Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 224 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Tượng thần kim loại phun thiên hỏa xuống nhưng cũng không thiêu rụi được đám người Hàn Sâm, một kết giới màu xanh lam đột nhiên xuất hiện, bao phủ Hàn Sâm cùng toàn bộ đệ tử Trấn Thiên Cung, chặn lại đám lửa kinh hoàng kia.

Thiên hỏa va chạm với kết giới màu xanh, lập tức bị phân tán sang hai bên. Ngay sau đó, chùm sáng kinh khủng và các loại sức mạnh kinh khủng của tượng thần đánh lên trên kết giới, thế mà lại không thể phá vỡ kết giới.

Dù vậy mấy chục tượng thần kim loại khổng lồ đều đã bao vây xung quanh, hoàn toàn chặn hết đường trốn của bọn họ, bao quanh ngoài kết giới giống như từng con ác quỷ to lớn, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm cùng một đám Hầu Tước đứng giữa kết giới.

Hết chương 2150.

Chương 2151. Sức mạnh từ bên trong tỉnh cầu

“Hàn Sâm, cửu ngưỡng đại danh, không ngờ lại gặp mặt ở nơi này.” Tượng thần kim loại ba đầu sáu tay đi đến trước kết giới, đầu chim ở giữa nhìn chằm chằm Hàn Sâm bên trong, giống như ác quỷ nhìn chằm chằm trẻ sơ sinh trong nôi vậy.

Trên thực tế, những tượng thần kim loại này đối với đám người Hàn Sâm giống như một đám ác quỷ mà bọn họ không cách nào địch nổi, bao vây mọi người ở giữa.

Bốn phía còn có vô số dị chủng chuồn chuồn đồng đen đang bay tới bay lui, cảnh tượng đó gần như khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng.

“Ngươi là ai?” Hàn Sâm nhìn tượng thần kim loại ba đầu sáu tay to lớn hỏi.

“Hủy Diệt tộc Klinsmann.” Khi tượng thần kim loại ba đầu sáu tay nói chuyện với Hàn Sâm, những pho tượng khác đều ngừng công kích, chỉ vây quanh bên ngoài kết giới.

“Không nghĩ tới Hủy Diệt tộc thật sự là một chi nhánh của Phá Thiên tộc.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.

Klinsmamn cười quái dị nói: “Ngươi lầm rồi, Hủy Diệt tộc không phải một nhánh của Phá Thiên tộc, mà là Hoàng tộc của nó, những tên Cự Nhân tộc ngu xuẩn kia chẳng qua cũng chỉ là tiện dân mang một ít huyết mạch của Phá Thiên tộc mà thôi, bọn ta mới là Phá Thiên tộc chính tông.”

“Nói như vậy, nơi này thật sự là chỗ ở của cường giả Thần Hóa Phá Thiên tộc?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi.

Klinsmamn cười nói: “Ta biết ngươi đang kéo dài thời gian, nhưng việc đó cũng không đáng kể, ở nơi này Hủy Diệt tộc bọn ta chính là chúa tể, các ngươi không còn đường nào để trốn đâu.”

Dừng một lát, Klinsmann tiếp tục nói: “Đây đúng là chỗ ở của cường giả Thần Hóa Phá Thiên tộc, đáng tiếc nơi này đã sớm bị bỏ hoang, vị cường giả Thần Hóa kia cũng chẳng thấy đâu, có điều những thần ngẫu Phá Thiên tộc vị cường giả đó để lại này cũng đủ cho bọn ta xưng bá toàn bộ Thế giới Kim Loại. Nhân vật cấp Hầu Tước cấp trở lên không vào được Thế giới Kim Loại, bọn ta chính là chủ nhân nơi này, nơi này sẽ trở thành một trong những không gian dị chủng chủ yếu của Hủy Diệt tộc, về phần các ngươi…

Nói đến đây, Klinsmann dùng đầu chim của tượng kim loại quét mắt nhìn bọn họ: “Nếu như các ngươi nguyện ý đầu hàng, ta có thể đại biểu cho Hủy Diệt tộc hoan nghênh các ngươi gia nhập, trở thành một phần tử của Thế giới Kim Loại.”

