Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 194 - Chương 2039. Đảo Đầm Rồng

Hàn Sâm thật sự không muốn nhớ lại, mình đi ra từ trong dạ dày quái vật kia như thế nào.

Sau khi bò ra từ trong hồ nước, đứng ở bên bờ thở hồng hộc, sau đó ánh mắt quan sát bốn phía, lập tức ngây người.

Mười mấy sinh vật hơi giống nhân loại có sừng rồng dài, ở ngay phía trước chưa tới mười mét hơi giật mình nhìn hắn, trong đó có nam có nữ có già có trẻ.

Hàn Sâm ngẩn ra khoảng ba giây, lúc này mới nhận ra trước cơ thể mình vẫn sạch trơn, lập tức triệu hồi ra áo giáp Chú Ngữ mặc ở trên người với vận tốc ánh sáng, sau đó mới làm như không có việc gì hỏi: “Khí trời hôm nay không tệ, chư vị cũng đến tắm à?”

Sau khi Hàn Sâm làm rõ ràng tình huống nơi này, đã là chuyện hai ngày sau.

Đối với Long Thần trong miệng bọn họ, Hàn Sâm cực kỳ tò mò, sinh vật dị chủng kia vậy mà có thể xuyên qua hai không gian dị chủng là không gian Cổ Thần và biển Quy Khư, bản thân nó phải có năng lực

cực kỳ mạnh mẽ.

Đồng thời Hàn Sâm cũng âm thầm may mắn, hắn bị sinh vật khủng bố như vậy nuốt vào, vậy mà còn có thể sống, coi như là phúc lớn mệnh lớn.

Tình huống của biển Quy Khư, hắn cũng đã biết được đại khái từ trong miệng Long tộc.

Biển Quy Khư không khác quá nhiều so với tinh cầu Nhật Thực của Hàn Sâm, đều là nơi có tài nguyên dị chủng vô cùng phong phú, có điều nơi này so với tinh cầu Nhật Thực phải lớn hơn rất nhiều, hơn nữa Long tộc ở trong này cũng không ít.

Năng lực sinh đẻ của bản thân Long tộc thấp, cho nên Long tộc thuần chủng rất ít, vì sự phát triển của Long tộc, Long tộc kết hợp với không ít chủng tộc khác rồi sinh đời sau.

Bởi vì gen của đời sau hỗn huyết không đều, cho nên đời sau hỗn huyết bình thường đều sẽ bị đưa đến không gian dị chủng cùng loại với biển Quy Khư, để cho bọn họ tự mình tiến hóa trưởng thành, chỉ khi thực lực bọn họ đạt tới trình độ nhất định, mới có thể được đón về không gian chủ của Long tộc, khi đó bọn họ mới coi như là chính thức được Long tộc tán thành.

Trên hòn đảo nhỏ này chính là người một nhà, huyết mạch Long tộc không thuần khiết lắm, năng lực cũng không phải rất mạnh, người mạnh nhất cũng chính là ông nội người đứng đầu gia đình, là một vị Long tộc cấp Hầu Tước.

Cả nhà Long tộc này không có ác ý với Hàn Sâm, chủ yếu là bởi vì Hàn Sâm không phải dị chủng, giết Hàn Sâm đối với bọn họ cũng không có chỗ tốt gì.

Hơn nữa Hàn Sâm vậy mà lại bò ra từ trong hồ Long Thần, bọn họ không rõ lai lịch của Hàn Sâm lắm, nhìn không ra rốt cuộc thực lực Hàn Sâm như thế nào, cũng không dám động thủ lung tung.

Sau khi Hàn Sâm nghe nói nơi này là không gian dị chủng của Long tộc, không dám báo tên thật của mình.

Hắn không biết bản thân rốt cuộc đợi ở trong dạ dày Long Thần bao lâu, cũng không biết Long tộc đã biết được tin Long Thập Tam bị giết chết hay không, cho nên căn bản không dám bại lộ thân phận thật của mình ở trong này, chỉ nói mình tên là Tam Mộc, là một Tinh tộc, ngoài ý muốn bị Long Thần đưa tới nơi này.

Có điều Hàn Sâm cũng không có nói mình bị Long Thần nuốt vào rồi mang tới đây, ở trong miệng hắn, Long Thần và hắn vô cùng có duyên, bản thân hắn có thể nói là con trai thiên mệnh.

Khi hắn bị dị chủng mạnh mẽ đuổi giết ở bên ngoài, Long Thần đột nhiên hiện thân cứu giúp, sau đó Long Thần còn để cho hắn cưỡi ở trên lưng, mang theo hắn đi tới nơi này.

Dù sao chính là khoác lác ba hoa chích chòe, giống như Long Thần kia đều sắp nhận hắn làm chủ, cả nhà Long tộc nghe vậy ngẩn người, mặc dù không dám tin tưởng hoàn toàn, nhưng mà cũng không dám hoàn †oàn không tin, dù sao Hàn Sâm bò ra từ trong hồ Long Thần khi Long Thần xuất hiện.

Nếu không có quan hệ với Long Thần, sao hắn có thể không bị Long Thần ăn luôn.

Cả nhà bọn họ đón tiếp Hàn Sâm như khách quý, cũng không làm khó hắn, Hàn Sâm cũng từ trong miệng bọn họ nghe được một ít tin tức.

Khiến cho Hàn Sâm hơi thất vọng là, nơi này hoàn toàn không có sản phẩm công nghệ cao, hơn nữa Long tộc còn bố trí cấm chỉ ở lối ra của không gian dị chủng này, bọn họ phải đạt tới cấp Công Tước, mới có thể phá tan cấm chỉ rời khỏi biển Quy Khư.

Còn có một cách khác để rời khỏi nơi này, đó chính là thiên phú của bản thân bọn họ cực tốt, trực tiếp đi đến nơi dừng quân của Long tộc ở biển Quy Khư, được nhận định có thiên phú cực cao, lúc này mới có cơ hội rời khỏi biển Quy Khư đi không gian chủ của Long tộc khi ở cấp thấp.

“Long tộc thật đúng là kì lạ, vậy mà ác với cả người một nhà như vậy.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm nói thầm.

Bởi vì không có cách nào lấy được liên lạc với Trấn Thiên Cung hoặc là Rebet tộc, Hàn Sâm cũng không dám bại lộ thân phận của mình, trong lúc nhất thời cũng không có cách rời khỏi biển Quy Khư.

Có điều Hàn Sâm ngược lại không lo lắng lắm, hắn có thể từ nơi này quay về Tí Hộ Sở, hơn nữa tài nguyên dị chủng của nơi này không kém gì tỉnh cầu Nhật Thực, đối với Hàn Sâm cũng coi như là một nơi bảo địa.

“Phải nghĩ cách rời khỏi nơi này mới được, nếu như Long tộc biết ta ở trong này, chung quy đều là một mối họa.” Hàn Sâm ngồi ở bên bờ, suy nghĩ phải rời khỏi biển Quy Khư như thế nào.

Khoảng thời gian hắn tới nơi này đã gần nửa tháng, nhưng mà vẫn không nghĩ ra cách rời khỏi biển Quy Khư.

“Tam Mộc… Tam Mộc…” Lúc Hàn Sâm đang suy tư, thấy một cậu nhóc Long tộc sừng dài màu đỏ thở hổn hển vừa gọi tên hắn vừa chạy tới.

“Tiểu Nham, chuyện gì vội vàng như vậy?” Hàn Sâm nhìn cậu nhóc kia hỏi.

Cậu nhóc tên Long Nham, trong cả gia đình Long tộc, hắn là người nhỏ tuổi nhất.

“Rùa gai… Thật nhiều rùa gai…” Long Nham nói không ra hơi. “Rùa gai gì cơ?” Hàn Sâm hỏi.

“Ngươi theo ta thì biết…” Long Nham lôi kéo Hàn Sâm chạy tới một bên khác của đảo nhỏ.

‘Từ xa Hàn Sâm đã thấy được đám người cả nhà Long Nham ở ven bờ biển, đều có vẻ mặt lo lắng nhìn biển rộng đối diện.

Hàn Sâm theo ánh mắt bọn họ nhìn qua, chỉ thấy trên mặt biển phía xa, một vùng đông nghịt gì đó đang đi về phía biển đảo, với thị lực của Hàn Sâm, có thể nhìn thấy, đó vậy mà lại là từng con rùa biển màu đen kích thước như một cái cối xay, số lượng nhiều không thể đếm được.

“Sơn lão, rùa biển dị chủng này là xảy ra chuyện gì?” Hàn Sâm nhìn Long Sơn lớn tuổi nhất hỏi.

Sắc mặt Long Sơn nghiêm túc nói: “Đây là rùa gai dị chủng, rùa gai bình thường là cấp Hughesớc, nhưng mà ở trong đàn rùa gai, rất dễ dàng sinh ra sự tồn tại cấp Bá Tước và cấp Hầu Tước, thậm chí có thể xuất hiện rùa gai cấp Công Tước. Bình thường chúng nó sinh hoạt ở trong biển, nhưng mà tới kỳ giao phối và đẻ trứng sẽ bò lên bờ. Trước kia rùa gai đều giao phối đẻ trứng ở phía Bắc của đảo Rùa, sẽ không đến nơi này của chúng ta, lúc này không biết là tình huống gì, chúng nó thế mà lại không đi đảo rùa, ngược lại đến bên này của chúng ta.”

“Rùa gai có tấn công chúng ta hay không?” Hàn Sâm hỏi.

“Làm sao có thể không tấn công chúng ta, rùa gai bình thường đã vô cùng hung tàn, huống chi là rùa gai kỳ động dục, chỉ biết càng thêm tàn bạo. Hơn nữa đảo nhỏ của chúng ta quá nhỏ, nhiều rùa gai đi lên như vậy, chúng ta ngay cả chỗ ẩn núp cũng không có.” Thiếu nữ Long tộc Long Trân Trâu lo âu nói.

“Sơn lão, các ngươi có tính toán gì không?” Hàn Sâm nhìn Long Sơn hỏi.

“Nếu chỉ là rùa gai bình thường bò lên đảo, chúng ta còn có thể đối phó, đối với chúng ta cũng coi như là chuyện tốt, chỉ sợ bên trong có quá nhiều rùa gai cao cấp… Nếu như muốn đi, cũng chỉ có đảo Rùa cách nơi này gần nhất, nói không chừng rùa gai ở đó càng nhiều…” Long Sơn trầm ngâm nói.

Trong lúc mọi người nói chuyện, đã có không ít rùa gai đi tới ven bờ biển, bò ra từ trong nước biển, trên mai màu đen đầy kim khí dài đâm trên lưng, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn khủng bố, giống như là một đám pháo đài nhỏ di động.

Hết chương 2038.

Chương 2039. Đảo Đầm Rồng

Trên biển rộng, một chiếc lá cây màu xanh biếc nhấp nhô lên xuống ở trong sóng lớn, lại từ đầu đến cuối không bị sóng nuốt hết.

Ở trên chiếc lá cây này, có hai Long tộc một nam một, nam tùy ý ngồi ở trên lá cây, giống như đang thưởng thức biển rộng ào ạt, mà nữ cũng đứng ngay trước lá cây, trong tay cầm một mái chèo bằng trúc, mỗi khi vung mái chèo, lá cây sẽ ngược sóng thăng bằng tiến lên gần trăm mét.

