Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 204 - Chương 2114. Tà Đồng

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Tử Tước Cuồng Ngưu đuổi đánh Hàn Tiểu Hoa một cách điên cuồng nhưng lại không đập trúng phát nào, sức mạnh khủng bố từ nắm đấm liên tục tạo ra những chiếc hố, khiến cho bụi đất bay khắp trời.

“Có giỏi ngươi đừng chạy, chiến đấu chính diện với Ngưu gia gia nhà ngươi xem nào!” Tử Tước Cuồng Ngưu vừa đuổi theo Hàn Tiểu Hoa vừa gào rống lên một cách buồn bực.

Hắn đã không biết mình đã tung ra bao nhiêu cú đấm nhưng ngay cả góc áo của Hàn Tiểu Hoa cũng không chạm vào được.

Trong lòng Hàn Tiểu Hoa cũng rất nghỉ ngờ, tên Tử Tước Cuồng Ngưu này có khí thế mạnh mẽ như vậy, tự tin cũng có thừa nhưng tại sao trên dưới người hắn lại toàn là sơ hở thế?

£”

“Quỷ kế… Nhất định là có quỷ kế…” Đối tượng mà Hàn Tiểu Hoa vẫn hay chiến đấu đều là những sự tồn tại đáng sợ trong Thánh Vực, bất kì một chiêu thức đơn giản nào cũng ẩn chứa vô số biến hóa phía sau.

Càng là chiêu thức có vẻ đầy sơ hở thì càng có khả năng sở hữu những cạm bãy khủng khiếp.

Lí do mà Hàn Tiểu Hoa coi Tử Tước Cuồng Ngưu đầy tự tin kiêu ngạo là một đối thủ mạnh, luôn suy nghĩ về những chiêu thức đầy rây sơ hở của tên này rốt cuộc có cạm bãy gì là vì hắn không hề biết trên thế giới này vẫn còn một loài sinh vật gọi là gà quèn.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Hàn Tiểu Hoa dần dần phát hiện ra, hình như tên này cả người toàn là sơ hở thật, cũng không có âm mưu cạm bãy gì.

“Chiến đấu với ta… chiến đấu với ta… chiến đấu với ta…” Tử Tước Cuồng Ngưu buồn bực sắp phát điên, trong mắt trâu tràn đầy chiến ý phẫn nộ, có loại khí thế đội trời đạp đất mà không có chỗ dùng.

Hắn đã tấn công lâu như vậy rồi nhưng đến cả góc áo của Hàn Tiểu Hoa cũng không chạm tới, cứ như sở hữu một cơ thể với sức lực mạnh mẽ nhưng lại không dùng được, sự phiền muộn khiến hắn khó chịu sắp phát điên, chỉ muốn chiến đấu hết sức với ai đó chứ không phải truy đuổi như diều hâu bắt gà thế này.

Đột nhiên, Tử Tước Cuồng Ngưu nhìn thấy thân hình của Hàn Tiểu Hoa khựng lại, lập tức vui mừng khôn xiết, hắn ngưng tụ toàn bộ sức mạnh trong cơ thể mình, điên cuồng bộc phát tốc độ, lôi cả sức bú mẹ ra, dùng hết tốc độ bình sinh đuổi kịp Hàn Tiểu Hoa, một quyền đánh ra, miệng còn kêu to: “Nhóc con, ta xem ngươi còn chạy đi đâu được nữa!”

Hàn Tiểu Hoa không hề chạy, nắm đấm nhỏ tung ra, tiếp lấy nắm đấm của Tử Tước Cuồng Ngưu.

“Hay lắm! Mau nhận lấy sức mạnh khủng bố của Ngưu gia gia nhà ngươi đi!” Tử Tước Cuồng Ngưu phấn khích kêu lên, thân hình hùng tráng hơi cong lên, nắm đấm to lớn từ bên trên giáng xuống.

Bùm!

Hai nắm đấm lớn nhỏ của Tử Tước Cuồng Ngưu và Hàn Tiểu Hoa đâm sầm vào nhau.

Vẻ mặt hưng phấn của Tử Tước Cuồng Ngưu biến dạng trong nháy mắt, ánh mắt cũng tràn đầy sự kinh hãi, sau đó cơ thể không khống chế được mà bay vụt lên, tựa như sao băng lao thẳng lên trời, trong nháy mắt đã không thấy tung tích.

“Đây là sinh vật yếu đuối gì đây?” Hàn Tiểu Hoa đứng ngây người ở đó, dường như không dám tin, ngước mắt nhìn lên trời.

Trong sông núi vô tận của Phổ Gen Chúng Sinh có những trận chiến đang không ngừng phát sinh, cường giả của các cấp đều không ngừng bị đào thải ra khỏi cuộc chiến, trong mỗi cấp bậc chỉ có thể còn lại mười ngàn sinh vật.

Hàn Sâm chậm rãi bước trên thảo nguyên, xung quanh không hề có sinh vật nào xuất hiện trước mặt hắn, ngay cả cơ hội chiến đấu cũng không có.

Thời gian cứ trôi qua từng phút từng giây, liên tục có những sinh vật bị loại, trận đại chiến liên miên gần mười ngày cuối cùng cũng kết thúc. Mà sau trận chiến với Long Tam Thập Cửu, Hàn Sâm cũng không còn cơ hội tham gia chiến đấu, cứ đợi mãi đến khi vòng loại kết thúc.

Hàn Lâm đang ngồi nghỉ ngơi trên thảo nguyên, đột nhiên cảm giác không gian xung quanh cơ thể mình đang biến dạng, sau đó bị dịch chuyển trở lại Tinh hệ Hỏa Liên Hoa.

Trận chiến của các cấp trong mấy ngày này cũng dần dần kết thúc, khi đã chọn ra được mười ngàn cái tên cường giả của các cấp bậc, bức họa sơn hà trên một quyển trục cổ bằng thanh đồng lập tức tan thành khói bụi, một lần nữa hóa thành danh sách xếp hạng.

Hàn Sâm nhìn qua thì thấy xếp hạng của mình hóa ra lại ở vị trí hơn chín nghìn ở cấp Hầu Tước, căn bản có thể cơi như đếm ngược từ dưới lên, đằng sau tên của hắn ta còn có con số hai.

Hàn Sâm nhìn về phía trước, phát hiện ra phía trước và sau của tên sinh vật đều có một con số, sinh vật có xếp hạng càng cao thì con số phía sau cái tên cũng càng lớn.

Sau khi suy nghĩ, cuối cùng Hàn Sâm cũng hiểu ra, đây rõ ràng là số lượng đối thủ mà bọn họ đã đánh bại.

