Ầm!
Hàn Sâm đánh một quyền vào trên người Tà Đồng, thân thể kia của Tà Đồng lập tức bị phá diệt thành tro.
Động Huyền dự phán và Dịch Thiên bố cục, dần có tác dụng qua thời gian, khiến Hàn Sâm chiếm thế chủ động trên chiến trường.
Tà Đồng đột nhiên lui người lại, thoát ly ra ngoài chiến trường, hai phân thân còn lại nhập vào trong cơ thể hắn, khôi phục trạng thái một Tà Đồng.
Ngay khi mọi người nghi hoặc Tà Đồng muốn làm gì, đột nhiên nhìn thấy trên trán Tà Đồng vỡ ra một cái khe, mắt dọc có bốn con ngươi màu tím xuất hiện tại trên trán hắn.
Đám Thiên tộc Vân Trường Không lập tức nghẹn ngào kêu to: “Thiên tộc! Một đời này Tà Đồng lại chuyển sinh thành Thiên tộc!”
Cường giả các tộc đều rất kinh ngạc, không ngờ được Tà Đồng lại chuyển sinh làm Thiên tộc.
“Khó trách vẫn luôn không thấy Tứ Đồng Tà Mục của Tà Đồng, thì ra bên trong con mắt thứ ba của Thiên tộc.”
“CMN, vậy mà là Thiên tộc. Nói cách khác, trong trận chiến đấu mới rồi, Tà Đồng căn bản không dùng ra thực lực chân chính. Với thân thể của Thiên tộc, sau khi bọn họ mở ra Thiên Nhãn, mới thật sự là trạng thái chiến đấu.”
“Xem ra Tà Đồng thật sự nổi giận.”
“Không biết Kim Tệ có thể không thể chống lại Tà Đồng mở ra Thiên Nhãn hay không?”
Hàn Sâm nhìn chằm chằm, quan sát tỉ mỉ mắt dọc của Tà Đồng. Hắn luôn cảm thấy trên người Tà Đồng có cảm giác quen thuộc, bây giờ nhìn thấy Tà Đồng lại có thân thể của Thiên tộc, loại cảm giác quen thuộc kia lại mạnh hơn mấy phần.
“Trước mặt lực lượng tuyệt đối, kỹ xảo lợi hại hơn nữa cũng vô dụng.”
Tà Đồng mở Thiên Nhãn ra, lực lượng trên người tăng lên điên cuồng
lần nữa. Ánh tím toả sáng từ trong Thiên Nhãn, đóa hoa màu tím trên áo giáp cũng bắt đầu cháy rừng rực, hóa thành tử diễm hừng hực bao bọc thân thể Tà Đồng.
Hết chương 2133.
Chương 2134. Chiến đấu dưới sức épNhìn Tà Đồng trong lửa tím, Hàn Sâm không khỏi nhíu mày. Sau khi mở Thiên Nhãn, sức mạnh của Thiên tộc sẽ có sự đột phá mãnh liệt. Sức mạnh của Tà Đồng vốn đã vượt qua cấp Hầu Tước, thêm cả Thiên Nhãn mở ra, sức mạnh đã có thể so sánh với Công Tước đỉnh cấp.
Thể phách như vậy mà vẫn dừng lại ở cấp Hầu Tước, chỉ riêng việc này đã rất khó tin rồi.
VùI
Không nhìn thấy cơ thể Tà Đồng động đậy, chỉ nghe thấy âm thanh phá không, sau đó mới nhìn thấy bóng dáng Tà Đồng dần mờ đi, mà chân thân của hắn đã đến trước mặt Hàn Sâm trước cả khi bóng hắn mờ đi.
Nhanh đến mức không tưởng tượng nổi, tốc độ này đã bỏ xa cấp Hầu Tước, nhanh đến mức khiến người ta hầu như không nhìn rõ.
Nhưng Hàn Sâm đã di chuyển một bước ngay trước khi Tà Đồng di chuyển, đồng thời đánh một quyền ra. Khi cơ thể Tà Đồng xuất hiện trước mặt Hàn Sâm, sức mạnh đã va chạm với nắm đấm của Hàn Sâm.
Sức mạnh được ngưng tụ thành đóa sen màu tím trực tiếp bị một quyền của Hàn Sâm đập nát, hóa thành cát bụi rồi rơi xuống.
Nhưng phần giáp trên nắm tay của Hàn Sâm cũng đồng thời bị phá vỡ, máu tươi trào ra từ lớp da rách.
Tà Đồng nhíu mày, rõ ràng có hơi kinh ngạc vì Hàn Sâm lại có thể phá vỡ sức mạnh của hắn ta.
Thực lực của Tà Đồng rất mạnh, đã vượt xa Hàn Sâm rất nhiều nhưng Chích Thủ Già Thiên chỉ cần tấn công vào một điểm là có thể phá vỡ xích Trật Tự như hiệu ứng domino, khiến cho cả xích Trật Tự đều sụp đổ.
Trừ phi sức mạnh của Hàn Sâm không thể cắt đứt được xích Trật Tự, nếu không sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên có thể hủy diệt mọi thứ.
Hiện giờ Hàn Sâm miễn cưỡng có thể chặt đứt xích Trật Tự của Tà Đồng, cho nên sức mạnh của Tà Đồng tạm thời không đe dọa được tới hắn.
Bây giờ sự uy hiếp lớn nhất đối với Hàn Sâm lại là tốc độ của Tà Đồng sau khi thăng cấp. Hắn đã không thể theo kịp được tốc độ của Tà Đồng mnuwax, chỉ có thể dựa vào dự đoán của Động Huyền Kinh và năng lực bố cục của Dịch Thiên Thuật, đưa ra cách đối phó trước Tà Đồng một bước mới có thể đánh ngang ngửa Tà Đồng.
Nếu đợi đến khi Tà Đồng động thủ rồi mới phản ứng thì đã không thể đỡ được công kích của Tà Đồng.
Bóng Tà Đồng thoắt ẩn thoắt hiện, bốn phương tám hướng trên trời dưới đất như thể những bóng ma liên tục tấn công Hàn Sâm, có thể thấy từng đóa hoa màu tím không ngừng ẩn hiện bên cạnh Hàn Sâm.
Mà mỗi cú đấm của Hàn Sâm đều sẽ phá hủy một bông hoa màu tím, từng đóa hoa tím đua nở rồi tàn lụi khiến rất nhiều quý tộc đều không hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
Hiện giờ đại đa số quý tộc đều có thể thấy được, tốc độ của Tà Đồng quá nhanh, ngoại trừ cái này ra thì họ chẳng thể thấy được cuộc chiến giữa Hàn Sâm và Tà Đồng có chỗ nào lợi hại.
“Cha ơi, trận chiến so tốc độ thuần túy như vậy có ý nghĩa gì với bọn họ chứ?” Vân Tố Thường thắc mắc hỏi Vân Trường Không.
Vân Trường Không thở dài: “Nếu như không gặp phải yêu nghiệt như Tà Đồng, rất có thể Cô Trúc cũng không phải là đối thủ của Kim Tệ.”
Chị em Vân gia và một đám đệ tử đều sững người, không biết tại sao Vân Trường Không lại cảm thán như vậy.
Vân Trường Không nhìn chăm chú vào Kim Tệ trong trận đấu, nói: “Tốc độ và sức mạnh của hắn rõ ràng không theo kịp Tà Đồng nhưng hắn lại vẫn có thể chiến đấu với Tà Đồng, không để Tà Đồng đạt được chiến
thắng với thế áp đảo, chỉ riêng điều này thôi cũng đã là phi thường rồi.”
“Tốc độ và sức mạnh không theo kịp Tà Đồng ạ? Sao con lại không nhìn ra vậy, trông có vẻ như ngang tài ngang sức mà?” Vân Tố Y cũng ngờ vực hỏi.
“Đó chỉ là bề nổi mà các con nhìn thấy thôi, trên thực tế hiện giờ Kim Tệ đã không theo kịp tốc độ của Tà Đồng, hơn nữa còn kém hơn rất nhiều, mà rõ ràng cả sức mạnh cũng không bằng Tà Đồng.” Vân Trường Không nói.
“Vậy tại sao trông hắn và Tà Đồng lại ngang tài ngang sức ạ?” Vân Tố Y gặng hỏi.