“Klinsmamn, ta không lạc quan như ngươi.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.

“Có ý gì?” Khuôn mặt phụ nữ nằm bên phải tượng thần ba đầu xoay mặt qua, nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi.

Hàn Sâm quét mắt nhìn xung quanh một cái: “Ta nghe nói trước khi các ngươi đến tòa cự thành này, nơi đây hình như đã trải qua một trận đại chiến đúng không?”

“Vậy thì sao, nếu không phải đã từng trải qua chiến tranh, nơi này sao có thể hoang phế đến như vậy?” Khuôn mặt phụ nữ kia hỏi.

Hàn Sâm cười nói: “Sức mạnh của Thế giới Kim Loại ngay cả cường giả nhiều chủng tộc bọn ta cũng không phá nổi, chỉ có thể cử một vài Hầu Tước đến thăm dò. Nói cách khác, sức mạnh ngoại lai không thể ảnh hưởng đến nơi này. Nhưng nếu như vậy, tại sao ở đây lại xảy ra trận chiến lớn đến như thế, khiến cả cường giả cấp Thần Hóa của Phá Thiên tộc cũng phải vứt bỏ nơi này chứ?”

Klinsmann khẽ nhíu mày, gương mặt đàn ông trong ba đầu nói: “Có lẽ do vị cường giả kia có thể đột phá được cấm chế của Thế giới Kim Loại và tiến vào bên trong.”

“Ngay cả cường giả của năm đại Thượng tộc bọn ta cũng không phá nổi cấm chế của Thế giới Kim Loại, nếu thật sự có một cường giả như vậy tiến đến, ngươi cảm thấy Phá Thiên tộc còn trốn khỏi nơi này được sao? Cho dù bọn họ có thể chạy, thì sau khi vị cường giả kia đánh hạ Thế giới Kim Loại, vì sao lại không chiếm lĩnh nơi này?” Hàn Sâm tiếp tục nói.

“Ngươi có ý gì?” Khuôn mặt phụ nữ lại hỏi.

“Nếu như ta đoán không sai, nguyên nhân khiến cho Phá Thiên tộc từ bỏ nơi này không phải đến từ kẻ địch của bọn họ, cũng không phải đến †ừ bên ngoài Thế giới Kim Loại, mà là từ chính bản thân tinh cầu này.”

“Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?” Gương mặt đàn ông của Klinsmann hơi mất kiên nhãn hỏi.

Hàn Sâm cười: “Nếu như loại sức mạnh uy hiếp Phá Thiên tộc xuất phát từ bản thân tinh cầu này, nhưng ngoại trừ Phá Thiên tộc ra, sinh vật ở đây lại không bị đe dọa. Nói như vậy, sức mạnh kia chính là nhằm vào Phá Thiên tộc các ngươi. Nếu ta là các ngươi, ta sẽ không phách lối như vậy, cũng sẽ không còn tâm trạng đứng đây tán gẫu, mà là lập tức nghĩ biện pháp chạy trốn, bởi vì tỷ lệ các ngươi chết ở chỗ này, so với bọn ta còn cao hơn nhiều.”

“Nói nhảm, cho dù có sức mạnh như vậy thật cũng đã sớm tiêu tán †rong năm tháng vô tận, nếu không tại sao đến bây giờ nó cũng chưa từng xuất hiện? Hàn Sâm, ta xem ngươi là một người tài, thưởng thức †ài năng của ngươi nên không đành lòng giết ngươi, ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi tiếp tục không chịu đầu hàng, cũng đừng trách Klinsmann ta trở mặt vô tình.” Đầu chim cười lạnh nói.

Hàn Sâm im lặng không nói, trong lòng nghĩ cách để có thể thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.