Sau khi Hàn Sâm tiến vào Phổ Gen Chúng Sinh chỉ giết một con Hắc Thiết Thú, lại đánh bại Long Tam Thập Cửu, sau đó hắn cũng không cố ý đi đánh bại những Hầu Tước khác, xung quanh cũng không có Hầu Tước nào đến khiêu khích hắn, cho nên thành tích chiến đấu của hắn là số hai, thứ hạng gần như áp chót, những người xếp đằng trước đều có thành tích chiến đấu tính bằng vạn.

Tuy nhiên bảng xếp hạng này chỉ là tạm thời, sau khi trận chiến xếp hạng thật sự diễn ra, đó mới là lúc cuộc tranh đua thứ hạng trăm năm bắt đầu.

Hàn Sâm nhìn thoáng qua mấy vị cấp Hầu Tước xếp hạng trên đầu, người đứng thứ nhất có chữ Long trong Long tộc và một cái dấu thú móng quốc, Hàn Sâm cũng không hiểu đó là tộc gì.

Tiếp tục dò xuống bên dưới đều là những tộc mà Hàn Sâm không biết, chỉ đến vị trí thứ năm mới thấy có một Ma tộc, không ngờ lại là Kahn.

“Quả nhiên tên này vẫn chưa chết, hơn nữa lại còn tham gia trận chiến xếp hạng Phổ Gen Chúng Sinh.” Hàn Sâm cũng chỉ nhìn qua thôi chứ không để ý.

Tiếp tục nhìn xuống bên dưới, phần lớn đều là những sinh vật không quen biết, có quá nhiều chủng tộc trong đại vũ trụ gen, Hàn Sâm không biết cũng phải, Thiên tộc cũng có không ít người nằm trong bảng.

Hàn Sâm nhìn đến vị trí hơn tám nghìn mới nhìn thấy tên của Cô Trúc.

“Xem ra bảng xếp hạng hiện tại không có quá nhiều giá trị tham khảo, không biết có bao nhiêu sự tồn tại đáng sợ như Cô Trúc còn ở phía sau.” Hàn Sâm tự nhủ trong lòng.

Nhưng Hàn Sâm vẫn xem xếp hạng những đẳng cấp khác, xem hay không xem cũng không khác nhau là mấy, chẳng có mấy người mà Hàn Sâm biết.

Hàn Sâm nhìn thấy bốn chữ Nữ Hoàng Đao Phong trong bảng xếp hạng cấp Vương nhưng thứ hạng cũng không cao, ngoài sáu nghìn. Hiện tại cung chủ Trấn Thiên Cung đã là cấp Thần Hóa, Phổ Gen Chúng Sinh không hề bao gồm cấp Thần Hóa, cho dù có thì e rằng hắn cũng sẽ không tham chiến.

Người đứng đầu cấp Vương là Long Nhất, tuy nhiên Hàn Sâm không biết Long Nhất này là Long Nhất mà hắn từng gặp ở biển Quy Hư, hay là Long Nhất xếp thứ hai trăm năm trước đó, hai người này không phải là cùng một người.

Mỗi thế hệ của Long tộc đều đặt tên như vậy, mỗi thế hệ của bọn họ đều có Long Nhất, vậy nên Long Nhất không chỉ có một người.

Hàn Sâm không mấy hứng thú với các xếp hạng cấp quá thấp, chỉ tùy ý liếc nhìn, xem xét vài người đứng hàng đầu. Nhưng lúc lia mắt đến cấp Tử Tước, Hàn Sâm bỗng sững người.

“Tiểu Hoa!” Hàn Sâm nhìn vào vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng cấp Tử Tước, năm chữ Thánh Vực Hàn Tiểu Hoa chình ình trên đó.

“Không phải là Tiểu Hoa thật đấy chứ?” Hàn Sâm có chút kích động. Nếu như thực sự là Tiểu Hoa, vậy thì hắn có thể biết được hiện giờ Tiểu Hoa đang ở một nơi gọi là Thánh Vực, có tên rồi thì tìm thằng bé sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Trong lòng Hàn Sâm mong chờ cuộc chiến xếp hạng mau chóng bắt đầu, như vậy thì hắn có thể xem xem Hàn Tiểu Hoa trên bảng xếp hạng Tử Tước có phải là con trai hắn hay không.

Hết chương 2113.

Chương 2114. Tà Đồng

Thực tế, không phải mỗi Hàn Sâm chú ý đến Hàn Tiểu Hoa, cả đại vũ trụ gen đã có rất nhiều chủng tộc bắt đầu chú ý đến Tử Tước tên là Hàn Tiểu Hoa này.

Nhưng trọng tâm mà tuyệt đại đa số chủng tộc và Hàn Sâm quan tâm lại không giống nhau, ngoại trừ chiến tích đáng sợ của Hàn Tiểu Hoa thì bọn họ càng quan tâm đến hai chữ Thánh Vực này.

Hai chữ Thánh Vực đại biểu không chỉ là một chủng tộc mà là cả một thế lực đáng sợ đã từng chế ngự chư thiên vạn tộc, thắp lên ngọn đèn đầu tiên trong Thần Điện Gen.

Nhưng vì một vài biến cố, rất lâu về trước trong những năm tháng vô tận, Thánh Vực đã chìm vào bóng tối, khó mà thấy được những cường giả vô thượng trong Thánh Vực qua lại trên thế gian.

Nhưng hôm nay đột nhiên có người lấy hai chữ Thánh Vực leo lên bảng xếp hạng gen chúng sinh, hơn nữa còn là vị trí đứng đầu cấp Tử Tước, lập tức đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Tuy nhiên những kẻ có thể biết được lai lịch hai chữ Thánh Vực đều là những sự tồn tại xưa như trái đất của các tộc, những sinh vật bình thường chỉ có thể cảm thán chiến tích của Hàn Tiểu Hoa, và cả vấn đề tuổi tác của hắn.

“Lẽ nào Thánh Vực đã có truyền nhân?” Trên một tinh cầu nguyên thủy, một cẩu đầu nhân già nua tay cầm thần trượng, ánh mắt chăm chú nhìn vào vị trí đầu tiên của cấp Tử Tước trên bảng gen chúng sinh, hai chữ Thánh Vực khiến đôi mắt già nua mờ đục đột nhiên phát ra thần quang đáng sợ.

“Những kẻ khốn nạn ở Thánh Vực vẫn chưa chết sạch ư?” Dưới đáy biển sâu thẳm tối tăm, một sinh vật như thể giao long với đôi mắt phát ra ánh sáng kì lạ, xuyên qua tầng tầng nước biển nhìn chằm chằm vào danh sách trên tinh không, hai chữ Thánh Vực khiến hắn phát ra tiếng gầm trầm thấp bất an.

