am
“Chuyện… Chuyện này sao có thể…” Bạch Dịch khiếp đảm kêu lên, hắn phát hiện Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ bị lột khỏi tế bào của Hàn Sâm.
Điều càng làm Bạch Dịch khiếp hãi chính là Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ của hắn tỏ ra hết sức kém cỏi trước thứ sức mạnh kia, sự chênh lệch trên gen khiến Bạch Dịch kinh sợ từ tận bản năng.
“Đây là cái gì… Đây là sức mạnh gì… Tại sao Hoàng Thể của ta cũng thấy sợ… Không thể nào… Hoàng Thể của bọn ta là thể chất mạnh nhất thế gian… Là gen mạnh nhất… Không thể có gen nào mạnh hơn gen của bọn ta…” Bạch Dịch có cảm giác từng giọt từng giọt Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ của mình bị bóc ra ngoài, hơn nữa còn bị luồng sức mạnh kia áp chế không thể nhúc nhích, trong lòng càng lúc càng kinh hãi, không còn chút bình tĩnh nào.
Hàn Sâm không thèm để ý Bạch Dịch, cả người hắn đã hoá thành Thần Linh Siêu Cấp. Dưới trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, ngang ngược bóc Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ ra ngoài.
Trình độ tiến hoá gen của Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy rất cao, nhưng trước thể Thần Linh Siêu Cấp nó lại giống như tạp chất, trừ khi bị Hàn Sâm hấp thu và luyện hoá, bằng không không thể dung hợp với nó.
Trước thể Thần Linh Siêu Cấp của Hàn Sâm, Bạch Dịch cảm thấy Hoàng Thể Bản nguyên Thuỷ vốn rất cao quý của mình thoáng cái đã biến thành thứ gen hạ đẳng, chỉ có thể ngước lên nhìn cao quý khiến người ta sợ hãi kia.
Từng giọt từng giọt dịch thể như suối trong bị lột ra, dưới sức mạnh của thể Thần Linh Siêu Cấp, chúng được luyện hoá từng giọt một.
“Không… Đừng giết ta… Để ta tự tách ra… Cuối cùng Bạch Dịch cũng đã thấy sợ hãi. Sức mạnh Bản Nguyên nhanh chóng bị Hàn Sâm luyện hóa. Bạch Dịch thực sự không hiểu, tại sao một Công Tước lại có sức mạnh đáng sợ như vậy, bởi vì thực lực tuyệt đối không phải rất mạnh, có lẽ chỉ đạt đến trình độ cấp Vương nhưng cảm giác áp chế từ gen lại khiến Bạch Dịch biết gen của đối phương còn cao cấp hơn cả Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ của hắn.
“Muộn rồi.” Hàn Sâm hờ hững đáp, sức mạnh Thần Linh Siêu Cấp trên người càng tăng cao. Nếu đã ra tay thì hắn sẽ không chừa lại bất cứ mối họa nào. “Ngươi không thể giết ta… Ta là Thập Lục hoàng tử… Ta là con của Bạch Hoàng… Ta…” Tiếng nói của Bạch Dịch dần dần biến mất, Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy của hắn nhanh chóng bị luyện hóa dưới thể Thần Linh Siêu Cấp.
Hết chương 2321.
Chương 2322. Lựa chọnChỉ trong chốc lát, Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ đã bị luyện hoá thành một giọt nước, trong suốt long lanh như một viên pha lê hoàn mỹ.
“Săn giết dị chủng Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ cấp Vương, phát hiện gen dị chủng đột biến.”
Hàn Sâm thoát khỏi trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, có cảm giác cơ thể vô cùng suy yếu, thể chất và cấp bậc của hắn càng được cải thiện thì thời gian giữ vững trạng thái Thần Linh Siêu Cấp càng nhiều hơn, nhưng gánh nặng vẫn rất lớn, khó có thể duy trì trạng thái Thần Linh Siêu Cấp trong một thời gian dài.
“Không biết sau khi thăng cấp Thần Hóa có thể sử dụng trạng thái Thần Linh Siêu Cấp trong một thời gian dài hay không.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ trong lòng, lập tức nuốt giọt nước vào bụng, luyện hóa bằng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật.
Tương tự như luyện hóa gen đột biến của Long Dực và Thạch Ngưu, sau khi Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh luyện hóa xong giọt nước kia,
Hàn Sâm lại có thêm sức mạnh của một loại gen huyết mạch khác, nhưng lần này là sức mạnh gen huyết mạch cấp Vương.
Hàn Sâm vừa nghĩ đã thấy cơ thể mình bắt đầu hóa thành chất lỏng trong suốt, cả người như được tạo nên từ nước.
“Sức mạnh Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy ư?” Hàn Sâm khấp khởi mừng thầm. Hắn vừa nghĩ đã thấy sóng nước trong cơ thể đảo dập dờn, tạo thành một Lĩnh Vực Vương Giả hệ Thuỷ, giống y chang cái mà Bạch Dịch từng dùng.
“Nếu nhận được thêm mấy gen dị chủng vương giả đột biến thì tốt quá, gen dị chủng Thần Hóa đột biến càng tốt nữa. Thế thì vô địch luôn.” Hàn Sâm càng thêm yêu quý Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật.
Song Hàn Sâm vẫn hơi nhức đầu, giết Bạch Dịch thì béo bở đấy nhưng Bạch Dịch chết thì Bạch Hoàng chắc chắn sẽ truy xét tận ngọn ngành, muốn thoát khỏi vòng nghỉ vấn là một chuyện rất khó.
