Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 254 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl

Kim Tệ và bảo rương hoàng kim cùng rơi xuống, không đụng tới được thân thể Long Bát.

“Lĩnh Vực kim loại thật lợi hại.” Hàn Sâm không khỏi tán thưởng. Trong Lĩnh Vực của Long Bát, hắn có thể tùy ý ngưng tụ ra sức mạnh kim loại hóa thành thực chất. Chỉ cần Long Bát muốn, Hàn Sâm sẽ bị nhốt vào

trong hoàng kim ngay lập tức.

Thứ này có phần tương tự với Lĩnh Vực Trấn Ma Quan của Cửu Đầu Điểu, song Lĩnh Vực của Long Bát cũng không phải Lĩnh Vực phong ấn thuần túy.

Hết chương 2393.

Chương 2394. Lĩnh Vực Động Huyền

“Kim Tệ, hôm nay ta nhất định sẽ thắng ngươi.” Long Bát nổi giận gầm lên, một quyền đánh về phía Hàn Sâm. Trong Lĩnh Vực Hoàng Kim Long của hắn, sức mạnh của một quyền này trực tiếp ngưng tụ thành một con cự long hoàng kim gào thét nuốt chửng lấy Hàn Sâm.

“Vậy thử nghiệm sức mạnh của Lĩnh Vực Động Huyền xem sao.” Hàn Sâm vừa nảy ra ý niệm, Lĩnh Vực Động Huyền vô hình lập tức mở ra, cả thế giới trong mắt Hàn Sâm đều biến thành cỗ máy được tạo thành từ vô số bánh răng khớp với nhau.

Một quyền kia và sức mạnh Lĩnh Vực của Long Bát hiện ra rất rõ ràng trong mắt Hàn Sâm, chúng đều là sức mạnh được sinh ra do bánh răng vũ trụ bản mệnh của Long Bát ảnh hưởng tới một phần bánh răng vũ trụ vận chuyển.

Mà trong phạm vi Lĩnh Vực Động Huyền, Hàn Sâm cảm nhận được Lĩnh Vực Động Huyền cũng có thể ảnh hưởng đến những bánh răng mà Long Bát đang ảnh hưởng.

Ôm suy nghĩ xem thử, Hàn Sâm duỗi tay ấn về phía trước.

Hắn không phải muốn tấn công Long Bát mà là lấy Lĩnh Vực Động Huyền khống chế một phần bánh răng bên trong Lĩnh Vực khiến cho những bánh răng vũ trụ đang chuyển động do chịu sự ảnh hưởng từ bánh răng vũ trụ bản mệnh của Long Bát dừng lại.

Một giây sau, cảnh tượng khiến người ta không thể tin nổi đã xảy ra. Sức mạnh từ Lĩnh Vực Hoàng Kim Long và một quyền kia của Long Bát hoàn toàn biến mất chỉ trong chớp mắt.

Cục diện trở nên cực kỳ xấu hổ, giống như diễn viên đang quay movie pháp thuật, dưới tình huống có hiệu ứng hậu kỳ, thoạt nhìn cực ngầu cực chói lóa, đủ loại thân quang bay loạn.

Nhưng Long Bát bây giờ giống như diễn viên biểu diễn tại hiện trường, rõ ràng không có thêm hiệu ứng hậu kỳ, thoạt nhìn không biết phải hình dung thế nào. Một quyền cách không mạnh mẽ đánh ra nhưng nắm tay còn cách Hàn Sâm cả trăm mét, chẳng xảy ra chuyện gì hết. Long Bát không tin lại đánh ra mấy quyền, cũng không có bất cứ sức mạnh và hiệu ứng nào xảy ra, cảnh tượng cực kỳ lúng túng.

“Không… Không thể nào… Sao Lĩnh Vực và sức mạnh của ta lại không sử dụng được chứ…” Long Bát kinh hãi nhìn về phía Hàn Sâm.

Long Nhất và mấy Vương Giả Long tộc cũng đều tỏ ra khiếp sợ. Bọn họ không nhìn thấy Lĩnh Vực Động Huyền vô hình, chỉ thấy theo cánh †ay Hàn Sâm vung lên, tất cả Lĩnh Vực và sức mạnh của Long Bát đều biến mất, thật là đáng sợ.

Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, Lĩnh Vực Động Huyền có thể khống chế tất cả bánh răng vũ trụ trong phạm vi Lĩnh Vực. Nói cách khác, chỉ cần sức mạnh của kẻ địch không vượt quá Hàn Sâm, tất cả bánh răng đều sẽ phải chịu sự khống chế của Hàn Sâm, bất kỳ sức mạnh nào cũng sẽ mất đi hiệu lực trong Lĩnh Vực Động Huyền.

Đương nhiên, nếu sức mạnh của kẻ địch vượt trên Hàn Sâm, mạnh mẽ thúc đẩy những bánh răng bị Hàn Sâm khống chế, hiệu quả của Lĩnh Vực Động Huyền sẽ giảm đi rất nhiều.

Song dù sức mạnh có lớn hơn Hàn Sâm, Lĩnh Vực Động Huyền vẫn có tác dụng ảnh hưởng nhất định, chí ít có thể khiến cho bánh răng chuyển động chậm hơn một chút, hoặc có thể thuận thế đẩy nhanh tốc độ xoay của bánh răng.

Sức mạnh của Lĩnh Vực bình thường chỉ có thể ảnh hưởng đến bánh răng vũ trụ có liên quan tới bánh răng bản mệnh, nhưng Lĩnh Vực Động Huyền lại có thể ảnh hưởng đến tất cả bánh răng trong phạm vi, đây mới là chỗ đáng sợ thật sự của Lĩnh Vực Động Huyền.

Kết quả đem lại là không chỉ có thể phá hủy sức mạnh của đối phương mà còn có một tác dụng khác.

Hàn Sâm nắm chặt tay, đánh về phía Long Bát còn đang kinh hãi.

Chỉ thấy một con cự long kim loại rít gào lao ra từ nắm đấm của Hàn Sâm cắn nuốt lấy Long Bát, giống hệt như một quyền mà Long Bát vừa đánh ra.

Hàn Sâm thấy được bánh răng vũ trụ chịu ảnh hưởng từ một quyền kia, chỉ cần ảnh hưởng đến những bánh răng giống như thế là có thể đơn giản bắt chước được một quyền vừa rồi của Long Bát.

Song loại bắt chước này không phải giống nhau một trăm phần trăm, sự khác nhau duy nhất là bánh răng vũ trụ bản mệnh của Hàn Sâm khác với Long Bát, cho nên tính năng cơ bản vẫn có phần khác biệt.

Bùm!

“Hoàng Kim Cuồng Long Quyền… Sao có thể…” Long Bát đã nhìn đến ngây người, quên cả né tránh, bị một quyền của Hàn Sâm đánh bay ra ngoài, máu tươi không ngừng phun ra.

Đám người Long Nhất cũng tỏ vẻ kinh hãi, Hoàng Kim Cuồng Long Quyền là Long Bát dung hợp Long quyền và bí thuật Long tộc sáng chế ra, có thể coi là bí kỹ độc nhất vô nhị, đối phương lại chỉ tiện tay đã đánh ra được một quyền gần như giống hệt, thật sự đáng kinh ngạc.

“Không hổ là Kim Tệ - Hầu Tước đệ nhất vũ trụ, tuy đã thăng lên cấp Vương nhưng vẫn là sự tồn tại vô địch như trước.” Long Nhất đỡ lấy Long Bát bị thương, nhìn Hàn Sâm nói.

“Các hạ quá khen, nếu không còn chuyện gì khác, tại hạ xin phép đi trước.” Hàn Sâm nói rồi bèn chuẩn bị rời đi.

Long Nhất lại khoát tay ngăn cản Hàn Sâm, tiếp tục nói: “Chúng ta phát hiện ra một đám dị chủng hạch tâm, trong đó có hai con Bán Thần Hóa, không biết các hạ có hứng thú không?”

“Chia thế nào?” Hàn Sâm hỏi Long Nhất.

Trong Lĩnh Vực hạch tâm vũ trụ tồn tại rất nhiều dị chủng hạch tâm, chúng đều là dị chủng cấp Vương, hơn nữa gen dị chủng đều là một loại gen hạch tâm kỳ lạ, có hiệu quả cường hóa rất tốt với Lĩnh Vực cấp Vương, rất nhiều cường giả cấp Vương đều sử dụng loại gen hạch †âm này cường hóa Lĩnh Vực của mình.