“Đó chính là chỗ lợi hại của Kim Tệ đấy.” Vân Trường Không dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Với nhãn lực của các con thì vẫn không nhìn ra được. Thực tế, Kim Tệ động thủ trước so với Tà Đồng như có tài tiên đoán vậy, trước khi Tà Đồng chuyển động có vẻ như hắn đã biết được kết cục, bèn dồn sức mạnh của mình vào vị trí mà Tà Đồng tấn công cuối cùng, như vậy mới có thể giữ được thế ngang tài ngang sức như hiện giờ.”
Chị em Vân gia và đám đệ tử nghe mà trợn mắt kinh ngạc, Thiên Vũ Hạc ngạc nhiên hỏi: “Đây chẳng phải là sức mạnh của “Vô Tự Thiên Thư” sao? Lẽ nào Kim Tệ cũng là Thiên tộc, còn luyện thành “Vô Tự Thiên Thư” của Thiên tộc chúng ta?”
“Không, sức mạnh của hắn không phải là Vô Tự Thiên Thư. Tuy cũng hơi giống nhưng không phải cùng một loại sức mạnh.” Vân Trường Không lắc đầu đáp.
“Cho dù hắn có thể đoán trước được vận mệnh như sức mạnh của Vô
Tự Thiên Thư nhưng nếu như sức mạnh của hắn không bằng Tà Đồng
thì làm sao hắn lại có thể giữ thế cân bằng được?” Vân Tố Thường vẫn còn thấy thắc mắc.
“Điều này ta cũng không hiểu, chỉ biết là Kim Tệ nắm giữ một loại phương thức tấn công cực kỳ mạnh mẽ, khiến hắn có thể vượt cấp chiến đấu với kẻ thù.” Vân Trường Không đáp.
Các tộc đều đang phân tích trận chiến này của Kim Tệ và Tà Đồng, ban đầu chỉ là muốn nghiên cứu thuật Kim Tệ, nhưng thứ mà Kim Tệ thể hiện ra lại vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Ngay cả những cường giả cấp Vương hay thậm chí cấp Thần Hóa cũng không thể không quan sát trận đấu này.
Có lẽ về phương diện sức mạnh, trận chiến này chỉ là hạng tép riu nhưng về phương diện cảnh giới thì nó đã đủ khiến cấp Thần Hóa phải rung động.
Đồng tử màu tím như hoa bốn cánh trong Thiên Nhãn của Tà Đồng càng lúc càng sáng, tốc độ và sức mạnh của hắn cũng không ngừng gia tăng khiến Hàn Sâm càng lúc càng tốn sức đối phó.
Chích Thủ Già Thiên rất mạnh, Động Huyền Kinh và Dịch Thiên thuật cũng rất mạnh nhưng khi khoảng cách về sức mạnh đạt đến một mức độ nhất định thì mạnh cũng không còn là mạnh nữa.
Ánh mắt Hàn Sâm bình tĩnh nhưng hai nắm tay đã bị chém ra đầy vết thương, máu tươi đầm đìa có thể nhìn thấy cả xương trắng, đây chính là vết thương để lại lúc chém đứt xích Trật Tự.
Như thể dùng tay giựt đứt dây câu, độ bền của dây câu cũng sẽ khiến tay bị thương.
Nhưng ý chí của Hàn Sâm không hề dao động chút nào, thậm chí còn ẩn chứa chút hưng phấn.
Hàn Sâm điên cuồng vận chuyển Động Huyền Kinh, hết lần này đến lần khác phá hủy xích Trật Tự, liên tục dự đoán quỹ đạo tấn công của Tà Đồng. Cả thế giới trong mắt Hàn Sâm đều biến thành một dạng quỹ đạo, chứ không phải là chuyển động đơn thuần giữa điểm với điểm.
Dưới áp lực lớn lao, Động Huyền Khí Tràng đã bị Hàn Sâm đẩy đến cực điểm, bắt đầu lột xác thành cấp Hầu Tước.
Cùng với sự biến đổi của Động Huyền Khí Tràng, Hàn Sâm dần cảm thấy bản thân dường như đã thấy được thời gian.
Đúng vậy, là nhìn thấy thời gian chứ không phải là cảm nhận được thời gian.
Ban đầu trong mắt Hàn Sâm, tất cả đều là chuyển động giữa điểm với điểm nhưng bây giờ Hàn Sâm lại thấy sự chuyển dịch của thời gian.
Trong mắt người bình thường, một người đang đi là một điểm nhưng †rong mắt Hàn Sâm, một người đang đi về phía trước chính là sự kéo dài của một điểm, tất cả những nơi người đó từng đi qua đều để lại những điểm giống như vậy.
Thời gian chính là người ở một giây, hai giây, ba giây… trước đó, dường như toàn bộ trục thời gian đều trở nên cụ thể trong mắt Hàn Sâm, hắn không chỉ nhìn thấy mốc thời gian của hiện tại mà dường như nhìn thấy cả trục thời gian.
Cùng với sự biến đổi của lực Động Huyền, cảm giác này cũng ngày càng mãnh liệt, hơn nữa những gì nhìn thấy trong trục thời gian không chỉ là quá khứ mà còn nhiều hơn thế.
Hết chương 2134.
Chương 2135. Động Huyền đột pháTheo lực Thiên Nhãn càng lúc càng mạnh, áp chế của Tà Đồng với Hàn Sâm cũng càng lúc càng lợi hại. Tuy Hàn Sâm vẫn có thể đối phó được nhưng hai nắm đấm đã sắp nứt toác ra, hầu như chỉ còn lại xương trắng.
Ánh mắt Tà Đồng điên cuồng, ánh sáng tím trong đồng tử bốn cánh quái dị phóng ra, tốc độ càng lúc càng nhanh, sức mạnh cũng càng lúc càng to lớn. Hắn chỉ muốn lập tức giết chết người trước mặt, kẻ có thể chiến đấu với hắn đến mức độ này.
Cường giả các tộc đang xem cuộc chiến cũng nhìn ra tình hình Kim Tệ lúc này không được khả quan, suy cho cùng sức mạnh và tốc độ kém quá nhiều, cho dù có thể theo kịp thì cơ thể hắn cũng đã sắp không chịu nổi.
“Xem ra sắp phân ra thắng thua rồi.” Một vị cường giả cấp Vương than thở, trong giọng nói tràn đầy ý tiếc hận.
Biểu hiện của Kim Tệ không hề kém hơn Tà Đồng, đáng tiếc hắn chỉ là một sinh vật cấp Hầu Tước bình thường mà Tà Đồng lại là một lão quái vật chân chính, một sự tồn tại hoàn toàn không thuộc về cấp Hầu Tước, sức mạnh của hắn vốn không nên xuất hiện trong cấp Hầu Tước.
Kim Tệ có thể chiến đấu đến bước này đã xem như là bại mà vinh quang.
Vương công quý tộc các tộc phần lớn đều cảm thấy cực kì tiếc nuối, có rất nhiều sinh vật có bản tính là đồng cảm với kẻ yếu. Bây giờ Kim Tệ với Tà Đồng đánh đến mức độ này, so với Tà Đồng mà nói, Kim Tệ giống như một kẻ yếu, hơn nữa còn là một kẻ yếu cực kì xuất sắc, khiến trong lòng rất nhiều vương công quý tộc đều nghiêng về Hàn Sâm.
Song lúc này thế cuộc đã rất rõ ràng, tuy Kim Tệ thật sự có tài năng xuất chúng nhưng cơ thể hắn vẫn kém hơn nhiều so với quái vật Tà Đồng kia.
Trong cuộc chiến giữa cơ thể, hắn thật sự đã thất bại.
Song lúc mọi người còn đang thở dài thì Tà Đồng đang đánh với Hàn Sâm lại chợt nảy sinh chút bất an trong lòng. Hàn Sâm đang chiến đấu với hắn dường như có chỗ nào đó khang khác.
Loại bất an này khiến Tà Đồng càng thêm điên cuồng áp chế Hàn Sâm, muốn dùng hết sức giết chết hắn.
Hàn Sâm vẫn đang bị áp chế như cũ, trên hai nắm đấm máu thịt lẫn lộn, dường như cốt nhục có thể tan nát bất cứ lúc nào.
Nhưng lúc này thể xác và tinh thần Hàn Sâm lại đang trong cơn hưng phấn cực độ, Động Huyền Khí Tràng đang ở giai đoạn lột xác cuối cùng, lúc nào cũng có thể đột phá đến cấp Hầu Tước.
“Lạ thật đấy!” Trong Trấn Thiên Cung, Cung chủ Trấn Thiên Cung nhíu mày nhìn Hàn Sâm đang chiến đấu, lộ ra vẻ kì quái.