Mỗi nơi trên đại vũ trụ gen đều có những sinh vật mạnh mẽ thần bí quan tâm đến bảng gen chúng sinh, hơn nữa không hẹn mà cùng dồn ánh mắt về vị trí đứng đầu của cấp Tử Tước.

Thánh Vực cùng với cái tên Hàn Tiểu Hoa hầu như đã lan truyền ra khắp đại vũ trụ gen trong khoảng thời gian cực ngắn.

Vì Hàn Sâm có thứ hạng quá thấp nên không thể có hiệu ứng tốt được, về cơ bản không có ai chú ý đến một kẻ xếp ở vị trí hơn chín nghìn trên bảng Hầu Tước như hắn.

Hiện giờ ngoài top mười nhận được nhiều sự quan tâm nhất trên bảng Hầu Tước, những cường giả nổi tiếng như Cô Trúc cũng thường được người ta nhắc đến.

Hàn Sâm lên mạng trên chủ tinh của Tinh hệ Hỏa Liên Hoa, phát hiện ra người được nhiều người coi trọng nhất trong cấp Hầu Tước hóa ra lại không phải Cô Trúc, cũng không phải là Long Bát đang xếp vị trí thứ nhất cấp Hầu Tước, mà là một kẻ tên Tà Đồng.

Ở rất nhiều các trang cá độ đều có những con bạc cược Tà Đồng thắng, hơn nữa trong một cuộc điều tra dự đoán về bảng xếp hạng gen chúng sinh trên một vài trang web, tỉ lệ ủng hộ Tà Đồng cũng đứng đầu trong bảng xếp hạng cấp Hầu Tước, bỏ xa Long Bát đứng ở vị trí thứ hai gấp mấy lần.

“Tà Đồng này có lai lịch như thế nào mà lại có tỉ lệ ủng hộ cao như vậy? Lẽ nào hắn ta còn mạnh hơn cả Cô Trúc sao?” Hàn Sâm cảm thấy hơi khó tin, bèn tìm kiếm tư liệu liên quan đến Tà Đồng.

Sau khi xem mới nhận ra hóa ra Tà Đồng thực sự là một kẻ có lai lịch rất hoành tráng.

Vũ tộc có hồ Chuyển Sinh, có thể khiến cho võ trang gen chuyển sinh trùng tu, hơn nữa còn nâng cao thiên phú căn bản.

Phật tộc cũng có phương pháp truyền thưa có thể truyền lại kinh nghiệm, điều tâm đắc và lĩnh hội của mình cho thế hệ sau.

Nhưng xét về bản chất thì những điều này đều không được xem chuyển sinh trùng tu chân chính, mà Tà Đồng lại là một sinh vật có thể chuyển sinh trùng tu chân chính.

Cho đến nay, không một ai biết được rốt cuộc Tà Đồng là sinh vật như thế nào, cũng không biết hắn là chủng tộc nào, chỉ biết hắn tên Tà Đồng.

Trong những năm tháng xa xưa trước kia thì Tà Đồng cũng đã là Tà Đồng, từng điên cuồng chiến đấu khắp tinh vũ, chém giết cả mười phương, cũng từng thống trị thiên hạ, vô địch vũ trụ.

Nhưng cho dù có là cường giả Thần Hóa thì cũng có lúc sinh mạng đi đến điểm cuối cùng. Tà Đồng cũng như vậy, cho dù hắn có sức mạnh vô địch đến mức nào thì cũng đã chết trong dòng thời gian.

Nhưng không lâu sau cái chết của Tà Đồng, lại có một Tà Đồng mới sinh ra. Hắn hoàn toàn không phải cùng một chủng tộc với Tà Đồng đầu tiên, cũng không mạnh mẽ bằng, lúc được người khác biết đến thì vẫn chỉ là một Bá Tước bé nhỏ.

Cùng với thời gian trôi qua, Tà Đồng này cũng dần dần trở nên mạnh mẽ, còn đáng sợ hơn cả Tà Đồng đầu tiên, suốt chặng đường chém giết khắp vũ trụ với tư thế vô địch.

Một đời rồi một kiếp, từng Tà Đồng vô địch lại xuất hiện trong vũ trụ, mỗi một Tà Đồng lại có chủng tộc khác nhau.

Từng có Tà Đồng của Long tộc, Tà Đồng của Ma tộc, Tà Đồng của Vũ tộc hay thậm chí là Tà Đồng của tộc Mika. Mỗi lần Tà Đồng xuất hiện đều là một chủng tộc khác nhau nhưng điểm tương đồng duy nhất chính là bọn họ đều có con mắt với bốn đồng tử màu tím.

Mà bản thân Tà Đồng cũng từng chính miệng thừa nhận, từ trước đến nay Tà Đồng chỉ có một người, hắn chính là Tà Đồng, Tà Đồng chính là hắn, thế giới này không có Tà Đồng thứ hai.

Cho nên sinh vật ở trong vũ trụ đều đang đoán già đoán non, Tà Đồng hẳn là có năng lực chuyển thế trùng sinh, mỗi lần số tận đều sẽ chuyển thế trùng sinh, chỉ là không biết cách hắn chuyển thế trùng sinh là gì, tại sao lần nào cũng chuyển sinh thành các chủng tộc khác nhau.

Lần này Tà Đồng chuyển thế trùng sinh, vẫn không có ai biết hắn là chủng tộc gì, chỉ nhìn thấy tên hắn trên bảng gen cấp Hầu Tước mà thôi.

Chưa từng giết ai, chưa từng đánh trận nào, xếp hạng chót ở cấp Hầu

Tước nhưng chỉ cần dựa vào hai chữ Tà Đồng đã khiến cho vô số sinh vật trong đại vũ trụ gen nhận định hắn chắc chắn có thể trở thành Hầu Tước đứng đầu.

Đây chính là sự tồn tại kinh khủng luôn bước lên cảnh giới Thần Hóa hết kiếp này đến kiếp khác, tuy cơ thể hắn vẫn là Hầu Tước nhưng không một ai thực sự dám xem hắn là một Hầu Tước.

Cho dù là những Hầu Tước mạnh mẽ như Cô Trúc và Long Bát thì trong con mắt của sinh vật các tộc vẫn kém hơn rất nhiều khi so sánh với Tà Đồng, bản thân Tà Đồng đã tượng trưng cho sự siêu việt rồi.