Chưa cần nhắc đến việc Bạch Lăng Sương biết Bạch Dịch chắc chắn đã đến gặp Hàn Sâm, cho dù Bạch Lăng Sương không biết thì trong tộc Hoàng Cực cũng không thiếu cường giả mạnh như Bạch tiên sinh. Nói không chừng họ còn có thuật gen đặc biệt nào đó có thể chỉ ra ngay hung thủ giết hại Bạch Dịch.
Hàn Sâm mở Động Huyền Khí Tràng và Tử Đồng Thần Điệp, xóa sạch mọi dấu vết có thể còn sót lại. Điều duy nhất khiến Hàn Sâm cảm thấy tương đối may mắn là hắn sẽ không để lại vết tích nào khi ở thể trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, có lẽ không có người ngoài nào điều tra được những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian đó.
Thể Thần Linh Siêu Cấp là thứ không thể xâm nhập, không thể bị thuật gen truy xét.
Nhưng dù sao Bạch Dịch vẫn đã chết ở nơi Hàn Sâm từng xuất hiện. Có rất ít ky sĩ khác tới tỉnh câu Kim Cương. Cho dù không đủ bằng chứng chính xác thì cũng chẳng có ai dám đảm bảo Bạch Hoàng “thà giết lầm nghìn người chứ không bỏ sót” hay không.
Hàn Sâm không ở lại tinh cầu Kim Cương nữa, mang theo con rối kim loại rời khỏi nơi đây, định trở về vạch kế hoạch cho chắc, nhỡ sự việc bị vỡ lở thì phải trốn khỏi tộc Hoàng Cực kiểu gì.
Thực ra Hàn Sâm đã nghĩ đến việc trốn khỏi tộc Hoàng Cực ngay lập tức, tiếp tục ở lại nơi này quả là quá mạo hiểm.
Vừa mới rời khỏi tinh cầu Kim Cương tới trạm không gian, đang ngồi trong đại sảnh, chờ phi thuyền, bỗng thấy một cô nàng tiến lại, ngồi xuống đối diện Hàn Sâm, liếc nhìn từ đầu đến chân hắn.
“Thập Lục đệ, ngươi sử dụng thuật Vạn Bổn Quy Nguyên cơ à?” Cô gái hơi kinh ngạc.
Đầu Hàn Sâm nhảy số, học theo giọng điệu lạnh lùng của Bạch Dịch, đáp: “Có thể bức ép ta đến mức này, tên Hàn Sâm ấy cũng có chút bản lĩnh. Bạch Lăng Sương, ngươi cố ý lừa ta?”
Bạch Lăng Sương cười khanh khách: “Thập Lục đệ, tự ngươi đòi đi đấy chứ, đâu liên quan đến ta? Nhưng mà sau khi dung hợp với Hàn Sâm thì ngươi trông dễ nhìn hơn hẳn đấy”
“Bạch Lăng Sương!” Mặt Hàn Sâm lạnh lẽo như băng, Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy bộc phát, toàn thân hóa thành nước trong suốt, đồng thời khuếch trương Lĩnh Vực Vương Giả hệ Thuỷ, bao trùm toàn bộ trạm không gian.
“Thập Lục đệ, việc gì phải nóng nảy như thế?” Bạch Lăng Sương đứng trong Lĩnh Vực Vương Giả nhưng vẫn bình tĩnh như thường, dường như Lĩnh Vực hệ Thủy khủng khiếp kia không ảnh hưởng đến nàng.
Trên cơ thể Bạch Lăng Sương tản ra một vầng hào quang dìu dịu màu lam, kết hợp với dung mạo xinh đẹp và vóc dáng cao ráo nhưng vẫn đầy đủ điện nước của nàng, cả người tựa như nữ thần đến từ cõi thần giới, dường như tất thảy thế gian khó có thể vấy bẩn thân thể nàng.
Theo vầng hào quang xanh lam lan tỏa trên người Bạch Lăng Sương, Lĩnh Vực Vương Giả hệ Thuỷ của Hàn Sâm bị đóng băng, vỡ tan theo nhịp vung lên của Bạch Lăng Sương, băng vụn vỡ tung ra đầy đất.
Hàn Sâm thầm rùng mình, hóa ra Bạch Lăng Sương đã là Bán Bộ Thần Hóa, hơn nữa còn là đỉnh cấp,… Thực lực bỏ xa Bạch Dịch.
Sau khi đánh nát Lĩnh Vực hệ Thủy, hào quang màu lam trên người Bạch Lăng Sương tản đi, bình tĩnh nói: “Ngươi hãy làm việc ngươi nên làm, chuyện ta đã hứa thì ta đương nhiên sẽ không quên. Khi trời tối hãy qua thành Dạ Mị, ta không để ngươi thua thiệt nửa phần.”
Dứt lời, Bạch Lăng Sương định đứng dậy rời đi, nhưng mới chỉ được hai bước, dường như vừa nghĩ tới điều gì, nàng xoay người nhìn Hàn Sâm, nói: “Thập Lục đệ, ngươi đã dung hợp thân thể của Hàn Sâm, nếu không lợi dụng nó thì lãng phí quá rồi.”
“Ngươi muốn thế nào?” Hàn Sâm bực tức ra mặt.
Bạch Lăng Sương chỉnh lọn tóc quăn màu ánh kim trên trán, cười tửm †tỉm: “Hàn Sâm mang theo một con dị chủng Bán Bộ Thần Hoá, ngươi có thể thu hồi đồ đạc của hắn trước. Ta từng thấy con dị chủng kia, gen rất tốt, có khả năng thăng cấp Thần Hoá rất lớn. Có con dị chủng ấy thì ngươi chắc chắn không thiệt đâu.