“Cái gì quái lạ?” Người nữ mang mạng che mặt đen hỏi. “Kim Tệ hình như sắp đột phá rồi.” Cung chủ Trấn Thiên Cung nói.
“Đột phá? Làm sao mà đột phá đẳng cấp hiện tại trong Phổ Gen Chúng Sinh được? Dù hắn thật sự đã đến trình độ đột phá cấp Công Tước cũng sẽ bị quy tắc của Phổ Gen Chúng Sinh áp chế, sau khi tách khỏi Phổ Gen Chúng Sinh mới có thể thăng cấp, chuyện như vậy cũng không phải chưa từng xảy ra trước đây, có gì lạ lùng đâu chứ?” Người nữ đeo mạng che đen nhíu mày nói.
Cung chủ Trấn Thiên Cung khẽ lắc đầu: “Điều kì lạ là không phải hắn sắp thăng cấp Công Tước.”
Người nữ đeo mạng che đen nghe vậy chợt ngẩn ra, sau khi phản ứng lại lập tức kinh ngạc: “Ý ngươi là Kim Tệ có thiên phú kép, có thể ngưng kết ra hai loại võ trang gen khác nhau, bây giờ là một loại võ trang gen khác được thăng cấp từ Bá Tước lên Hầu Tước?”
Cung chủ Trấn Thiên Cung khẽ gật đầu: “Chắc là vậy rồi.”
Người nữ đeo mạng che đen tỏ vẻ xúc động nói: “Thiên phú kép, chỉ một loại đã có thể đánh với Tà Đồng đến mức độ này. Tên này cũng là yêu quái đầu thai như Tà Đồng à?”
Cung chủ Trấn Thiên Cung không nói gì, chỉ im lặng nhìn Hàn Sâm đang chiến đấu.
Vương công quý tộc bình thường không hiểu được tình hình hiện tại nhưng cường giả như Cung chủ Trấn Thiên Cung lại nhìn thấy rất rõ ràng.
“Thú vị đấy, thiên phú kép.” Isa ngồi trên ngai vàng của nàng, vừa uống rượu vừa xem cuộc chiến của Kim Tệ, trong mắt lóe lên một tia sáng sắc bén.
Nhiên Đăng Thủy Tổ nhíu chặt mày, lẩm bẩm tự nhủ: “Thiên phú kép, chỉ một loại lực lượng cũng đã mạnh đến mức này, rốt cuộc Nhân Tộc có lai lịch gì? Không thể chỉ là một chủng tộc mới vào vũ trụ được.”
Cường giả khắp nơi đều đang quan sát trận chiến này. Song phần lớn vương công quý tộc vẫn tưởng rằng thắng bại đã định, chỉ có số ít cường giả nhìn ra được sự kì lạ trong đó.
Sắc mặt Tà Đồng có chút khó coi, hắn cũng nhìn ra được sự bất thường của Hàn Sâm nhưng lại không thể ngăn cản nổi.
Bùm!
Giữa lúc chiến đấu điên cuồng, trên người Hàn Sâm bỗng tuôn ra một cỗ sức mạnh nào đó. Sức mạnh này không thể thấy được bằng mắt thường nhưng cơ thể Hàn Sâm lại xảy ra biến hóa vô hình trong phút chốc.
Vừa nãy dưới áp lực nặng nề, Hàn Sâm như vác núi cao mà đi nhưng chỉ chớp mắt đã dỡ ngọn núi lớn kia xuống, cả người như thể đang tỏa sáng, tựa như có được sinh mệnh mới vậy.
Thế tiến công tàn bạo của Tà Đồng trông cũng suy yếu đi rất nhiều, khiến người ta có cảm giác giống như mưa rền gió dữ thoáng chốc đã biến thành mưa phùn lất phất, không áp chế được Hàn Sâm đang đứng trong mưa gió nữa.
Khí thế vốn bị áp chế của Hàn Sâm cũng ào ạt tuôn ra, khiến Tà Đồng sinh ra một cảm giác nguy hiểm khó tả.
“Gì thế này? Hình như Kim Tệ đã đột phá rồi? Chẳng phải trong Phổ Gen Chúng Sinh không thể đột phá giới hạn đẳng cấp hiện tại sao?”
“Không phải đột phá đẳng cấp đâu nhỉ? Trong Phổ Gen Chúng Sinh chắc chắn không thể đột phá đâu.”
“Sai bét, đây không phải đột phá thì là gì? Kim Tệ bật hack à? Sao hắn có thể đột phá đẳng cấp trong Phổ Gen Chúng Sinh được?”
“Á đù, tên này là con cưng của Phổ Gen Chúng Sinh chắc luôn, thế mà lại có thể đột phá đẳng cấp trong Phổ Gen Chúng Sinh. Vậy thì đó cũng là thắng lợi của cấp Công Tước chứ sao có thể xếp hạng nhất cấp Hầu Tước được?”
“Đây là gian lận phải không?”
Trong vũ trụ xôn xao cả lên, nhất thời họ cũng không phản ứng lại được, đều cảm thấy cái này ảo ma quá, trong cuộc chiến xếp hạng của Phổ Gen Chúng Sinh mà cũng thăng cấp được.
“Không phải đâu… Hắn không thăng lên Công Tước… Thiên phú kép… Là thiên phú kép… Một loại thiên phú khác của hắn đang thăng lên Hầu Tước…”
“Đệt… Còn thế nữa hả…”
“Âu sệt, thật hay giả vậy? Hóa ra Kim Tệ là thiên phú kép, đánh một lúc lâu mà chỉ dùng một loại thiên phú chiến với Tà Đồng?”
“Điên rồi! Điên rồi! Thế giới này điên thật rồi!”
“Ôi má ơi, lại là một con quái vật, uổng cho ta khi nấy còn đồng cảm hắn chứ.”
Vương công quý tộc các tộc đều sắp bùng nổ đến nơi. Hóa ra Kim Tệ lại là thiên phú kép, một loại thiên phú khác vẫn đang thăng lên cấp Hầu Tước trong thời điểm này, rất nhiều vương công quý tộc cũng không biết nên nói gì cho phải.
Rầm!
Động Huyền Khí Tràng co lại trong nháy mắt, cả thế giới trong mắt Hàn Sâm đều trở nên lạ lùng. Ngay sau đó, Hàn Sâm đã xuất ra một chỉ.
Tà Đồng chợt rống lên, lửa tím trên người điên cuồng bộc phát, ngưng †ụ ra sức mạnh to lớn đỡ một chỉ của Hàn Sâm.
Nhưng trong giây phút thân hình Hàn Sâm và Tà Đồng sát qua nhau, bóng dáng đánh về phía Tà Đồng lại đột nhiên biến mất.
Vẻn vẹn chỉ một cái chớp mắt, Hàn Sâm đã lướt qua Tà Đồng, lông tóc chẳng tổn hao mảy may đưa lưng về phía Tà Đồng.
Tà Đồng cũng xoay lưng về phía Hàn Sâm, song đồng tử lại nở rộng ra. Rắc!
Áo giáp nền trắng hoa tím đột nhiên vỡ vụn, bốc lên tản ra xung quanh như bụi phấn, chỉ nháy mắt đã hóa thành bụi hoàn toàn, lộ ra dung mạo thật của Tà Đồng.
Hết chương 2135.
Chương 2136. Phá kén thành bướm“Cô Trúc!” Nét mặt Cung chủ Trấn Thiên Cung thay đổi, thất thanh kêu lên.
Không chỉ Cung chủ Trấn Thiên Cung, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Người đứng ở đó sau khi bộ giáp hoa tím nền trắng vỡ tan rõ ràng chính là Cô Trúc của Trấn Thiên Cung.
Nhưng rõ ràng Cô Trúc đã tham chiến, một sinh vật không thể có hai thân phận trong Phổ Gen Chúng Sinh được, Cô Trúc không thể nào là Tà Đồng mới phải.
Chỉ trong giây lát đã có người đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Người phản ứng nhanh nhất đương nhiên là Cung chủ Trấn Thiên Cung. Cung chủ Trấn Thiên Cung võ bàn, cái bàn lập tức biến thành cát bụi, phân nộ nói: “Tà Đồng, ta không cần biết ngươi có lai lịch như thế nào, ta chắn chắn sẽ khiến ngươi phải chịu nỗi khổ luân hồi vô tận.” Những chuyện có thể khiến Cung chủ Trấn Thiên Cung mất bình tĩnh như vậy không nhiều, Cô Trúc được coi là một trong số đó.