“Thập Ngũ điện hạ, thật không hiểu ngươi nhất định phải tự mình trở về biển Khư để làm gì, một chút việc nhỏ như vậy, giao cho người phía dưới đi làm không phải là được rồi?” Nữ Long tộc vừa điều khiển mái chèo trúc vừa than thở.

Long Thập Ngũ thuận miệng nói: “Dù sao cũng rảnh rõi, khoảng thời gian gần đây biển Quy Khư nhiều lần xuất hiện hiện tượng lạ, có lẽ có chuyện thú vị cũng nên.

Nói xong, ánh mắt Long Thập Ngũ nhìn về đàn rùa gai đông nghịt ở phía xa, thì thào tự nói: “Môi trường của đảo Rùa có lợi cho rùa gai ấp trứng, hơn nữa trong đảo có kim khí phương Tây, mới có thể được rùa gai chọn làm nơi giao phối đẻ trứng, lúc này vậy mà lại không có một con rùa gai ở trên đảo Rùa, ngược lại bỏ gần tìm xa đi về phía Nam, chắc chắn trong này có cái gì đó kỳ lạ.”

“Vừa rồi ở trên đảo Rùa chúng ta không phát hiện chỗ nào đặc biệt.” Nữ Long tộc nói.

“Nếu như nói không phải vấn đề của đảo Rùa, đó chính là có đồ vật gì đó hấp dẫn rùa gai, khiến cho chúng nó bỏ qua đảo Rùa.” Long Thập Ngũ nói.

“Thập Ngũ điện hạ, là cái gì hấp dẫn chúng nó chứ?” Nữ Long tộc hỏi. “Đi theo nhìn tự nhiên sẽ biết.” Long Thập Ngũ mỉm cười nói.

Nữ Long tộc đành phải tiếp tục điều khiển mái chèo trúc, đuổi theo đàn rùa gai phía trước, vừa vung chèo vừa nói: “Phương hướng của đàn rùa gai này đi, hình như là một hòn đảo nhỏ tên là Đầm Rồng.”

“Chỉ là một hòn đảo nhỏ, cũng dám dùng tên Đầm Rồng, không lẽ hòn đảo nhỏ kia có chỗ nào không giống bình thường?” Long Thập Ngũ ngạc nhiên nói.

“Trên đảo kia có một cái hồ sâu, truyền thuyết có long chủng cấp Vương sống ở trong đó, cách mấy năm sẽ từ trong hồ đi ra ăn cơm một lần, trắng trợn săn giết dị chủng bốn phía, cũng vì vậy mà hòn đảo kia được đặt tên như vậy, có điều trước kia từng có Long Vương tới đây tìm hồ nước, nhưng không có phát hiện tung tích của long chủng này.” Nữ Long tộc nói.

Long Thập Ngũ đã thấy được hòn đảo nhỏ kia, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia ngạc nhiên: “Trên đảo Đầm Rồng có huyết mạch tộc ta”

Nữ Long tộc nhìn sang, lập tức phát hiện người một nhà Long Sơn trên đảo, suy nghĩ một chút nói: “Thập Ngũ điện hạ, kia là nhánh Long tộc của biển Quy Khư, thực lực thoạt nhìn rất bình thường, chỉ sợ rất khó sống sót dưới sóng rùa gai, có cần ra tay giúp đỡ bọn họ hay không?”

“Không vội, trước nhìn kỹ rồi hãng nói, biển Quy Khư qua nhiều năm như vậy, cũng không xuất hiện bao nhiêu huyết mạch chi nhánh hữu dụng, khó được có cơ hội tận mắt xem thực lực bọn hắn rốt cuộc như thế nào, trước hết đứng ở đây đi.” Long Thập Ngũ lạnh nhạt nói.

“Vâng.” Nữ Long tộc lên tiếng, mái chèo gỗ cắm xuống biển, lá cây to lớn giống như là định ở mặt biển, mặc cho sóng gió hiểm ác đáng sợ như thế nào, cũng không thể khiến lá cây kia lung lay dù chỉ một chút.

Bởi vì không có chuẩn bị từ trước, bây giờ Long Sơn muốn dẫn người một nhà bỏ chạy cũng không còn kịp rồi, cho dù bản thân hắn có thể chạy trốn, những đời cháu này cho dù thế nào cũng trốn không thoát.

Đáng buồn nhất chính là, bởi vì huyết mạch không thuần khiết, bọn họ không có cánh rồng, nếu không mặc dù là đứa nhỏ như Long Nham cũng có năng lực phi hành, chỉ cần phi thân rời đi, ngược lại không khó để né tránh đàn rùa gai.

“Chuẩn bị chiến đấu, Long Lan ngươi bảo vệ tốt đám người Tiểu Nham” Long Sơn lập tức hạ mệnh lệnh chiến đấu.

Rùa gai đã phát hiện đám người Long Sơn, phát ra tiếng kêu quái dị, ánh sáng đỏ trong mắt lóe lên, gai nhọn trên lưng nổi lên ánh sáng màu đen, nhanh chóng khua bốn chân, vọt lại chỗ đám người Long Sơn.

Một Long tộc trưởng thành hét lớn một tiếng, ngưng tụ ra long tức màu đen, đánh một quyền về phía một con rùa gai.

Long tức đánh vào trên lưng rùa gai, vậy mà lại không thể trực tiếp đánh gục rùa gai, chỉ là trên mai rùa xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Một kích của một Long tộc cấp Bá Tước, vậy mà không đủ để giết chết một rùa gai cấp Hughesớc, ngược lại có hơi ngoài dự đoán của Hàn Sâm.

Cũng là Long tộc, Long Sơn bọn họ còn kém hơn Long Thập Tam nhiều lắm, hơn nữa bọn họ cũng không biết lực Phá Tà, thực lực không kém Bá Tước bình thường là bao.

Ngược lại là con rùa gai kia, hơi bất ngờ với mức độ cứng rắn của mai rùa.

Long tộc Bá Tước kia dùng ba quyền, mới giết được con rùa gai cấp Hughesớc đó.

Rùa gai xông lên đảo Đầm Rồng càng nhiều, đám người Long Sơn đều đã gia nhập chiến đấu, Hàn Sâm cũng ngưng tụ sức mạnh của Bạch Cơ Ngọc Cốt, chém giết rùa gai bò lên hòn đảo nhỏ cùng với đám người Long Sơn.

Huyết Vũ đao bị Hàn Sâm dùng một miếng da thú đeo ở sau lưng, thanh đao này rất nổi tiếng, nhìn thấy Huyết Vũ đao chắc chắn có thể đoán được hắn chính là Hàn Sâm.

Thật sự quá nhiều rùa gai, giết như thế nào cũng không hết, giết một con, là có càng nhiều rùa gai xông lên bờ biển, bắt đầu còn chỉ là rùa gai cấp Hughesớc, sau đó lại từ từ xuất hiện rùa gai cấp Bá Tước, lập tức khiến cho áp lực của đám người Long Sơn tăng mạnh, không thể không lui tới trên núi.

Khi một con rùa gai cấp Hầu Tước xuất hiện, sắc mặt mọi người đều trở nên hơi khó coi, Long Sơn không thể không tự mình nghênh chiến con rùa gai cấp Hầu Tước kia.

Mất đi sự trợ giúp của người có sức chiến đấu mạnh mẽ là Long Sơn, cả nhà Long tộc lớn nhất cũng chỉ có Bá Tước lập tức rơi vào khổ chiến.

Về phần mấy Long tộc nhỏ như Long Nham, dưới sự chiếu cố của mẹ Long Lan của bọn họ, vẫn luôn lui lên trên núi.

Hàn Sâm thỉnh thoảng đánh ra một quyền, thần quang Băng Cơ Ngọc Cốt trực tiếp nổ nát cơ thể của rùa gai, trong đầu không ngừng vang lên giọng nhắc nhở săn giết rùa gai.

Hắn ra tay rất có chừng mực, cũng không trắng trợn giết chóc, chỉ là cứu người một nhà Long tộc ở trong nguy nan, ai gặp nguy hiểm, hắn liền ra tay giải vây, như thế người một nhà Long Lan bọn họ chiến đấu đến bây giờ cũng không có thương vong.

“Sức chiến đấu của những Long tộc hỗn huyết này thật sự quá kém, một chọi một, vậy mà giải quyết không xong một con rùa gai cấp Hầu Tước.” Nữ Long tộc đứng ở phía trên lá cây quan sát bĩu môi nói.

Mặc dù Long Thập Ngũ cũng nhìn thấy chiến đấu trên đảo, chẳng qua ánh mắt hắn cũng không ở trên người Long Sơn, mà là nhìn Hàn Sâm trong đám người.

“Có bao nhiêu ngoại tộc ở biển Quy Khư?” Long Thập Ngũ nhìn trong chốc lát sau đó mở miệng hỏi.

“Cái này thật đúng là không rõ, bởi vì yêu cầu hỗn huyết, ngoại tộc ở trong Quy Khư không ít, chẳng qua đều là chủng tộc có thể sinh để với Long tộc.” Nữ Long tộc trả lời.

“Có chủng tộc nào đặc biệt cường đại hay không?” Long Thập Ngũ lại hỏi.

“Cũng có một ít đời sau của tượng tộc, như tộc Kana, Vũ tộc vân vân đều có.” Nữ Long suy nghĩ một chút rồi trả lời.

“Có Tinh tộc cường đại hay không?” Long Thập Ngũ tiếp tục hỏi.

“Tinh tộc đã sớm bị chôn vùi bên trong dòng chảy lịch sử, số lượng còn sót lại cực ít, ta chưa từng nghe nói tới trong Quy Khư có Tinh tộc cường đại.” Nữ Long tộc lắc đầu.

“Vậy thì thú vị thật, vì sao một Tinh tộc như vậy, sẽ xuất hiện ở nơi này chứ?” Long Thập Ngũ nheo mắt nhìn Hàn Sâm đang chiến đấu.

Hết chương 2039.

Chương 2040. Hughes

Hàn Sâm cũng đã phát hiện hai chủ tớ Long Thập Ngũ, cho nên hắn vẫn luôn khống chế sức mạnh của mình, không có biểu hiện quá mức nổi bật, đáng tiếc vẫn bị Long Thập Ngũ để mắt tới.

Vết thương trên người Hàn Sâm đã phục hồi gần hết, chiến đấu bình thường không vấn đề gì, nhưng đây là địa bàn của Long tộc người ta, muốn trốn cũng không thể trốn thoát được, lỡ như để lộ thân phận thì sẽ bị người ta bắt cá trong chậu.

Đột nhiên, trong biển truyền ra một tiếng gào thét, một con rùa gai lớn bằng xe tăng xông ra, chợt khiến sắc mặt của mấy người Long Sơn đều thay đổi.

Long Sơn có thể đối phó một con rùa gai cấp Hầu Tước, bây giờ lại thêm một con, nhà bọn họ lại không có người có thể chiến đấu với con rùa gai đó.

Sau khi rùa gai cấp Hầu Tước lên đảo, lập tức xông lên núi, sắc mặt của mấy người Long Lan đều trắng bệch, ai cũng không ngăn nổi con rùa gai cấp Hầu Tước toàn thân tản ra gai nhọn đó.

Hàn Sâm hơi nhíu mày, cho tới bây giờ hai chủ tớ Long tộc kia vẫn không có ý muốn ra tay, hình như căn bản không bận tâm đến sự sống chết của cả nhà Long Sơn.