“Hừ, còn cần ngươi nói chắc, ta biết chứ.” Hàn Sâm nói với giọng khinh miệt.
“Nhớ, tối mai đến thành Dạ Mi.” Bạch Lăng Sương cười nhạt, không nói gì thêm, quay người rời khỏi trạm không gian.
Vẻ mặt Hàn Sâm biến đổi không ngừng. Tình hình bây giờ rất phức tạp, hắn phải đưa ra quyết định càng sớm càng tốt.
Rõ ràng Bạch Lăng Sương đã cho rằng Bạch Dịch giết chết Hàn Sâm. Nếu là Công Tước bình thường sẽ chết là chắc, cứ coi như là cường giả cấp Vương thì cơ hội sống sót dưới tay Bạch Dịch cũng rất thấp.
Điều có lợi với Hàn Sâm là Bạch Dịch sử dụng thuật Vạn Bản Quy Nguyên, chuyện này Bạch Lăng Sương biết rồi. Sau khi dùng thuật Vạn Bản Quy Nguyên, Bạch Dịch sẽ chiếm lấy cơ thể Hàn Sâm, biến thành bộ dạng của Hàn Sâm, sau này mới từ từ thay đổi về như cũ.
Bây giờ Hàn Sâm đã có Hoàng Thể bản Nguyên Thuỷ, hắn có điều kiện giả mạo Bạch Dịch, trở thành Thập Lục hoàng tử của tộc Hoàng Cực.
Điều này an toàn hơn việc để Bạch Hoàng biết tin Bạch Dịch chết và mở một cuộc điều tra.
Điểm bất lợi duy nhất với Hàn Sâm là sau khi thực hiện thành công Vạn Bản Quy Nguyên thì Bạch Dịch sẽ tiếp thu tất cả những thứ thuộc về Hàn Sâm, bao gồm cả trí nhớ của hắn.
Nhưng Hàn Sâm chỉ luyện hóa được gen đột biến của Bạch Dịch, chiếm được Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ, không hề có trí nhớ và vân vân mây mây. Nếu Hàn Sâm muốn đóng giả Bạch Dịch thì tồn tại rủi ro nguy hiểm rất lớn, rất có thể bị vạch trần.
“Bây giờ không còn đường nào để đi, chỉ có thể thử một chút thôi.” Hàn Sâm cố gắng định thần lại, suy tính xem tiếp đó mình nên làm gì
mới không khiến những người xung quanh nghỉ ngờ.
Tiếc là Hàn Sâm không rõ con người bình thường của Bạch Dịch, nhìn †ừ cuộc tiếp xúc ngắn ngủi thì Bạch Dịch có vẻ chỉ là một tên nhãi thiển cận không biết nhìn xa trông rộng.
“Đã thế thì ta cứ về mang bọn Huyết Kỳ Lân đi, sau đó qua nhà Bạch Dịch.” Trong lòng Hàn Sâm đã có quyết định, không chần chừ nữa.
Việc đã đến nước này, kiểu gì cũng phải liều một phen.
Hết chương 2322.
Chương 2323. Giả mạo hoàng tửTrên đường tới tinh cầu Phong Vực, Hàn Sâm gửi tin nhắn đến một dãy số, tin được viết bằng mật mã.
Đây là thứ Bạch tiên sinh đã dạy Hàn Sâm, dãy số được gửi tin nhắn đương nhiên cũng là của hắn.
Bạch tiên sinh chỉ nói là nếu có chuyện khẩn cấp thì Hàn Sâm có thể nhắn tin bằng mật mã đến dãy số này, hắn sẽ nghĩ cách bắt liên lạc với Hàn Sâm.
Văn bản mật mã rất đơn giản, không phải tự thuật những gì đã xảy đến với Hàn Sâm, chỉ báo Bạch tiên sinh là hắn có chuyện đặc biệt khẩn cấp.
Gửi tin nhắn xong, Hàn Sâm kiên nhãn chờ đợi. Khoảng nửa tiếng sau, máy truyền tin của hắn vang lên, một tin nhắn được gửi đến bằng số lạ.
Hàn Sâm mở ra xem, tin nhắn được gửi bằng ngôn ngữ mật mã, Hàn Sâm vừa nhìn đã hiểu ý nghĩa của nó.
“Tiếp tục làm đi, tài liệu ngươi cần đang ở trong nhà của hắn, đêm nay phải đi”
Đọc xong, Hàn Sâm há hốc miệng. Rõ ràng Bạch tiên sinh đã biết chuyện hắn giết hết Bạch Dịch, hơn nữa còn biết hắn giả mạo Bach Dịch. Không nghi ngờ gì nữa, Bạch tiên sinh đang ám chỉ Bạch Dịch.
Kể cả khi người ta giải mã được văn bản mật mã trong tin nhắn thì cũng không biết nó có nghĩa là gì.
Mặc dù không hiểu tại sao Bạch tiên sinh biết chuyện nhưng ngay cả Bạch tiên sinh cũng bảo hắn tiếp tục giả mạo tiếp, vậy chắc là có khả năng thành công.
Tài liệu mà Bạch tiên sinh nhắc tới chắc chắn là tư liệu của Bạch Dịch. Nếu lấy được chỗ tài liệu đó thì hắn có thể càng hiểu rõ hơn về Bạch Dịch, chuyện đóng giả sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Vấn đề là lúc này hắn không biết gì về Bạch Dịch. Đến tận bây giờ, hắn cũng không biết Bạch Dịch sống ở đâu, và nhà của Bạch Dịch có những người nào, bạn bè hắn ra sao. Cứ xông tới thế này dễ bị bại lộ thân phận lắm.