Hắn nói những lời kia cũng không chỉ đơn thuần vì muốn hù dọa đám người Hủy Diệt tộc Klinsmann, nếu sức mạnh kia đến từ bản thân tinh cầu này thì sẽ không dễ dàng mất đi như vậy, cho dù năm dài tháng rộng trôi qua, sức mạnh kia nói không chừng vẫn sẽ truyền thừa nguyên vẹn.

“Nếu ngươi đã khăng khăng tìm chết, vậy ta sẽ thành toàn ngươi.” Klinsmamn ra lệnh một tiếng, mười mấy Phá Thiên Thần Ngẫu ngưng †ụ sức mạnh bắn về phía kết giới.

Thiên hỏa khủng bố, chùm sáng đáng sợ, đủ loại sức mạnh của Phá Thiên Thần Ngẫu đánh lên kết giới Ma trùng Vương, lập tức khiến kết giới màu xanh lay động không ngừng, giống như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.

Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu hỏng bét, sức mạnh của những Phá Thiên Thần Ngẫu kia hẳn là tương đương với cường giả cấp Vương, nếu như kết giới Ma Trùng Vương ở trạng thái nhỏ nhất, chỉ bảo vệ một mình Hàn Sâm, cho dù có mười vương giả thay phiên nhau tấn công hắn cũng không làm dao động được lực phòng ngự của kết giới Ma Trùng Vương.

Nhưng hiện tại, Hàn Sâm phải mở rộng kết giới Ma Trùng Vương để bảo vệ hơn trăm đệ tử Trấn Thiên Cung và các thành viên còn lại của ba tộc Ma, Phật, Long, lực phòng ngự giảm xuống trên phạm vi lớn, đã không đủ để đứng vững trước đòn công kích liên tục của mười mấy Phá Thiên Thần Ngẫu.

Mắt thấy kết giới lung lay sắp đổ, không bao lâu nữa sẽ bị phá vỡ, Hàn Sâm biết hiện tại chỉ có thể nghĩ cách để chạy trốn, nếu không tất cả mọi người đều phải chết ở chỗ này.

Ngay cả khi hắn đuổi ba tộc Ma, Phật, Long ra, kết giới Ma Trùng Vương cũng không bảo vệ được hơn một trăm Hầu Hước của Trấn Thiên Cung.

“Hàn Sâm, để bọn ta ra ngoài đi, sống một người đỡ được một người.” Long Bát thấy kết giới sắp không chịu nổi, bèn nói với Hàn Sâm.

“A di đà Phật, hiện tại cũng chỉ có thể liều chết tử chiến một phen.” Hầu Tước Phật tộc cũng nói.

Kahn nhíu mày không nói, sắc mặt thay đổi thất thường, hắn cũng biết †ình huống hiện tại đối với bọn họ là rất tệ.

Hàn Sâm đang định nói gì đó, đột nhiên hắn cảm nhận được mặt đất rung lắc dữ dội như vừa xảy ra một trận động đất. Sau đó, hắn bỗng nhìn thấy mặt đất trong cự thành từ từ nứt ra từng lỗ hổng, mặt đất kim loại cách đó không xa đột nhiên sụp xuống một khoảng lớn, hình thành nên một cái hố to sâu không thấy đáy, tiếp theo đó nghe thấy âm thanh ầm ầm truyền ra từ trong cái hố kia, giống như có một con quái vật khổng lồ đang bò ra từ bên trong.

Một đám Phá Thiên Thần Ngẫu đều ngừng lại, xoay đầu nhìn về phía cái hố không đáy.

Mà đám dị chủng chuồn chuồn che kín bầu trời lúc này cũng đang liều mạng chạy trốn, không còn để ý tới việc tấn công đám người Hàn Sâm nữa. Trong nháy mắt, tất cả bọn chúng đều bay ra khỏi cự thành.

“Không thể nào, không phải bị ta nói trúng thật đấy chứ?” Hàn Sâm âm thầm cười khổ trong lòng, nếu như sức mạnh đó thật sự có thể khiến cường giả Thần Hóa Phá Thiên tộc rời bỏ nơi này, tên kia chưa hẳn chỉ giết một mình Phá Thiên tộc.