Hàn Sâm đại khái cũng đã biết, cho dù hắn ra tay hay không đều đã xem như bại lộ rồi, nam Long tộc kia đã để mắt tới hắn, tiếp tục che giấu cũng không có ý nghĩa lớn lắm.

Hắn ăn cơm ở nhà của Long Sơn hết mười mấy ngày, ngược lại không nhẫn tâm cứ nhìn cả nhà bọn họ bị rùa gai giết chết như vậy, lập tức không do dự nữa, một quyền đánh sang con rùa gai cấp Hầu Tước đó.

Long Lan bảo vệ đám trẻ con Long Nham, trong mắt đầy sự tuyệt vọng, những người đàn ông trưởng thành đó đều đã chuẩn bị liều mạng cả rồi, lại đột nhiên nhìn thấy một luồng ngọc quang xông thẳng lên cao, đánh lên người con rùa gai kia, thân hình của rùa gai lập tức chậm lại, chỉ thấy một bóng dáng vụt tới trước mặt rùa gai, từng lực quyền xung kích ra như sao băng, một quyền lại một quyền đánh trên người rùa gai cấp Hầu Tước.

Rùa gai cấp Hầu Tước hết sức hung tàn kia, chợt như biến thành động tác chậm chạp, thật sự bò tới còn chậm hơn rùa.

“Tam Mộc…” Đám người Long Lan đều mừng rỡ, Long Nham càng là hét ra tiếng, trên khuôn mặt nhỏ đầy vẻ kinh ngạc vui mừng.

Hàn Sâm cũng không giết chết con rùa gai cấp Hầu Tước đó, thân hình phát động như ảnh, từng ánh quyền thoải mái đánh ra, rơi lên lưng của những con rùa gai cấp Bá Tước kia, rùa gai cấp Bá Tước cũng giảm đi tốc độ, đều biến thành động tác chậm chạp.

Ngay cả con rùa gai cấp Hầu Tước chiến đấu với Long Sơn, cũng trở thành động tác chậm chạp dưới quyền quang của Hàn Sâm, khiến đám người Long Sơn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối.

Cả nhà Long Sơn đều vừa kinh ngạc vừa vui mừng, song lúc này không kịp nói thêm gì, bọn họ đều đang dốc toàn lực giết chết những rùa gai trúng phải thuật Ô Quy kia.

Nữ Long tộc đứng trên lá, thế mới nhìn ra sự lợi hại của Hàn Sâm, hơi kinh ngạc nói: “Thuật gen của Tinh tộc đó hơi đặc biệt, năng lực giảm tốc mạnh như vậy đúng là hiếm thấy.”

“Đó không phải thuật gen giảm tốc đơn giản.” Long Thập Ngũ nhìn Hàn Sâm thản nhiên nói.

Nữ Long tộc vừa muốn nói gì thêm, đột nhiên nhìn thấy lại một mảnh lá xanh lượn đến từ giữa sóng to, một cô gái nửa phần trên là người nửa phần dưới là rắn đứng trên lá xanh kia, bất ngờ là một tộc Kana.

Lá xanh không gió tự nhúc nhích, trong nháy mắt đã đến trước lá xanh của mấy người Long Thập Ngũ.

“Hughes điện hạ, sao ngươi lại ở biển Quy Khư?” Ánh mắt của Long Thập Ngũ đặt lên người phụ nữ tộc Kana đó, trong mắt vụt qua một vẻ khác thường.

Hughes mỉm cười nói: “Thập Ngũ điện hạ không muốn thấy Hughes sao?”

Long Thập Ngũ cười nói: “Hughes điện hạ nói đùa rồi, có thể thấy được Hughes điện hạ, Thập Ngũ cầu còn không được. Nhưng bây giờ không phải hẳn là ngươi đang làm khách ở trong Long Cung sao?”

Hughes nhìn Hàn Sâm trên đảo Đầm Rồng, vẫn nở nụ cười trên mặt nói: “Long Cung đâu có thú vị như bên này, huống chỉ còn có Thập Ngũ điện hạ ngươi ở đây, lần này ta đến vốn là muốn gặp Thập Ngũ điện hạ Long tộc trong lời đồn, không ngờ thế mà lại sẽ gặp được chuyện thú vị như vậy.”

“Lời này của Hughes điện hạ có ý gì?” Long Thập Ngũ làm bộ kinh ngạc hỏi.

“Khí cơ trên hòn đảo nhỏ kia khác thường, tuy Hughes không nhìn ra rốt cuộc có huyền cơ gì, song có thể thu hút nhiều rùa gai đến như vậy, nghĩ chắc chắn có vật kỳ dị chứa đựng trong đó.” Hughes bỗng khựng lại, ánh mắt lần nữa nhìn sang Hàn Sâm nói: “Hơn nữa chỗ như thế này, lại xuất hiện cao thủ như thế, e rằng cũng không phải trùng hợp.”

Long Thập Ngũ kinh ngạc nói: “Lại có chuyện này?” “Thập Ngũ điện hạ hà cớ khiêm tốn như vậy.” Hughes mỉm cười nói.

Long Thập Ngũ nghiêm túc nói: “Nếu Hughes điện hạ không nói, tại hạ thật sự không biết những chuyện này. Sở dĩ ta đến đây, cũng chỉ là điều tra một số sự việc kỳ quái xảy ra gần đây trong biển Quy Khư, chứ không phải chuyên biệt đến vì đảo này.”

“Thế bây giờ Thập Ngũ điện hạ định làm sao?” Đôi mắt đẹp tựa vầng trăng của Hughes nhìn Long Thập Ngũ hỏi.

Long Thập Ngũ thản nhiên trả lời: “Cho dù có gì kỳ lạ, nếu là ở chỗ của Long tộc ta, tự nhiên không cho phép những hạ tộc không biết trời cao đất rộng đó tùy ý làm bừa.”

Hughes cười mà không nói, lời này của Long Thập Ngũ trông như đang nói Hàn Sâm trên đảo, nhưng cũng ẩn hàm ý cảnh cáo Hughes.

Lúc này trên đảo Đầm Rồng, Hàn Sâm đã chém giết hai con rùa gai cấp Hầu Tước, mấy người Long Sơn cũng giết được không ít rùa gai.

Tuy nhiên mấy rùa gai kia vẫn không ngừng tràn lên đảo Đầm Rồng, lại có hai con rùa gai cấp Hầu Tước xông lên, cũng may có Hàn Sâm ở đây, nếu không thì chỉ sợ cả nhà mấy người Long Sơn sớm đã bị rùa gai phanh thây rồi.

Hàn Sâm lại giết một con rùa gai, lông mày khẽ nhíu lại.

Hắn mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, có vẻ như mấy rùa gai này không phải đơn thuần xông về phía bọn họ, càng nhiều rùa gai xông lên đảo Đầm Rồng rồi đều đi về hướng đầm Rồng.

Hàn Sâm không biết nhiều về đầm Rồng, lúc hắn đến đây là đã ở trong đầm Rồng, sau khi bò từ bên trong ra ngoài, thì không còn đi qua chỗ đó.

Hình như những con rùa gai này rất có hứng thú với đầm Rồng, đều đang bò về phía đó, còn việc tấn công mấy người Hàn Sâm, thoạt nhìn giống như tiện thể làm nhiều hơn.

Thấy đã có không ít rùa gai xông vào đầm Rồng, trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ: “Cho dù Long Thần kia đã không còn ở trong đầm Rồng, nhưng có khí tức của nó ở đó, sao những rùa gai cấp thấp này dám vào đầm Rồng chứ?”

Trong lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ, đột nhiên thấy trên biển cuộn trào sóng lớn, một thân hình to lớn màu đen nổi lên từ trong biển, thình lình là một con rùa gai khổng lồ.

Thân hình của nó như một tòa pháo đài nhỏ, gai nhọn trên lưng cứ như ống pháo của đại bác cổ đại, trông vô cùng bá đạo hung tợn.

“Đó là… Rùa gai cấp Công Tước sao?” Cả nhà Long Sơn sớm đã nhìn tới giương mắt đờ đẫn, sự việc nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của bọn họ.

“Chúng ta lui đến bãi biển phía Tây.” Hàn Sâm hét một tiếng với mấy người Long Sơn, tiện tay đánh thuật Ô Quy ra, đánh lật một con rùa gai cấp Bá Tước trên mặt đất.

Mấy người Long Sơn phản ứng lại, xông qua bãi biển phía Tây cùng Hàn Sâm.

Hết chương 2040.

Chương 2041. Lại vào đầm Rồng

Có Hàn Sâm mở đường, người một nhà Long Sơn vô kinh vô hiểm đi tới bờ biển phía Tây, mặc dù nơi này cũng có rất nhiều rùa gai, có điều không phải là đường con rùa gai to lớn đi qua.

Hàn Sâm đoán cũng không sai, bởi vì rời đi quá xa, rùa gai khổng lồ cũng không có đi đường vòng đuổi giết bọn họ, mà trực tiếp bò qua phía đầm Rồng.

Lúc cơ thể thật lớn đang bò sát, gần như toàn bộ đảo nhỏ đều run theo.

Đáng sợ hơn là, từng con rùa gai khổng lồ liên tục bò ra từ trong biển, không bao lâu sau cũng đã hơn mười con rùa gai khổng lồ bò ra với phương hướng khác nhau bò lên trên đảo Đầm Rồng.

Rùa gai cấp Hầu Tước và cấp Bá Tước trở nên nhiều hơn, cả đảo nhỏ gần như sắp bị rùa gai chiếm lấy.

Hàn Sâm mang theo người một nhà Long Sơn liên tục lao sang trái phải, muốn tránh tất cả rùa gai cấp Công Tước, nhưng mà bởi vì thật sự quá nhiều, trốn như thế nào cũng trốn không thoát, vẫn chạm mặt một con rùa gai cấp Công Tước.

Chỉ thấy gai nhọn giống như ống pháo trên lưng rùa gai sáng lên, mũi nhọn bốc lên khói màu đen, rùa gai khổng lồ gào một tiếng, từng chùm tia sáng màu đen lao ra từ bên trong những gai nhọn này, như là từng phát đạn pháo, rơi xuống trên đám người Hàn Sâm.

Cơ thể Hàn Sâm nhảy lên cao, đánh một quyền lên trên lưng con rùa gai khổng lồ, kích thước của nó quá lớn, căn bản không có sức trốn tránh.

Bị Hàn Sâm hấp dẫn lực chú ý, gai nhọn trên người rùa gai khổng lồ phát ra từng luồng sáng màu đen, hướng về Hàn Sâm.

Trong lúc thân hình biến ảo, Hàn Sâm dẫn nó đi về phía bên cạnh, với lực quyền của Hàn Sâm, khó có thể phá vỡ lớp vỏ cứng rắn của nó, chỉ có thể dẫn nó đi, tạm thời bảo vệ tính mạng của người một nhà Long Sơn.

Có điều dựa theo tình huống bây giờ phát triển tiếp, tiếp theo sẽ có càng nhiều rùa gai khổng lồ bò lên hơn, đến lúc đó cho dù Hàn Sâm muốn cứu bọn họ cũng là hữu tâm vô lực.