Tài liệu mà Bạch tiên sinh nói rốt cuộc ở đâu? Hàn Sâm không có chút manh mối nào.
Hàn Sâm đợi mãi đến tận lúc tới tinh cầu Phong Vực, nhưng Bạch tiên sinh không gửi thêm tin nhắn. Rõ ràng hắn chỉ giúp Hàn Sâm được chừng này. Bằng không chẳng cần Hàn Sâm đi hỏi, chắc chắn hắn sẽ làm tất cả những thứ có thể.
Hàn Sâm tìm tòi tư liệu của Bạch Dịch trên mạng, thông tin lấy được cũng không chỉ tiết cho lắm. Chỉ biết hắn là Thập Lục hoàng tử, am hiểu sức mạnh hệ Thuỷ, tính tình cực kỳ ngang ngược độc đoán. Mẹ hắn là Thánh Nữ của tộc Hải Yêu, song nàng đã qua đời mấy năm trước.
Điều này làm Hàn Sâm thở phào nhẹ nhõm. Không ai hiểu con bằng mẹ, nếu mẹ Bạch Dịch vẫn còn đó thì sợ rằng chỉ đụng mặt một lần sẽ vạch trần thân phận của Hàn Sâm ngay lập tức.
Về phần Bạch Hoàng, Hàn Sâm không lo lắng lắm. Bạch Hoàng đông con cháu, ngoại trừ mấy người đặc biệt được sủng ái thì rất ít người được gặp hắn thường xuyên.
Hiển nhiên Bạch Dịch không thuộc loại được yêu chiều kia… Tộc Hải Yêu cũng đã bị diệt tộc từ lâu. Sau khi tộc bị diệt, mẹ Bạch Dịch đến nương nhờ Tộc Hoàng Cực, sau đó được Bạch Hoàng phong làm phi tử. Về cơ bản, Bạch Dịch không có ai chống lưng, chỉ là một hoàng tử rất bình thường.
Thiên phú của Bạch Dịch trên các phương diện không hề tệ, nhưng cũng không đặc biệt nổi bật trong đám hoàng tử. Hơn nữa tính tình khá nóng nảy, tự cao tự đại, lại còn tham lợi nhỏ, chẳng có nhiều thành tích, cũng không được Bạch Hoàng coi trọng, chưa từng tạo cơ hội tốt cho hắn phát triển.
Tuy Bạch Dịch lớn tuổi hơn Bạch Vi nhiều nhưng đến bây giờ mới có một tinh cầu. Song tinh cầu của hắn giàu tài nguyên hơn Bạch Vi rất nhiều, có thể chèo chống hắn thăng lên cấp Vương, nhưng chỉ có thế, muốn tiến thêm bước nữa thì nguồn tài nguyên ấy chưa đủ.
Đó là tất cả những gì Hàn Sâm biết được. Về chuyện trên tinh cầu của Bạch Dịch có những ai, bạn bè, thân tín thế nào…, thì không thể tìm kiếm ra trên mạng.
Ngay đến việc tinh cầu kia có hình dạng ra sao, kiến trúc trên đó là gì… Hàn Sâm cũng không tìm được hình ảnh nào, chẳng biết gì về nó.
Đến tinh cầu Phong Vực, Hàn Sâm chạy thẳng tới chỗ ở của đám Huyết Kỳ Lân.
Bạch Vi vẫn tu hành trong Đế Viên, không có ở tinh cầu Phong Vực. Hàn Sâm đưa theo Bảo Nhi, Huyết Kỳ Lân và Tiểu Hồng Điểu đi luôn, không nói hai lời, lập tức rời khỏi tinh cầu Phong Vực, ngồi phi thuyền tới tinh cầu Thuỷ Vực của Bạch Dịch.
Tinh cầu Thuỷ Vực đúng với tên của nó, hầu hết toàn bộ tinh cầu bị bao phủ bởi nước, thỉnh thoảng mới thấy mấy hòn đảo nhỏ, không đáng kể chút nào.
Dưới nước có rất nhiều loài sinh vật, rất thích hợp cho việc tu hành với cơ thể mang thuộc tính thuỷ của Bạch Dịch. Xem như là một tinh cầu tương đối khá.
Hàn Sâm không thấy thành thị hay thứ gì giống như vậy ở bề mặt tinh cầu, hắn thầm nghĩ rất có thể thành phố đang nằm dưới nước.
Vì vậy Hàn Sâm hơi rầu rĩ, hắn đâu biết thành phố dưới nước ở xó nào, cứ đi tìm lung tung chẳng phải sẽ khiến người khác nghỉ ngờ hay sao?
Nếu hắn là Bạch Dịch thì đương nhiên không thể không biết nhà mình ở đâu, còn cần phải lặn xuống biển rộng tìm linh tinh hay sao?
Hàn Sâm tiến vào tầng khí quyển Thuỷ Vực, đang thầm lo lắng, đột nhiên thấy một bóng dáng rẽ nước bay lên không trung, chặn Hàn Sâm lại.
“Ngươi là ai mà dám tự tiện đột nhập tinh cầu Thủy Vực?” Bóng dáng kia đạp sóng vút lên không trung, nhìn Hàn Sâm chằm chặtp rồi hỏi.
Hàn Sâm dò xét người nọ, thấy đó là một thiếu nữ có mái tóc dài màu xanh lam. Cô nàng rất khác những cô gái Tộc Hoàng Cực bình thường, vành tai nàng giống như một đôi vây cá màu xanh lam, nửa thân dưới không có chân mà là một cái đuôi cá tương tự tộc Kana, nhưng không giống nhau lắm.
“Đây chẳng phải là tộc Hải Yêu ư?” Hàn Sâm nghĩ bụng.
