thu hồi lưỡi Móng Quỷ, lại gọi thú hồn Huyền Nguyên Giao đột biến ra. Huyền Nguyên Giao đột biến: Loại phi hành.
Sau khi Hàn Sâm triệu hoán ra, lập tức có hơi buồn bực, vốn nghĩ rằng nó sẽ là một đôi cánh vô cùng phong cách, nhưng ai biết sau khi triệu hoán ra, lại là giống như Huyền Nguyên Giao chưa phát uy, một đôi cánh Huyền Ngọc vô cùng nhỏ mọc lên bên cạnh hai tai của Hàn Sâm.
Cái này mà là cánh à, căn bản chỉ là một đôi cánh tai mà thôi.
Mặc dù nhìn qua vẫn đủ đẹp, thế nhưng Hàn Sâm vô cùng hoài nghi về sự chân thật của nó.
Hắn thử sử dụng cánh giao để phi hành, thật sự có thể bay lên, tốc độ phi hành quả thực vô cùng kinh người, gần như có thể sánh ngang với giày Tuyệt Nha Thố.
Hơn nữa, giày Tuyệt Nha Thố chỉ gia tăng tốc độ di chuyển, cũng không thể gia tăng tốc độ phi hành, cánh giao lại có tốc độ phi hành thuần túy, ngược lại đúng là thích hợp cho Hàn Sâm sử dụng ở bên trong Trấn Thiên Cung, về sau cũng cực kì hữu dụng.
Dù sao khó tránh khỏi sẽ có lúc chiến đấu trong tinh không, đến lúc đó cho dù có đeo giày Tuyệt Nha Thố, không có chỗ mượn lực để sử dụng còn không thuận tiện bằng đôi cánh giao này.
Chỉ là lúc sử dụng cánh giao, hai bên tai hai cánh nhỏ võ võ, thoạt nhìn có chút khôi hài.
Sau khi Hàn Sâm hoà tan gen dị chủng của thú Móng Quỷ, trực tiếp coi đó là món sườn mà nuốt vào, lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh đang khuếch tán trong thân thể, khiến thân thể hắn mát mẻ hơn, giống như bị nước lạnh rửa sạch một lần vậy.
“Gen dị chủng cấp Bá Tước +1”
Lúc này Hàn Sâm lấy được tổng cộng chín gen dị chủng của thú Móng Quỷ, sau khi ăn xong toàn bộ, gen Bá Tước cũng được chín điểm.
Gen dị chủng đột biến của Huyền Nguyên Giao lại không cách nào hòa tan, đương nhiên cũng không thể ăn được, có lẽ giống như nói trong nhắc nhở, hắn còn chưa có đủ gen Hầu tước làm cơ sở, chưa luyện hóa được gen dị chủng đột biến của Huyền Nguyên Giao.
Hàn Sâm nghỉ ngơi một đêm, ngày thứ hai Hàn Sâm không có việc gì để làm, còn chưa tới thời gian mở ra Bạch Ngọc Kinh, đi cũng vô dụng, hắn cũng không có chuyện gì khác để làm, suy nghĩ một chút rồi quyết định một mình đi động Huyền Nguyên lần nữa để săn giết dị chủng, tranh thủ ăn đầy gen Bá Tước từ sớm, tố chất thân thể tăng lên, đột phá thuật gen cũng dễ dàng hơn chút.
Nói đi là đi, Hàn Sâm cưỡi hạc không chân đi vào động Huyền Nguyên, để hạc không chân ở lại bên ngoài, một mình một người tiến vào động Huyền Nguyên lần thứ hai.
Không có đám người Thiên Vũ Hạc cùng đi vào, Hàn Sâm không cần phải cố ky nhiều, hoàn toàn mở ra tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố, nhanh chóng đi sâu vào bên trong động Huyền Nguyên.
Có lẽ bởi vì tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố quá nhanh, Huyền Ngọc Tinh núp ở bên trong nham thạch không kịp đi ra, một mực chạy hết tốc lực hai đến ba giờ, sớm đã vượt qua vị trí bọn họ săn giết Huyền Nguyên Giao trước đó, lại vẫn không gặp được dị chủng.
Hàn Sâm không thể không thả chậm bước chân, hi vọng có thể dụ dỗ Huyền Ngọc Tỉnh đi ra.
Trên đường cũng gặp phải một vài đệ tử của Trấn Thiên Cung ở bên trong động Huyền Nguyên săn giết dị chủng, chỉ có điều bọn họ đều là †ốp năm tốp ba, chỉ có Hàn Sâm một thân một mình tiến vào.
Mấy đệ tử của Trấn Thiên Cung đó nhìn thấy Hàn Sâm một mình đi vào động Huyền Nguyên, tất cả đều có hơi kinh ngạc.
Huyền Ngọc Tỉnh xuất quỷ nhập thần, một mình đi vào trong động Huyền Nguyên rất dễ xảy ra chuyện, đệ tử Trấn Thiên bình thường tới đây săn giết dị chủng ít nhất cũng sẽ tìm một người cộng tác, người dám một thân một mình đi vào đây giống như Hàn Sâm thật đúng là không nhiều.
“Cứu mạng!” Đúng lúc Hàn Sâm đang từ từ đi lên phía trước, không bị Huyền Ngọc Tinh đánh lén, lại nghe được trong một chỉ nhánh hang động trước mặt, truyền đến âm thanh kêu cứu.
Hàn Sâm đi về phía bên đó, xa xa đã thấy một người đàn ông Thiên tộc chật vật chạy trốn, ở phía sau hắn là một con dị chủng có dáng dấp giống như con kiến, chỉ là đầu lớn như một con mèo.
Hàn Sâm tâm niệm vừa động, Chú Ngữ lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, súng ngắm nâng lên, một viên đạn bay thẳng ra ngoài, trực tiếp khiến con dị chủng kia nổ đầu ở khoảng cách ngoài vài trăm mét.
“Săn giết dị chủng kiến Thực Ngọc cấp Tử Tước, phát hiện gen dị chủng”
“Chạy mau!” Người đàn ông Thiên tộc kia vừa chạy tới nơi này vừa hét †o về phía Hàn Sâm.
“Chạy làm gì, nó đã chết rồi.” Hàn Sâm nói một câu.
Người đàn ông Thiên tộc đó vẫn không dừng lại: “Không phải chỉ có một con, đằng sau còn có rất nhiều nữa.”
“Có bao nhiêu?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Rất nhiều… Rất nhiều… Chạy nhanh đi…” Người đàn ông Thiên tộc đó đã chạy tới bên cạnh Hàn Sâm.
Lần này Hàn Sâm không tiếp tục hỏi, bởi vì hắn đã thấy từ bên trong huyệt động người đàn ông Thiên tộc kia lao ra, đám kiến Thực Ngọc nhanh chóng kéo đến như nước lũ thủy triều, lít nha lít nhít căn bản không thể đếm được có bao nhiêu.
“Đúng là có nhiều thật!” Hàn Sâm thấy vậy chẳng những không sợ mà ngược lại còn lấy làm mừng, hai mắt đều sáng lên.
Căn bản không cần mệnh lệnh của Hàn Sâm, súng ngắm trong tay Chú Ngữ chuyển động, biến thành một cái súng chống tăng bị nàng đặt trên vai, chiếc đùi thon dài cong lên, sau khi chuẩn bị tư thế xong, bóp cò súng.
Một viên đạn pháo lập tức bay ra ngoài, rơi vào bên trong bầy kiến như thủy triều.
Hết chương 1978.
Chương 1979. Ổ kiến