Hàn Sâm rất có hứng thú với thứ này, Lĩnh Vực có cửu trọng, cuối cùng còn cần cửu trọng quy nhất. Bây giờ Hàn Sâm mới đến nhất trọng, sợ rằng việc đột phá mỗi trọng của hắn đều sẽ rất khó khăn, nếu có thể sử dụng gen dị chủng hạch tâm thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Long Nhất đáp: “Đám dị chủng hạch tâm kia có số lượng khổng lồ, hơn nữa hai dị chủng Bán Thần Hóa trong đó lại càng khủng bố. Ta có thể giải quyết một con nhưng không có năng lực lấy một địch hai, nếu các hạ có thể khống chế một con trong số đó thì thu hoạch lần này có thể chia cho ngươi năm phần.”

“Đại ca… Năm phần có phải hơi nhiều quá không…’ Một Vương Giả Long tộc vội nói.

Long Nhất khoát tay nói: “Không nhiều. Nếu không có ai khống chế một con dị chủng hạch tâm Bán Thần Hóa khác thì chúng ta vốn không có cơ hội săn giết một đám dị chủng hạch tâm, một gen dị chủng hạch tâm cũng không lấy được. Một nửa thu hoạch lần này cũng đáng.”

Dứt lời, Long Nhất nhìn Hàn Sâm hỏi: “Các hạ cảm thấy thế nào?”

“Cứ quyết định vậy đi. Ta chỉ phụ trách khống chế một con dị chủng Bán Thần Hóa thôi.” Hàn Sâm suy nghĩ một chút vẫn đồng ý. Đây là lần đầu tiên hắn đến Lĩnh Vực hạch tâm vũ trụ, còn chưa quen với nơi này, có thể đi theo đám người Long tộc làm quen hoàn cảnh cũng không tỆ.

“Thành giao.” Long Nhất cũng thẳng thắn, trực tiếp ký kết hiệp ước với Hàn Sâm.

Hàn Sâm và đám Long Nhất cùng bay vào tinh không, Long Bát vừa đi vừa hỏi: “Kim Tệ này, bây giờ ngươi là Lĩnh Vực Vương Giả mấy thế?”

Đám Long Nhất cũng đều dựng tai lên nghe, bọn họ rất tò mò về vấn đề này. Lấy biểu hiện của Hàn Sâm vừa rồi, họ đoán Hàn Sâm ít nhất phải là Vương Giả có Lĩnh Vực ngũ trọng trở lên, thậm chí có thể là Lĩnh Vực cửu trọng, nếu không thì không thể áp chế Long Bát hoàn toàn như vậy.

“Nhất trọng.” Hàn Sâm cũng không định giấu diếm. Dù sao đến lúc chiến đấu cùng nhau, thời gian hắn sử dụng Lĩnh Vực nhiều lên khó tránh khỏi sẽ bị nhìn ra mánh khóe, không cần phải nói dối làm gì. Long Bát nghe được đáp án của Hàn Sâm, cơ thể đang phi hành lập

tức run lên, đám Long Nhất cũng đều biến sắc.

“Lĩnh Vực Vương Giả nhất trọng ấy hả?” Đám người Long Nhất nhìn Hàn Sâm bằng ánh mắt phức tạp, đều mất đi hứng thú tiếp tục trò chuyện.

Hết chương 2394.

Chương 2395. Dị chủng hạch tâm

Đây là lần đầu tiên Hàn Sâm nhìn thấy dị chủng hạch tâm, là một đám dị chủng Trùng tộc hư không có cánh.

Thân thể gần giống với nhân loại, có tứ chi và đầu nhưng lùn hơn một chút, chỉ khoảng mét năm, toàn thân là lớp vỏ kitin lam lục, bóng loáng có thể soi gương được, trên lưng có một đôi cánh mỏng màu lam trong suốt, tốc độ phi hành rât nhanh, hầu như không thấy hai cánh rung động.

Thoạt nhìn không có gì khác biệt với dị chủng bình thường, chỉ là đẳng cấp cao hơn một chút, đều là dị chủng cấp Vương mà thôi, không hiểu †ại sao chúng lại có cái tên dị chủng hạch tâm.

Hàn Sâm đếm sơ qua, đàn dị chủng hạch tâm này có hơn một trăm con, đều là dị chủng cấp Vương, ở bên ngoài rất hiếm thấy một đàn lớn thế này.

Long Nhất chỉ vào hai con dị chủng đứng xa xa trong đàn nói: “Hai con này chính là Bán Thần Hóa trong đám côn trùng, ngươi một mình kéo một con, còn lại giao cho đám Long Bát ứng phó, ta sẽ cố gắng giết một con dị chủng Bán Thần Hóa nhanh nhất có thể, sau đó sẽ quay về giúp ngươi.”

Long Nhất cũng không trông cậy vào Hàn Sâm có thể giết chết con Bán Thần Hóa kia, dù sao hắn cũng mới chỉ có Lĩnh Vực nhất trọng.

“Được.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, ánh mắt rơi vào hai con côn trùng mà Long Nhất chỉ.

Hình thể của chúng không có khác biệt nhiều so với Trùng tộc hư không, song lớp giáp xác trên người chúng lại có màu đỏ tía, bên trên mọc ra nhiều gai ngược, thoạt nhìn càng thêm dữ tợn khủng bố.

Đám Hàn Sâm lao về phía đàn côn trùng theo kế hoạch, rất nhanh đã có Trùng tộc hư không phát hiện ra họ, rít lên những tiếng chít chít quái dị, sau đó một đám Trùng tộc hư không đều nhìn về phía họ.

Chỉ thấy vị trí trái tim của đám Trùng tộc hư không này cùng sáng lên như những chiếc đèn lồng nhỏ, phát ra quang mang màu ngọc bích, giống như những lò phản ứng hạt nhân lạnh cỡ nhỏ.

Ánh mắt nhìn xuyên qua có thể thấy bên trong có những điểm sáng như hạt photon chuyển động xung quanh một tinh thể hạch tâm, thoạt nhìn rất kỳ diệu.

“Đó là hạch tâm của dị chủng phải không?” Hàn Sâm nhìn mà sắp chảy nước miếng, đó đều là gen dị chủng cấp Vương đấy.

Vụt!

Chỉ thấy hạch tâm của một con dị chủng hư không lóe lên, hóa thành Lĩnh Vực màu lam lục bao phủ xuống. Vì số lượng Trùng tộc hư không quá nhiều nên có sự chồng chéo lẫn nhau giữa cách Lĩnh Vực. Vì là Lĩnh Vực cùng hệ, chẳng những không có xảy ra xung đột giữa các Lĩnh Vực mà trái lại sức mạnh của Lĩnh Vực càng trở nên đáng sợ hơn khi xếp chồng lên nhau.

Ở những nơi mà Lĩnh Vực có sự chồng chéo nhiều nhất, màu sắc Lĩnh Vực biến từ lam lục thành màu đen.

Khó mà phân rõ những Trùng tộc hư không này là Lĩnh Vực mấy, chỉ cso thể quan sát màu sắc Lĩnh Vực của chúng, Lĩnh Vực có màu càng đậm thì chứng tỏ Lĩnh Vực của chúng càng mạnh.

Chỉ có hai con Trùng tộc hư không có Lĩnh Vực đỏ tía là không cần phân biệt, chúng đều là Bán Thần Hóa Lĩnh Vực cửu trọng quy nhất không thể nghi ngờ.

“Dựa theo kế hoạch mà hành sự.” Long Nhất hét lên, đã dẫn đầu bay về phía Trùng tộc hư không, đồng thời mở ra Lĩnh Vực của mình.

Lĩnh Vực của Long Nhất có màu đen, trực tiếp bao trùm lên một khoảng tỉnh không rộng lớn. Những con Trùng tộc hư không còn cách rất xa cũng đã bị bao phủ vào trong Lĩnh Vực của hắn.

Hàn Sâm có thể thấy từng con giao long ngưng tụ từ hắc khí do Lĩnh Vực của Long Nhất sinh ra bổ về phía đám Trùng tộc hư không.