Klinsmann và mấy tên Hủy Diệt tộc đang điều khiển Phá Thiên Thần Ngẫu cũng biến sắc, nhìn chằm chằm vào cái hố lớn kia.

Hết chương 2151.

Chương 2152. Một miếng một bạn nhỏ

Thế nhưng đợi một hồi lâu, cũng không thấy thứ gì chui ra từ trong hang động, những tiếng động ầm ầm cũng dần lắng xuống.

Ngay lúc đám người đang nghi ngờ khó hiểu thì nhìn thấy có một móng vuốt nhỏ vươn ra từ mép hang, móng vuốt kia mang hình dáng kim loại màu trắng, thoạt nhìn có vẻ sắc bén, song kích thước chỉ bằng một bàn tay trẻ em.

Sau đó chỉ thấy móng vuốt nhỏ kia ra sức bám lấy mặt đất bên ngoài, chậm rãi bò ra một cách chật vật, để lộ ra một cái đầu kim loại trắng thon nhọn và một đôi mắt tròn xoe với từng mảnh từng mảnh vảy kim loại trắng li ti như hoa sen.

Chờ sau khi nó cố gắng bò ra từ trong cái hang, đám Hàn Sâm mới nhìn rõ hình dáng thực sự của nó. Đó là một con thú kim loại nhỏ màu trắng trông như tê tê, cộng cả cái đuôi dài đườn của nó vào cùng lắm cũng chỉ chừng một thước, so với tượng thần kim loại thì nó chẳng khác gì con kiến.

Sau khi thú con bò ra, nó lắc lắc thân thể mũm mĩm chạy về hướng bên này, tốc độ cũng không nhanh lắm, mông đuôi vung qua lắc lại, trông lại có phần ngây thơ trẻ con.

Hàn Sâm nhìn thú con, trong lòng đầy ngờ vực, trông nó hơi giống con †ê tê nhưng vẫn có điểm khác biệt, ngược lại không khác gì một loại sinh vật khác Hàn Sâm từng thấy.

“Phệ Kim Thú?” Hàn Sâm nghĩ đến con Phệ Kim Thú nhà mình, vẻ ngoài con này phải giống Phệ Kim Thú đến chín mươi phần trăm, chỉ là hình thể nhỏ hơn con kia nhà Hàn Sâm một chút.

“Đây là tinh cầu Kim Loại, có lẽ con này là Phệ Kim Thú thật cũng nên, song nhìn hình dáng của nó thì chắc là con non nhỉ? Có khi nào bên trong hang kia còn có một con Phệ Kim Thú trưởng thành khổng lồ không?” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Tuy con này không chắc đã cùng một giống với con ở nhà Hàn Sâm nhưng rất có thể cũng cùng một họ.

Mắt thấy thú con kim loại đã lắc lắc mông chạy gần tới dưới chân tượng thần kim loại, dường như muốn xuyên qua chân tượng thần kim loại.

“Bắt nó.” Klinsmann ra lệnh cho tượng thần kim loại.

Phán đoán của hắn không khác lắm so với Hàn Sâm, cho rằng con thú này hẳn là con non hay đồng tộc của con lớn ở trong hang ngầm, cứ bắt lại trước rồi tính sau, biết đâu lại có tác dụng.

Tộc Hủy Diệt nghe được mệnh lệnh của Klinsmann bèn khống chế tượng thần kim loại cúi người đưa tay bắt lấy về phía thú nhỏ.

Tốc độ thú con rất chậm, cộng thêm hình dáng nhỏ bé của nó, một tay tượng thần kim loại vồ xuống còn dễ dàng hơn bắt một con kiến.

Khi bàn tay khổng lồ kia sắp bắt được con thú nhỏ, đôi mắt tròn xoe của nó nhìn bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trông có vẻ rất đáng thương.