“Không ngờ vẫn còn có một kẻ như vậy, xem ra muốn giành vị trí đứng đầu không hề đơn giản. Mong là sẽ không đụng phải hắn quá sớm, lỡ như vài trận đầu thực sự bị đá ra ngoài thì chẳng phải mình đã tốn công vô ích tham gia cuộc thi rồi sao?” Sau khi Hàn Sâm xem qua về sự tích của Tà Đồng, cũng bắt đầu có chút tò mò với gã này.

Nhưng một vạn Hầu Tước được ghép đôi ngẫu nhiên, Hàn Sâm không †in rằng mình lại xúi quẩy đến nỗi bị xếp ngẫu nhiên với tên Tà Đồng kia.

Đến ngày diễn ra trận đấu xếp hạng, sinh vật các tộc trong đại vũ trụ gen đều quan tâm đến bảng danh sách, đặc biệt là những cường giả đang xếp phía trên, phần lớn đều hi vọng mình có thể được ghép ngẫu nhiên với một đối thủ không quá mạnh.

Hàn Sâm vội nhìn thoáng qua xem đối thủ của mình là ai. Ánh nhìn đầu tiên đã thấy quả nhiên không phải hai chữ Tà Đồng, lập tức khiến Hàn Sâm thở phào nhẹ nhõm, hắn không hề cho rằng mình là thiên hạ đệ nhất Hầu Tước, cho nên trận chiến khởi đầu có thể thoải mái một chút là tốt nhất.

Nhưng khi nhìn lại lần nữa, khóe miệng Hàn Sâm bất giác lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi tên đối thủ của hắn hóa ra lại là “Kahn Ma tộc”.

“Đúng là oan gia ngõ hẹp, xem ra ta và tên Kahn này rất có duyên với nhau.” Hàn Sâm khẽ mỉm cười.

Hết chương 2114.

Chương 2115. Trận chiến đầu tiên

Sau khi xem xong phân nhóm của mình, Hàn Sâm lại xem đến phân nhóm đối thủ của Hàn Tiểu Hoa cấp Tử Tước, nhận ra đó là chủng tộc mà hắn hoàn toàn không biết, bên trên chỉ có một dấu móng vuốt.

“Thôi kệ đi, mau chóng kết thúc trận đấu rồi đi xem thử là biết ngay có phải Tiểu Hoa hay không.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.

Phổ Gen Chúng Sinh cực kỳ đặc biệt, tất cả sinh vật ở bất cứ ngóc ngách nào trong vũ trụ đều có thể xem được trận đấu ở bất kì nơi nào trong Phổ Gen Chúng Sinh, cho dù là sinh vật không có mắt cũng có thể cảm nhận được hình ảnh của những trận chiến đó.

Nhưng cho dù có dùng thủ đoạn khoa học kĩ thuật hay các loại thuật gen dạng lưu ảnh thì cũng không thể lưu lại được hình ảnh trong Phổ Gen Chúng Sinh, không một thiết bị máy móc nào có thể quay chụp được hình ảnh chiến đấu trong bức tranh sơn hà.

Sau khi tất cả thiết bị máy móc quay chụp xong, mở hình ảnh ra xem thì thứ nhìn thấy chỉ là một quyển trục bằng thanh đồng đang mở ra, mà bên trên đều trống không.

Bởi vì trận đấu của tất cả các cấp bậc đều bắt đầu cùng một thời điểm cho nên Hàn Sâm bắt buộc phải kết thúc trận đấu của mình để kịp trước khi trận đấu của Hàn Tiểu Hoa kết thúc, như vậy hắn mới có thể thấy được Hàn Tiểu Hoa sau khi ra ngoài.

Việc phân nhóm kết thúc, xếp hạng trên quyển trục thanh đồng kia lại một lần nữa biến thành cát bụi, một cuộn tranh sơn hà xuất hiện ở bên trên.

Cũng giống như lần trước, Hàn Sâm chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình biến dạng, lại tiến vào trong cuộn tranh sơn hà lần nữa, tờ giấy có tên của hắn cũng treo lơ lửng bên cạnh.

Nhưng khác với lần trước là, lần này Hàn Sâm dừng chân trên một vùng biển lớn, cơ thể của hắn lơ lửng trên mặt biển, phóng tầm mắt nhìn xung quanh, rất nhanh đã phát hiện phía đối diện có một nam tử Ma tộc đứng trên mặt biển cách đó hàng ngàn mét, ánh mắt cũng trùng hợp nhìn về phía Hàn Sâm.

Sau khi Kahn nhìn thấy Hàn Sâm thì bất giác hơi nhíu mày, bởi vì hắn không nhìn ra được sinh vật dưới bộ giáp màu vàng rốt cuộc là chủng tộc gì, thoạt nhìn có vẻ gần giống với Ma tộc.

“Kim Tệ Nhân tộc sao?” Kahn liếc nhìn mảnh giấy tên bên cạnh Hàn Sâm, suy nghĩ rất lung.

Với tư cách là một trong những Hầu Tước mạnh nhất của Ma tộc tham gia chiến đấu Phổ Gen Chúng Sinh lần này, Kahn không phải là một người lỗ mãng, thực tế hắn đã nghiên cứu rất tỉ mỉ tất cả những Hầu Tước tham gia trận chiến xếp hạng.

Đối với Kim Tệ Nhân tộc này, Kahn cũng có chút hiểu biết, biết được hắn đã đánh bại Long Tam Thập Cửu của Long tộc. Chỉ dựa vào điều này, Kahn đã không dám lỗ mãng khinh địch.

Rắc!

Kahn trực tiếp biến thân dị chủng, hóa thành một con Cự Ma khủng bố cao đến mười trượng, từng luồng ma khí mạnh mẽ đang không ngừng chảy trên người hắn.

Hàn Sâm nhìn thấy Kahn biến thân Cự Ma thì có hơi kinh ngạc, không biết rốt cuộc Kahn đã làm như thế nào. Rõ ràng trước đây Hàn Sâm đã đập nát thân xác Cự Ma của hắn, hiện giờ xem ra hắn không có chút vấn đề nào, vẫn có thể biến thân Cự Ma, hơn nữa có vẻ còn mạnh hơn cả lần trước.

Còn có một điểm khác biệt rõ ràng là, lần này sau khi Kahn biến thân, chiếc găng tay trên tay hắn lại không hề bị thân thể Cự Ma làm nổ tung mà đã biến lớn theo đó.

Chiếc găng tay hình như được đúc bằng sắt đen, bên trên đây những gai nhọn, một trong số đó vừa mảnh vừa dài, giống như một chiếc đinh ba, cái nhọn nhất còn mảnh hơn cả đầu kim.