“Lĩnh Vực Vạn Long thật lợi hại! Có Lĩnh Vực như vậy, hắn hoàn toàn có thể một mình đương đầu với một đám Trùng tộc hư không cấp Vương, còn muốn chúng ta làm gì nữa?” Hàn Sâm thấy những con giao long bằng hắc khí không ngừng ngưng tụ ra từ trong Lĩnh Vực, thực lực có thể so với cường giả cấp Vương, khi giao chiến với đám Trùng tộc hư không cũng không hề yếu thế.

Hơn nữa khi thân thể của những con giao long bằng hắc khí này bị xé rách lại nhanh chóng ngưng tụ thành hình lần nữa, hầu như là thân bất tử.

Song rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện ra, hắn đã coi thường những con Trùng tộc hư không này. Chỉ thấy Lĩnh Vực màu lam trên người chúng chồng lên nhau, khi giao long hắc khí xông tới Lĩnh Vực màu lam lục lại bị Lĩnh Vực từ từ hấp thu hắc khí, thời gian giao long ở trong đó càng dài thì thân thể lại càng yếu ớt.

Hơn nữa ở nơi rất nhiều Lĩnh Vực chồng chất lên nhau, sau khi giao long hắc khí đi vào, cơ thể như quả bóng da xì hơi, nhanh chóng khô kiệt mà những Lĩnh Vực màu lam lục đó lại càng trở nên sãm màu hơn.

“Lĩnh Vực hệ thôn phệ?” Hàn Sâm khẽ nhíu mày.

“Đúng vậy, Lĩnh Vực hệ thôn phệ. Bất cứ sinh vật nào đi vào trong Lĩnh Vực của chúng đều bị hút hết lực lượng và sức sống, tuyệt đối không được bước vào vị trí mà nhiều Lĩnh Vực chồng chất lên nhau. Đặc biệt là những chỗ Lĩnh Vực đã biến thành màu đen, sức mạnh thôn phệ ở đó có thể hút khô một cường giả cấp Vương trong nháy mắt.” Long Bát nói với Hàn Sâm.

Hàn Sâm khẽ gật đầu, người cũng đã bay về phía một con dị chủng Bán Thần Hóa, mà đám Long Bát lại dẫn dụ đàn dị chủng bay về một hướng khác, không dám chiến đấu chính diện với Trùng tộc.

Nếu Lĩnh Vực đa trọng do một lượng lớn dị chủng cấp Vương tạo thành chồng chất quá nhiều thì uy lực có thể đáng sợ hơn cả Bán Thần Hóa, cũng may quần thể có độ linh hoạt kém hơn cá thể rất nhiều, muốn né tránh những nơi có nhiều Lĩnh Vực chồng chất không phải chuyện quá khó khăn.

Một mình Hàn Sâm bay về phía con côn trùng hư không màu đỏ tía kia, từ xa đã ngưng tụ ra một miếng kim tệ bắn qua. Chỉ thấy kim tệ đánh xuyên hư không, nháy mắt đã tiến vào trong Lĩnh Vực của con côn trùng đỏ tía.

Miếng kim tệ bay trong Lĩnh Vực đỏ tía, còn chưa kịp dán lên người con côn trùng hư không thì đã biến nhỏ đi, rõ ràng đã bị Lĩnh Vực của nó hút đi một phần sức mạnh.

“Năng lực thôn phệ thật lợi hại!” Hàn Sâm hơi ngạc nhiên, năng lực thôn phệ mạnh mẽ như vậy quả thật chính là ác mộng với những sinh vật cận chiến. Chỉ cần bước vào Lĩnh Vực của nó sẽ không ngừng bị hút mất lực lượng và sức sống, càng đánh càng yếu mà nó lại càng ngày càng mạnh lên.

Bốp!

Kim tệ nhỏ hẳn đi cuối cùng cũng dán lên vỏ của con côn trùng. Sức mạnh trấn áp và cấm chế của kim tệ lập tức phát huy tác dụng, khiến cơ thể của con côn trùng kia run lên, dường như hơi trầm xuống.

Nhưng cũng chỉ lung lay một cái, con côn trùng hư không Bán Thần Hóa này đã ổn định lại cơ thể, đôi mắt kép như con ruồi nhìn về phía Hàn Sâm, dường như đã bị chọc giận, rít lên chít chít quái dị rồi vỗ đôi cánh sau lưng vọt về phía Hàn Sâm như một tia chớp hư không.

“Nhanh thật! Không hổ là Bán Thần Hóa.” Hàn Sâm phát hiện tốc độ của mình kém hơn nó rát nhiều, hơn nữa sức mạnh trấn áp của kim tệ hình như không có tác dụng quá lớn với con côn trùng.

Trên thực tế, miếng kim tệ đang dần thu nhỏ lại, rõ ràng vẫn đang bị Lĩnh Vực thôn phệ của con côn trùng hút đi sức mạnh của kim tệ, chắc cũng chẳng bao lâu nữa là sức mạnh sẽ bị hút khô.

Hàn Sâm quan sát con côn trùng màu đỏ tía đang xông tới, cũng không có ý định bỏ chạy mà trực tiếp mở Lĩnh Vực ra. Song lúc này không phải là Lĩnh Vực Động Huyền mà là Lĩnh Vực Bàn Sơn của thú hồn Bàn Sơn Hải Loa.

Lĩnh Vực màu xanh nhạt lan rộng ra từ trên người Hàn Sâm, chồng lên Lĩnh Vực màu đỏ tía đang xông tới nhưng không sinh ra hiệu quả va chạm. Hai Lĩnh Vực màu sắc khác nhau hầu như hoàn toàn chồng lên nhau, Hàn Sâm và con côn trùng Bán Thần Hóa kia hầu như sắp đụng vào nhau.

Hết chương 2395.

Chương 2396. Lĩnh Vực Bàn Sơn

Uỳnh!

Nắm đấm của Hàn Sâm va chạm với móng vuốt của con côn trùng Bán Thần Hóa, móng vuốt sắc như lưỡi đao xẹt qua khôi giáp trên mu bàn tay Hàn Sâm, vạch ra vài vết xước nông nhưng không thể xé rách hoàn toàn áo giáp.

Sức mạnh trên nắm đấm của Hàn Sâm không đủ, không thể đấm văng móng vuốt của con côn trùng.

Con côn trùng rít lên quái dị, trên người bùng lên ánh sáng đỏ, thân thể di động nhanh chóng như dịch chuyển tức thời, từng luồng trảo mang đỏ tía cào vào người Hàn Sâm.

Keng! Kengl! Kengl

Từng trảo mang có thể xé rách hư không rơi xuống người Hàn Sâm nhưng cũng chỉ cào ra một vài vết xước nông trên mặt áo giáp Động Huyền, hơn nữa vết xước cũng tự động khôi phục một cách nhanh chóng.

Đám Long Nhất đều chú ý tới tình hình bên phía Hàn Sâm. Nếu Hàn Sâm không thể quấn lấy con côn trùng Bán Thần Hóa kia thì họ chỉ có thể lập tức lui lại.

Nhưng khi nhìn thấy Hàn Sâm lại lấy cứng đối cứng chính diện với côn trùng Bán Thần Hóa, tuy rơi xuống thế hạ phong song một thân áo giáp ngay cả côn trùng Bán Thần Hóa cũng không thể xé rách được, trong lòng đều hơi ngạc nhiên.

“Tên kia chỉ là Lĩnh Vực Vương Giả nhất trọng thật đấy à?” Sắc mặt của Long Bát rất quái dị. Dù hắn được xưng là Long thẻ hoàng kim bất tử bất diệt cũng rất khó chống đỡ được sức mạnh của cấp Bán Thần Hóa nhưng trông Hàn Sâm lại có vẻ rất dễ dàng.

Hàn Sâm đúng là dễ dàng thật nhưng không phải vì bản thân áo giáp Động Huyền cứng rắn bao nhiêu.

Sức chống đỡ của áo giáp Động Huyền rất mạnh, trong số Vương Giả Lĩnh Vực nhất trọng chắc chắn là chiến giáp có lực phòng ngự đỉnh cấp.

Song sức chống đỡ như vậy còn chưa đủ để đối kháng với sức mạnh của cấp Bán Thần Hóa. Sở dĩ con côn trùng kia không thể làm Hàn Sâm bị thương chủ yếu là do sức mạnh của Lĩnh Vực Bàn Sơn.