Hàn Sâm nhìn Tà Đồng đang ở trước mặt, cuối cùng cũng biết tại sao lúc mình nhìn thấy Tà Đồng lại có cảm giác kỳ lạ như vậy, hóa ra tên này lại là Cô Trúc.
Không, nên nói cơ thể của hắn là Cô Trúc mới phải.
“Bảo sao lúc trước Cô Trúc không tham chiến.” Hàn Sâm hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc của Tà Đồng.
Ánh sáng tà ác lóe lên trong mắt Tà Đồng, hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, luồng tử diễm kỳ dị lan ra từ trên người hắn.
“Được… Được lắm… Có thể ép ta đến mức này… Hàng trăm triệu năm qua ngươi là người đầu tiên…” Giọng nói của Tà Đồng giống như rít ra †ừ kẽ răng, khiến người ta nghe mà ớn lạnh.
Tà Đồng không biết đã mấy trăm triệu năm rồi chưa được thử cảm giác cận kề cái chết như vậy. Nếu vừa nãy hắn không phát động ra một loại sức mạnh cấm ky để né tránh đòn tấn công của Hàn Sâm thì e rằng đã bị Chích Thủ Già Thiên trong tay Hàn Sâm biến thành cát bụi cùng với bộ giáp rồi.
Nhưng chính vì sử dụng loại sức mạnh cấm ky đó đã khiến Tà Đồng rời vào thế vô cùng bị động.
Trong Thiên Nhãn của Tà Đồng, đồng tử như bốn cánh hoa đang vỡ tan ra, dường như có thứ gì đó trào ra từ bên trong, bơi qua lại trong mắt.
Cũng chính vì sự biến hóa của Tà Đồng mới khiến cho cơ thể hắn không khống chế được mà tràn ra một làn khói tím.
“Kiểu gì cũng có lần đầu tiên mà, chịu đựng một chút là qua thôi, sau
này vẫn sẽ còn có lần hai lần ba và vô số lần, quen là được thôi.” Hàn Sâm nhìn vào Tà Đồng bình thản nói.
Vừa rồi hắn còn hơi tiếc nuối vì không thể xử đẹp Tà Đồng chỉ bằng một đòn nhưng hiện tại lại có chút vui mừng, may là vẫn chưa xử hắn, nếu không thì cơ thể của Cô Trúc cũng tiêu tan luôn.
Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng chắc chắn kẻ trước mắt đang điều khiển thân thể của Cô Trúc.
“Ngươi nói đúng lắm, kiểu gì cũng phải có lần đầu tiên. Nhưng ngươi khác với ta, ngươi sẽ không còn lần hai lần ba gì nữa, cái chết của người chỉ có một lần thôi.” Tà Đồng nói, đồng tử bốn cánh màu tím hoàn toàn vỡ ra, bốn cỗ sức mạnh kỳ dị lao ra từ bên trong, con mắt kia hóa thành màu thạch anh tím, tựa như một viên đá tím lóng lánh chói mắt.
Cả người Tà Đồng đều hiện ra hoa văn màu tím, một ngọn lửa tím bùng lên mãnh liệt, khiến cho những cánh hoa tím dần dần hóa thành thực chất.
Từng cánh hoa giống như hộ giáp bao phủ lên cơ thể của Tà Đồng, tạo nên một bộ giáp hoa tươi màu tím, bao lấy thân hình cường tráng của hắn.
Tà Đồng ngước lên trời gầm lên, sau lưng phát ra hai luồng sáng tím, hóa thành một đôi cánh bướm màu tím, bên trên cánh bướm có những vòng hoa văn kỳ lạ trông như con mắt đang lóe lên ánh sáng màu tím yêu dị.
Cùng với sự xuất hiện của bộ giáp hoa tươi và cánh bướm, khí thế và sức mạnh trên người Tà Đồng lại một lần nữa tăng vọt, đạt đến mức độ khó có thể tưởng tượng được.
“Tử Đồng Thần Điệp!” Rất nhiều lão quái vật đang quan sát trận chiến này đều kinh hãi lên tiếng.
“Hóa ra Tà Đồng lại chính là tên khốn Tử Đồng Thần Điệp?” Trong Thánh Vực tối tăm, Lão Điêu trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Tà Đồng, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Hóa ra hắn vẫn chưa chết?” Dì Mị cũng khẽ nhíu mày.
Trong Trấn Thiên Cung, người phụ nữ đeo mạng che đen cũng kinh hoàng thất thanh nói: “Tử Đồng Thần Điệp - một trong thập đại thần tướng Thánh Vực, hóa ra Tà Đồng lại là hắn? Thảo nào hắn có thể luân hồi nhiều kiếp không ngừng.”
Cung chủ Trấn Thiên Cung giận dữ nói: “Hắn dám động vào đệ tử của †a thì dù có là Thánh Chủ Thánh Vực tái sinh, ta cũng sẽ băm vằm hắn vạn kiếp.”
Bên trong Phật quốc, Nhiên Đăng Thủy Tổ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Tử Đồng Thần Điệp - một trong thập đại thần tướng Thánh Vực hóa ra vẫn chưa chết, thú vị đấy
“Tử Đồng Thần Điệp một đời hóa kén một kiếp thành bướm, đời đời kiếp kiếp trường tồn. Đáng tiếc là hết lần này đến lần khác thoát xác trùng sinh vẫn không thể khiến hắn đi đến bước cuối cùng, vẫn chỉ là một Thần Hóa mà thôi.” Bên trong lỗ đen vô tận, Thủy Tổ Ma tộc cười khẩy, tỏ vẻ khinh miệt nói.
Vô số sự tồn tại lớn lao trong vũ trụ đều mang những biểu cảm và tâm trạng khác nhau khi nhìn vào Tà Đồng đang hóa thành chân thân.
Cơ thể của Tà Đồng vừa biến đổi vừa nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, lộ ra sự căm hận đến tận xương tủy nói: “Ta còn định tìm một cơ thể mạnh hơn để phá kén thành bướm, thực sự hòa nhập với vật chủ. Bây giờ vì ngươi can thiệp vào, ta chỉ có thể phá kén thành bướm trong cơ thể này, không thể chuyển đổi vật chủ một lần nữa. Nhưng như vậy cũng tốt, cơ thể này đã đủ mạnh, giờ ta phá kén thành bướm, dung hợp hoàn hảo với cơ thể này là có thể phát huy ra một trăm phần trăm sức chiến đấu, như vậy cũng đủ để giết ngươi rồi.”
Lúc Tà Đồng nói, hoa văn tím trên cánh bướm sáng rực lên, từng luồng đồng quang kỳ dị như sóng gợn dập dềnh nổi lên.
Đồng quang không đâu không có, hoàn toàn không thể tránh được, Hàn Sâm ngưng tụ sức mạnh ngăn cản đồng quang nhưng lại cảm thấy đồng quang đó trực tiếp xuyên vào trong cơ thể.
Cơ thể Hàn Sâm lập tức giống như bị xiềng xích trói lại, đến cả mí mắt cũng không thể động đẩy được.
Trong lòng Hàn Sâm có hơi kinh ngạc, cơ thể của hắn không kém gì so với Long thể Phá Tà của Long tộc thuần chủng, sức mạnh hệ phong ấn bình thường không có tác dụng lớn với hắn, loại sức mạnh đồng quang này lại có thể phong ấn hoàn toàn cơ thể hắn, chắc đã đáng sợ đến mức không có đạo lý.
Hàn Sâm thử vận chuyển sức mạnh để thoát khỏi tốc độ của đồng quang nhưng không có tác dụng gì hết, các loại sức mạnh đều không phá vỡ được đồng quang của Tà Đồng.
“Thần quang Tử Đồng không phải là thuật phong ấn bình thường, cho dù có là cường giả Thần Hóa trúng thần quang Tử Đồng cũng khó mà thoát thân ngay được, huống chi chỉ là một Hầu Tước nhỏ bé. Giờ đến cả cơ hội xé nát giấy báo danh để thoát thân mà Kim Tệ cũng không có, chỉ có thể mặc cho Tử Đồng Thần Điệp xâu xé.” Người phụ nữ đeo mạng che đen nhíu mày nói.
Sắc mặt Cung chủ Trấn Thiên Cung có hơi khó coi, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tử Đồng Thần Điệp, trong đầu nảy ra muôn vàn suy nghĩ, đều là phải làm thế nào mới có thể tìm thấy Tử Đồng Thần Điệp rồi giết chết hắn.