“Ngay cả bản hoàng tử mà ngươi cũng không nhận ra sao?” Hàn Sâm lạnh lùng quát một tiếng, đồng thời khởi động Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ. Lĩnh vực Vương Giả hệ Thuỷ mở ra, lập tức trói lấy cơ thể thiếu nữ Hải Yêu, kéo đến trước mặt hắn.
“Hoàng tử điện hạ… Là ngài ư?” Thiếu nữ Hải Yêu mở to hai mắt nhìn Hàn Sâm với ánh mắt không thể tin nổi, một lúc lâu sau mới định thần, cả kinh thốt lên: “Hoàng tử điện hạ… Ngài sử dụng thuật Vạn Bản Quy Nguyên?”
“Biết mà còn nói nhảm nhiều như vậy, còn không mau đi dọn dẹp, bản
hoàng tử muốn bế quan đồng hóa cơ thể.” Hàn Sâm lạnh lùng nói, đồng thời thu hồi lĩnh vực hệ Thuỷ vương giả, thả thiếu nữ Hải Yêu ra.
Thiếu nữ Hải Yêu nhất thời kinh sợ, đáp: “Ly Ly tuân lệnh.” Dứt lời, thiếu nữ Hải Yêu lập tức quẫy đuôi, lặn xuống biển.
Hàn Sâm bình tĩnh bám theo, chẳng mấy chốc đã thấy dưới biển có một thành phố xinh đẹp trông như thành thị dưới nước trong truyện cổ tích hiện ra trước mắt hắn.
Cả thành phố được bao bọc bởi vầng thần quang màu lam, tách biệt với phần nước biển, thoạt nhìn vô cùng huyền ảo.
“Quả nhiên, cảnh vật nơi này tốt hơn tinh cầu Phong Vực biết bao
nhiêu lần.” Hàn Sâm vừa nghĩ thầm vừa đi theo thiếu nữ Hải Yêu tiến vào thành Hải Để.
Trái ngược với mong đợi của Hàn Sâm, thành Hải Để nhìn bên ngoài rất xinh đẹp và sáng sủa nhưng bên trong lại đầy bụi và rác rưởi, rất nhiều công trình kiến trúc dường như không được tu sửa nhiều năm qua.
Hơn nữa một toà thành dưới đáy biển lớn như thế này, dù chứa một trăm triệu người cũng không thành vấn đề, nhưng sau khi tiến vào thành Hải Để, hắn không thấy một sinh vật sống nào ngoài thiếu nữ Hải Yêu tên Ly Ly.
“Xem ra tên Thập Lục hoàng tử này sống cũng không sung sướng gì cho cam” Hàn Sâm tự nhủ.
Hết chương 2323.
Chương 2324. Hoàng tử phiKhi bước đến quảng trường, Hàn Sâm và Bảo Nhi cùng mở to mắt nhìn, chỉ thấy vốn phải là một quảng trường trong đại dương hết sức xinh đẹp, hiện tại lại chỉ toàn rác rưởi. Đáng sợ hơn chính là ở đó có rất nhiều đầu lâu chất đống với nhau, nhìn qua cũng biết chúng đến từ những chủng tộc khác nhau, chất cao như núi tại quảng trường, máu me đọng lại nhuộm nơi đây thành một màu đỏ thấm.
Nhưng trên quảng trường chỉ thấy đầu lâu mà không nhìn ra thi thể.
“Chắc nơi này không chỉ còn một sinh vật sống là Ly Ly đâu nhỉ?” Hàn Sâm thầm ngạc nhiên.
Băng qua quảng trường không bao xa là tới một cung điện, thoạt nhìn rất xa hoa xinh đẹp. Nơi này nhìn thoáng qua khá sạch sẽ, hơn nữa trước cổng cung điện còn có ky sĩ đứng canh.
“Chỉ mình Ly Ly là tốt biết mấy!” Hàn Sâm thầm thở dài trong lòng.
Ly Ly đi trước dẫn đường, Hàn Sâm theo sau nàng. Khi đến trước cổng cung điện, hai thủ vệ canh cửa đột nhiên chĩa đầu thanh vũ khí dài của hai người vào nhau, chặn Ly Ly và Hàn Sâm đang đến.
“Hai vị đại nhân, phiền hai vị thông báo đến hoàng tử phi rằng hoàng
tử điện hạ đã về. “Hoàng tử điện hạ? Hoàng tử điện hạ đâu?” Một hộ vệ hừ lạnh.
Hàn Sâm chợt cảm thấy có gì đó không ổn. Cho dù Bạch Dịch biến thành dáng vẻ của Hàn Sâm làm những hộ vệ kia không nhận ra hắn thì cũng không thể ăn nói với hắn bằng giọng điệu này mới phải? Khi nhắc đến từ “hoàng tử”, trong giọng điệu của họ không hề có ý tôn kính.
Trong lúc Hàn Sâm suy tư, Ly Ly đã giải thích bằng cách trình bày chuyện Hàn Sâm sử dụng Vạn Bản Quy Nguyên.
“Các ngươi đứng chờ ở đây.” Sau khi nghe xong chuyện, hộ vệ kia dò xét Hàn Sâm từ đầu đến chân rồi đi vào trong cung điện.
Trong lòng Hàn Sâm càng cảm thấy kỳ lạ, hai người hộ vệ này đã biết hắn là Bạch Dịch mà vẫn đối xử với hắn như vậy, có gì đó sai sai ở đây.
Hai hộ vệ kia là người của tộc Hải Yêu. Theo lý thuyết, Bạch Dịch là con của Thánh Nữ tộc Hải Yêu, dù hắn không nhìn vào thân phận hoàng tử của hắn chứ cũng không có lý nào đối xử với hắn như thế.