Lĩnh Vực Bàn Sơn rất kỳ lạ, nó không tăng cường sức mạnh của Hàn Sâm, cũng không làm suy yếu sức mạnh của kẻ địch. Tác dụng của Lĩnh Vực Bàn Sơn chính là sức mạnh na di.

Đầu tiên Lĩnh Vực Bàn Sơn phải có một vật dẫn, vật dẫn này không thể là thân thể. Trước đó vật dẫn của Bàn Sơn Hải Loa là vỏ ốc của nó, mà vật dẫn Hàn Sâm lựa chọn chính là áo giáp Động Huyền.

Khi Lĩnh Vực Bàn Sơn có vật dẫn, tất cả những sức mạnh tấn công vào vật dẫn này đều sẽ bị vật dẫn dung nạp.

Đây giống như một ngọn nói trực tiếp đổ xuống, dù là một tòa cao ốc cũng sẽ bị nó đập nát. Song Lĩnh Vực Bàn Sơn lại có thể chia nhỏ và chuyển hóa sức mạnh của một ngọn núi, tích lũy vào trên vật dẫn.

Trừ phi sức mạnh của kẻ địch đã lớn đến độ có thể trực tiếp dùng một kích đánh vỡ Lĩnh Vực Bàn Sơn và vật dẫn, nếu không số lần công kích càng nhiều, lực phòng ngự của vật dẫn cũng càng mạnh hơn.

Song Lĩnh Vực Bàn Sơn cũng có hai khuyết điểm. Khuyết điểm thứ nhất chính là sức mạnh được chuyển sang chỉ có thể tăng mạnh lực phòng ngự của vật dẫn chứ không thể chuyển thành lực công kích để sử dụng.

Khuyết điểm thứ hai khá nghiêm trọng, chính là sức mạnh được chuyển sang càng nhiều thì áp lực mà vật dẫn phải gánh chịu cũng càng lớn. Tuy không ép đến hàn Sâm nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ di động.

Sức mạnh được chuyển sang vật dẫn càng nhiều thì lực phòng ngự lại càng mạnh, tốc độ di động của Hàn Sâm cũng càng chậm đi.

Khi sử dụng Lĩnh Vực Bàn Sơn, Hàn Sâm không sợ chịu đòn. Song muốn chạy trốn hay công kích kẻ địch thì sẽ rất khó thực hiện được vì lý do tốc độ quá chậm.

Cũng may lúc này Hàn Sâm không có ý định công kích con côn trùng Bán Thần Hóa này. Chỉ cần kéo dài thời gian đợi Long Nhất chém chết một con Bán Thần Hóa khác là được, cho nên hắn mới lựa chọn Lĩnh Vực Bàn Sơn.

Lĩnh Vực Bàn Sơn còn có một lợi ích nữa, đó là đa phần sức mạnh trên vật dẫn đều là được chuyển sang, Lĩnh Vực thôn phệ hấp thu sức mạnh của hắn cũng chỉ là hút lại một phần nhỏ sức mạnh được chuyển sang, hoàn toàn không ảnh hưởng tới Hàn Sâm.

Côn trùng Bán Thần Hóa điên cuồng công kích Hàn Sâm, ban đầu hắn còn né tránh, sau đó cũng lười chẳng thèm né nữa. Sức mạnh của nó

đánh lên áo giáp Động Huyền, sức công phá càng ngày càng nhỏ, sau đó hầu như chẳng còn ảnh hưởng gì với Hàn Sâm cả.

Song vì sức mạnh mà vật dẫn phải gánh chịu quá lớn, tốc độ di động của Hàn Sâm trở nên rất chậm chạp, muốn đánh trúng côn trùng Bán Thần Hóa là chuyện bất khả thi.

Đám Long Bát nhìn mà ngây cả người. Chỉ thấy Hàn Sâm lơ lửng trong tinh không, trông có vẻ chẳng thèm quan tâm, tùy ý con côn trùng Bán Thần Hóa kia công kích hắn chẳng khác gì gãi ngứa, hoàn toàn bất động.

Lĩnh Vực thôn phệ quỷ dị mà khủng khiếp kia dường như vô ích với hắn, không thấy sức mạnh của hắn suy yếu đi chút nào.

Bọn họ có thể nhìn ra được, Lĩnh Vực lam quang trên người Hàn Sâm chắc chắn có vấn đề. Song cũng giống như trước đây khi Hàn Sâm nhìn thấy Lĩnh Vực Bàn Sơn lần đầu tiên, họ cũng không nhìn ra được rốt cuộc Lĩnh Vực Bàn Sơn có năng lực gì, chỉ cảm thấy thật là thần kỳ.

Long Nhất thấy cảnh tượng như vậy, tảng đá lớn trong lòng cũng hoàn toàn rơi xuống. Trước đó hắn còn lo Hàn Sâm không chống đỡ được con côn trùng Bán Thần Hóa, giờ xem ra chẳng có gì phải lo lắng cả, Long Nhất bèn tập trung tinh thần đi chém giết một con côn trùng Bán Thần Hóa khác.

Hàn Sâm thấy tình huống của đám Long Bát có vẻ khó khăn, bèn phát động mấy lần công kích, hấp dẫn một đám côn trùng hạch tâm bình thường qua. Một người đỡ một con Bán Thần Hóa với hơn mười con cấp Vương công kích mà vẫn chẳng sứt mẻ tí nào, đám Long Bát nhìn mà ngây cả người.

“Ôi đệt, đây là cái lực phòng ngự quái gì vậy? Biến thái vờ lời” Một Vương Giả Long tộc không khỏi kêu lên.

Hàn Sâm lại cảm thấy rất buồn chán, tuy lực phòng ngự mạnh song tốc độ di động của hắn lại hạ xuống bằng không, chậm rì rì chẳng khác gì ốc sên bò, làm thế nào cũng không nhanh được.

“Quay về đưa thú hồn này cho chú nhỏ, hắn mới thật sự là tay chịu đòn cừ khôi, chính là tuyệt phối với Lĩnh Vực Bàn Sơn. Sau này để hắn chịu

đòn, ta đứng bên cạnh nhặt mót, thật là hoàn mỹ.” Hàn Sâm nghĩ tới đây, cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều.

Nhờ Hàn Sâm hấp dẫn lượng lớn côn trùng, áp lực của đám Long Bát đã giảm đi, Long Nhất và con côn trùng Bán Thần Hóa kia cũng đang đánh rất nhiệt tình.

Hàn Sâm buồn chán xem Long Nhất chiến đấu, phải cảm thán Long tộc rất mạnh về khoản này. Cùng là Bán Thần Hóa mà con côn trùng kia lại bị Long Nhất áp chế hoàn toàn, bị chém chết chỉ là chuyện sớm muộn.

Hơn nữa Long Nhất cận chiến với con côn trùng kia lại không bị Lĩnh Vực thôn phệ của nó ảnh hưởng chút nào.

Rắc!

Khi Hàn Sâm còn đang suy tư, chỉ thấy Long Nhất đã đánh nát đầu con côn trùng Bán Thần Hóa kia bằng một quyền. Con côn trùng mất đầu mà vẫn chưa chết, còn chiến đấu tiếp với Long Nhất.

Chỉ trong mấy quyền, cơ thể con côn trùng đã bị Long Nhất xé thành mấy mảnh, cuối cùng cũng không động đậy nữa.

Sau khi giết con Bán Thần Hóa đó xong, Long Nhất bèn vọt tới chỗ Hàn Sâm, muốn liên thủ với Hàn Sâm chém một con côn trùng Bán Thần Hóa khác.

Con côn trùng Bán Thần Hóa còn lại bị Long Nhất quấn lấy, áp lực của Hàn Sâm lập tức giảm đi, thu lại Lĩnh Vực Bàn Sơn, không thì một con côn trùng hắn cũng đừng hòng giết được.

Côn trùng bình thường không có uy hiếp gì lớn với Hàn Sâm, sau khi triển khai Động Huyền Khí Tràng, hắn đi lại như con thoi trong đàn côn trùng. Những con côn trùng cấp Vương này không thể bắt được hắn, ngược lại còn bị Hàn Sâm thừa cơ giết chết hai con.