Tà Đồng lạnh lùng nhìn Hàn Sâm, cánh bướm rung lên, bay về phía Hàn Sâm, vừa tiếp cận Hàn Sâm, vừa nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận khi sống trên đời này.”
Mắt thấy Tà Đồng đã bay đến trước mặt, Hàn Sâm vẫn không thể phá bỏ sự trói buộc của đồng quang, thầm thở dài trong lòng: “Xem ra chỉ có thể sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp thôi. Nhưng vẫn chưa nghĩ ra làm thế nào để cứu Cô Trúc ra, cho dù có đánh bại hắn cũng vô dụng, đâu thể thực sự giết chết hắn được?”
Nhưng hiện giờ Hàn Sâm đã không còn lựa chọn nào khác, khi Hàn Sâm đang chuẩn bị bắt đầu trạng thái Thần Linh Siêu Cấp thì đột nhiên lại nhìn thấy Tà Đồng dừng lại ngay trước mặt hắn, con mắt như thạch anh tím trên trán bỗng trào ra máu tươi.
Hết chương 2136.
Chương 2137. Hãy nếm thử thất bại và tuyệt vọng đi“Chết tiệt… Cứ phải vào lúc này…” Cơ thể Tà Đồng dừng lại trước mặt Hàn Sâm, khuôn mặt vô cùng vặn vẹo, một tay che lấy con mắt thứ ba nhưng trong Thiên Nhãn vẫn không ngừng chảy ra máu tươi.
Một vệt máu cũng bắt đầu lan ra trong Thiên Nhãn, không ngừng dây dưa với màu tím kia.
Rầm!
Cơ thể của Tà Đồng rơi xuống từ trên không trung, nửa quỳ trên mặt đất, đồng quang của đôi cánh bướm cũng biến mất theo đó, trả lại tự do cho Hàn Sâm.
“Khí tức đó là… Cô Trúc… Ý chí của hắn vẫn chưa bị Tử Đồng Thần Điệp tiêu diệt…” Người phụ nữ đeo mạng che đen kinh ngạc cất tiếng.
“Ha ha… Được lắm… Không hổ là đệ tử của ta…” Cung chủ Trấn Thiên Cung bật cười thích thú.
“Hóa ra ý chí của Cô Trúc vẫn còn, lão quái vật như Tử Đồng Thần Điệp cũng không thể áp chế hoàn toàn ý thức của hắn ư?” Trên mặt của Nhiên Đăng Thủy Tổ lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Hỏng rồi!” Khi những người khác của Trấn Thiên Cung đang vui mừng thì Vân Tố Thường lại kinh hãi hét lên.
“Chị, có chuyện gì vậy? Cái gì hỏng rồi? Ý thức của Cô Trúc sư huynh vẫn còn, đây không phải là chuyện tốt sao?” Vân Tố Y thắc mắc nhìn Vân Tố Thường hỏi.
Vân Tố Thường có hơi lo lắng đáp: “Ý thức của Cô Trúc sư huynh vẫn còn đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng hiện giờ hắn vẫn đang trên chiến trường, có ý chí của hắn níu lấy Tà Đồng khiến Tà Đồng không thể chuyên tâm chiến đấu nhưng Kim Tệ lại được thả ra hoàn toàn. Hiện giờ Kim Tệ hoàn toàn có thể nhân cơ hội này giết chết Tà Đồng, đây là cơ hội tốt nhất của hắn nhưng cơ thể của Tà Đồng lại là Cô Trúc sư huynh…”
Vân Tố Thường vẫn chưa nói xong, mọi người đều đã hiểu được ý của nàng, cũng bắt đầu trở nên lo lắng.
Trận chiến đã đến nước này, cả hai bên đều đã dốc hết sức, vừa nãy Kim Tệ đã bị Tà Đồng trói buộc không còn sức đánh trả. Nếu ý chí của Cô Trúc không xuất hiện thì e rằng hắn đã bị Tà Đồng giết chết rồi.
Giờ Kim Tệ khôi phục tự do, Tà Đồng lại không thể tự khống chế mình. Đây là cơ hội tốt nhất để Kim Tệ giết chết Tà Đồng, ban nãy hắn đã không thể địch lại Tà Đồng, sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ?
Người trong Trấn Thiên Cung đều vô cùng căng thẳng, sợ nếu Kim Tệ ra tay giết Tà Đồng ngay lúc này thì Cô Trúc cũng phải chết theo.
Không chỉ có người của Trấn Thiên Cung, các tộc trong vũ trụ cũng đều nhìn ra tình huống hiện tại. Chỉ cần Kim Tệ ra tay thì tất thảy đều sẽ kết thúc.
Tà Đồng bị ý chí của Cô Trúc bủa vây, tạm thời đã không còn năng lực chống lại Kim Tệ, đây là cơ hội tốt nhất để giết hắn ta.
Vương công quý tộc của các tộc đều dồn ánh mắt lên mọi chuyển động của Kim Tệ và Tà Đồng, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng có thể khẳng định một điều là, mấu chốt thắng thua hiện tại đã nằm trong tay Kim Tệ.
Nhưng lại thấy Kim Tệ đứng ở đó hoàn toàn không động thủ, chỉ bình †ĩnh nhìn vào Tà Đồng đang nửa quỳ ở đó, dường như không có ý định ra tay.
“Ngươi có giấy giụa chống cự thế nào cũng vô ích thôi, từ bỏ đi!” Ánh sáng màu tím trong Thiên Nhãn của Tà Đồng phát ra, đồng thời quát lên chói tai.
Nhưng ngay sau đó, Thiên Nhãn của Tà Đồng lại bị một vệt máu chiếm lấy, giọng nói bình thản của Cô Trúc vang lên: “Ta đợi mãi, cuối cùng cũng đợi được đến lúc ngươi và cơ thể của ta hoàn toàn dung hợp. Giờ ngươi có muốn chạy trốn cũng không còn nơi nào trốn được nữa rồi.
“Ngươi cũng xứng tranh với ta?” Ánh sáng màu tím trong Thiên Nhãn lại lóe lên, giọng nói của Tà Đồng chợt vang lên.
Ánh tím và huyết sắc trong Thiên Nhãn không ngừng thay thế nhau, ý chí của Tà Đồng và Cô Trúc luân chuyển tựa như đang trải qua cuộc giết chóc ác liệt, không ngừng thay phiên nhau khống chế cơ thể.
Mà điều khiến người của Trấn Thiên Cung vui mừng là, Kim Tệ không hề nhân lúc này mà hạ thủ với Tà Đồng hoặc cũng có thể nói là Cô Trúc.
“Tên Kim Tệ nãy cũng được đấy chứ.” Cung chủ Trấn Thiên Cung nói một câu.
“Kim Tệ còn ngây ra đó làm gì? Có cơ hội tốt ngay trước mắt, sao lại không giết Tà Đồng?” Có người thầm nhíu mày.
“Chắc sợ sau chuyện này Trấn Thiên Cung sẽ báo thù hắn chăng?”
“Nói cũng phải, chỉ là một cái hư danh, không cần thiết phải đắc tội với Trấn Thiên Cung.”
Trong khi các tộc đều đang thảo luận, cuộc tranh đấu của Cô Trúc và Tà Đồng vẫn đang tiếp tục.
“Bây giờ không phải là đang tranh với ngươi sao?” Giọng nói của Cô Trúc lại lần nữa phát ra.
“Bổn thần tướng đã trải qua hàng trăm triệu năm, hết lần này đến lần khác tiến vào cảnh giới Thần Hóa, ý chí cùng tỏa sáng với vũ trụ, ngươi chỉ là con kiến mới sống mấy chục năm, vốn không có tư cách tranh giành với bổn thần tướng.” Tà Đồng hung tợn hét lên.
Màu tím lại một lần nữa chiếm lấy Thiên Nhãn, giọng nói của Cô Trúc vẫn rất bình tĩnh cất lên: “Ngươi rất mạnh, hết kiếp này đến kiếp khác tiến vào cảnh giới Thần Hóa, quả thật là sinh vật bình thường không thể bì được. Nhưng ngươi hết kiếp này đến kiếp khác lấy tư thế của kẻ chiến thắng đi giữa thế gian, e là chưa từng biết được thất bại và tuyệt vọng có mùi vị như nào nhỉ?”
“Bổn thần tướng không cần biết, ta vẫn sẽ tiếp tục chiến thắng.” Tà Đồng lạnh lùng đáp.