Kahn đã rút ra bài học từ lần thất bại trước, khoảng thời gian này không ngừng khổ tu thể Cự Ma, lại còn có được một món dị bảo mà Cự Ma có thể sử dụng, để tránh xuất hiện cục diện xấu hổ lúc kích tất trúng bị vô hiệu.

Chiếc găng tay này tên “Gai Thiểm Điện”, là vũ khí cấp Vương, nếu như Kahn không có thân phận đặc biệt thì cũng không thể lấy vũ khí cấp Vương ra để sử dụng.

Tuy Kahn không thể phát huy hoàn toàn uy lực của Gai Thiểm Điện nhưng một chút sức mạnh mà Gai Thiểm Điện có thể phát huy ra cũng đủ để nâng cao tốc độ ra quyền đến đỉnh cấp của cấp Hầu Tước.

Có Gai Thiểm Điện trong tay, tốc độ ra quyền của nắm tay hắn hoàn toàn có thể sánh ngang với tốc độ bay của Hồng Vân, không còn xuất hiện tình huống bị người khác dùng tốc độ để trêu đùa nữa.

Sức mạnh khủng khiếp của thân thể Cự Ma kết hợp với tốc độ được †ăng cường nhờ Gai Thiểm Điện, Kahn không dám nói mình có thể đánh bại sự tồn tại đáng sợ như Tà Đồng, nhưng hắn cho rằng mình hẳn cũng có thể ngang hàng với đám Cô Trúc, Long Bát, ít nhất có thể cạnh tranh tiến vào top mười.

Kahn sẽ không ngây thơ cho rằng, hiện tại hắn xếp thứ năm là chắc chắn có thể tiến vào top năm, có rất nhiều cường giả hoàn toàn không để ý đến thứ hạng lúc đầu, có quá nhiều sự tồn tại khủng bố vẫn chưa vọt lên trên bảng xếp hạng, có thể tiến vào top mười là hắn đã rất mãn nguyện rồi.

“Đi chết đi.” Kahn gầm lên một tiếng, cơ thể Cự Ma vượt biển lao thẳng về phía Hàn Sâm, đồng thời nắm đấm đeo bao tay cũng tấn công về phía trước, tựa như một tia chớp đen khổng lồ, lập tức đánh đến trước mặt Hàn Sâm, hoàn toàn không cho Hàn Sâm có cơ hội phản ứng.

Kích tất trúng của lực Thiên Ma cùng với tốc độ của găng tay Gai Thiểm Điện, Kahn chỉ cần đánh trúng trong một kích này, với sức mạnh cơ thể Cự Ma của hắn, chỉ cần có thể tấn công trúng mục tiêu, không có mấy ai cùng đẳng cấp có thể chỗng đỡ được.

Hàn Sâm vốn muốn tốc chiến tốc thắng, chứng kiến một quyền cuồng bạo của Kahn đánh tới cũng chính hợp ý hắn. Hắn âm thầm ngưng tụ sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Băng Cơ Ngọc Cốt, cũng tung một cú đấm về phía cơ thể Cự Ma mà Kahn biến thành.

Dòng máu kết tinh bắt đầu sôi sục trong cơ thể Hàn Sâm, mà máu thịt lại hóa thành băng ngọc, khiến cơ thể của Hàn Sâm tràn ngập hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác nhau.

Nhưng Hàn Sâm không phóng Thần Quang Băng Cơ Ngọc Cốt ra, chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể thuần túy để đối đầu với một quyền Cự Ma của Kahn.

Rắc!

Bộ giáp vàng bao lấy nắm đấm của Hàn Sâm bị mũi nhọn của Gai Thiểm Điện đâm thủng, sắc mặt Kahn dữ tợn, dùng hết sức ép xuống, muốn đâm thủng cả cánh tay và cơ thể Hàn Sâm.

Nhưng ngay sau đó, nét mặt Kahn lại lộ ra vẻ kinh hãi, mũi nhọn của Gai Thiểm Điện chỉ đâm thủng bộ giáp của hắn. Khi gai ngọn chạm vào da lại phát ra một âm thanh như kim loại đâm vào sắt thép, không thể tiến sâu hơn dù chỉ một tấc.

Sau khi Băng Cơ Ngọc Cốt thăng cấp Hầu Tước đã mang lại cho cơ thể Hàn Sâm sức chống đỡ vượt xa so với Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, giờ sức bền của cơ thể Hàn Sâm đã không thua kém những Long tộc đỉnh cấp cùng cấp nữa.

Bùm!

Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau, sóng xung kích sinh ra nổ tung mặt biển, dậy lên cơn sóng lớn cao cả trăm trượng.

Cơ thể Kahn lướt đi vài trăm mét trên mặt biển rồi mới ổn định lại được, mà Hàn Sâm chỉ lùi lại mấy chục mét đã đứng vững.

Kahn và các ma tộc đang theo dõi trận đấu này đều kinh ngạc tái mặt, sức mạnh của cơ thể Cự Ma do Kahn biến thành có thể coi là tối cao trong những kẻ cùng cấp, trong cấp Hầu Tước trên toàn vũ trụ cũng không được mấy ai có thể đối đầu với hắn, mà tên Kim Tệ này lại có thể chính diện lấy cứng đối cứng với lực Cự Ma của Kahn, hơn nữa còn chiếm thế thượng phong, sao có thể không khiến cho bọn họ kinh hoàng sợ hãi cho được.

“Rốt cuộc Nhân tộc là chủng tộc gì mà lại sở hữu cường độ và sức mạnh cơ thể đáng sợ như vậy? Quả thật còn đáng sợ hơn cả Long tộc.” Có người kinh hãi cảm thán nói.

Kahn gầm lên phẫn nộ, hắn không cam tâm khi phương diện mà hắn sở trường nhất bị áp chế, lại ngưng tụ sức mạnh đánh về phía Hàn Sâm càng dã man hơn.

“Không có thời gian ở đây chơi với ngươi đâu, ta còn phải đi xem Tiểu Hoa nữa.” Hàn Sâm suy nghĩ, nâng bàn tay lên, chập ngón cái và ngón giữa lại, một luồng kim quang ngưng tụ ra giữa hai ngón tay, nháy mắt đã hóa thành một đồng kim tệ.

Tỉnh! Ngón tay Hàn Sâm cử động, đồng kim tệ giữa các ngón tay của bắn ra

như điện quang hỏa thạch, cứ thế đâm thẳng vào nắm đấm đang xông tới của Kahn.

Hết chương 2115.

Chương 2116. Tiểu Hoa nổi tiếng

Một Kim Tệ dán trên nắm đấm của Cự Ma khiến cho nắm đấm như nã pháo của Kahn lập tức giống như bị một ngọn núi lớn kéo rũ xuống.