Đáng tiếc không thu được thú hồn. Hàn Sâm không cách con côn trùng Bán Thần Hóa quá xa, đợi một lúc thấy Long Nhất đánh con côn trùng Bán Thần Hóa kia bị thương nặng, đầu ngón tay hắn bèn ngưng †ụ ra một miếng kim tệ.

Dưới tác dụng của thuật Tồn Tiền, chữ số trên kim tệ không ngừng tăng lên. Đến khi con côn trùng kia sắp không trụ nổi nữa, hắn trực tiếp bắn ra kim tệ đã ngưng tụ đến mười mấy đồng.

Bùm!

Côn trùng Bán Thần Hóa đã bị thương nặng trực tiếp nổ tung mà chết dưới thuật Tồn Tiền của Hàn Sâm.

“Săn giết dị chủng đột biến cấp Vương Ma Trùng Hạch Tâm, thu được thú hồn đột biến cấp Vương Ma Trùng Hạch Tâm, phát hiện gen dị chủng đột biến.”

Hết chương 2396.

Chương 2397. Tỉnh cầu Ám Vực

Hai Ma Trùng Hạch Tâm Bán Thần Hóa đều bị chém giết, đàn côn trùng lập tức đại loạn, bị đám Long Nhất và Hàn Sâm truy sát một loạt, trừ một phần nhỏ chạy trốn được thì hầu hết Ma Trùng Hạch Tâm đều bị chém giết.

Cuối cùng thống kê thu hoạch, tổng cộng có hai gen hạch tâm đột biến và hơn tám mươi gen hạch tâm thường.

Đám Long Nhất cũng giữ lời hứa, chia một gen hạch tâm đột biến và bốn mươi ba gen hạch tâm thường cho Hàn Sâm. Long Nhất còn cười nói với Hàn Sâm: “Nếu không bận gì thì chi bằng tiếp tục hợp tác với chúng ta săn giết dị chủng hạch tâm, thấy sao? Tất cả thu hoạch đều chia một nửa cho ngươi.”

“Đúng vậy Kim Tệ, chúng ta hợp tác vui vẻ như vậy, tiếp tục làm một trận đi” Đám Long Bát cũng vội nói, ánh mắt đều sáng trưng lên.

Trong mắt họ, Hàn Sâm chính là một tấm khiên thịt hình người. Có Hàn Sâm chống đỡ phía trước thì bọn họ có thể săn giết những dị chủng hạch tâm khủng bố hoặc cả đàn dị chủng hạch tâm mà họ vốn không dám đụng tới.

“Cũng được.” Hàn Sâm gật đầu nói.

Hàn Sâm hiểu rõ tính toán của đám Long Nhất, song bọn họ làm việc công bằng lại giữ trữ tín, hơn nữa việc hợp tác này cũng rất có lợi với Hàn Sâm.

Nếu không dù Hàn Sâm có Lĩnh Vực Bàn Sơn trong người, không giết được dị chủng thì cũng chẳng có tác dụng gì, hợp tác có lợi cho cả hai bên, Hàn Sâm không có lý do gì để từ chối cả.

Đám Long Nhất đã đi đến hiệp nghị hợp tác với Hàn Sâm, đều hết sức mừng rỡ, mang Hàn Sâm tiếp tục tiến lên.

Bọn họ hợp tác với Hàn Sâm tất nhiên không phải để giết những dị chủng hạch tâm bình thường. Những dị chủng ấy tự họ có thể làm được, không cần thiết phải chia một nửa cho Hàn Sâm. Mang theo Hàn Sâm là muốn đi giết những dị chủng mà họ vốn không giết được.

Điều này đám Long Nhất và Hàn Sâm đều hiểu rõ, Hàn Sâm cũng không có ý kiến gì.

Dị chủng hạch tâm dễ giết không biết có bao nhiêu Vương Giả tranh đoạt, loại chuyện tốt này không đến phiên Hàn Sâm.

Vừa phi hành vừa ngắm nghía một khối gen hạch tâm. Gen hạch tâm chỉ lớn chừng nắm tay, trong suốt long lanh như một viên đá quý màu lam tản ra luồng sáng rực rỡ.

“Thứ đó có gì đẹp đâu, lại còn không ăn được. Sau khi trở về chế tạo thành dịch gen ngâm cơ thể, tu luyện thuật gen trong đó mới có tác dụng trong việc nâng cao Lĩnh Vực.” Long Bát bay bên cạnh Hàn Sâm, thấy Hàn Sâm vẫn cứ ngắm khối gen hạch tâm đó mãi, bèn nói một câu.

“Ta đang xem thử nó có ăn được hay không đây.” Hàn Sâm cười nói. “Phụt, ngươi lại muốn ăn gen hạch tâm ấy hả? Thứ này đâu phải thịt, ngươi ăn thế nào được?” Long Bát bật cười.

Hàn Sâm ném thẳng gen hạch tâm vào miệng, sau đó ngửa cổ nuốt xuống. Nụ cười trên mặt Long Bát chợt cứng lại, chỉ vào Hàn Sâm há †o miệng kêu lên: “Ôi đệt, ngươi ăn thật đấy à?”

Hàn Sâm liếm môi đáp: “Vị tệ lắm, khó ăn.”

“Đúng rồi, ngươi là Nhân tộc phải không? Nhân tộc bọn ngươi không phải là một nhánh của Thôn Phệ Nghĩ đấy chứ?” Sắc mặt Long Bát quái dị quan sát Hàn Sâm từ đầu đến chân giống như đang nhìn một con quái vật.

“Không phải đâu.” Hàn Sâm mỉm cười, không giải thích nhiều. “Gen Vương Giả +1.”

Đợi hồi lâu, gen hạch tâm được dạ dày của hắn tiêu hóa hết, âm thanh quen thuộc mới vang lên trong đầu.

Ánh mắt đám Long Nhất nhìn Hàn Sâm đều hơi phức tạp, bởi vì Hàn Sâm nhàn rỗi sẽ cầm một khối gen hạch tâm ném vào miệng, bọn họ nhìn mà sốt ruột.

Ngay cả thứ như gen hạch tâm mà cũng có thể nuốt trực tiếp được, họ thật sự lo lắng ngộ nhỡ Kim Tệ đói đến phát điên liệu có coi họ như đồ ăn hay không.

Cũng may chuyện này không xảy ra, khiến họ đều thở phào nhẹ nhõm. Thú hồn Ma Trùng Hạch Tâm đột biến cấp Vương: Dạng súng.

Loại hình của thú hồn Ma Trùng Hạch Tâm khiến Hàn Sâm rất bất ngờ, vậy mà lại là thú hồn vũ khí, hơn nữa còn là dạng súng, trông chẳng liên quan gì hết.

Song chờ Hàn Sâm triệu hồi thú hồn Ma Trùng Hạch Tâm ra mới phát hiện nó là súng chứ không phải trường thương như hắn nghĩ.

Đó là một cây súng ngắn laser kim loại màu đỏ tía, dài hơn một thước, †ạo hình trông rất có cảm giác khoa kỹ hiện đại, cầm trong tay nặng trịch, thân súng có khắc rất nhiều hoa văn kỳ lạ, trong hoa lệ lại có mấy phần quỷ dị.

Hàn Sâm rót sức mạnh vào bên trong khẩu súng, khẩu súng này lập tức chuyển hóa sức mạnh của hắn thành tia laser màu đỏ tía, Hàn Sâm còn chưa có cơ hội thử xem tia laser đó rốt cuộc có sức mạnh như thế nào.

Nơi mà đám Long Nhất muốn đến lúc này chính là một tinh cầu tên Ám Vực nằm giữa Lĩnh Vực hạch tâm.

Dị chủng hạch tâm trên tinh cầu đó không ít, song dị chủng ở đó có lực phá hoại cực kỳ khủng bố, chỉ bất cẩn chút thôi là sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Dù là Bán Thần Hóa thì khả năng ngã xuống cũng rất cao, cho nên cường giả cấp Vương bình thường không muốn đi vào trong đó.

Nhưng vì có sự tồn tại của tấm khiên thịt như Hàn Sâm, đám Long Nhất mới lựa chọn tinh cầu Ám Vực.

Đoàn người vừa đến tinh cầu Ám Vực, còn chưa bước qua tầng khí quyển đã thấy một đám sinh vật bay ra từ trong tỉnh cầu.