“Vậy thì hãy nếm thử thất bại và tuyệt vọng đi.” Huyết sắc lại tiếp tục chiếm giữ Thiên Nhãn. Lúc Cô Trúc khống chế được cơ thể, đột nhiên biến ngón tay thành kiếm, chỉ vào trán mình.
Vụt!
Trong khoảnh khắc hắn chạm lên trán mình, một cỗ kiếm ý xông thẳng vào cơ thể Cô Trúc.
“Linh Kiếm Đạo!” Hàn Sâm nhìn thấy ngón tay đó của Cô Trúc, trong lòng thầm kinh ngạc sau đó lập tức hiểu ra Cô Trúc muốn làm gì.
Ý chí của hắn không đủ chiến thắng Tà Đồng để giành lại thân thể nhưng Cô Trúc lại có trạng thái tiêu cực tích lũy từ bi kịch vạn kiếp.
Giờ Tà Đồng và Cô Trúc hòa thành một thể, một khi trạng thái tiêu cực bạo phát, Tà Đồng cũng sẽ phải chịu thử thách từ trạng thái tiêu cực mà bi kịch vạn kiếp mang lại.
Cô Trúc đã phải chịu từ kiếp này qua kiếp khác nhưng Tà Đồng lại chưa thử bao giờ. Dưới trạng thái tiêu cực đáng sợ như vậy, e rằng mạnh mẽ như Thần Hóa cũng khó giữ ý chí tỉnh táo hoàn toàn.
Đây chính là cơ hội mà Cô Trúc vẫn luôn đợi chờ. Trước đó hắn không cố hết sức giành lại cơ thể từ Tà Đồng là bởi vì Tà Đồng vẫn chưa phá kén thành bướm, chưa hoàn toàn hòa thành một thể với hắn, cho dù có bạo phát ra trạng thái tiêu cực cũng không hề dính dáng đến Tà Đồng.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, cuối cùng Cô Trúc cũng đợi được một cơ hội có lợi cho hắn.
Trạng thái tiêu cực bị Linh Kiếm Đạo hoàn toàn kích nổ, nháy mắt đã đánh sau vào trong thức hải, cho dù là ý chí của Tà Đồng hay của Cô Trúc đều sẽ bị trạng thái tiêu cực nhấn chìm, nơi này nháy mắt đã trở thành sân nhà của Cô Trúc.
“Cứ từ từ trải nghiệm cảm giác thất bại và tuyệt vọng đi.” Giọng nói của Cô Trúc lại vang lên lần nữa.
“Không… Không thể nào… Sao có thể… Á…” Tà Đồng phát ra âm thanh kinh hãi, trạng thái tiêu cực kinh khủng như tâm ma trào dâng, khiến ý chí của hắn như bị nhấn chìm trong biển bi kịch.
Hàn Sâm cũng từng trải nghiệm sự khủng khiếp của bi kịch vạn kiếp, lúc đó hắn chỉ bị trạng thái tiêu cực cuốn phải đã suýt nữa không thể chống đỡ được.
Hiện giờ Tà Đồng đã chiếm lấy cơ thể của Cô Trúc, cũng có nghĩa là Tà Đồng chính là Cô Trúc, hắn phải gánh chịu toàn bộ trạng thái tiêu cực, phải trải qua nỗi tuyệt vọng của vạn kiếp một cách đột ngột như vậy, cho dù có là ý chí của cường giả Thần Hóa cũng khó tránh khỏi bị dao động.
Trong ba con mắt của Cô Trúc đồng thời tuôn ra huyết lệ, trên mặt tràn đầy sự kinh hoàng, tuyệt vọng, sợ hãi, bi thương và một loạt cảm xúc tiêu cực khác.
Hết chương 2137.
Chương 2138. Khiến ngươi phải đợi lâu rồi“Thảo nào mãi vẫn không thấy Tà Đồng sử dụng Vô Tự Thiên Thư của Thiên tộc.” Hàn Sâm thở phào một hơi, lúc nhìn thấy Linh Kiếm Thuật kích thích trạng thái tiêu cực là hắn đã biết đại cục đã định.
Cô Trúc đã có thể khống chế bản thân mình trong trạng thái cảm xúc †iêu cực như vậy nhưng Tà Đồng lại không làm được, hiện giờ Tà Đồng như đang đối mặt với hai ý chí không hề yếu hơn kẻ thù của mình.
Giống như Cô Trúc từng nói, Tà Đồng chưa từng trải qua tuyệt vọng và thất bại, bây giờ đột nhiên phải nhận lấy sự tấn công mãnh liệt như vậy, hắn phải rất vất vả để đối phó với trạng thái cảm xúc tiêu cực, đã không còn tinh thần để tranh đấu ý chí với Cô Trúc nữa, về cơ bản đã không còn dư sức để đánh trả nữa rồi.
“Sao lại như thế này… Không… Không thể nào…” Tà Đồng không ngừng kêu la thảm thiết, ánh sáng tím trong Thiên Nhãn cũng càng ngày càng yếu, đang dần dần bị huyết sắc nuốt chửng.
Nếu như có thể chạy trốn được thì giờ Tà Đồng sẽ trốn ngay. Nhưng hắn đã phá kén thành bướm, hoàn toàn dung nhập vào cơ thể của Cô Trúc, chẳng còn cơ hội để tháo chạy nữa rồi.
Nếu giờ mà rời khỏi cơ thể của Cô Trúc, thứ có thể tháo chạy chỉ là một chút thần thức bản nguyên thôi. Đừng nói đến cơ thể, thậm chí đến cả gen gốc đã tu luyện không biết bao nhiêu kiếp cũng không thoát ra được.
“Đừng… Đừng mà…” Giọng Tà Đồng càng lúc càng tuyệt vọng, mang theo nỗi sợ hãi vô biên, màu tím kia cũng càng lúc càng nhạt.
Cánh bướm tím đẳng sau lưng Cô Trúc dần dần mờ đi, bộ giáp hoa tươi trên người hắn cũng tàn lụi, dường như vạn vật đều khô héo, phút chốc đã không còn nhìn thấy hoa tươi và bóng bướm, dần khôi phục lại diện mạo vốn có của Cô Trúc.
Đột nhiên, chỉ thấy ánh sáng tím lóe lên trong ba con mắt của Cô Trúc, một luồng sáng tím bắn ra, hóa thành một con bươm bướm đập cánh bay ra chuẩn bị chạy trốn.
Soạt!
Hàn Sâm tung một cú đấm, sức mạnh to lớn như vậy mà lại không thể chạm được vào hồ điệp ánh tím kia, như thể nó là ảo ảnh vậy.
“Tốt hơn hết các ngươi hãy cầu mong đừng gặp phải ta lần nữa, nếu không ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi sống không được mà chết cũng không xong.” Giọng nói căm hận đến tận xương tủy của Tà Đồng phát ra từ trong hồ điệp ánh tím, nó đập cánh rồi lao về phía tờ giấy ghi danh.
Bùm!
Nhìn thấy hồ điệp ánh tím chuẩn bị xông về phía tờ giấy ghi danh, Hàn Sâm lại tung ra một quyền nhưng lần này sử dụng sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên, hồ điệp ánh tím lập tức bị vỗ thành cát bụi.
“Săn giết dị chủng Thần Hóa Tử Đồng Thần Điệp, thu được thú hồn Tử Đồng Thần Điệp.”
Hàn Sâm ngây người ra, không ngờ vậy mà cũng được. Song thứ hắn giết được chỉ là một chút thần thức cuối cùng của Tử Đồng Thần Điệp, bản thể của Tử Đồng Thần Điệp đã dung hòa vào với cơ thể của Cô Trúc cho nên cũng không còn gen dị chủng nữa.
Nhưng có thể lấy được hồn thú Thần Hóa cũng nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm. Tuy nói Tử Đồng Thần Điệp đã nhiều lần thăng cấp Thần Hóa nhưng giờ vẫn chỉ là cấp Hầu Tước. Hàn Sâm cứ tưởng cho dù có lấy được thú hồn thì cũng chỉ là cấp Hầu Tước, không ngờ lại là cấp Thần Hóa.
Thực ra bản thân Hàn Sâm đã đoán sai, Tử Đồng Thần Điệp chỉ kí sinh vào vật chủ, đưa vật chủ từ cấp thấp lên cấp cao, thăng cấp Thần Hóa hết lần này đến lần khác nhưng hạt giống bản thể của nó từ đầu đến cuối đều là cấp Thần Hóa, thần thức cũng như vậy.