Không chỉ vậy, cả cơ thể của Kahn cũng bị nắm đấm kéo xuống theo, Cự Ma chỉ thân rơi xuống mặt biển.

Tùm!

Kahn không thể đứng vững trên mặt biển, cơ thể đập vào nước biển rồi nhanh chóng chìm xuống đáy biển.

Hàn Sâm khẽ giật mình, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng lực lượng của Kim Tệ do chính mình cải tiến trong chiến đấu.

Sau khi tham khảo từ Thuật Ô Quy, ý cảnh của ba chữ Trấn Thiên Cung, còn có Trấn Tà Phù và rất nhiều bí thuật khác, Hàn Sâm đã tự cải tiến Thuật Kim Tệ lần nữa, chỉ là trước đây không tiện sử dụng trước mặt người ngoài. Đây là lần đầu tiên sử dụng trên cơ thể của Kahn mà lại có hiệu quả tốt như vậy.

Thậm chí đến cả thể phách mạnh mẽ của Kahn cũng không chịu nổi lực lượng trấn áp của Thuật Kim Tệ mà bị ép rơi xuống biển.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Chỉ thấy từng đợt sóng biển chấn động, Cự Ma vẫn không ngừng vung tay vùng vẫy trong biển, sức mạnh kinh khủng đánh bay nước biển, thế nhưng thân thể của hắn vẫn dần chìm sâu xuống biển, không có cách nào bơi lên được.

Kim Tệ kia tựa như một ngọn núi lớn đè lên nắm đấm tay phải của Cự Ma, không ngừng kéo hắn chìm xuống biển, dù có là sức mạnh của Kahn cũng không thể ngăn được cơ thể đang dần chìm xuống.

Lúc đầu còn có thể nhìn thấy Cự Ma đánh lên những cơn sóng lớn dữ dội nhưng sau đó, sóng nước càng ngày càng thấp và cuối cùng chỉ còn nổi lên một ít bong bóng, sau đó thì không nhìn thấy gì nữa, cũng không biết Kahn đã chìm sâu bao nhiêu.

Lúc này, Hàn Sâm mới thấy hơi hối hận, trước đó hắn muốn tốc chiến tốc thắng nhưng hiện tại Kahn đã chìm sâu xuống biển. Lực lượng trấn áp của Thuật Kim Tệ hoàn toàn không đủ để giết chết Kahn, Hàn Sâm chỉ có thể đuổi theo xuống biển đánh với Kahn một trận.

Nhưng không đợi Hàn Sâm đuổi theo xuống biển đã nhìn thấy một luồng ánh sáng trắng bay lên, đó là một tờ giấy trắng bị xé vụn, mơ hồ có thể nhìn thấy chữ viết của Kahn trên tờ giấy vụn.

Hàn Sâm khế giật mình, hắn chỉ vừa trấn áp Kahn xuống biển thôi mà, tại sao Kahn đã trực tiếp xé giấy đầu hàng. Với thân thể của Ma tộc, đừng nói là ở dưới nước, ngay cả trong không gian cũng có thể sống sót mới đúng.

Những người trong Ma tộc đang chăm chú theo dõi trận chiến này đều rất nghi ngờ, họ thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao chỉ bị rơi xuống biển mà Kahn đã xé giấy đầu hàng.

Hàn Sâm đương nhiên không biết sự buồn bực trong lòng Kahn, thực lực của hắn đủ mạnh nhưng Cự Ma chỉ thân quá nặng lại thêm Thuật Kim Tệ trấn áp làm hắn không ngừng chìm sâu xuống biển.

Còn vùng biển này nữa, tựa như không có đáy, Kahn đã chìm xuống mấy ngàn mét nhưng vẫn không cảm nhận được đáy biển mà áp lực của biển càng lúc càng lớn.

Kahn cố gắng bơi lên, nhưng sức ép lên nắm đấm của hắn thật sự quá lớn, trừ khi hắn chịu từ bỏ găng tay Thiểm Điện Chi Thứ, nếu không hắn chỉ có thể chìm xuống cùng với găng tay.

Kahn biết rằng mình không có cơ hội chiến thắng, sau khi từ bỏ Thiểm Điện Chi Thứ càng không thể chiến thắng và còn muốn bồi thường thêm một món Vương giả chỉ khí, dứt khoát nhận thua và thoát khỏi Phổ Gen Chúng Sinh.

Mặc dù biết rõ mình đã không còn cơ hội nào nữa nhưng trong lòng Kahn vẫn rất phiền muộn, trận chiến này căn bản là thua không rõ ràng.

Không gian xung quanh Hàn Sâm bị bóp méo một hồi, đồng thời hắn cũng đi ra từ trong Phổ Gen Chúng Sinh, trở lại phía trên chủ tinh Hoả Liên Hoa.

Hàn Sâm vội ngẩng đầu lên nhìn bức tranh Thanh Đồng nhưng hắn phát hiện cuộc chiến đấu của tổ Hàn Tiểu Hoa đã kết thúc. Hắn đương nhiên không thể thấy được dáng vẻ của Hàn Tiểu Hoa.

“Vẫn chậm một chút” Hàn Sâm kẽ thở dài sau đó lên mạng xem một chút, hắn phát hiện rất nhiều người đang bàn tán về trận chiến của Hàn Tiểu Hoa.

Sau khi xem xong, Hàn Sâm nhận ra dù mình có ra nhanh thêm chút nữa cũng vô dụng, trận chiến đấu cấp Tử Tước kia đã trực tiếp kết thúc bằng một cú đấm của Hàn Tiểu Hoa, trước sau không quá ba giây.

Theo như miêu tả từ các tộc khác về Hàn Tiểu Hoa, Hàn Sâm biết được đại khái Hàn Tiểu Hoa là một thiếu niên mặc chiếc áo giáp màu trắng, nhưng bởi vì mặc áo giáp nên không thể nhìn ra được tướng mạo nhưng nhìn ngoại hình, có vẻ hắn cùng tuổi với Tiểu Hoa.

Hàn Sâm đang buồn rầu thì chợt nghe tiếng máy truyền tin vang lên, số hiển thị trên đó là Ngao Dạ.

Sau khi kết nối, âm thanh phấn khích của Ngao Dạ vang lên: “Ngươi có xem trận chiến bên trong Phổ Gen Chúng Sinh của Hàn Tiểu Hoa chưa? Trông hắn rất giống Tiểu Hoa”

“Ta có một số việc phải làm không có thời gian đến xem.” Hàn Sâm buồn bực trả lời.