Nhưng không đợi bàn tay khổng lồ chạm lên người nó đã chợt nhìn thấy thú nhỏ mở miệng ra.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn, ngay cả Hàn Sâm cũng không ngoại lệ. Hắn từng gặp không ít sinh vật khủng bố, cũng thấy rất nhiều kẻ ăn thịt nhưng hắn chưa từng thấy trường hợp như thế này.

Thân thể con thú con kia nhỏ như vậy nhưng vừa mở miệng ra, cả đầu nó dường như phóng đại vô hạn trong chớp mắt, biến thành cái miệng kim loại thật lớn tựa như miệng của ác ma với hàm răng sắc bén đang há to, một miếng nuốt trọn tượng thần kim loại cao vài trăm thước.

Sự đả kích thị giác này không thể hình dung nổi, còn khiến người khác khó tin hơn cả cảnh tượng một con kiến đột nhiên há miệng nuốt con voi.

Nhưng mà sự thật đã xảy ra ngay trước mắt bọn họ, tượng thần kim loại lớn như một ngọn núi nhỏ và cả tộc Hủy Diệt ở trong tượng thần đã bị con thú nhỏ kia nuốt chửng.

Một miếng, chỉ vẻn vẹn có một miếng thôi.

Nhìn thú con nuốt tượng thần kim loại xong còn ợ một cái, mọi người đều cảm thấy ớn lạnh, cơ thể cũng cứng ngắc, ngay cả Klinsmann - người ra lệnh cho tộc Hủy Diệt trong tượng thần kim loại cũng không ngoại lệ.

Thú nhỏ duõi đầu lưỡi nhỏ dài liếm mép, sau đó nhìn về phía một tượng thần kim loại khác cách nó khá gần, thân thể lập tức tăng tốc bổ nhào lên tượng thần kim loại.

“Giết nó!” Klinsmann lớn tiếng ra lệnh, đồng thời điều khiển tượng thần kim loại ba đầu sáu tay bộc phát ra ba chùm sáng lớn khác nhau, bắn về hướng của thú con kia.

Các tượng thần kim loại khác cũng đều tấn công về phía thú con, sức mạnh hỏa diễm khủng bố, hàn băng xạ tuyến đáng sợ v.v phát ra từ những tượng thần kim loại đánh về phía thú nhỏ.

Chỉ thấy thân thể nó đột nhiên xuất hiện một lồng sáng trong suốt, tất cả sức mạnh khủng bố đều đánh lên lồng sáng của nó mà không thể làm lung lay được lồng sáng trong suốt ấy, chỉ khiến bề mặt lồng sáng nổi lên chút gợn sóng mà thôi.

“Phệ Kim Thú… Quả nhiên là Phệ Kim Thú…” Hàn Sâm nhìn thấy lồng sáng kia, càng thêm chắc chắn thú nhỏ là một chủng loại Phệ Kim Thú, ngay cả năng lực cũng rất giống.

Con nhà hắn cũng có loại năng lực lồng sáng này nhưng cường độ chắc chắn kém xa con này, song kiểu sức mạnh cũng như nhau.

Rắc!

Thú nhỏ lấy một sức mạnh kinh khủng vọt tới bên cạnh một tượng †hần kim loại, lại một miếng nuốt chửng tượng thần kim loại, tộc Hủy Diệt bên trong còn chẳng có cơ hội chạy trốn.

Thật sự rất khó tưởng tượng, rốt cuộc thân thể nhỏ nhắn của một con thú con làm sao có thể nuốt chửng được tượng thần kim loại như một ngọn núi nhỏ như vậy.

Hiện tại, tất cả Hầu Tước đều nổi da gà dựng tóc gáy, tượng thần kim loại này có thể so sánh với sự tồn tại cấp Vương, thế mà bị thú nhỏ nuốt chửng trong một đớp, sự khủng bố của nó đã vượt quá tưởng tượng, rất có thể là dị chủng mạnh mẽ cấp Thần Hóa.

“Chạy đi!” Hàn Sâm mở kết giới ra, hô to một tiếng, Hầu Tước các tộc chen lấn xô đẩy bỏ chạy về phía bên ngoài Cự Thành Kim Loại.