Trên mặt biển lại bắt đầu nổi lên một trận sóng lớn, lại có một con rùa gai khổng lồ từ trong biển bò ra, nhưng mà khác với những con rùa gai khổng lồ phía trước, trên đỉnh đầu con rùa gai khổng lồ này, vậy mà có con rùa gai bằng cái đĩa bò trên đó.

Con rùa gai kia nhỏ nhất trong tất cả các rùa gai, chỉ là cơ thể của nó rõ ràng khác với những con rùa gai khác, gai nhọn trên lưng rùa gai bình thường đều giống như hình dạng gai của con nhím.

Mà con rùa gai cỡ cái đĩa kia, gai nhọn trên lưng lại có dạng góc cạnh giống như mặt cắt kim cương, toàn bộ mai rùa của nó giống như là được rất nhiều mặt cắt của kim cương hợp thành, lóe ra ánh sáng đen bóng kì lạ.

Nó đứng ở đỉnh đầu của rùa gai khổng lồ, nơi con rùa gai khổng lồ kia đi qua, tất cả rùa gai đều dồn dập né tránh, kể cả rùa gai khổng lồ cấp Công Tước cũng không ngoại lệ.

“Trong biển Quy Khư vậy mà có rùa gai cấp Vương?” Nữ Long tộc bên cạnh Long Thập Ngũ ngạc nhiên.

Trên thực tế ngay cả Long Thập Ngũ và Hughes đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, mặc dù trong biển Quy Khư không phải không có dị chủng cấp Vương, nhưng mà loại dị chủng cấp thấp như rùa gai này, vậy mà có thể tiến hóa đến cấp Vương, xác suất loại này thật sự quá thấp, độ khó của tiến hóa cũng rất lớn.

Loại độ khó này không khác gì làm cho một con mèo tiến hóa thành một con hổ, thậm chí càng khó khăn hơn, có thể tiến hóa thành công, có thể xem như một kỳ tích không lớn không nhỏ.

Đàn rùa gai không ngừng chạy vào trong đầm Rồng, đầm Rồng kia thoạt nhìn cũng không quá lớn, một con rùa gai khổng lồ gần như đã chiếm đầy mặt hồ.

Nhưng mà nhiều rùa gai đi vào trong hồ nước như vậy, không thấy nước trong hồ tràn ra chút nào, cũng không có cảm giác rùa gai bên trong có dấu hiệu chật chội, giống như dưới hồ nước có không gian vô tận.

Trong tiếng kêu của rùa gai kim cương đen, đàn rùa gai càng thêm dũng mãnh xông về phía hồ nước, con rùa gai khổng lồ đánh với Hàn Sâm vậy mà cũng bỏ đi không để ý tới Hàn Sâm, bò qua phía hồ nước.

Đối thủ của đám người Long Sơn cũng đều đi mất, bởi vì tiếng kêu của rùa gai kim cương đen, đàn rùa gai đều liều mạng bò về phía hồ nước, mặc dù là bò qua bên cạnh đám người Long Sơn, cũng không để ý tới bọn họ nữa.

“Những rùa gai ấy tự mình bò vào trong đầm Rồng cho Long Thần ăn sao?” Long Nham tò mò nhìn những rùa gai ấy nói.

Đám người Long Sơn đều không nói chuyện, bởi vì bọn họ cũng không trả lời được vấn đề này.

Bọn họ biết trong đầm Rồng có Long thần, đó cũng là một việc ngoài ý muốn, về phần rốt cuộc Long Thần đến từ đâu, rốt cuộc trong đầm Rồng có cái gì, bọn họ cũng không rõ.

“Người bạn nhỏ, có thể nói cho chị, Long Thần ngươi nói là cái gì không?” Một giọng nói nữ dịu dàng vang lên bên cạnh Long Nham, đám người Long Sơn hoảng sợ nhìn qua, chỉ thấy một người phụ nữ tộc Kana đuôi rắn cực kỳ xinh đẹp đứng ở bên cạnh Long Nham, đang mỉm cười xoa đầu Long Nham.

Mặc dù bản thân Long Sơn là Hầu Tước, cũng không phát hiện nàng đứng ở đó từ lúc nào.

Long Sơn đang muốn nói gì đó, lại đột nhiên phát hiện bên cạnh người đó còn có hai người Long tộc một nam một nữ đang đứng, từ sừng rồng trên đỉnh đầu bọn họ và cánh rồng sau lưng, chắc chắn đó chính là một Long tộc thuần chủng.

Mặc dù đám người Long Sơn chưa từng gặp qua Long Thập Ngũ, có điều đối mặt với một Long tộc thuần chủng, vẫn vội vàng tiến lên hành lễ.

“Long Thần trong lời vừa rồi của hắn là cái gì?” Long Thập Ngũ phất tay để cho đám người Long Sơn đứng lên, đồng thời mở miệng hỏi.

Đám người Long Sơn giải thích chuyện Long Thần một lượt, sau khi Long Thập Ngũ nghe xong khẽ nhíu mày, lại mở miệng hỏi: “Còn vảy rồng Long Thần lột ra không?”

“Hồi bẩm đại nhân, lúc này bọn ta dâng không đủ tế phẩm, Long Thần cũng không lột ra vảy rồng, vảy rồng lột ra trước kia đều đã bị luyện hóa hết rồi.” Long Sơn hết sức lo sợ nói, sợ Long Thập Ngũ sẽ trách tội một nhà bọn họ.

Long Thập Ngũ chỉ khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn Long Sơn một cái, sau đó cũng không có nói gì nữa, ánh mắt chuyển sang Hàn Sâm bên cạnh: “Ngươi là ai, vì sao lại ở chỗ này?”

“Ta là bị Long Thần kia đưa tới đây.” Hàn Sâm giải thích một lượt như giải thích với đám người Long Sơn lúc trước.

Đám người Long Thập Ngũ đều hơi không tin, đảo mắt nhìn đám người Long Sơn, Long Sơn vội vàng nói: “Tam Mộc hắn đúng là bò ra từ trong đầm Rồng khi Long Thần xuất hiện.”

“Nếu như ngươi đi ra từ trong đầm Rồng, hẳn là vô cùng hiểu biết đầm Rồng, vậy phiền ngươi dẫn đường cho chúng ta.” Ánh mắt Long Thập Ngũ nhìn về hướng đầm Rồng, phát hiện gần như toàn bộ những rùa gai kia đều đã bò vào trong đầm Rồng.

Thoạt nhìn đầm Rồng không quá lớn, vậy mà im hơi lặng tiếng cắn nuốt một đàn rùa gai như vậy, thoạt nhìn hình như không có chút chấn động nào, không có biến hóa quá lớn.

“Ta chỉ bị Long Thần mang đến đây, lúc đi ra đã tới bên cạnh hồ nước, cũng không hiểu biết toàn bộ bên trong đầm Rồng.” Hàn Sâm nói.

“Ngươi đã đến biển Quy Khư, nếu như ngươi còn muốn đi ra ngoài, vậy làm theo lời của ta.” Giọng Long Thập Ngũ rất là bình tĩnh, nhưng mà lại có sự bá đạo khiến cho người ta không thể từ chối.

“Sau khi ta dẫn bọn ngươi đi xuống, ngươi sẽ thả ta rời khỏi biển Quy Khư sao?” Hàn Sâm nhìn Long Thập Ngũ hỏi.

“Vậy phải xem biểu hiện của ngươi.” Long Thập Ngũ thản nhiên nói. “Được” Vô số ý nghĩ xoay chuyển trong lòng Hàn Sâm, rất nhanh liền đồng ý.

“Hughes điện hạ, ngươi có muốn cùng nhau vào hồ không?” Long

Thập Ngũ nhìn Hughes hỏi.

“Kỳ ngộ hiếm có này, nếu như Thập Ngũ điện hạ không phản đối, Hughes cũng muốn nhìn xem điều ảo diệu trong đó.” Hughes nghiêm mặt nói.

Long Thập Ngũ không nói thêm gì nữa, chỉ để cho Hàn Sâm dẫn đường ở phía trước, đi về phía đầm Rồng.

Hết chương 2041.

Chương 2042. Di tích dưới đáy hồ

Khi Hàn Sâm ở Liên Minh, kỹ năng bơi vô cùng tốt, khoảng thời gian mấy tháng ở trong hồ Mộng Cảnh, lại khiến cho kỹ năng bơi của hắn càng tiến thêm một bước, cho dù toàn thân bị trói, cũng có thể dựa

vào lưỡi bơi như thường.

Tất cả rùa gai đã bò vào trong đầm Rồng, Hàn Sâm là người thứ nhất nhảy vào trong đầm Rồng.

Long Thập Ngũ mời Hughes cùng theo sau Hàn Sâm nhảy vào đầm Rồng, nữ bộc Long Oánh cũng theo sau Long Thập Ngũ nhảy xuống nước.

Có điều Hàn Sâm cũng không tận lực thể hiện kỹ năng bơi của mình, giả bộ dáng vẻ như dùng thần quang rẽ sóng nước mà đi.

Kỹ năng bơi của Long Thập Ngũ và Long Oánh cũng cực kỳ cường hãn, bọn họ ở trong nước không khác gì ở trên đất bằng, không hổ là Long tộc.

Kỹ năng bơi của Hughes cũng không quá kém, thoải mái đuổi kịp Long Thập Ngũ, cũng không có biểu hiện gắng sức gì.

Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ: “Long Thập Ngũ và Hughes rất có thể là Hầu Tước, thực lực của Long Oánh kia lại mạnh hơn một chút, hẳn là một Công Tước, sự cường hãn của Long tộc thuần chủng thì không cần phải nói, Long Thập Ngũ cũng sẽ không kém hơn Long Thập Tam, Hughes cũng không phải dễ chọc, Long Oánh kia thì càng phiền phức, liều mạng chỉ sợ không có phần thắng gì.”

Thoạt nhìn bên ngoài đầm Rồng không quá lớn, nhưng mà giống như là một cái chén lớn úp ngược, càng đi xuống lại càng trống trải, Hàn Sâm có thể nhìn thấy đàn rùa gai bơi tới chỗ sâu ở trong đầm Rồng, những rùa gai cấp Công Tước này, ở dưới nước có vẻ cũng không khổng lồ như vậy.

Sâu trong đầm Rồng, khoảng cách thị lực có thể nhìn ở trong nước có hạn, nhìn không ra rốt cuộc bên dưới có cái gì, Hàn Sâm chỉ có thể bơi theo sau đám rùa gai kia đi xuống dưới.

Long Thập Ngũ và Hughes cũng không vội, bơi theo sau Hàn Sâm, bọn họ ở dưới nước vẫn có thể thoải mái nói chuyện như cũ, gần như không có ảnh hưởng gì.

Càng lặn xuống, môi trường cũng càng tối đen, nhưng mà lặn xuống dưới ngàn mét, trước mắt đám người Hàn Sâm lại đột nhiên xuất hiện một ít ánh sáng, giống như chỗ lối ra trong hang núi tối đen có ít ánh sáng.

Trên thực tế Hàn Sâm cũng chưa từng xuống dưới, đối với nơi này hoàn toàn không biết gì, thầm nghĩ trong lòng: “Không lẽ dưới đáy đầm Rồng có đường đi không gian thông với nơi khác? Có phải thông với không gian Cổ Thần hay không?”