“Đáng tiếc, trận đấu diễn ra quá nhanh, còn chưa kịp nhìn rõ nhiều điều hơn, nhưng thật sự rất giống Tiểu Hoa. Nếu như thật là hắn thì quá tốt… Ngao Dạ phấn khích nói, thậm chí hắn còn khát vọng tìm được Tiểu Hoa hơn cả Hàn Sâm.

Trong trận chiến với Kahn, mặc dù Hàn Sâm đã biểu hiện tốt nhưng trong Phổ Gen Chúng Sinh còn có rất nhiều trận chiến tuyệt vời khác. Ngoại trừ một số Ma Tộc và Long Tộc thì rất ít người chú ý đến Hàn Sâm.

Bây giờ, Hàn Hiểu Hoa đã trở thành tâm điểm muôn người chú ý, các tộc đều đang quan sát các trận chiến của hắn. Có người vì sức mạnh của hắn và một chiêu đã có thể khống chế kẻ địch, nhưng cũng có không ít nhân vật cấp lão già cổ hủ muốn nhìn cách hắn chiến đấu để xác định thân phận, xem hắn có phải đến từ Thánh Vực hay không.

Hết trận này đến trận khác, trên cơ bản Hàn Sâm luôn dùng tốc độ nhanh nhất để kết thúc trận chiến nhưng lần nào Hàn Tiểu Hoa cũng kết thúc nhanh hơn hắn, cho nên Hàn Sâm chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Hàn Tiểu Hoa.

Hiện tại, Hàn Tiểu Hoa đã trở nên nổi tiếng khắp vũ trụ, trên cơ bản hắn chỉ sử dụng một chiêu là đã giải quyết xong. Cho tới bây giờ chưa ai có thể ngăn cản được một chiêu của hắn.

“Thật quá kinh khủng, Hàn Tiểu Hoa đó rốt cưộc thuộc chủng tộc gì?”

“Ngay cả Ma tộc và Long tộc cũng bị một chiêu của hắn đánh bại, thực sự rất đáng sợ.”

“Không biết là chủng tộc quái vật nào có thể sinh ra một tồn tại đáng sợ như vậy.”

“Cái tên Thánh Vực này không giống như tên của một chủng tộc, mà giống như một địa điểm.”

“Nhìn ngoại hình của hắn, rất có thể hắn thuộc về Thiên tộc, cũng chỉ có Thiên tộc mới có thể dưỡng thành dạng biến thái này.”

“Mặc dù Thiên tộc mạnh nhưng cũng không mạnh tới mức đó đâu?”

Các chủng tộc trong vũ trụ đều có nhiều suy đoán khác nhau về thân phận của Hàn Tiểu Hoa, nhưng khó có ai có thể biết được thân phận thật của hắn.

Lúc Hàn Sâm đang ăn cơm, cũng nghe được rất nhiều lời bàn tán nhưng tiếc là hắn vẫn chưa từng thấy Hàn Tiểu Hoa nên không khỏi buồn bực trong lòng.

“Tiểu tử kia rốt cuộc có phải là nhi tử của ta hay không?” Hàn Sâm thầm ngHĩ.

Trong Long tộc, Long Cửu, Long Thập Cửu và Long Tam Thập chờ Long Bát chiến thắng trở về, vội vàng chào đón.

“Cửu đệ, Thập Cửu muội, Tam Thập đệ, các ngươi đến chúc mừng cho ca ca sao?” Long Bát vừa cười vừa nói.

Long Thập Cửu vội vàng nói: “Bát ca, chúng ta xem tổ của ngươi, còn hai trận nữa ngươi sẽ đánh với một Nhân tộc tên là Kim Tệ.”

“Đánh với ai thì có gì quan trọng sao?” Long Bát không quan tâm nói.

“Lực lượng của tên đó rất mạnh, có thể nói là rất khủng khiếp. Thậm chí Tam Thập đệ còn không đỡ nổi một cú đấm của hắn. Sau khi Kahn biến thành Cự Ma còn bị lực lượng của hắn áp chế. Chúng ta đã xem tất cả các trận chiến của hắn, trên cơ bản đều là thắng lợi theo kiểu nghiần ép. Mặc dù không biết tên này xuất hiện từ đâu và cũng không có danh tiếng gì nhưng thực lực của hắn chắc chắn không thể coi thường. Sức mạnh đó có thể sánh với một Long tộc thuần chủng cấp cao nhất của chúng ta. Bát ca, ngươi nhất định không nên chủ quan.” Thập Cửu vội vàng nói.

“Đối với ta, kẻ địch gì đều giống nhau, cho dù Tà Đồng đứng trước mặt †a thì ta vẫn sẽ thắng.” Long Bát bình tĩnh nói, trong mắt lóe lên sự tự †in mạnh mẽ: “Tên Kim Tệ mà các ngươi nói, ta hy vọng hắn thật sự mạnh như vậy, càng mạnh càng tốt.”

Hết chương 2116.

Chương 2117. Tà Đồng

Mấy ngày này Hàn Sâm đều không nhìn thấy Hàn Tiểu Hoa chiến đấu, nên đi xem những sinh vật khác chiến đấu.

Trong cấp Hầu Tước, hắn chỉ xem mấy người Long Bát và Cô Trúc chiến đấu. Không phải Hàn Sâm không muốn xem Tà Đồng chiến đấu, mà là khi tất cả các sinh vật gặp phải Tà Đồng, về cơ bản đều trực tiếp bỏ quyền, không có ai bằng lòng mạo hiểm chiến đấu với tồn tại kinh khủng như thế.

Hàn Sâm vốn tưởng rằng ngày hôm nay mình cũng không nhìn thấy Tà Đồng chiến đấu. Thế nhưng, nằm ngoài dự liệu của hắn, sau khi hắn đi ra, thế mà lại nhìn thấy Tà Đồng đang chiến đấu với một sinh vật.

Đó là một sinh vật ba đầu sáu tay trông giống như Ma Thần, mặc một bộ áo giáp màu bạc, hai tay dưới cùng cầm một cây gậy dài, bốn tay còn lại lần lượt cầm bốn binh khí là đao, kiếm, búa, giản. Ba cái đầu trông khác nhau, cái đầu ở giữa là đầu chim, hai đầu bên cạnh lần lượt là hai gương mặt ác quỷ. Ác quỷ bên trái trông có vẻ như là nam, bên phải là nữ. Ba đầu dường như đều có trí tuệ riêng biệt, còn có thể nói chuyện với nhau.

Sáu tay và năm binh khí, mang theo từng tia huyễn quang kinh khủng, bao phủ về phía Tà Đồng.