Hàn Sâm không biết rõ chuyện gì đang xảy ra lúc này, chỉ có thể lặng lẽ làm thinh, định tình hiểu chút tình hình trước mắt rồi tính sau.
“Hoàng tử điện hạ, ngài đừng tức giận. Dạo gần đây tâm trạng của hoàng tử phi không tốt lắm, trước mắt ngài hãy nhịn đi đã… Hãy nhịn một chút…” Ly Ly hơi lo lắng, an ủi Hàn Sâm.
Đột nhiên, trong lòng Hàn Sâm nảy ra một suy nghĩ, chẳng nói chẳng rằng, thẳng tay tát một cú lên mặt tên hộ vệ nọ. Sức mạnh do Hoàng Thể Bản Nguyên Thuỷ ngưng tụ ra tức thì đánh bay hộ vệ canh cửa ra ngoài, đâm vào cột cung điện. Hắn lập tức hộc máu tươi, vùng vẫy mấy lần vẫn không thể bò dậy.
Hàn Sâm không nói gì, mặt mũi u ám, đi vào bên trong.
Mặt Ly Ly xám ngoét, vội vàng đuổi theo lải nhải với Hàn Sâm: “Hoàng tử điện hạ… Ngài như vậy là không được đâu… Sẽ chọc cho hoàng tử phi nổi giận mất…
Hàn Sâm võ vào Huyết Kỳ Lân bên người, lạnh lùng đáp lại Ly Ly: “Bây giờ không như xưa đâu, nàng ta tức giận thì ăn được ai chứ, ngươi bớt nói mấy câu vô ích đi, còn không mau thu dọn các thứ.”
Ly Ly khúm núm nghe lời, nàng chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền ra từ trong cung điện: “Một con dị chủng Bán Bộ Thần Hóa cho ngươi nhiều dũng khí vậy sao?”
Hàn Sâm nheo mắt nhìn qua, thấy một bóng dáng đi ra từ trong cung điện.
Ấy là một cô gái mặc trang phục cung đình, giống như Ly Ly, nàng ta cũng có mái tóc màu xanh, mắt xanh, vành tai màu xanh trông như vây cá.
Nhưng nửa thân dưới của nàng không phải đuôi cá mà là một đôi chân ngọc ngà thon dài thẳng tắp, bởi vì đôi chân chiếm tỷ lệ lớn nên trông nàng đặc biệt cao. Hơn nữa vẻ mặt lãnh đạm và cặp mắt thờ ơ kia còn mang lại cảm giác nàng ta đang đứng ở trên cao nhìn xuống chúng sinh.
“Chưa bàn đến dũng khí, chỉ là ta không muốn về nhà mình mà còn phải thông báo với kẻ khác.” Hàn Sâm hờ hững nói.
Cô gái kia rất đỗi xinh đẹp, ngũ quan như được vẽ ra, song vẻ mặt lại lạnh lùng đáng sợ. Nàng liếc mắt nhìn Hàn Sâm, nói với giọng miệt thị: “Đường đường là huyết mạch của Thánh Nữ, vậy mà đối phó với một Công Tước cũng phải sử dụng Vạn Bản Quy Nguyên, ngươi còn mặt mũi nói với ta mấy lời này?”
“Chuyện của ta không liên quan gì đến ngươi.” Hàn Sâm cáu kỉnh đáp.
“Ta cũng không có tâm trạng quan tâm chuyện của ngươi. Nhưng đây là lần cuối cùng, ngươi dám động vào người của ta dù chỉ một chút thì chắc ngươi cũng biết rõ hậu quả nhỉ.” Dứt lời, cô gái kia không thèm đoái hoài đến Hàn Sâm nữa, sai người đưa hộ vệ Hải Yêu bị Hàn Sâm đánh bị thương đi chữa trị, còn nàng lại trở về bên trong cung.
Những tên Hải Yêu khiêng hộ vệ Hải Yêu đi, nhìn Hàn Sâm bằng ánh mắt chứa đựng sự phân nộ và khinh miệt, không có lấy một chút kính trọng đáng lẽ phải dành cho một vị hoàng tử và chủ nhân mình.
“Xem ra gã Bạch Dịch này sống cũng khổ lắm đây. Hoàng tử phi của hắn có lai lịch như thế nào? Nhìn qua cũng biết không tâm thường.” Hàn Sâm nghĩ bụng.
Đến lúc hoàng tử phi trở về trong cung, Ly Ly mới thở phào nhẹ nhõm, vội nói với Hàn Sâm: “Hoàng tử điện hạ, chúng ta đi nhanh đi, đừng chọc cho hoàng tử phi mất hứng.”
Hàn Sâm hừ lạnh một hơi, lúc này mới theo Ly Ly tiến về đằng trước.
Hơi khác với suy nghĩ ban đầu của Hàn Sâm. Hàn Sâm vốn tưởng dù sao Bạch Dịch cũng là một hoàng tử, nơi này là địa bàn của hắn đương nhiên hắn phải sống trong cung điện hoa lệ nhất.
Nhưng ai ngờ Ly Ly lại dẫn hắn đi vào tử cửa hông, sau đó lượn một vòng, đi tới hoa viên ở đằng sau, rồi đưa Hàn Sâm tới một tòa nhà nhỏ trong hoa viên.
Hàn Sâm thầm nhíu mày. Nếu không phải hắn đã dùng Động Huyền Khí Tràng quan sát Ly Ly, biết Ly Ly không hề diễn trò, có lẽ hắn sẽ nghi ngờ đây có phải là một cái bẫy để thăm dò hắn hay không. Nào có hoàng tử nào sống ngay trên đất của mình tại một chỗ như vậy?