Rất nhanh Hàn Sâm phát hiện hắn đã đoán sai, ánh sáng phía dưới cũng không phải lối ra hoặc là đường đi, cùng với bọn họ từ từ lặn xuống, ánh sáng kia càng ngày càng rõ ràng, xuyên qua bóng dáng đám rùa gai kia, mơ hồ có thể nhìn thấy dưới đáy đầm Rồng, có một dãy cung điện thật lớn dưới biển.

Không biết những cung điện này được chế tạo từ vật liệu gì, toàn thân phát ra ánh sáng xanh óng ánh trong suốt, chiếu sáng trưng một vùng đáy biển, giống như thế giới đồng thoại mơ mộng.

Có điều những cung điện đồng thoại đó, có rất nhiều cái đã sụp xuống, khắp nơi đều là phế tích, nhóm rùa gai đã tăng tốc bơi qua hướng phế tích cung điện.

Hàn Sâm nhìn xung quanh, cũng không có phát hiện con dị chủng được gọi là Long Thần kia, ngược lại yên tâm không ít, tiếp tục bí mật bơi theo đàn rùa gai đi tới cung điện.

Sau khi đến gần dãy cung điện, Hàn Sâm mới phát hiện những cung điện này so với trong tưởng tượng của hắn phải lớn hơn nhiều, tùy tiện một cây cột đá nào cũng cao mấy chục mét.

Một số bàn ghế làm bằng đá cũng đều lớn kinh người, trên một cái bàn để một vài người trưởng thành cũng không thành vấn đề, rõ ràng nền văn minh dưới nước này cũng không phải của nhân loại hay là Long tộc.

Dáng người của Long tộc và nhân loại không khác nhau lắm, không có khả năng chế tạo di tích to lớn như vậy, đây cơ bản đối bọn họ không thực dụng.

“Những cung điện này là nơi nào?” Long Thập Ngũ ở phía sau Hàn Sâm hỏi.

Hàn Sâm lắc đầu, giả vờ như kỹ năng bơi không tốt, sau khi trực tiếp dùng thần quang rẽ nước mới nói: “Ta cũng không biết, trước đó ta đã nói qua, ta bị Long Thần mang tới đây trong lúc vô tình, cũng không quen thuộc với nơi này, ngươi không tin ta cũng không cách nào khác.”

Long Thập Ngũ không hỏi lại, sở dĩ hắn ép Hàn Sâm xuống dưới ngược lại không phải hoàn toàn vì để cho Hàn Sâm dẫn đường, mà là lai lịch của Hàn Sâm quá mức đáng ngờ, hắn không thể mặc kệ Hàn Sâm, để cho Hàn Sâm luôn luôn ở dưới ánh mắt giám sát của hắn, đương nhiên là cách làm an toàn nhất.

Lúc này Hughes đánh giá dãy cung điện mở miệng nói: “Thập Ngũ điện hạ, truyền thuyết biển Quy Khư vốn là không gian dị chủng thuộc về Hải Thần tộc, không biết lời đồn là thật hay là giả?”

Long Thập Ngũ thản nhiên nói: “Khi Long tộc bọn ta chiếm cứ biển Quy Khư, cũng không gặp qua Hải Thần tộc nào, lời đồn có chính xác hay không ta cũng không rõ lắm, trước đó vẫn chưa từng phát hiện di tích Hải Thần. Hughes điện hạ kiến thức rộng rãi, có nhận ra những cung điện này có liên quan tới Hải Thần tộc hay không?”

Hughes mỉm cười nói: “Hải Thần tộc là thượng tộc trong truyền thuyết, bởi vì ngã xuống quá sớm, không có ai chính thức gặp qua chủng tộc này, nhưng mà ở khắp nơi từng phát hiện một ít di tích và ghi chép vụn vặt của Hải Thần tộc, nhưng mà quy mô những di tích đó đều rất nhỏ, còn xa mới bằng được nơi này, có điều nhìn phong cách kiến trúc nơi này, hình như hơi giống với kiến trúc của Hải Thần tộc, về phần có phải hay không, kiến thức của ta có hạn, cũng khó mà xác định.”

Lúc bọn họ nói chuyện, đàn rùa gai phía trước đã bơi đến bên trong dãy cung điện, mục tiêu chúng nó rất rõ ràng, cũng không có quanh quẩn một chỗ bên trong phế tích dãy cung điện, trực tiếp bơi qua một †òa phế tích của dãy cung điện.

Đông đảo rùa gai ngừng lại vây quanh một tòa phế tích như núi nhỏ, chúng đều trôi nổi ở trong nước, cho đến khi rùa gai to lớn mang theo Rùa Gai Vương đi tới chỗ phế tích, theo một tiếng kêu chói tai của Rùa Gai Vương, đàn rùa gai lập tức xông về phía phế tích, đào ra từng viên đá vụn trên phế tích.

Những viên vật liệu đá hiện ra ánh sáng xanh không biết là làm từ cái gì, thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, ngay cả rùa gai cấp Công Tước cũng không thể nổ nát bọn nó, chỉ có thể kéo dời đi.

Chỉ thấy từng con rùa gai lớn nhỏ liên tục bận rộn, chở từng viên đá vụn này đi.

Bốn người Hàn Sâm dừng lại ở ngoài, đều đang nhìn những con rùa gai này đào phế tích, bây giờ ai cũng không tính động thủ.

Số lượng rùa gai rất nhiều, hơn nữa sức lực của những rùa gai Công Tước đó vô cùng lớn, rất nhanh đã đào ra phế tích như núi nhỏ kia, dần dần để lộ ra thứ gì đó từ trong phế tích.

Cùng với càng ngày càng nhiều đá vụn bị đào ra chuyển đi, cuối cùng đám người Hàn Sâm cũng thấy rõ đó là cái gì.

Ở dưới phế tích giống như núi nhỏ, vậy mà có một pho tượng rùa biển, nhưng mà pho tượng rùa biển kia hơi kỳ lạ, nó vậy mà lại đứng thẳng ở nơi đó, hơn nữa trên người mặc áo giáp quái dị, trên đầu rùa biển còn đội mũ giáp hình tròn, trong hai móng vuốt phía trước đều nắm một cây búa đá thật lớn.

Tượng rùa biển cao hơn mười mét, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ, nhưng lại có một loại khí phách rùa biển bình thường không có, chỉ là hai cái búa đá bát giác thật lớn cũng đã làm cho người ta sợ hãi thán phục không thôi.

Lúc Hàn Sâm đang đánh giá tượng đá rùa biển kia, động tác của những rùa gai này đều dừng lại, theo tiếng kêu chói tai của Rùa Gai Vương, một đám rùa gai đều nằm sấp dưới nước, giống như dập đầu bái lạy tượng đá rùa biển ở đối diện.

Rùa Gai Vương thì bơi xuống dưới từ đỉnh đầu rùa biển khổng lồ, bơi về phía tượng đá rùa biển.

“Lẽ nào những rùa gai này có quan hệ gì đó với tượng đá rùa biển? Có khi nào chúng nó có quan hệ huyết nguyên hay không?” Long Oánh ngạc nhiên hỏi.

“Đây cũng chưa chắc không có khả năng.” Ánh mắt của Hughes nhìn chằm chằm vào tượng đá rùa biển và Rùa Gai Vương.

Long Oánh còn muốn nói gì đó, con Rùa Gai Vương kia cũng đã bơi tới trước mặt tượng đá rùa biển, cơ thể kim cương đen chỉ lớn cỡ cái đĩa dừng ở trên mũ giáp của tượng đá rùa biển.

Hết chương 2042.

Chương 2043. Đại chiến đầm Rồng

Lúc này đám người Hàn Sâm mới phát hiện ra, trên đỉnh mũ giáp của tượng rùa biển bằng đá, lại có một khe lõm hình tròn to bằng cái đĩa.

Rùa Gai Vương đứng trên đỉnh mũ giáp, cổ và tay chân rụt vào, cả mai rùa thế mà vừa khít với khe lõm, khít không kẽ hở.

Cái mai rùa đen thui của Rùa Gai Vương tản ra luồng ánh sáng đen kỳ dị, ánh sáng đen đó tản ra dọc theo hoa văn trên mai rùa, làm cho cả bức tượng đá đều tỏa ra luồng ánh sáng đen y hệt.

Một bức tượng đá vốn có màu xanh ngọc cũng dần dần chuyển thành màu đen, tượng đá tướng rùa biển song chùy dần dần biến thành màu tinh thể đen, hơn nữa trên người nó còn tản ra luồng sức sống khó có thể diễn tả bằng lời.

Đám người Hàn Sâm nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Long Thập Ngũ và Hughes đều thấy kinh ngạc, hiển nhiên là bọn họ cũng chưa gặp chuyện kỳ lạ như vậy bao giờ.

Ầm!

Cơ thể của tướng rùa song chùy động đậy người, bước một bước, ngay tức khắc cả đáy hồ đều bị chấn động thật lớn, dòng nước cũng không ngừng dao động, những con rùa gai đó bị xốc lên xiêu xiêu vẹo vẹo.

“Sức mạnh cường đại như vậy, sợ rằng đã vượt qua cấp Vương… Long Oánh kinh hãi nói.

Long Thập Ngũ lại lắc đầu nói: “Không, vẫn chưa hoàn toàn siêu thoát cấp Vương, cùng lắm cũng chỉ là Bán Bộ Thần Hóa.”

Hughes cũng khẽ gật đầu: “Nó còn chưa đạt tới tiêu chuẩn của cấp Thần Hóa, nhưng mà đúng là thực lực của nó đã áp đảo cấp Vương, Bán Bộ Thần Hóa là chuẩn không cần chỉnh.”

Trong lúc ba người nói chuyện, tướng rùa song chùy đã đi từng bước về phía sau cung điện.

Những cung điện lớn đó vừa lúc xứng đôi với hình thể của tướng rùa song chùy, nó đi từng bước vào nơi sâu trong cung điện, phế tích sụp xuống ở phía trước chắn đường đi của nó, chỉ thấy hai cây búa trong †ay tướng rùa song chùy đụng vào nhau, một luồng dao động khủng bố phóng về phía trước, lập tức chấn vỡ nát hết đống vật liệu đá cứng rắn màu xanh và quét chúng nó sang hai bên, trực tiếp mở ra một đường lớn trong đống phế tích dưới đáy hồ, thông thẳng tới cửa lớn của một tòa cung điện ở cách chỗ nó hơn một ngàn mét.

Khi luồng sức mạnh mạnh mẽ này đánh vào trước tòa cung điện kia, ngay lập tức có một sức mạnh khủng bố giống như long tức phun ra từ trong cung điện, va chạm với sóng âm kia.

Hai dòng sức mạnh va chạm vào nhau, không có tạo ra vụ nổ mạnh, mà ngược lại còn dây dưa với nhau, tạo thành một vòi rồng rất lớn ở trong nước, hút hết tất cả những gì ở gần đó vào trong vòi rồng.

Đám rùa gai ở gần đó lập tức vùng vẫy bơi ra khỏi đáy hồ, chạy ra phía bên ngoài hồ, những con rùa gai chạy khá chậm thì bị cuốn thẳng vào trong vòi rồng, trong phút chốc đã bị nghiền thành thịt nát, nước của vòi rồng cũng nhuộm thành màu đỏ đậm.

Bành!

Búa lớn trong tay tướng rùa song chùy lại chạm vào nhau, sức mạnh cường đại xung kích tới, trực tiếp đánh tan vòi rồng, nhờ vậy mà một lượng lớn rùa gai mới xông ra ngoài được.