Đám Hàn Sâm vốn tưởng đó là dị chủng, song nhìn kỹ lại đã phát hiện hóa ra là một đám người tộc Hủy Diệt bay lên từ phía dưới, trong đó có hai người Hàn Sâm nhận ra được.

Một là Baal, hai là Dia Robb. Giờ họ đều đã là cường giả cấp Vương.

Hàn Sâm vừa thấy Baal là không khỏi đau đầu. Baal chính là một kẻ điên có cơ thể bất tử, hơn nữa càng đánh càng mạnh. Bị hắn quấn lấy thật chẳng khác gì ác mộng.

Cũng may Baal và Dia Robb không nhận ra Hàn Sâm, họ chặn đứng lối đi của đám Long Nhất.

“Ngại quá, tinh cầu Ám Vực đã được tộc Hủy Diệt bọn ta chiếm trước rồi, mời mấy vị về cho.” Dia Robb nhìn đám Long Nhất nói.

“Từ khi nào tinh cầu Ám Vực lại thành đồ của tộc Hủy Diệt các ngươi rồi?” Long Nhất chẳng nể nang gì Dia Robb, nghe vậy lạnh lùng hỏi.

Dia Robb mỉm cười: “Mọi chuyện đều cần có thứ tự trước sau. Nếu các ngươi muốn đi vào thì cũng được thôi, chờ chúng ta đi ra rồi vào cũng không muộn.”

“Nếu giờ chúng ta cứ muốn vào thì sao?” Long Nhất nhìn chằm chằm Dia Robb nói.

“Nói nhảm nhiều thế làm gì?” Baal không nhịn được rút cốt đao trên lưng ra, sát ý cháy rực trong mắt, chuẩn bị ra tay với đám Long Nhất.

Dia Robb đưa tay ngăn hắn lại, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Long Nhất, trước nay tộc Hủy Diệt ta và Long tộc nước sông không phạm nước giếng, trong Lĩnh Vực hạch tâm có nhiều nơi có thể săn giết dị chủng như vậy, chư vị đâu cần phải làm khó tộc Hủy Diệt ta chỉ vì một tinh cầu Ám Vực?”

Long Nhất khẽ nhíu mày, đang định nói gì đó thì chợt nghe một tiếng uỳnh, chỉ thấy trên tinh cầu Ám Vực bay lên một đám mây hình nấm to đùng, sóng xung kích khủng khiếp khiến tầng khí quyển cũng hơi dao động.

Đám Dia Robb biến sắc, dường như không còn tâm trạng nào dây dưa với đám Long Nhất nữa, đều xoay người bay vào tinh cầu Ám Vực.

Đám Long Nhất hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều mang vẻ ngạc nhiên hoài nghi. Hết chương 2397.

Chương 2398. Tai nạn

“Đại ca, chúng ta có nên vào đó xem thế nào không?” Long Bát đến bên cạnh Long Nhất nói thầm, song đôi mắt hắn lại nhìn chằn chằm về phía tinh cầu Ám Vực.

Tinh cầu Ám Vực tối đen có rất nhiều cơn lốc từ bao phủ bên ngoài tinh cầu, chỉ có thể nhìn thấy biển mây cuồn cuộn bên dưới dường như có thứ gì đó nổ tung. Song cụ thể là gì thì ở bên ngoài không thể thấy rõ được.

Long Nhất không trả lời, ánh mắt cũng nhìn chăm chú vào tinh cầu Ám Vực. Đáng tiếc hắn cũng như Long Bát, không thấy rõ rốt cuộc có thứ gì bên trong.

Từ sau vụ nổ kia, từ bên ngoài họ không thấy được động tĩnh gì nữa. Phản ứng dây chuyền sinh ra sau vụ nổ chấm dứt, tinh cầu Ám Vực lại trở về trạng thái yên lặng vốn có.

Sau khi đi vào trong tinh cầu Ám Vực, đám Baal không còn động tĩnh gì, cứ như là biến mất vậy.

“Đại ca, đây có phải một cái bẫy không? Tên oắt Dia Robb này cố tình tính toán chúng ta đấy à?” Long Bát lại nói.

“Chắc không phải đâu. Dia Robb không có thâm thù đại hận gì với chúng ta hết, không cần thiết phải bày ra trận thế lớn như vậy để hại chúng ta.” Long Nhất dừng một lát rồi lại lạnh giọng nói tiếp: “Dù là một cái bẫy thì chúng ta cũng chẳng cần sợ tộc Hủy Diệt bọn họ, cứ vào đó xem rồi nói tiếp.”

Đám Long Bát cũng thấy đúng, dù sao Lĩnh Vực hạch tâm vũ trụ cũng chỉ có Vương Giả mới được bước vào. Dù tộc Hủy Diệt có tính toán gì với họ thì cũng chỉ là vài Bán Thần Hóa, đám Long Nhất chẳng sợ.

Đám người bàn bạc xong bèn quyết định vào xem tình hình trước. Hàn Sâm tất nhiên cũng không có ý kiến gì, cùng họ thận trọng bước vào tinh cầu Ám Vực.

Đám Long Nhất ngoài miệng thì không coi tộc Hủy Diệt ra gì nhưng hành động lại cực kỳ cẩn thận, đều mở ra Lĩnh Vực, xuyên qua tầng lốc từ lực phát hiện ra trên tinh cầu màu đen to lớn có thể nhìn thấy một cái hố sâu hình tròn, như là hố thiên thạch do tảng thiên thạch khổng lồ rơi xuống tinh cầu.

Song ban nãy đám Hàn Sâm đều ở bên ngoài tinh cầu, không thấy có thiên thạch nào va vào tinh cầu Ám Vực cả, vụ nổ đó chắc là đến từ bên trong tinh cầu.

Khoảng cách quá xa, đám Hàn Sâm cũng chỉ thấy được hình dạng một cái hố khổng lồ, chỉ tiết thế nào không thấy rõ lắm. Long Nhất hơi do dự rồi bay về phía cái hố to kia.

Cách tinh cầu Ám Vực ngày càng gần, đám Hàn Sâm mới nhận ra độ khủng bố của cái hố lớn kia. Lại gần quan sát, cái hố quả thật không có biên giới.

Song trừ cái hố đó ra, bọn họ chẳng thấy thứ gì trên tinh cầu Ám Vực hết, đừng nói là dị chủng hạch tâm, ngay cả đám Baal mới vừa đi vào không lâu cũng không thấy bóng dáng.

“Đó là cái gì?” Cách cái hố ngày càng gần, Long Bát đột nhiên chỉ vào vị trí trung tâm hố to nói.

Không ai trả lời hắn, Hàn Sâm và Long Nhất đã thấy từ trước rồi, song họ cũng không biết đó là thứ gì.

Giữa cái hố lớn kia có một thứ như viên đá cuội nằm bên trong, màu lục sãm tản ra vầng sáng êm dịu, song thứ đó lại to như một sân bóng rổ.

Rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện ra, đám Dia Robb đang đứng bên cạnh viên đá cuội kia. Cả đám ngây ra như phông, đứng đó không nhúc nhích nhìn chằm chằm viên đá không biết đang làm gì.

“Mấy vị có cần giúp đỡ gì không?” Long Nhất lên tiếng chào hỏi, sau đó mới đi về phía bên đó, để tránh cho đám Dia Robb hiểu lầm.

Hàn Sâm đi theo đám Long Nhất cũng đến bên cạnh viên đá cuội, ánh mắt đánh giá thứ này mãi mà cũng không nhìn ra chỗ nào đặc biệt, hình như đó chỉ là một viên đá cuội bình thường, có hơi lớn hơn một chút mà thôi.

Đám Dia Robb không trả lời Long Nhất, chỉ sững người nhìn viên đá, cũng không ngăn cản đám Long Nhất tới gần.

Hàn Sâm và Long Nhất nhìn nhau, đều nhìn ra được sự nghỉ ngờ trong mắt đối phương. Tuy Dia Robb và Baal còn chưa tính là Vương Giả đỉnh cấp vì họ thăng cấp Vương khá trễ nhưng xét về thiên phú thì chắc chắn sau này họ đều sẽ trở thành Vương Giả đỉnh cấp, thăng cấp Thần Hóa cũng không hề khó khăn.

Có thể khiến họ chết sững ở đó, nếu không phải họ cố ý giả vờ thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó cực kỳ khó tin.