Ly Ly đẩy cửa đi vào, vừa sắp xếp đồ đạc bên trong tòa nhà nhỏ vừa nói: “Hoàng tử điện hạ, ngài hãy đi nghỉ ngơi trước đã, ta thu dọn xong ngay đây.”
Hàn Sâm thấy tòa nhà nhỏ này bình thường chắc vẫn có người quét tước, cũng sạch sẽ lắm rồi, bèn phất tay với Ly Ly: “Không cần, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta muốn đồng hóa cơ thể này, tạm thời không có việc gì thì đừng quấy rầy ta, nếu có việc ta sẽ gọi ngươi ngay.”
“Vâng, hoàng tử đại nhân.” Ly Ly đáp một tiếng, lui ra khỏi tòa nhà nhỏ, đóng cửa từ bên ngoài rồi mới đi hẳn.
Lúc này, hoàng tử phi đang đứng trên lầu trong cung điện, nhìn về phía †òa nhà nhỏ trong hoa viên.
“Thánh Nữ điện hạ, Bạch Dịch sử dụng thuật Vạn Bản Quy Nguyên thật ư?” Một Hải Yêu già nua đứng sau lưng hoàng tử phi hỏi bằng chất giọng khàn khàn.
“Chắc không nhầm đâu, trên người hắn có khí tức đặc biệt sau khi sử dụng thuật Vạn Bản Quy Nguyên. Vả lại Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy và Lĩnh Vực hệ Thủy của hắn không có gì sai, nhưng mà…” Nói tới đây, hoàng tử phi bỗng hơi khựng lại.
“Nhưng cái gì?” Lão Hải Yêu lại hỏi.
“Lần này hắn dám chống đối ta, không biết là có chỗ dựa gì?” Hoàng tử phi cau mày đáp.
Lão Hả Yêu ho nhẹ, nói: “Con dị chủng kia thoạt nhìn cũng có lai lịch, không phải vật phàm tục bình thường. Bây giờ hắn đã thu nạp được nó, xem như đã nhận được một sự trợ giúp lớn, có lẽ thu hoạch của hắn không ít đâu, chắc hẳn không chỉ có thế. Nhưng cho dù hắn lấy được chút lợi ích thì việc hắn dùng Vạn Bản Quy Nguyên để dung hợp với cơ thể kia cũng là việc lợi bất cập hại. Sau này cơ hội được thánh khí công nhận sẽ càng thêm xa vời. Đây là một chuyện tốt với Thánh Nữ điện hạ ngài.”
Hết chương 2324.
Chương 2325. Bí mật của Bạch DịchHàn Sâm cẩn thận tìm kiếm trong tòa nhà nhỏ. Bạch tiên sinh không nói những tài liệu kia ở đâu, nhưng hắn nghĩ chắc đó là chỗ dễ tìm như ăn bánh, nếu không thì Bạch tiên sinh đã chỉ rõ địa điểm rồi mới phải.
Song Hàn Sâm lục lọi cả tòa nhà cũng chưa tìm ra tài liệu gì, nơi duy nhất chưa kiểm tra chỉ còn trí não của Bạch Dịch.
Nhưng muốn truy cập trí não phải xác minh mật mã, chuyện này không khó khăn mấy với Hàn Sâm.
Trong thời đại này, năng lực biến đổi cơ thể của các sinh vật quá mạnh mẽ nên phương thức sử dụng thân thể để xác minh lại trở thành phương pháp kém an toàn nhất, bình thường sẽ dùng mật mã phức tạp để bảo vệ trí não.
Hàn Sâm mở kính Tử Đồng Thần Điệp, dò lại mật mã rất dễ dàng, sau khi nhập mật mã vào, hắn vào trí não một cách suôn sẻ.
“Thú hồn Thần Hóa dùng tốt thật đấy, nếu làm thêm được mấy cái thì ngon.” Hàn Sâm cảm khái trong lòng, lật xem những thứ bên trong trí não.
Khụt
Hàn Sâm suýt nữa xịt máu mũi. Hình ảnh ba chiều bên trong trí não biến đổi, đột nhiên trước mắt hiện ra rất nhiều cơ thể đàn bà con gái trần truồng, không chỉ là tộc Hoàng Cực, mà còn đa dạng nữ nhân thuộc các chủng tộc khác, hơn nữa họ đang tạo vô số tư thế quyến rũ.
“Đệch, gu của tên Bạch Dịch này tạp nham quá, có cả nữ nhân của tộc Ryan.” Hàn Sâm chỉnh góc nhìn trí não thành cá nhân, tránh làm ô nhiễm Bảo Nhi. Sau đó hắn lại dõi mắt quan sát đám hình ảnh kia, phát hiện chúng không phải do trí não cắt ghép mà là hình ảnh được quay chụp thật, mấy cô nàng nọ cũng là người thật.
“Gã này là lợn giống à?” Hàn Sâm lật xem trí não hết một lượt, phát hiện bên trong toàn cất giữ mấy thứ này.
Cuối cùng vất vả lắm mới mở được một chương trình văn bản rất thô sơ, là một bản ghi chép, bên trong chỉ có thể chứa một vài thông tin viết bằng chữ. Tộc Hoàng Cực là một chủng tộc có trình độ khoa học kỹ thuật rất tiên tiến, rất hiếm người sử dụng chương trình như vậy.
Song, Hàn Sâm nhận thấy tên của văn bản này có phần kỳ quái, hẳn là “Mệnh của ta”, sau đó mở bản ghi chép ra, vẫn cài mật mã bảo vệ.