Nhưng hạt giống bản thể của nó mỗi lần thành kén đều sẽ mất đi sức mạnh, cùng với sự trưởng thành của vật chủ mới dần dần khôi phục sức mạnh, cho đến tận khi vật chủ thăng cấp Thần Hóa, hạt giống bản thể của nó cũng mới có thể khôi phục được sức mạnh cấp Thần Hóa vốn có của mình, thậm chí là có thể tiến thêm một bước.
Tử Đồng Thần Điệp phá kén thành bướm hết lần này đến lần khác, ngoại trừ nhu cầu sinh tồn, mục đích quan trọng nhất là có thể thông qua sự trưởng thành hết lần này đến lần khác của vật chủ khiến hạt giống bản thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn, hi vọng có thể đi đến bước cuối cùng.
Nhưng đáng tiếc là đến tận bây giờ, Tử Đồng Thần Điệp vẫn không thể đi đến bước cuối cùng, vẫn dừng ở giai đoạn cấp Thần Hóa.
Bộ giáp hoa tươi trên cơ thể Cô Trúc đã héo tàn, Thiên Nhãn cũng khôi phục lại huyết sắc thuần túy, một bộ giáp nền trắng hoa tím cũng xuất hiện trở lại bao bọc lấy cơ thể Cô Trúc, hơn nữa đằng sau bộ giáp còn có thêm một đôi cánh bướm màu tím, trông hơi khác với chiến giáp gen trước đây của Cô Trúc, có vẻ do đã luyện hóa dung hòa với Tử Đồng Thần Điệp.
“Khiến ngươi phải đợi lâu rồi.” Cô Trúc nhìn Kim Tệ, bình tĩnh nói.
Trên mảnh giấy ghi danh vốn dĩ thuộc về Tà Đồng, tên của Tà Đồng biến mất như cát bụi, bên trên xuất hiện bốn chữ “Thiên tộc Cô Trúc”.
“Vãi chưởng, Tử Đồng Thần Điệp - một trong Thập Đại Thấn Tướng của Thánh Vực cứ như thế bị xử đẹp luôn sao?”
“Thật đáng tiếc, một cường giả Thần Hóa cứ như vậy mà biến mất.”
“Ai bảo tự hắn ta ra ngoài phóng túng, hèn hạ phát triển đến cấp Thần Hóa, muốn giết hắn đâu có dễ dàng như vậy?”
“Quả nhiên không thể phóng túng, Tử Đồng Thần Điệp đúng là chết uổng mà, vậy mà lại bị hai tên tiểu bối cấp Hầu Tước giết chết.”
“Đáng đời, tên khốn nạn đó thật đáng đời.”
“Tên Kim Tệ này cũng được đấy, vậy mà lại không thừa cơ giành chiến thắng. Hắn không cần giết Cô Trúc, chỉ cần làm cơ thể Cô Trúc trọng thương là có thể nắm chắc phần thắng rồi nhưng hắn lại không làm như vậy.”
“Xem ra trận chiến vẫn phải tiếp tục. Kim Tệ có vẻ rất mạnh nhưng xem ra Cô Trúc còn mạnh hơn, thậm chí đến cả ý chí của Tử Đồng Thần Điệp cũng bị hắn đánh bại, đó mới là ý chí của cấp Thần Hóa thật sựt”
“Không biết trận chiến này cuối cùng chiến thắng sẽ rơi vào tay ai?”
Hàn Sâm nhìn Cô Trúc đã khôi phục trở lại, trong lòng mừng thầm nhưng lại tỉnh bơ nói: “Không sao cả, nếu như ngươi cần, ta có thể đợi thêm một lúc nữa.”
“Không cần nữa đâu, có thể bắt đầu luôn rồi.” Cô Trúc khế lắc đầu.
Chỉ trong chốc lát, trận chiến dường như quay lại điểm xuất phát, trận đấu mới chỉ vừa mới bắt đầu.
Cánh bướm sau lưng Cô Trúc mở ra, vỗ hai lần và nói: “Ta đã dung hòa Tử Đồng Thần Điệp, đồng thời cũng giành được sức mạnh của Tử Đồng Thần Quang.”
“Không sao, ngươi cứ việc dùng.” Hàn Sâm đáp.
“Được.” Cô Trúc khẽ gật đầu, trên cánh bướm đẳng sau lưng, hoa văn hình đôi mắt quỷ dị kia đột nhiên sáng lên, từng vòng đồng quang bắt đầu lan ra, rất nhanh đã rơi vào người Hàn Sâm.
“Cô Trúc vốn dĩ rất mạnh, nay lại giành được Tử Đồng Thần Quang của Tử Đồng Thần Điệp, e rằng lần này Kim Tệ chỉ có bại chứ không thể thắng nổi”
“Ai bảo hắn tự cao tự đại như vậy, vừa nãy không nhân cơ hội ra tay luôn, có thua thì cũng là đáng đời.”
“Ngươi hiểu cái gì chứ, đó gọi là phong thái của cao thủ.” “Thắng rồi mới là cao thủ, thua thì đó gọi là giả ngu thành heo.”
“Cô Trúc cũng thật không phải, tốt xấu gì thì Kim Tệ cũng tha cho hắn một lần, không nhân cơ hội để giết hắn, hắn lại tranh vị trí đứng đầu với Kim Tệ.”
“Thắng làm vua thua làm giặc, vừa nãy Kim Tệ không động thủ là do hắn ngu ngốc, không thể trách được Cô Trúc.”
“Dù thế nào đi chăng nữa, Kim Tệ không phá được Tử Đồng Thần Quang là thua chắc rồi.”
“Cường giả như Kim Tệ chắc không phải là một tên ngốc đâu nhỉ? Ta nghĩ có lẽ hắn có cách để ứng phó với Tử Đồng Thần Quang mới phải, nếu không thì ban nãy sao lại không ra tay chứ?”
“Nếu như hắn có thể phá thì ban nấy hắn cũng sẽ không bị Tà Đồng cố định ở đó rồi, đây chính là làm màu lố, chắc hắn cứ tưởng cả Tà Đồng và Cô Trúc đều sẽ bị tổn thất, ai ngờ Cô Trúc không những không bị thương lại còn dung hòa Tử Đồng Thần Điệp thu được lợi ích lớn như vậy.”
Hết chương 2138.
Chương 2139. Vô Thủy Thiên ĐạoHàn Sâm cảm giác giống như lúc bị Tử Đồng Thần Điệp định trụ lần trước, cơ thể đều bị trói buộc, ngay cả thay đổi cử động cũng trở nên rất khó khăn.
Hàn Sâm đoán khi sử dụng thần quang này ở cấp Hầu Tước, thời gian có thể duy trì chắc chắn vô cùng có hạn.
Chẳng qua cho dù chỉ duy trì liên tục không đến một giây thì cũng đủ cho Cô Trúc ra tay đánh bại hắn.
Lại thử vận chuyển sức mạnh giãy dụa, muốn phá vỡ trói buộc Tử Đồng Thần Quang của cơ thể, nhưng mà lại thất bại lần nữa.
“Trở về phải cẩn thận nghiên cứu ánh sáng phong ấn như kiểu Tử Đồng Thần Điệp này một chút, không thể lần nào cũng dựa vào thể Thần Linh siêu cấp để vượt qua được.” Hàn Sâm nghĩ đến Tử Đồng Thần Điệp, trước tiên nhìn thoáng qua thú hồn Tử Đồng Thần Điệp hắn vừa mới nhận được.
Thú hồn Thần Hóa Tử Đồng Thần Điệp: Đồng Kính Hình.
“Đồng Kính Hình? Đó là cái đồ chơi quỷ quái gì? Không lẽ là thứ linh tinh giống kính sát tròng? Hay cũng như mắt kính bình thường, là đeo ở bên ngoài?” Trong lòng Hàn Sâm suy nghĩ một chút, không lập tức triệu hồi thú hồn ra.
Đây là thú hồn Thần Hóa duy nhất của hắn, nếu như triệu hồi ra dùng với thân phận Kim Tệ và bị những người khác nhìn thấy, về sau lúc làm Hàn Sâm sẽ không còn cách nào dùng được nữa.
Không ở dưới tình huống cần thiết, Hàn Sâm cũng không bằng lòng trực tiếp lộ ra con át chủ bài này ở một thân phận nào đó.
“Thần quang của Tử Đồng Thần Điệp quả thật rất mạnh, nhưng mà lúc ở cấp Hầu Tước, ta không kiên trì được lâu lắm.” Cô Trúc nhìn Hàn Sâm nói, cũng không động thủ.
