Ầm!
Đầu Long Bát bị áp lực đè nghiêng về phía trước, cả thân thể đâm vào bên trong đất đá.
“Không thể nào… Long Bát lại sẽ thua trận như vậy sao?” “Đó chính là Long Bát đấy? Vậy mà cũng bị đánh bại sao?” “Tên Kim Tệ này lợi hại đó, loại thuật gen này không thể không phòng.”
Chúng tộc đều kinh hãi, vốn nghĩ đây là một trận đấu không có gì hồi hộp, Long Bát tất thắng không thể nghi ngờ, nhưng ai biết Long Bát lại rơi vào nông nỗi thê thảm như vậy.
“Ha ha… ha ha…” Đột nhiên Long Bát đang nằm nhoài trên nham thạch cười phá lên.
“Ngươi cười cái gì?” Hàn Sâm hứng thú dạt dào nhìn Long Bát hỏi. Tiếng cười Long Bát không ngừng, vừa cười vừa nói ra: “Thật là quá
vui, đã lâu rồi không ai có thể ép ta đến tình trạng này. Ngươi thật sự rất mạnh, thuật gen của ngươi cũng rất mạnh.”
“Sau đó thì sao?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi.
“Sau đó chính là thế này.” Long Bát nói xong, giơ bàn tay của mình lên, hóa chưởng thành đao chém về hướng đầu của chính mình.
Răng rắc!
Long huyết Hoàng Kim phun tung tóe, xương cốt cùng vảy rồng đều nứt vỡ, Long Bát mạnh mẽ chém xuống non nửa cái đầu.
Chỗ vết cắt chỉnh tề lộ ra bộ não còn đang nhảy nhót bên, ngay cả não cũng bị hắn chém một phần.
Phần xương sọ bị Kim Tệ dán lên rơi trên mặt đất, mà thân thể Long Bát lập tức khôi phục tự do, chậm rãi đứng lên từ trong đất đá vỡ vụn.
Trong quá trình hắn đứng lên, đầu người bị chém gần một nửa lại tự động khép lại, không hề để lại bất cứ vết thương gì.
“Ta đã từng nói với ngươi, Hoàng Kim Long Thể của ta có đặc tính bất diệt. Lực lượng của ngươi rất mạnh, nếu đổi là chủng tộc khác thì có lẽ đã bại vong rồi, nhưng đối với ta, cho dù chém toàn bộ đầu cũng không có gì ghê gớm.” Long tức mạnh mẽ lại bốc lên trên người Long Bát. Hơi thở cuồng bạo kia tưởng chừng xông lên đến tận trời.
“Bát ca quá mạnh mẽt”
“Ha ha… Thuật gen của ngươi mạnh mẽ đi nữa thì làm gì được chứ… Bát ca của ta hoàn toàn không sợ chém đầu… Còn sợ thuật gen của ngươi à?”
“Bát ca vô địch… Long tộc vô địch…”
Long Cửu và một đám Long tộc đang quan chiến đều hoan hô, nhìn thấy Long Bát lại mạnh lên lần nữa, sĩ khí được cổ vũ cực lớn.
Cường giả các tộc đang xem trận chiến thấy một màn như vậy, đều âm thầm tắc lưỡi. “Quả nhiên là Hoàng Kim Long Thể quá mạnh mẽ”
“Đổi thành chủng tộc khác, đã xác định thua rồi, nhưng tồn tại như Hoàng Kim Long Thể, quả thực chính là BUG”
“Long tộc thật sự đã được ông trời quá ân sủng. Thân thể mạnh mẽ như vậy, đã có thể xem như báu vật trong các chủng tộc khác, lại chỉ có thể xếp thứ tám ở Long tộc.”
“Chủng tộc dũng mãnh nhất vạn tộc quả nhiên không phải giả, hiện tại Kim Tệ có phiền toái rồi.”
“Trận chiến này thật sự ngày càng thú vị.”
Ánh mắt Long Bát sáng như đuốc nhìn chằm chằm Hàn Sâm trên không trung. Chiến ý ngập tràn trên người hắn, Hoàng Kim Long Mang phun trào như núi lửa nóng chảy, khiến cả thân hình hắn đều được bao phủ trong hỏa diễm Hoàng Kim Long Mang.
“Kim Tệ, còn lực lượng gì thì dùng hết đi, Long tộc ta không sợ gì cả.” Long Bát ngẩng cao đầu, vươn cánh tay chỉ vào Hàn Sâm trên không trung, ngạo nghễ nói.
Khí phách hùng mạnh xông thẳng lên chín tầng trời, giống như cho dù là Thần Phật hạ phàm cũng không thể khiến cái đầu cao quý của Long tộc hạ thấp.
“Đáng tiếc, ngươi đã thua rồi.” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Ngươi có ý gì?” Long Bát nhíu mày nói.
Hàn Sâm cũng không trả lời, mà chỉ lên trán Long Bát.
Ánh mắt mọi người đều nhìn theo ngón tay của Hàn Sâm, trong phút chốc tất cả sinh vật ở đó đều mở to hai mắt.
Đồng Kim Tệ bị chém bỏ theo xương sọ, thế nhưng lại quay lại trên trán Long Bát một cách kỳ dị.