Chí ít Hàn Sâm cũng không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến cho người như Baal lại đứng nghệt mặt ra đó. Lấy tính cách nóng nảy và sát tâm của hắn, dù trời có sập xuống hắn cũng phải đánh một trận với ông trời.

Một kẻ không sợ trời không sợ đất như vậy mà giờ lại mở trừng hai mắt đứng đó không nhúc nhích như kẻ ngốc, thật sự rất khó tưởng tượng được rốt cuộc hắn đã nhìn thấy cái gì.

Song đám Hàn Sâm và Long Nhất nhìn về phía đá cuội lại chẳng có gì hết.

“Dia Robb, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?” Long Nhất đi tới bên cạnh họ, lại hỏi một câu.

Dia Robb cắn răng không nói gì, Vương Giả tộc Hủy Diệt bên cạnh lại như mới tỉnh lại từ trong mơ, hét to lên: “Chết rồi… Chết hết rồi…”

“Cái gì chết?” Long Bát truy hỏi.

Vương Giả kia không trả lời, chỉ hét lên chết rồi, tựa như phát điên mà xông về phía đá cuội.

“Đứng lại!” Dia Robb hét lên, thấy hắn không dừng lại bèn lập tức phi thân túm lấy Vương Giả tộc Hủy Diệt đang vọt tới chỗ đá cuội, đè hắn xuống đất.

“Ta bảo ngươi đừng lại cơ mà, ngươi không nghe thấy à?” Dia Robb sầm mặt nói.

Vương Giả tộc Hủy Diệt lại kêu lên: “Đám Goth đều ở bên dưới này, chúng ta mau đi cứu họ đi… Cứu họ…”

Dia Robb sầm mặt, thấp giọng nói: “Hiểu rõ tình hình trước đã. Không có mệnh lệnh của ta, không ai được tới gần nó hết.”

“Dia Robb, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?” Long Nhất nghe được chút manh mối, song lại không dám xác định.

Dia Robb đứng dậy nhìn về phía Long Nhất đáp: “Chuyện tới nước này †a cũng không gạt các ngươi làm gì. Tộc Hủy Diệt ta có hơn sáu mươi Vương Giả cùng đi vào tinh cầu Ám Vực săn giết dị chủng hạch tâm, định thanh lý sạch tinh cầu Ám Vực một lần. Song lúc mới đây đang nói chuyện với các ngươi, không biết đã xảy ra chuyện gì, nơi đóng trú của chúng ta bị thứ này đập nát, tất cả Vương Giả tộc Hủy Diệt đều biến mất.”

Đám Hàn Sâm và Long Nhất nghe xong đều rùng mình, trừ sáu Vương Giả nhóm Dia Robb và Baal, năm sáu mươi cường giả cấp Vương của tộc Hủy Diệt cứ thế biến mất tăm, chỉ nghĩ thôi đã khiến họ phải nổi da gà.

“Cho dù có thiên thạch khổng lồ giáng xuống tinh cầu, xảy ra tai nạn giống như tận thế thì cũng không thể im hơi lặng tiếng giết chết toàn bộ cường giả cấp Vương được. Huống chỉ căn bản không có thiên thạch xuất hiện, thứ này sao lại rơi vào đây được?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm viên đá cuội to lớn kia, cũng ngẩn ra như đám Dia Robb lúc trước.

“Chắc họ không đến chỗ khác chứ?” Ánh mắt Long Nhất quan sát xung quanh. Tinh cầu Ám Vực rất lớn, nếu năm sáu mươi Vương Giả cố ý ẩn thân tàng hình, tùy tiện nấp vào trong một sơn động trên tinh cầu thì chẳng ai nhìn thấy họ hết.

“Không, họ đều ở trong nơi đóng trú chờ bọn ta trở về… Nếu họ tránh được một kiếp thì không lý nào lại trốn chúng ta hết…” Dia Robb lắc đầu nói.

Long Nhất còn định nói gì đó, lại đột nhiên nghe được một tiếng rắc, trên mặt viên đá cuội to lớn kia nứt ra một kẽ nhỏ.

Hết chương 2398.

Chương 2399. Cuộc chiến truy kích của dị chủng

Đám Hàn Sâm đều lùi về phía sau theo bản năng, mở ra Lĩnh Vực, nhìn chằm chằm viên đá cuội kia.

Rắc… Rắc…

Vết nứt phía trên đá cuội ngày càng nhiều, hơn nữa những vết nứt này còn rất có quy luật, không phải vết nứt trên đá thông thường mà cả viên đá cuội to đùng đều nở ra nứt thành một hình vành khăn, bên ngoài hình vành khăn là từng vết nứt mang theo hình vòng cung mượt mà, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi vết nứt hầu như giống nhau hoàn toàn.

Uỳnh!

Hình vành khăn chợt nứt ra, cuốn rơi trên mặt đất, bên dưới thò ra rất nhiều cái chân màu xanh sẫm.

“Ôi đệt, một con sâu to…” Long Bát kêu lên đầu tiên, mắt cũng trợn tròn.

Hàn Sâm cũng thấy được rõ ràng, đây vốn không phải đá cuội gì mà là một con sâu dị chủng trông như rết.

Ban nãy cả người nó cuộn thành một đống, vô số cái chân nhọn hoắt đều rúc bên trong, thoạt nhìn trông như một viên đá cuội. Giờ nó ngóc mình dậy, lộ ra diện mạo dữ tợn, nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm đám Hàn Sâm.

Dưới bụng sâu có thể nhìn thấy rất nhiều máu tươi và thịt nát, e rằng đó chính là những Vương Giả mất tích của tộc Hủy Diệt.

Nghĩ tới một con dị chủng lại ăn tươi hơn sáu mươi Vương Giả tộc Hủy Diệt chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều run rẩy. Vốn chẳng cần ai ra lệnh, tất cả mọi người bao gồm Hàn Sâm và Long Nhất đều trực tiếp xoay người phá không bay lên, muốn chạy ra khỏi tinh cầu Ám Vực.

Song họ vừa bay lên lại chợt thấy khoảng không trên tinh cầu biến thành màu lục sãm giống như một cái lồng thủy tinh màu lục chụp lên cả tinh cầu, khiến tinh cầu ánh lên sắc xanh quỷ dị.

Bịch!

Hàn Sâm, Long Nhất, Long Bát, Dia Robb, Baal, v.v tất cả đều rơi thẳng †ừ trên không trung xuống, như thiên thạch đập ra từng cái hố trên mặt đất.

“Lĩnh Vực cấm không! Độ bao phủ này… Quả nhiên là dị chủng Thần Hóa…” Long Bát bò từ trong hố ra ngoài, sa sâm mặt kêu lên.

“Không chỉ là Lĩnh Vực cấm không.” Sắc mặt Hàn Sâm cũng rất khó coi, ánh mắt nghiêm túc đánh giá Lĩnh Vực xung quanh.

Thoạt nhìn có vẻ Lĩnh Vực đã bao phủ cả tinh cầu Ám Vực, bây giờ muốn bay ra ngoài đã là chuyện không thể. Đáng sợ hơn là trong Lĩnh Vực màu lục sãm không chỉ đơn giản là cấm không mà còn có sức mạnh của nó.

Không đợi Hàn Sâm xem kỹ, con sâu lớn kia đã trực tiếp đánh tới. Cơ thể to như ngọn núi của nó đè xuống, từng sợi xích Trật Tự màu lục sãm trên người bao lấy toàn thân nó như mũi khoan, tốc độ và sức mạnh đều nhanh đến khó tin.

Hàn Sâm mở Lĩnh Vực Động Huyền ra rồi xoay người chạy, ngay cả Lĩnh Vực Bàn Sơn cũng không dám mở, hoặc nên nói có mở cũng chẳng ích gì.

Dị chủng kinh khủng như vậy chỉ cần một cỗ sức mạnh là có thể trực tiếp đánh vỡ Lĩnh Vực Bàn Sơn của hắn, áo giáp Động Huyền vốn không chịu đựng được sức mạnh khủng khiếp như vậy, miễn cưỡng chống đỡ chỉ có một con đường chết.

Bùm!