“Vậy không cần lãng phí thời gian.” Hàn Sâm đột nhiên mở miệng nói chuyện, Tử Đồng Thần Quang vậy mà hình như mất đi tác dụng với hắn, một luồng ánh sáng rực rỡ trong suốt lan ra từ trên người Hàn Sâm, khiến áo giáp màu vàng đều biến thành trạng thái bán trong suốt.
“Tử Đồng Thần Quang vậy mà mất đi hiệu lực!” Cường giả các tộc đang xem cuộc chiến đều ngạc nhiên.
Tử Đồng Thần Điệp là một trong Thập Đại Thần Tướng của Thánh Vực, sức mạnh của thực lực hoàn toàn là sự tồn tại mạnh đỉnh cấp bên trong vũ trụ, đặc biệt là Tử Đồng Thần Quang của hắn, nó có tiếng là có thể liếc mắt một cái định vũ trụ, cường giả cấp Thần Hóa nếu không có phương pháp khắc chế thích hợp, cũng sẽ bị định khó có thể nhúc nhích.
Tuy rằng bây giờ Cô Trúc là cấp Hầu Tước, Tử Đồng Thần Quang còn không có uy lực mạnh như vậy, nhưng mà định trụ một người cùng cấp Hầu Tước hẳn là không có vấn đề gì.
Nhưng mà Kim Tệ vậy mà trực tiếp phá tan Tử Đồng Thần Quang, điều này khiến cho người ta cảm thấy hơi khiếp sợ.
“Chính là loại lực lượng này, hắn quả nhiên chính là Kim Tệ kia!” Isa nhìn Hàn Sâm sử dụng trạng thái Thần Linh siêu cấp, trong mắt cơ hồ phun ra lửa.
Hàn Sâm hóa thân thành Thần Linh siêu cấp của trạng thái linh thể, cả người đều tản ra khí tức thần linh khủng bố.
Ở dưới sự chiếu rọi của Tử Đồng Thần Quang, hai ngón tay của Hàn Sâm cứng lại, chỉ Cô Trúc đối diện phía xa, lực đất kỳ lạ không ngừng ngưng tụ về đầu ngón tay hắn.
Giống như tâm linh tương thông với Hàn Sâm, Cô Trúc gần như cùng lúc mở thiên nhãn ra của hắn, huyết sắc bên trong cuồn cuộn như biển, sức mạnh huyết sắc kia ngập tràn toàn thân hắn, cùng màu tím trên áo giáp và cánh bướm hợp thành một thể, khiến cả người hắn đều đỏ đến phát tím, giống như bao phủ ở trong một vùng hoa máu.
Giống với Hàn Sâm, Cô Trúc cũng khép hai ngón tay của hắn lại sử dụng như kiếm khí, tuy rằng cơ thể hắn đỏ đến phát tím, nhưng mà kiếm khí ngưng tụ lại phía trên ngón tay kia lại vô hình vô ảnh, nếu không phải do ngón tay hắn bị kiếm khí xâm nhiễm giống như một khối ngọc óng ánh không chút tì vết và màu sắc, hình thành nên sự đối lập mạnh mẽ với màu đỏ phát tím của toàn thân thì người ta gần như không phát hiện được sự tồn tại của kiếm khí kia.
“Thuật Vô Thủy Thiên Đạo trong Vô Tự Thiên Thư!” Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn thấy kiếm khí trên ngón tay Cô Trúc, đột nhiên lập tức bật dậy mở to hai mắt nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm ngón tay của Cô Trúc.
“Không thể nào… Cô Trúc hắn mới luyện bao lâu… vậy mà có thể luyện thành thuật Vô Thủy Thiên Đạo… Ngươi xác định không nhìn lầm…” Cô gái che mặt bằng vải mỏng màu đen khó tin nhìn về phía cung chủ Trấn Thiên Cung.
Cung chủ Trấn Thiên Cung cười thật to, nói năng hơi lộn xộn nói: “Ha ha… Đương nhiên sẽ không sai… Không hổ là đệ tử của ta… vậy mà ở cấp Hầu Tước đã lĩnh ngộ được ‘Vô Tự Thiên Thư’ cốt lõi nhất của thuật Vô Thủy Thiên Đạo… Quả nhiên là của đồ đệ tốt của ta… Nhìn quanh cả vũ trụ… Ai có thể cùng tranh phong…”
“Ở tuổi này cũng đã lĩnh ngộ được thuật Vô Thủy Thiên Đạo… Khí vận của Trấn Thiên Cung vậy mà đã mạnh tới loại trình độ này…” Thủy Tổ Nhiên Đăng khẽ nhíu mày, sắc mặt nhìn hơi không tốt lắm.
“Trấn Thiên Cung thật sự là đi vận cứt chó!” Rất nhiều lão giả đều ghen ghét gần như phát điên.
“Vô Tự Thiên Thư” khó luyện, lĩnh ngộ một hai phần mười đã đủ để tung hoành vũ trụ, nhưng mà nếu có thể lĩnh ngộ được thuật Vô Thủy Thiên Đạo cốt lõi nhất, vậy mới là chỗ tinh túy thật sự.
Vốn dĩ Thiên tộc tu luyện Vô Tự Thiên Thư trong Trấn Thiên Cung không nhiều lắm, càng ít người có thể lĩnh ngộ được Vô Thủy Thiên Đạo, hơn nữa bình thường người có thể lĩnh ngộ cũng đều ở cấp Vương.
Giống như cung chủ Trấn Thiên Cung đương nhiệm, Thiên tộc có thể lĩnh ngộ Vô Thủy Thiên Đạo ở cấp Công Tước đỉnh phong đã được gọi là thiên tài xưa nay chưa từng có.
Nhưng mà bây giờ Cô Trúc chẳng qua chỉ là cấp Hầu Tước mà cũng đã lĩnh ngộ được thuật Vô Thủy Thiên Đạo, chấn động tạo thành có thể tưởng tượng được.
Sức mạnh của Hàn Sâm và Cô Trúc đều đang không ngừng tăng lên, hai luồng sức mạnh một trắng một đỏ giống như hai thần quang phóng lên trên, khiến cho khí thế bọn họ càng ngày càng khủng bố.
Ở một thời cơ nào đó, hoặc có thể là sức mạnh của hai người đều đạt tới giới hạn nào đó, hai người không hẹn mà cùng di chuyển.
Hàn Sâm thân như thần minh, một ngón tay trực tiếp chỉ ra, chiêu thuật không có gì hoa lệ, nhưng một chiêu kia lại cực kỳ nhanh, đơn giản thô bạo.
Một ngón tay của Cô Trúc cũng chỉ ra tương tự, kiếm khí dọc theo quỹ đạo huyền ảo kéo về phía Hàn Sâm.
Rắc!
Hai bóng người đan xen, phát ra một âm thanh tương tự tiếng vỏ trứng chim vỡ nát, lại chỉ thấy áo giáp và hồng quang trên người Cô Trúc bị nghiền nát như bụi, Kim Tệ lại vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Ta thua rồi, cám ơn.” Cô Trúc chuyển mắt nghiêm túc nhìn Hàn Sâm một cái, sau đó nói một câu rồi trực tiếp xé rách tờ giấy tên hắn, bóng dáng biến mất ở trên phổ chúng sinh gen.
“Không thể nào… thuật Vô Thủy Thiên Đạo sao lại thua được… phương pháp có thể thân hóa Thiên Đạo… biết quá khứ tương lai… Làm sao có thể sẽ thua…” Cung chủ Trấn Thiên Cung hoảng sợ nhìn thân hình trên phổ chúng sinh gen, gần như không dám tin hai mắt của mình.
Thuật Vô Thủy Thiên Đạo mạnh mẽ bao nhiêu, không ai rõ ràng hơn hắn, cũng bởi vì hiểu được quá mức rõ ràng, cho nên cung chủ Trấn Thiên Cung càng khiếp sợ.
“Thuật Vô Thủy Thiên Đạo vậy mà thua sao?” Rất nhiều lão giả đều có khuôn mặt khiếp sợ, nhìn bóng dáng màu vàng trên phổ chúng sinh gen kia với vẻ không thể tin nổi.
“Nhân tộc… Kim Tệ…”
Bốn chữ này trong nháy mắt này đã có được ý tứ không tầm thường, vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào bóng dáng màu vàng kia, có ghen ghét, có tham lam, có khát vọng, có sùng bái, có oán độc, đủ ánh mắt với nhiều loại cảm xúc phức tạp đan vào nhau rơi vào bóng dáng phía trên.