Hàn Sâm cũng bơi ra phía bên ngoài, sức mạnh như vậy thật là làm người ta thấy sợ, là cuộc chiến không phải kẻ có cấp bậc như hắn có thể đụng tới.

Đám người Long Thập Ngũ cũng thế, đều bơi trốn ra bên ngoài, ở trước mặt luồng sức mạnh như vậy, bọn họ cũng khó chống lại được, hơi sơ sẩy một cái là sẽ ngỏm củ tỏi ở nơi này.

Một luồng khí tức kỳ lạ tràn ra từ trong cung điện, làm cho Hàn Sâm đang bơi ra bên ngoài, vẫn không nhịn được ngoảnh đầu lại nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy trong cửa lớn của cung điện, có một cái đầu khổng lồ thò ra, rõ ràng chính là Long Thần đã nuốt Hàn Sâm trước đó.

Grào!

Một loại âm thanh giống với tiếng rồng ngâm được phát ra từ trong miệng của Long Thần kia, nhanh chóng truyền âm trong nước, đám người Hàn Sân và Long Thập Ngũ ngay cả cơ hội trốn cũng không có, bị chấn cho phun máu.

Lúc này không ai dám do dự nữa, nhận thức rõ được đại chiến sắp xảy ra, hai con quái vật như vậy đánh nhau, chỉ sóng truyền cũng có thể giết chết Hàn Sâm và đám người Long Thập Ngũ rồi.

Phía dưới lại có tiếng hai thanh búa va chạm vào nhau truyền tới, sau đó Hàn Sâm nghe được hai tiếng gầm thét khác nhau vang lên cùng lúc, tiếp sau đó là tiếng âm ầm làm mặt đất chấn động.

Không có tâm trạng đi quan tâm chuyện xảy ra ở bên dưới, Hàn Sâm bơi hết sức về phía mặt nước.

Long Oánh giữ chặt lấy Long Thập Ngũ, sức mạnh cường đại tỏa ra trên người nàng, cánh rồng phe phẩy, nàng lao ra ngoài giống như đạn pháo, căn bản là không để ý tới Hàn Sâm, thậm chí là Hughes nàng cũng không lo.

Đuôi rắn của Hughes đung đưa, Thánh quang trên người lưu chuyển, tốc độ bơi trong nước còn nhanh hơn cá, thế mà còn bỏ lại đám rùa gai thủy sinh đó lại phía sau, ngay cả rùa gai cấp Công Tước cũng không đuổi kịp được nàng.

Tốc độ bơi của Hàn Sâm không chậm, lúc này hắn bộc phát ra toàn bộ sức mạnh và kỹ năng bơi của hắn, tốc độ theo kịp Hughes.

Hughes thấy Hàn Sâm thế mà lại đuổi kịp nàng, trong mắt toát ra sự kinh ngạc. Nhưng bây giờ không phải lúc quan sát Hàn Sâm, chỉ đành tiếp tục ra sức bơi về phía trước.

Ầm!

Một luồng dao động mạnh mẽ ập tới, Hàn Sâm nhanh tay nhanh mắt trốn ra sau một con rùa gai cấp Công Tước, sau đó cảm giác được một luồng sức mạnh khủng bố sượt qua, có không ít rùa gai cấp thấp bị lực lượng đó xé nát luôn cơ thể, mai rùa cứng rắn bị xé dễ dàng giống như giấy, máu tươi nhiễm đỏ một vùng nước.

Ngay cả rùa gai khổng lồ cấp Công Tước đều bị đâm bay về phía trước hơn mười mét, sau đó mới đứng vững được.

Hàn Sâm bị con rùa gai khổng lồ hơi va phải một chút, đôi tay ôm lấy gai nhọn to như ống pháo của con rùa gai kia, bơi lên mặt nước theo con rùa gai lớn đó.

Hughes lại chịu chấn động thêm một lần nữa, nhưng mà cơ thể của nàng vô cùng cường hãn, cứng rắn chịu đựng vượt qua trùng kích của dao động, nhanh chóng bơi ra khỏi mặt nước.

Đợi khi Hàn Sâm theo con rùa gai khổng lồ lao ra khỏi mặt nước, thấy Long Thập Ngũ dẫn theo đám người ở Long Sơn trốn về phía bờ biển, leo lên một chiếc lá xanh khổng lồ đang nổi trên mặt biển.

Hughes cũng leo lên một chiếc lá xanh khác, điều khiển chiếc lá này nhanh chóng rời xa đảo nhỏ.

Đám rùa gai cũng đang hớt hải bỏ chạy, Hàn Sâm đứng trên lưng rùa, ôm gai nhọn lớn, đi cùng rùa gai, rùa gai cấp Công Tước, tốc độ còn nhanh hơn hắn chạy.

Ầm!

Con rùa gai khổng lồ mà Hàn Sâm đi theo còn chưa bơi tới bờ biển, chợt nghe thấy tiếng vang lớn truyền tới từ phía đầm Rồng, cột nước bên trong đầm Rồng phóng lên cao, cao tầm trăm trượng.

Sau đó hắn thấy một con hung thú vọt ra từ trong đầm Rồng, con hung thú kia cả người toàn vảy xanh, đầu thì là đầu rồng, nhưng cơ thể lại càng giống với kỳ lân, trên người nó tản ra vầng sáng xanh ngọc kỳ dị, nó không giống hung thú ở nhân gian, càng giống Thần thú ở trên trời hơn.

Lúc này Hàn Sâm mới thấy rõ ràng diện mạo thật của Long Thần, nhưng vẫn không biết nó rốt cuộc là loài dị chủng nào.

Cùng lao ra với Long Thần là tướng rùa song chùy cả người giống như tinh thể đen, một đôi búa tám góc màu đen, bay vút lên đập về phía Long Thần, lực của búa trực tiếp xé rách không gian, như thuấn di tới trước mặt Long Thần.

Long Thần gầm lên một tiếng, phun ra long tức màu xanh, va chạm với lực của búa, lập tức đưa tới không gian chấn động.

Sức mạnh khủng bố chấn sụp cả núi cao, cơ thể cao lớn của con rùa gai khổng lồ cũng bị chấn cho quay cuồng không ngừng, Hàn Sâm gắt gao ôm chặt gai nhọn của rùa gai khổng lồ, quay cuồng cùng với con rùa gai to xác này, chỉ trong chốc lát sau đã lăn vào trong biển rộng.

Sức mạnh khủng bố này không ngừng tàn phá bừa bãi trên biển Hư Hải, dù đã ở trong biển, nhưng Hàn Sâm vẫn cảm nhận được rõ ràng sức mạnh khủng bố kia, nước biển bị chấn động dập dềnh không ngừng, tạo ra sóng lớn trăm trượng, một lượng lớn nước biển bị bốc hơi.

Hết chương 2043.

Chương 2044. Đào vong nơi đáy biển

Con rùa gai khổng lồ vẫn liên tục bơi về hướng đáy biển, Hàn Sâm cũng theo nó lặn vào biển sâu, tránh được dư âm của sức mạnh khủng khiếp.

Khi đến được một nơi gần như không bị ảnh hưởng bởi dư âm bên ngoài nữa, lúc này Hàn Sâm mới thả con rùa gai ra, nhìn một đoàn rùa gai và hàng loạt dị chủng hải dương tiếp tục lặn xuống biển sâu.

Hắn sợ mình lặn xuống quá sâu, đến lúc đó tránh được dư âm của trận chiến, lại trở thành thức ăn mà những dị chủng kia tranh giành, vậy nên không tiếp tục lặn xuống nữa.

Hàn Sâm vừa mới di chuyển ở trong nước chưa được một lúc, đã thấy một bóng dáng quen thuộc đi về phía này, vậy mà lại là Hughes của tộc Kana.

Không giống với chị em Cổ Na, Hughes là thượng tộc chính thống của tộc Kana, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.

Hàn Sâm nhíu mày, cũng không rời đi luôn, chỗ này chính là vị trí trung †âm của trận chiến giữa tướng rùa song chùy và Long Thần, nói không chừng chờ đợi ở đây còn có một chút thu hoạch, vậy nên Hàn Sâm mới một mực không chịu rời khỏi.

“Ngươi tên là Tam Mộc?” Hughes đi tới bên cạnh Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới rồi hỏi.

“Đúng vậy, Hughes điện hạ có gì chỉ giáo?” Hàn Sâm cảnh giác nhìn Hughes.

Hughes khẽ mỉm cười: “Hiện nay Tinh tộc đã xem như rất hiếm thấy trong vũ trụ, Bá tước Tỉnh tộc có thể có thực lực như ngươi đã ít lại càng ít hơn, ta nghe nói Đao Phong Nữ Hoàng có một đệ tử Tinh tộc †ên là Hàn Sâm, ngươi có biết hắn không?”

Trong lòng Hàn Sâm rùng mình, nhưng trên mặt hắn lại rất bình tĩnh nói: “Là Tinh tộc cũng chưa chắc đều biết được hết, nhưng mà ngươi hỏi rất đúng lúc, đúng là ta có quen biết Hàn Sâm, hiện nay hắn có thể coi như là niềm kiêu ngạo của Tỉnh tộc ra, chỉ tiếc là hắn không biết ta”

Hughes nhìn Hàn Sâm thở dài nói: “Đúng là Hàn Sâm xứng đáng là niềm kiêu ngạo của Tỉnh tộc, có thể giết chết Long Thập Tam và Sa Long, chiến tích như thế cũng có thể xem như như là có một không hai trong số Bá tước, đáng tiếc hắn đã mất tích ở trong không gian Cổ Thần, nếu không ta thật sự rất muốn gặp hắn một lần, ngươi có biết bây giờ hắn đang ở đâu không?”

“Để cho Hughes điện hạ ngươi phải thất vọng rồi, ta chỉ là một Tinh tộc bình thường, không có bất cứ liên hệ nào với Hàn Sâm đó cả.” Hàn Sâm thuận miệng đáp.

Lúc này trông hắn vẫn còn bình tĩnh, nhưng mà trong lòng lại đang âm thầm than khổ, xem ra tin tức Long Thập Tam và Sa Long chết đã truyền đến không gian Cổ Thần, điều này có nghĩa là chỉ cần hắn bị Long tộc phát hiện ra thân phận thực sự thì sẽ bị Long tộc dốc toàn bộ lực lượng đuổi giết ngay lập tức.

Lúc Hughes còn muốn nói thêm điều gì nữa, đột nhiên lại thấy một bóng dáng đang đi về phía bên này, không lâu sau đã nhìn thấy Long Thập Ngũ và Long Oánh bơi về phía này.

Dáng người của bọn họ giống như rồng, trong chốc lát đã đi tới trước mặt Hàn Sâm và Hughes.

Long Thập Ngũ liếc nhìn Hàn Sâm một cái, trong mắt lóe lên một tia kỳ quái, sau đó quay sang nói với Hughes: “Hughes điện hạ, nơi này rất nguy hiểm, không bằng ta để cho Long Oánh đưa ngươi trở về trước?”

“Đại chiến như thế trăm năm khó gặp, một chút nguy hiểm thì có là gì chứ?” Hughes khẽ cười nói, cũng không có ý rời đi.

Long Thập Ngũ không nói thêm gì nữa, đột nhiên ra tay giáng một quyền về phía Hàn Sâm.