Ở trước mặt loại sinh vật này, Hầu Tước còn chẳng bằng một con kiến, căn bản không có lực chiến đấu gì đáng kể, chạy trốn còn có một con đường sống.

Tựa như người bình thường sẽ cố ý giết con kiến, có lẽ con thú nhỏ kia chỉ quan tâm đến Phá Thiên Thần Ngẫu chứ không có hứng thú gì đối với những sinh vật nhỏ bé như họ, chắc họ vẫn còn một con đường sống.

Hàn Sâm vừa chạy vừa quay đầu nhìn, chỉ thấy con thú nhỏ được bao bọc trong lồng sáng, nhanh chóng qua lại giữa những tượng thần kim loại.

Sau đó chợt nhìn thấy một đám tượng thần kim loại bị nó nuốt chửng trong một hớp, cảnh tượng kia làm cho trong đầu Hàn Sâm hiện lên một câu “Một miếng một bạn nhỏ”.

Tuy tượng thần kim loại lớn như một ngọn núi nhưng trước mặt con thú kim loại nhỏ thì đúng là chẳng khác gì bạn nhỏ. mà còn một miếng một tượng thần thật.

Bây giờ Hàn Sâm chỉ hy vọng thú kim loại nhỏ không có hứng thú gì với sinh vật còn chẳng bằng bạn nhỏ như họ, nếu không tất cả bọn họ đều xong đời luôn, không có bất cứ khả năng may mắn nào.

Tốt nhất con thú nhỏ này ăn xong đám Phá Thiên Thần Ngẫu là no, vậy thì họ mới có thể trốn thoát an toàn được.

Đám Klinsmamn đều bị dọa cho ngây người, bây giờ mới ý thức được, suy đoán của Hàn Sâm rất có thể là sự thật, cường giả Thần Hóa tộc Phá Thiên chắc đã bị con thú nhỏ này dọa chạy rồi.

Nghĩ lại ngay cả cường giả cấp Thần Hóa còn bị dọa chạy, có ma mới biết con thú nhỏ này là thứ khủng bố gì. Không chút do dự, Klinsmann xoay người bỏ chạy, đồng thời ra lệnh

cho tất cả tộc Hủy Diệt lui lại.

Nhưng mà đã không kịp nữa rồi, thú con một miếng một bạn nhỏ, chỉ trong chốc lát mà đã nuốt chửng toàn bộ mười mấy tượng thần kim loại.

Hết chương 2152.

Chương 2153. Vận may thảm hại

Klinsmann xem trước thời cơ, sớm thoát ra từ bên trong Phá Thiên Thần Ngẫu, lúc này mới giữ lại được mạng khi Phá Thiên Thần Ngẫu bị nuốt chửng.

Nhưng Klinsmann còn chưa kịp ổn định thân thể trong không trung, con thú nhỏ kia đã thè lưỡi ra cuốn lấy Klinsmann, nuốt chửng vào trong bụng, Klinsmann còn chẳng kịp phát ra tiếng kêu nào.

Ban đầu Hàn Sâm còn trông cậy vào tộc Hủy Diệt với Phá Thiên Thần Ngẫu có thể ngăn được thú nhỏ trong chốc lát, để cho bọn họ chạy ra khỏi Cự Thần Thành Kim Loại, nhưng vừa quay đầu đã thấy tộc Hủy Diệt và Phá Thiên Thần Ngẫu đều xong đời rồi.

Con thú nhỏ kia lại còn đuổi theo bọn họ, càng làm cho sắc mặt Hàn Sâm khó coi hơn.

Lúc này thân thể mập mập ú nu trông hệt như mấy tác phẩm nghệ thuật thú cưng kim loại lại như thể ác ma trong lòng mọi người, nhìn nó chạy về hướng bên này, tất cả mọi người đều run rẩy.

“Tản ra, mọi người tản ra, trốn về các hướng khác nhau.” Kahn kêu to, chạy trốn về hướng khác.