Huyễn quang của hắn rất quái dị. Mỗi huyễn quang đều có màu sắc khác nhau, dường như ẩn chứa sức mạnh khác nhau. Gậy dài là mộc, đao là kim, kiếm là thủy, búa là hoả, giản là thổ. Năm loại binh khí phóng ra tầng tầng lớp lớp huyễn quang đan xen nhau, hình thành một kiểu kết cấu tương tự như trận, khiến cho uy lực của năm loại sức mạnh sau khi chồng lên nhau sinh ra hình thức tăng vọt.

Hàn Sâm đoán chừng uy lực của năm loại sức mạnh kia sau khi được kết hợp, e rằng không yếu hơn lực lượng của hắn.

“Trong đại vũ trụ gen quả nhiên tàng long ngoạ hổ. Một sinh vật đã có thể sử dụng lực lượng tổ hợp trận thức. Xem chiêu thuật và năng lực chiến đấu của hắn, hắn chắc hẳn cũng là một vị Hầu Tước đỉnh cấp. Lực lượng sinh ra từ năm loại huyễn quang kết hợp, không hề kém sức mạnh của ta” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.

Nhìn lướt qua danh chỉ của sinh vật ba đầu sáu tay này, chỉ thấy trên đó viết “Nộ Đồ - Hủy Diệt tộc”, Hàn Sâm lập tức bừng tỉnh hiểu ra. Hủy

Diệt tộc là một trong năm tộc đứng đầu trong thần điện Gen, chẳng trách lại có cường giả kinh khủng như vậy.

Hàn Sâm lại nhìn đối thủ của Nộ Đồ, hắn mặc một bộ áo giáp nền trắng hoa tím, từng nụ hoa màu tím giống như được khắc trên áo giáp, trông rất yêu dị.

Không nhìn thấy tướng mạo thật sự của hắn, nhưng nhìn vóc dáng thì gần như không khác gì loài người. Không biết đời này Tà Đồng chuyển sinh thành chủng tộc gì.

Dưới thế tiến công của Nộ Đồ Hủy Diệt tộc, Tà Đồng không hề đánh trả, mà xuyên qua như con thoi giữa muôn hoa, thân pháp phóng khoáng như gió. Từ đầu đến cuối, sức mạnh to lớn mà Nộ Đồ bạo phát ra cũng không thể chạm tới Tà Đồng.

“Tà Đồng, ngươi định trốn tránh mãi sao?” Nộ Đồ bỗng dừng tay, sáu con mắt trên ba gương mặt đều nhìn chằm chằm Tà Đồng cười khẩy.

Tà Đồng đứng ở bên kia, chỉ thản nhiên nhìn Nộ Đồ nói: “Ngươi là sinh vật đầu tiên dám ra tay với ta, ta không giết ngươi.”

“Người khác kinh sợ ngươi, Nộ Đồ ta lại không coi ngươi ra gì. Ngươi có thể sống sót rồi hãy nói những lời khoác lác này cũng không muộn.” Trong mắt Nộ Đồ loé lên vẻ tức giận, năm thanh binh khí đồng thời rung lên.

Xung quanh Tà Đồng, những tia huyền quang đột nhiên xuất hiện. Năm loại huyễn quang màu sắc khác nhau đan vào nhau, hoá thành một cái kén sáng cực lớn, trực tiếp giam cầm Tà Đồng trong kén sáng.

Khi sức mạnh của Nộ Đồ bùng nổ, cái kén năm màu cũng theo đó mà nhanh chóng co lại, muốn thắt cổ Tà Đồng bị giam trong đó.

Hàn Sâm hơi kinh ngạc. Thủ pháp chiêu phóng ra lực lượng rồi ngưng †ụ thành trận này của Nộ Đồ khá giống với tia đao của hắn.

Nhưng tia đao của Hàn Sâm có thể phóng ra tùy ý, còn trận thức của Nộ Đồ hiển nhiên là hình thành dựa theo phương pháp Ngũ Hành tương sinh tương khắc chồng lên nhau mà thành. Kết cấu càng thêm tinh vi kỹ càng, nhưng đã hình thành một loại hình thái, không giống như tia đao của Hàn Sâm, có thể thay đổi tùy ý.

Nhưng có thể vận dụng sức mạnh đến trình độ này, đã có thể nhìn ra Nộ Đồ không phải hạng tầm thường rồi.

“Ta xem ngươi còn có thể tránh đi đâu!” Nộ Đồ quát lớn một tiếng, quang kén ngũ sắc đột nhiên co lại nhanh hơn. Huyễn quang ngũ sắc đã sắp cắt đứt cơ thể của Tà Đồng.

Tà Đồng treo bên trong quang kén, đưa tay phải ra ấn vào quang kén ngũ sắc. Những sinh vật quan sát trận đấu vốn còn tưởng rằng sẽ có một trận tranh đấu với lực lượng kinh khủng.

Nhưng khoảnh khắc bàn tay của Tà Đồng ấn trên quang kén ngũ sắc, quang kén ngũ sắc ngay lập tức vỡ nát, từng tia huyễn quang bị phân giải từ trận thức ngũ sắc, sau đó giống như bị cuốn vào trong vòng xoáy, ngưng tụ lại trong lòng bàn tay của Tà Đồng.

Chỉ trong nháy mắt, tất cả huyễn quang đều ngưng tụ trong lòng bàn †ay của Tà Đồng, hoá thành quang cầu ngũ sắc to bằng một quả bóng chày, trông còn nguy hiểm và khủng bố hơn cả quang kén vừa rồi, giống như một quả bom có thể phát nổ bất cứ lúc nào vậy.

“Đây…..đây sao có thể được…” Nộ Đồ kinh ngạc trong lòng. Một đòn toàn lực của hắn, hơn nữa còn là năm loại sức mạnh kết hợp lại thành trận thức, không chỉ không làm Tà Đồng bị thương chút nào, trái lại còn bị Tà Đồng tháo rời bằng một tay, nắm giữ lực lượng của hắn trong tay.

Tà Đồng tiện tay ném quang cầu ngũ sắc kia về phía Nộ Đồ, trông như chỉ tiện tay vứt, nhưng quang cầu ngũ sắc lại xé toạc không gian, điên cuồng lao về phía Nộ Đồ giống như một ngôi sao băng xé rách không gian, căn bản không cho Nộ Đồ thời gian né tránh.

Nộ Đồ hung bạo gầm một tiếng. Năm loại binh khí cùng nhau xuất ra, ngưng tụ thành năm loại ánh sáng khủng khiếp, đồng thời đánh thẳng về phía quang cầu ngũ sắc.

Bùm!

Một đòn dốc hết sức của Nộ Đồ va chạm vào quang cầu ngũ sắc, quang cầu ngũ sắc kia lập tức nổ tung.

Bình Luận (0)
Comment