Một quyền này của hắn ngưng tụ ở cực điểm, hóa thành một sợi châm nhỏ ở trong nước, dường như lực cản của nước biển hoàn toàn không còn tồn tại, trong chớp mắt đã đâm tới trước mặt Hàn Sâm.

Hàn Sâm vô cùng quen thuộc đối với sức mạnh như thế này, lực Phá Tà của Long tộc khiến cho hắn phải nếm vị đắng không nhỏ.

Nhưng mà chính vì như thế nên hắn hiểu rất rõ về lực Phá Tà, trong khoảnh khắc Long Thập Ngũ đánh ra lực Phá Tà, thân hình của Hàn Sâm cũng đã khẽ động lặn vào bên trong biển sâu.

Rõ ràng Long Thập Ngũ có ý định thu thập hắn trước khi hai sinh vật khủng khiếp phân thắng bại, để tránh đến lúc đó trở thành mối họa, bây giờ hắn không đi, sợ rằng một lát nữa hắn muốn đi cũng không đi được.

Thân hình giống như cá nhanh chóng lặn xuống trong nước biển, Long Thập Ngũ hơi ngẩn người, bởi vì hắn phát hiện tốc độ của mình ở dưới nước thế mà không thể đuổi kịp Hàn Sâm được.

Kỹ năng bơi của Hàn Sâm rất mạnh, hoàn toàn không hề thua kém so với một Long tộc như hắn, thậm chí còn có phần mạnh hơn.

án”

“Thật là một tên gian xảo, Long Oánh, giải quyết hắn.” Sắc mặt của Long Thập Ngũ âm trầm, thế mới biết được cái dáng vẻ không giỏi bơi lúc trước của Hàn Sâm cũng chỉ là giả bộ mà thôi.

“Vâng.” Long Oánh đáp lại một tiếng, cánh rồng sau lưng rung lên, giống như máy bay phun khói mang theo hai dòng bọt nước màu trắng rất dài ở hai bên, nhanh chóng tiếp cận Hàn Sân đang lặn xuống biển sâu.

Hàn Sâm nhìn tốc độ của Long Oánh là biết chỉ dựa vào tốc độ của mình, sợ rằng rất khó có thể chạy thoát được.

‘Tâm niệm vừa động, Hàn Sâm tiếp tục lặn xuống dưới nước, trong nháy mắt Long Oánh cũng đã đuổi tới phía sau hắn, một thanh trường thương như rồng mang theo những thương mang rất nhỏ đâm về phía thân thể của Hàn Sâm.

Hàn Sâm xoay chuyển thân thể, tránh khỏi một luồng lực Phá Tà thương của Long Oánh, Long Oánh hừ lạnh một tiếng, trường thương lại thay đổi, trên người nàng xuất hiện ảo ảnh giống như cự long, tốc độ của trường thương tăng lên trong giây lát, gần như đã biến mất khỏi tâm mắt, trong nháy mắt xỏ xuyên qua đỉnh đầu của Hàn Sâm.

Ầm!

Thân thể của Hàn Sâm nổ tung giống như một quả bóng nước, nhưng lại không có máu chảy ra.

“Phân thân Nguyệt Phách!” Long Oánh khẽ cau mày, phân thân Nguyệt Phách giống thật như vậy, thậm chí ngay cả nàng cũng đã bị lừa gạt, làm cho nàng cảm thấy rất mất mặt.

Nàng đưa ánh mắt quan sát xung quanh, nhưng mà lại không thể tìm được chân thân của Hàn Sâm đang ở đâu.

Thả long tức ra thăm dò vị trí của Hàn Sâm, nhưng mà trong vùng nước ngàn mét thế mà lại hoàn toàn không có dấu vết của hắn, làm cho Long Oánh lại cau mày một lần nữa.

Lúc này Hàn Sâm đang áp sát vào dưới bụng của một con cá mập khổng lồ xanh bóng giống như một con thăằn lằn, khí tức trên thân đã được Động Huyền Khí Tràng che đậy hoàn toàn, theo cá mập lớn tiếp tục lặn xuống biển sâu.

Sau khi đã đến đáy biển, Hàn Sâm quan sát xung quanh, nhìn bụi san hô giống như rừng đá kia, nhưng hắn không chui vào đó mà đi về phía khu vực cát biển, chui vào trong cát biển, chôn vùi thân thể của mình vào trong đó.

Chưa được một lúc thì Long Oánh cũng đã vọt xuống đáy biển, ánh mắt đảo qua khắp mọi nơi, nàng vung Long thương trong tay lên, một luồng thương mang cực nhỏ cắt ngang ra giống như là đang cắt cỏ, cắt đứt cả rễ của một mảng lớn bụi san hô, mảng lớn san hô cũng bay lên theo sự dao động, không biết bao nhiêu dị chủng đang núp ở trong đó cũng bị giết, nước biển lập tức bị nhuộm thành một vùng máu đỏ tươi.

“Tên kia đúng là biết trốn thật.” Long Oánh khẽ cau mày, quan sát bốn phía vài lần rồi đuổi theo một hướng.

Hàn Sâm nằm bất động ở dưới cát biển, cũng không có ý muốn rời đi, không bao lâu sau, Long Oánh lại quay trở về đây.

“Kỳ lạ, rốt cuộc tên kia chạy đi đâu rồi?” Long Oánh không cam lòng †ìm kiếm xung quanh cẩn thận một lần, lúc này mới rời khỏi đáy biển đi đến vị trí của mấy người Long Thập Ngũ.

Hàn Sâm khế thở phào nhẹ nhõm, bò ra khỏi cát biển rồi chui vào bên trong vỏ của một con ốc biển.

Lúc đầu con ốc biển cao hơn hai mét sống trong bụi san hô, nhưng đã bị chết oan ức dưới một thương của Long Oánh, Hàn Sâm tiến vào trong vỏ ốc của nó, triệu hồi Chú Ngữ ra ngoài hóa thành hình thái súng bắn tỉa, muốn thử xem năng lực nhìn xa của ống kính ngắm có thể dùng được ở dưới biển hay không.

Dưới lần thử này đúng thật là vẫn dùng được, Hàn Sâm ẩn nấp ở bên trong vỏ ốc, hắn nhìn rõ được Long Thập Ngũ, Long Oánh và Hughes ở thủy vực cách xa mấy ngàn mét, điều đáng tiếc duy nhất chính là không thể nghe được bọn họ đang nói gì.

Hết chương 2044.

Chương 2045. Xác rồng

Trận đại chiến trên biển vẫn còn tiếp tục, nước biển cũng rung chuyển theo, may mà ở dưới biển sâu không bị ảnh hưởng quá nhiều.

Đột nhiên nghe thấy một tiếng ầm vang, hình như có vật khổng lồ rơi xuống biển.

Hàn Sâm vội vàng dùng ống kính ngắm nhìn qua, chỉ thấy thân thể khổng lồ của con dị chủng được gọi là Long Thần kia rơi xuống biển, dẫn đến một cơn sóng lớn cuồn cuộn ngất trời, giống như toàn bộ biển cả cũng đều bị rung chuyển, ngay cả biển sâu cũng bị chấn động, cát biển lật lên.

Xem ra con Long Thần kia đã không còn ý thức, thân thể của nó tiếp tục chìm xuống dưới đáy biển, Hàn Sâm nhìn kỹ thì phát hiện đầu của nó đã vô cùng thê thảm, chỉ còn lại một bên đã nát vụn không còn hình dạng nữa, e rằng bị búa lớn của tướng rùa song chùy kia đập nát.

“Con mẹ nó, cái tên tướng rùa song chùy đó mạnh đến vậy sao?” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc.

Rất nhanh, Hàn Sâm đã nhìn thấy tướng rùa song chùy cũng lao vọt xuống biển, búa lớn đập về phía thi thể đã chết của Long Thần một cái, đập nát nửa bên đầu còn lại của nó rồi lấy ra một viên hạt châu màu xanh lam, sau đó phát lực xông phá nước biển mà đi, trong nháy mắt đã không còn nhìn thấy bóng dáng nữa.

Thi thể của Long Thần chậm rãi chìm xuống đáy biển, rơi vào một nơi cũng không cách vị trí của Hàn Sâm quá xa.

Qua một lúc lâu sau, không thấy tướng rùa song chùy quay trở lại nữa, đám người Hughes và Long Thập Ngũ mới đi đến bên cạnh thi thể của Long Thần.

“Hughes điện hạ, ngươi có biết lai lịch của dị chủng này không?” Long Thập Ngũ nhìn Hughes hỏi.

Hughes quan sát thi thể của Long Thần nói: “Ta không nhìn ra lai lịch của nó, nhưng mà có lẽ thực lực của nó cũng có trình độ Bán Bộ Thần Hóa, mặc dù thứ quan trọng nhất kia đã bị tướng rùa song chùy lấy đi, nhưng mà thi thể như vậy vẫn có tác dụng rất lớn, mỗi một nơi đều là bảo vật. Đặc biệt là những cái vảy màu xanh lam trên toàn thân kia, nếu như lời của mấy người Long Sơn nói là đúng, những cái vảy đó có tác dụng thúc đẩy huyết mạch tiến hóa, là một bảo vật rất hiếm thấy.” “Hughes điện hạ nói như vậy, tất nhiên là không sai rồi, đây cũng là phúc của Long tộc ta. Long Oánh, còn không mau vận chuyển thi thể về.” Long Thập Ngũ thuận thế nói với Long Oánh ở bên cạnh.

Long Oánh đáp lại một tiếng rồi lập tức bơi về phía thi thể của Long Thần, định kéo nó lên mang về.

Hàn Sâm nhìn mà trong lòng hơi phát sầu, hắn không phải là đối thủ của đám người Long Oánh, mắt thấy Long Oánh kéo thi thể của Long Thần đi như vậy, cũng không nghĩ ra được cách gì.

Mặc dù thi thể của Bán Bộ Thần Hóa tốt, nhưng mà so với mạng nhỏ, vân là mạng nhỏ của hắn quan trọng hơn.

Chỉ là Long Oánh đi đến trước thi thể của Long Thần, nắm lấy cái đuôi của Long Thần một cái, thế mà với sức mạnh cấp Công Tước của nàng lại không thể kéo thi thể của Long Thần đi.

Gương mặt của Long Oánh biến sắc, mở rộng cánh rồng, hình ảnh cự long lúc ẩn lúc hiện trên người, hai cánh tay đều tăng vọt hóa thành hai cánh tay rồng cường tráng, lại kéo đuôi của Long Thần một lần nữa, nhưng mà cũng chỉ kéo thi thể của Long Thần giật giật, vẫn không thể lôi đi được.

“Thập Ngũ điện hạ, thi thể của dị chủng này quá nặng, e rằng phải cần rất nhiều trợ thủ mới có thể chuyển nó đi được.” Long Oánh nói với Long Thập Ngũ ở bên cạnh.

Long Thập Ngũ khẽ cau mày, hắn trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Nếu đã như vậy thì ta và Hughes điện hạ sẽ ở đây trông coi thi thể, ngươi đi tìm một vài trợ thủ tới đây.”

“Tên Tinh tộc xảo quyệt kia có thể vẫn còn ở gần đây, hay là thuộc hạ canh giữ ở chỗ này, Thập Ngũ điện hạ ngươi đi điều động nhân lực.” Long Oánh không yên tâm để Long Thập Ngũ ở lại đây một mình.