Các tộc khác cũng kịp phản ứng, bây giờ trốn cùng một chỗ chính là muốn chết, con thú con kia chỉ cần há miệng một cái là có thể nuốt chửng hết tất cả bọn họ, chia ra chạy trốn còn có một tia hy vọng sống sót.

Ngọc Nhai cũng sử dụng kiếm ấn thông báo cho tất cả đệ tử Trấn Thiên Cung, để cho bọn họ có kế hoạch chia thành mười mấy tiểu đội chạy trốn.

Một đội Hàn Sâm có tám chín người, hắn vừa trốn vừa nhìn về phía sau, sắc mặt chợt tối sầm xuống, thú con kia lại lắc lắc mông đuổi theo hướng bọn họ.

“Đù má, không xui xẻo đến vậy chứ? Nhiều Hầu Tước các tộc như vậy thế mà nó cố tình dí mình sao?” Hàn Sâm cảm giác vận may của mình chắc đã xuống mức chạm sàn của cuộc đời luôn rồi.

Một con vật khủng bố một miếng nuốt chửng một con Phá Thiên Thần Ngẫu như đồ ăn vặt, cho dù hắn sử dụng kết giới Ma Trùng Vương chắc cũng chẳng ngăn được nó, bị đuổi theo chỉ có con đường chết thôi.

“Tản ra!” Hàn Sâm không còn cách nào khác, chỉ có thể ra lệnh cho đệ tử Trấn Thiên Cung trong tiểu đội này tản ra, có thể chạy được người nào thì chạy.

Thú con kim loại trông có vẻ muốn trêu chọc bọn họ, không dùng tốc độ nhanh nhất chạy lại cắn nuốt họ, không thì chắc chẳng còn cơ hội chạy trốn nữa.

Bảy tám đệ tử Trấn Thiên Cung sau khi nghe được mệnh lệnh của Hàn Sâm thì tản ra, chạy theo những phương hướng khác nhau.

Hàn Sâm vừa quay đầu lại nhìn, chỉ cảm giác cuộc sống chìm trong u ám, con thú kia vậy mà lắc lắc mông chạy thẳng về phía hắn.

“Lần sau đánh chết ta cũng không cùng hành động với người khác nữa, nhân phẩm kém quá. Bốn tộc cộng lại mấy trăm người, nói về hình thể ta không phải người lớn nhất, nói về vẻ ngoài ta cũng không phải đẹp đẽ nhất, sao lại cố tình đuổi theo ta, rốt cuộc kiếp trước ta đã †ạo nghiệt gì vậy?” Hàn Sâm ôm Bảo Nhị, trực tiếp triệu hồi Hồng Vân ra, nhảy lên trên lưng Hồng Vân giục nó nhanh chóng chạy trốn.

Ráng đỏ phun ra từ đuôi Hồng Vân giống như một vệt ánh sáng đỏ xông ra ngoài, tốc độ cực nhanh, e rằng phần lớn Công Tước cũng không thể so sánh được.

Nhưng con thú kia lại đuổi theo rất dễ dàng, hơn nữa càng đuổi càng gần.

“Đại ca à, ngươi không đuổi theo mấy người chạy chậm kia, đuổi theo †a làm gì hả?” Trong lòng Hàn Sâm cực kỳ khó hiểu.

Mắt thấy thú nhỏ càng đuổi càng gần, Hàn Sâm vẫn không nghĩ ra cách chạy trốn nào, cũng may thú nhỏ không vội vã ăn hắn mà có vẻ đang hứng thú chơi mèo vờn chuột với hắn, vẫn luôn chạy theo sau hắn.

Mắt thấy Hàn Sâm sắp lao ra khỏi Thành Cự Thần Kim Loại, thú con kia mới đột nhiên tăng tốc, mở cái miệng rộng như ác ma, vốn không cần phải nuốt chửng Hàn Sâm, chỉ cần quét lưỡi qua là Hàn Sâm đã chẳng có cơ hội né tránh nào rồi.

Bình Luận (0)
Comment