Lại sử dụng Tử Đồng Thần Điệp lấy mật mã, dễ dàng tiến vào bản ghi chép, trong lòng không khỏi hơi đắc chí, tự lẩm bẩm: “Xem ra mình có
tiềm năng trở thành hacker đây.
Bảo Nhi ở bên cạnh chớp mắt, hỏi: “Cha ơi, hacker người ta dựa vào kĩ thuật cá nhân, cha đang ăn gian mà?”
“Khụ khụ, ăn gian kiểu này cũng là một loại kĩ thuật. Con còn nhỏ, chưa hiểu đâu, lớn lên sẽ hiểu thôi.” Hàn Sâm nghiêm nghị đáp.
Vừa nói, ánh mắt Hàn Sâm đáp xuống nội dung trong bản ghi chép, trên đó viết khá nhiều chữ, cũng may đây là chữ viết thông dụng của vũ trụ, không khó đọc chút nào.
“Con tiện nhân kia, đừng để ta tìm ra cơ hội, bằng không ta chắc chắn sẽ giết chết ả…’ Câu mở đầu đầu tiên làm Hàn Sâm hơi thất vọng.
Hàn Sâm nghĩ nội dung trong cuốn ghi chép này có lẽ là những thứ Bạch Dịch viết ra khi bị dục vọng điều khiển, tám chín phần mười có liên quan đến phụ nữ.
Nhưng sau khi xem một hồi, lòng Hàn Sâm cũng hơi lay động. Nội dung trong đây đúng là có liên quan đến đàn bà. Bạch Dịch thực sự nổi điên vì người phụ nữ kia, bên trong ghi lại rất nhiều lời oán trách và phẫn nộ, hiển nhiên hắn đã viết khi không có chỗ xả giận.
Ngoài những lời lẽ tục tíu khó coi và đầy thù hận đó, cũng có nhiều thông tin quan trọng được tiết lộ.
Nữ nhân được viết tới trong ghi chép chỉ có một người, mặc dù Bạch Dịch không gọi thẳng tên nàng ta trong văn bản nhưng hắn cũng không cố ý che giấu, rất dễ đoán, người đó chính là hoàng tử phi từ tộc Hải Yêu.
Quan trọng hơn là căn cứ vào những lời oán trách trong ghi chép, cô nàng kia trở thành hoàng tử phi là vì giữa bọn họ tồn tại một cuộc giao dịch.
Cô ả cần thân phận hoàng tử phi để được bảo vệ, tộc nhân của nàng cũng cần sự che chở từ tộc Hoàng Cực. Còn Bạch Dịch, hắn cần sự trợ giúp của cô nàng này, hắn cũng muốn lấy một món đồ từ chỗ đối phương.
Giữa những lời oán hận, Bạch Dịch nhắc đến từ “thần vật” này khá nhiều lần. Tuy không rõ đó là vật gì nhưng có thể khẳng định giao ước của hắn và cô ả kia có liên quan đến thần vật ấy, nhưng cô nàng không giao thần vật cho hắn. Song đó không phải bội ước, dường như trong quá trình ấy đã xảy ra vấn đề nào đó, khiến Bạch Dịch không lấy được thần vật.
Từ những câu chữ này có thể nhìn ra dù Bạch Dịch là một tên siêu háo sắc cũng không xem trọng cô nàng kia bằng thần vật nọ. Tần suất nhắc tới thần vật cũng nhiều hơn hoàng tử phi mấy lần, đọc là biết hắn thèm khát được nắm giữ món thần vật đó thế nào.
Tuy nhiên đây chỉ là mấy câu chửi rủa và đay nghiến, chưa phải lời tự thuật hoàn chỉnh, Hàn Sâm chỉ đoán được có vậy. Về phần giao ước cụ thể là gì, tại sao Bạch Dịch không lấy được món thần vật kia thì Hàn Sâm không biết được.
“Mặc dù biết được bí mật giữa Bạch Dịch và hoàng tử phi nhưng với tình hình của ta, nó cũng không thể giúp gì nhiều. Ta không thể ở lì chờ ở đây suốt ngày không ra ngoài, càng không thể không tiếp xúc với bạn bè, thân thích của Bạch Dịch. Đứng trước người quen của hắn, ta rất dễ bị bại lộ.” Hàn Sâm cảm thấy đây không phải tài liệu mà Bạch
tiên sinh nhắc tới.
Hàn Sâm lại lật giở tìm tòi trong trí não của Bạch Dịch một hồi lâu. Thật sự không có tài liệu nào khác, chỉ toàn là mấy cái hình ảnh khiến người ta xịt máu, trong đó không chỉ có hình ảnh thác loạn không che của những phái nữ mà còn cả phái nam, số lượng nhiều đáng sợ.
Nhưng chúng chỉ giúp Hàn Sâm tìm được thêm một chút manh mối. Những bức ảnh bên nữ thì thôi, bên nam có vẻ là bạn của Bạch Dịch, ít nhất là bạn nhậu.
Người có thể cùng Bạch Dịch làm mấy chuyện này, không ít thì nhiều cũng có số má. Hàn Sâm lưu lại tướng mạo của họ, có lẽ sau này sẽ dùng tới.
Điều khiến Hàn Sâm câm nín chính là gu của tên Bạch Dịch này thật nặng, trong kho ảnh có rất nhiều hình ảnh của các bà già, Hàn Sâm nhìn mà muốn ọe.
“Gã này đúng là lợn giống, mẫu người nào cũng không bỏ qua.” Hàn Sâm nhịn không được mà nôn khan, nhìn hết nổi rồi.