“Không cần, ngươi đi đi” Long Thập Ngũ không thèm để ý phất tay, bảo Long Oánh đi nhanh về nhanh.

Long Oánh đành phải nhanh chóng rời đi, hy vọng có thể mau chóng quay trở lại.

Nhìn thấy Long Oánh rời đi, trong lòng Hàn Sâm cảm thấy vui mừng, nếu như chỉ có hai Hầu tước Long Thập Ngũ và Hughes này, có lẽ hắn vẫn còn một chút cơ hội.

Nhưng mà thi thể của Long Thần quá nặng, ngay cả Công tước Long Oánh kia cũng không kéo nổi, cho dù Hàn Sâm có lấy ra tháp Thiên Mệnh, chỉ sợ cũng không có sức thu vào, muốn mang đi lại càng bất khả thi.

“Lấy được một chút gì đây nhỉ?” Hàn Sâm không ngừng tìm tòi ở trên thi thể của Long Thần thông qua ống kính ngắm, chỉ tiếc là hắn hoàn toàn không biết gì về sinh vật này cả, rốt cuộc trên người nó có những thứ tốt gì, Hàn Sâm cũng không phân biệt được.

“Bọn người Long Sơn nói rằng vảy rồng của tên này có thể thúc đẩy huyết mạch tiến hóa, có lẽ nhất định là đồ tốt, nhưng mà trên người nó có nhiều vảy như vậy, để nhổ xuống cần rất nhiều thời gian, sợ rằng chưa nhổ xong vảy thì Long Oánh cũng đã dẫn trợ thủ quay lại rồi, đến lúc đó ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, hơn nữa còn có Hughes và Long Thập Ngũ ở đây, bản thân việc giải quyết bọn họ cũng đã rất phiền phức rồi.” Hàn Sâm do dự.

Đúng lúc ấy, Hughes lại đi tới trước thi thể của Long Thần, nhìn phía dưới cổ của thi thể rồi nói: “Mặc dù ta không biết lai lịch của dị chủng này, nhưng mà nhìn vào ngoại hình và thể chất của nó, hình như nó thuộc loài rồng, nếu như là loài rồng, ngoại trừ gen Long Châu đã bị tướng rùa song chùy lấy đi, e rằng vật có giá trị nhất có lẽ là cái vảy ngược kia. Thập Ngũ điện hạ, không biết Hughes nói có đúng không?”

Nghe thấy những lời Hughes nói, trong lòng Hàn Sâm cũng khẽ động, nhìn theo tầm mắt của Hughes, thấy một cái vảy mọc ngược ở dưới cổ của Long Thần.

Không giống với vảy bình thường màu xanh lam, cái vảy mọc ngược kia có màu xanh lam rất đậm, đã gần đến màu đen, hơn nữa ngay cả hình dáng cũng có phần khác biệt với những cái vảy khác.

Những cái vảy khác đều có hình quạt, có kích thước giống như một cái thớt, chỉ có cái vảy mọc ngược kia là có kích thước bằng một cái đĩa, hình dáng có hơi giống với một mặt trái tim cắt ngang.

“Không sai, tên dị chủng Bán Bộ Thần Hóa này đúng là thuộc loài rồng, cái đó chính là vảy ngược.” Long Thập Ngũ vừa nói xong rồi chạy tới phía trước thi thể của Long Thần, đưa tay ngắt cái vảy ngược đó.

Nhưng mà một tay hắn nắm lấy bên rìa của vảy ngược, sau khi dùng sức lại không thể rút được cái vảy ra từ bên trong máu thịt.

Mặc dù Long Thần đã chết, sinh cơ cũng đã lụi tàn, cường độ máu thịt cũng đã hạ xuống rất nhiều, nhưng mà một Hầu tước muốn nhổ vảy ngược xuống, vẫn là một chuyện không dễ dàng.

Long Thập Ngũ khẽ cau mày, trên người hắn dâng lên một nguồn sức mạnh kì dị, cánh rồng ở sau lưng vươn ra, thân hình đột nhiên cao vọt lên ba thước, cơ bắp toàn thân nổi lên giống như sắt thép, đồng thời cũng có vảy rồng màu đen xuất hiện ở phía trên làn da.

“Khá lắm, cái tên Long Thập Ngũ này cũng là một hệ dị chủng tiến hóa, không phải tất cả Long tộc đều là dị chủng đấy chứ?” Hàn Sâm âm †hầm tặc lưỡi, thực lực mà Long Thập Ngũ phô bày ra chắc chắn không thua kém Long Thập Tam, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn.

Long tộc trời sinh có khí lực mạnh mẽ, mạnh hơn rất nhiều so với chủng tộc bình thường, tùy tiện lôi ra một tên Long tộc thuần chủng, gần như cũng là bất khả chiến bại trong cùng một cấp bậc, danh hiệu mạnh nhất chư thiên cũng không phải chỉ là khoác lác.

Móng tay hóa thành lưỡi dao, móng vuốt của Long Thập Ngũ đâm vào bên trong máu thịt bên cạnh vảy ngược, cắt máu thịt ra một vết máu, cứ cắt liên tục như vậy mấy lần, vảy ngược cũng bị nới lỏng ra ngay lập tức.

“Mẹ nó, cướp nó vậy.” Trong lòng Hàn Sâm bất chấp, ngắm thẳng Chú Ngữ vào Long Thập Ngũ trực tiếp bóp cò, đồng thời thân thể của hắn lao vọt ra từ trong vỏ ốc, dùng tốc độ nhanh nhất xông về phía vảy ngược.

Hình như Long Thập Ngũ cũng đã có chuẩn bị từ sớm, hắn hừ lạnh một tiếng, móng vuốt rồng cắt vụt qua, một vết cắt nhọn lặng lẽ đập lên trên đạn của Chú Ngữ, trong phút chốc cắt viên đạn ra thành hai mảnh, làm cho viên đạn không còn một chút sức lực nổ tung ra.

Đồng thời một móng rồng khác của Long Thập Ngũ vung mạnh lên về phía Hàn Sâm, năm trảo mang tách sóng nước ra, giống như năm lưỡi dao sắc bén cắt đứt không gian, trong phút chốc đã bao phủ lên toàn bộ thân hình của Hàn Sâm.

Hết chương 2045.

Chương 2046. Cướp đoạt vảy ngược

Rầm!

Thân thể của Hàn Sâm bị cắt thành nhiều mảnh nổ ra, một bên khác Hàn Sâm đã xông đến trước mặt Long Thập Ngũ.

Cánh rồng của Long Thập Ngũ rung lên, mang lên một vùng chân không hình trăng lưỡi liềm ở trong nước, xông thẳng đến trước mặt Hàn Sâm, móng rồng mang theo ánh sáng lạnh lẽo chụp về phía trái tim của Hàn Sâm.

Long Thập Ngũ căn bản không có dự định muốn lấy vảy ngược trước, mục tiêu đầu tiên chính là giết chết Hàn Sâm.

Lực Phá Tà ngưng tụ hết mức trùng kích đến trước mặt Hàn Sâm, cho dù là lấy tốc độ của Hàn Sâm cũng khó mà hoàn toàn tránh khỏi những trảo mang kia.

Rầm!

Thân thể của Hàn Sâm lại bị chia cắt ra, nhưng mà lại vẫn là phân thân Nguyệt Phách như cũ.

Ánh mắt Long Thập Ngũ chợt ngưng lại, quay về phía thi thể của Long Thần, quả nhiên nhìn thấy Hàn Sâm đã đến bên cạnh vảy ngược, nhổ xuống tấm vảy rồng đã buông lỏng.

Long Thập Ngũ thân như rồng bơi lượn, lại lần nữa đánh về phía Hàn Sâm, nhưng mà Hàn Sâm cũng đã trốn đi giống như cá bơi, tốc độ trong nước còn nhanh hơn Long Thập Ngũ.

Hàn Sâm dần dần kéo ra khoảng cách với Long Thập Ngũ, đang âm thầm đắc ý, lại đột nhiên cảm thấy trong lòng chợt sợ hãi, lập tức giật mình, thân thể mạnh mẽ lượn vòng một cái, sau đó đã phát hiện một mảng ánh thương bao phủ xuống, vậy mà lại là Long Oánh đã rời khỏi kia.

Nhất thời Hàn Sâm biết mình đã mắc lừa, Long Oánh căn bản không rời đi, tất cả này đều là vì để dẫn dụ hắn ra.

“Toan tính thật đấy.” Hàn Sâm không kịp nghĩ nhiều, một mảng ánh thương đã từ trên đầu bao phủ xuống vùng biển trong vòng trên trăm mét, căn bản không cho phép Hàn Sâm trốn thoát rời đi.

Hàn Sâm không còn cách nào, chỉ đành rút Huyết Vũ đao ra, ngưng tụ lực đao kiếm, mạnh mẽ ngăn lại ánh thương xông về phía hắn.

Vẫn may Long Oánh vì phòng ngừa hắn trốn thoát rời đi, phân tán sức mạnh ánh thương trên diện tích lớn, sức mạnh của mỗi một đạo đã kém hơn rất nhiều.

Cho dù là như vậy, khi Huyết Vũ đao của Hàn Sâm đụng vào ánh thương, vẫn bị chấn động bay ra giống như viên đạn, lồng ngực như bị sét đánh, khí huyết cuồn cuộn không ngừng.

Cố nén không phun máu ra, Hàn Sâm nương vào luồng sức mạnh xung kích này muốn chạy thoát rời đi, nhưng mà bên Long Thập Ngũ lại đã chặn ở trước mặt hắn, từng vết trảo mang Phá Tà đan chéo vào nhau, giống như một mặt lưới lớn phủ về phía thân thể của hắn.

Vẻ mặt Hàn Sâm chợt ngưng lại, tấm lưới lớn trước mặt đã biến thành chuỗi trật tự tổ thành từ các hạt ở trước mặt hắn, Huyết Vũ đao trong †ay điên cuồng chém ra, va chạm với tấm lưới lớn do trảo mang đan chéo thành, vậy mà lại một đao chém vỡ tấm lưới lớn hóa thành hư vô, người cũng ưxông đến, không dừng lại chút nào nhanh chóng trốn về phía vùng biển càng sâu hơn.

Long Thập Ngũ và Long Oánh đều giật mình, một Bá tước mà có thể chém vỡ trảo mang của Long Thập Ngũ, quả thực có hơi không thể tin được.

“Hắn là Hàn Sâm, đừng để hắn chạy mất.” Long Thập Ngũ đã nhận ra Huyết Vũ đao, lập tức sầm mặt xuống ra lệnh cho Long Oánh.

“Lần này tuyệt đối sẽ không để hắn trốn thoát nữa.” Ánh mắt Long Oánh đều là lạnh lẽo, hóa thân thành dị chủng Long tộc, cánh rồng nhanh chóng rung lên trực tiếp giết đến trước người Hàn Sâm.

Khi Hàn Sâm chạy trốn, Huyết Vũ đao trong tay đồng thời không ngừng chém ra phía sau, bày ra từng đường tơ đao vô hình ở trong nước biển.

Long Oánh một đường điên cuồng xông đến, trực tiếp đánh vỡ toàn bộ những sợi tơ đao kia, sức mạnh của tơ đao căn bản khó mà tổn thương được Long thể dị chủng cấp Công Tước của nàng.

 

Bình Luận (0)
Comment