Con sâu quái dị kia nhào tới, có hai Vương Giả không kịp chạy trốn liều mạng phản kháng, ngưng tụ ra sức mạnh đánh về phía con sâu. Song quái vật lại nuốt chửng cả người lẫn sức mạnh của họ, nó va vào lớp đá trên mặt đất, trực tiếp đục ra một cái lỗ lớn rồi chui xuống lòng đất.

Đám Hàn Sâm chỉ cảm thấy mặt đất rung chuyển như gặp phải động đất, đều muốn chạy trốn. Song mới đi ra ngoài chưa được bao xa, chỉ thấy mặt đất nứt ra một cái hố đen, một cường giả cấp Vương chạy vào đó bị con sâu lớn chui ra trực tiếp nuốt xuống. Nó uốn mình trên không trung rồi lại chui vào lòng đất.

“Đụ mé mày.” Long Bát thấy Vương Giả bị nuốt chửng là một Long tộc, tức giận đánh ra một con cự long hoàng kim, gào thét xông về phía cái hầm ngầm kia.

Rầm!

Hầm ngầm bị đánh sập, song lại không nhìn thấy con sâu đó chui ra ngoài, cũng không nghe được tiếng kêu của nó.

“Cẩn thận.” Long Nhất chạy như điên tới, lập tức đẩy Long Bát bay ra ngoài, bản thân cũng nhanh chóng lắc mình lui về phía sau.

Chỉ nghe một tiếng rầm, chỗ Long Bát vừa đứng xuất hiện một cái lỗ lớn, con sâu chui ra từ bên trong, nửa người trồi lên mặt đất, như một †òa tháp quái dị dương nanh múa vuốt.

Không ai xoay người công kích nó, cả đám chạy thục mạng, mọi người đều biết phản kháng là vô dụng, họ không thể đánh lại con dị chủng cấp Thần Hóa kinh khủng như vậy.

Hàn Sâm cũng đang chạy trốn, hơn nữa còn chạy rất nhanh. Hắn có kỹ xảo cực kỳ thuần thục trong bộ môn chạy thoát thân, hơn nữa rất tự tin có thể phá vỡ Lĩnh Vực của con sâu kia lao ra khỏi tinh cầu Ám Vực.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là con sâu to đó không đuổi tới hắn. Cho dù hắn có thể phá vỡ Lĩnh Vực cấm không thì tốc độ cũng kém hơn rất nhiều so với nó, không thể trốn thoát được.

Cho nên bây giờ Hàn Sâm chỉ có thể cố sức khiến mình trở nên mờ nhạt, chỉ cần có một cơ hội, lập tức mở ra thể Thần Linh Siêu Cấp lao ra khỏi tinh cầu Ám Vực.

Về phần những người khác, Hàn Sâm chỉ có thể nói xin lỗi. Đến thời điểm thế này thì ai cũng chỉ biết có mình thôi, Hàn Sâm cũng không phải cha của bọn họ, không cần thiết hi sinh vì họ.

Đột nhiên, Hàn Sâm biến sắc, sau lưng lạnh toát, tim cũng đập loạn nhịp.

Không có bất cứ do dự nào, Hàn Sâm dùng hết toàn lực, vươn người bổ nhào về phía trước. Sau đó lập tức thấy được chỗ hắn vừa đứng, con sâu kia đã phá vỡ mặt đất lao ra ngoài.

Cơ thể Hàn Sâm hầu như là nhảy ra ngoài ngay trước miệng nó, trên người nó quấn xích Trật Tự màu lục sẫm như một mũi khoan lớn va chạm với áo giáp Động Huyền trên bắp chân Hàn Sâm, nhất thời khoét ra một lỗ lớn trên áo giáp Động Huyền, còn cắt mất nguyên cả tảng thịt trên bắp chân Hàn Sâm.

Cố nén đau đớn truyền tới từ bắp chân, Hàn Sâm tiếp tục chạy về phía trước, giờ đứng lại chỉ có một con đường chết mà thôi.

Con sâu lớn lại chui vào lòng đất. Nó giống như một con cá mập trong đại dương, không ngừng qua lại dưới lòng đất. Mỗi lần chui ra ngoài đều để lại trên mặt đất một csi hố lớn đường kính mười mấy mét.

Không biết có phải bị mùi máu tươi trên chân Hàn Sâm hấp dẫn hay không, Hàn Sâm phát hiện con sâu lớn kia vẫn đang đuổi theo hắn.

“Chắc không xui vậy chứ?” Hàn Sâm thấy miệng mình đắng ngắt, rất mong phán đoán của mình là sai lầm. Nhưng khi con quái vật chui ra từ vị trí hắn vừa chạy trốn lần nữa, Hàn Sâm biết phán đoán của hắn không hề sai, nó thật sự để mắt tới hắn.

“Đờ mờ ngươi.” Tốc độ của Hàn Sâm kém con sâu lớn rất nhiều, đã không kịp né tránh con quái vật cắn nuốt nữa. Trong chớp mắt hắn lập tức phóng lên cao, cả người toát ra ánh sáng rực rỡ, biến thành trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, tránh khỏi miệng con quái vật bay về phía tinh không.

Trừ Lĩnh Vực ra, hình như nó không có thủ đoạn công kích ở khoảng cách xa. Hàn Sâm càng bay càng xa, mắt thấy sắp thoát ra khỏi Lĩnh Vực của con quái vật thì chợt nghe một tiếng vù vù.

Chỉ thấy phía sau con quái vật hiện ra một đôi cánh côn trùng trong suốt, lấy tốc độ cực nhanh từ mặt đất bay về phía Hàn Sâm trên không trung, trong nháy mắt đã đuổi tới sát Hàn Sâm.

Từng sợi xích Trật Tự màu lục sãm quấn quýt đan xen, giống hệt như một máy trộn bê tông điên cuồng vận chuyển. Miệng của con quái vật cũng đã ngoạm lấy cơ thể Hàn Sâm giống như một con cá voi nuốt chứng cá nhỏ nhảy ra từ mặt nước.

Hết chương 2399.

Chương 2400. Quái trùng tàn sát bừa bãi

“Kim Tệ xong rồi!” Long Nhất nhìn thấy Hàn Sâm sắp bị quái vật nuốt chứng, sắc mặt không khỏi bi thương.

Hắn cũng không phải buồn thay Hàn Sâm mà là buồn cho chính bọn họ. Ngay cả Hàn Sâm có thể đột phá Lĩnh Vực cấm không mà cũng không trốn thoát được, bọn họ lại càng khó thoát khỏi cái chết.

Long Bát đang chạy trối chết cùng Long Nhất cũng thấy được cảnh này, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Uỳnh!

Chỉ thấy trên không trung, thân thể Hàn Sâm trực tiếp bị nuốt vào trong cái miệng khổng lồ của con quái vật, hàm răng nhọn chỉ chít trực tiếp cắn đôi cơ thể Hàn Sâm.

Đám Long Nhất không nhìn nữa, đều liều mạng quay đầu chạy đi thật xa, hi vọng có thể tìm được một nơi không bị Lĩnh Vực cấm không bao phủ trên tinh cầu Ám Vực, như vậy mới có cơ hội chạy ra khỏi đây.

Cơ thể Hàn Sâm không bị con quái vật cắn đứt. Khi hắn ở trong trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, tất cả sức mạnh đều không thể chạm tới cơ thể hắn, răng nhọn của con quái vật chỉ xuyên qua cơ thể chứ không

tổn thương được đến hắn.

Cơ thể Hàn Sâm giống như u linh hư vô xuyên qua giữa hàm răng nhọn của quái vật. Hàn Sâm vốn định trực tiếp xông ra ngoài, song nghĩ lại thì hắn không đi nữa mà vọt vào trong cơ thể quái vật.

Lớp vỏ cứng rắn và xác thịt cũng không thể ngăn Hàn Sâm tiến vào. Hăn lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua cơ thể quái vật.

Hàn Sâm phát hiện trong cơ thể nó cũng như ngọc thạch. Dù là nội †ạng và máu thịt thì cũng đều biến thành tính chất như gen dị chủng, bên trong không có bất cứ nhược điểm nào tồn tại. Hàn Sâm muốn tổn thương nó từ bên trong cũng không dễ dàng.

Song khi Hàn Sâm ở trong đầu nó, đã phát hiện viên hạch tâm dị chủng, là một viên hạch tâm màu lục sáng long lanh như sao trời.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, do đã thăng lên cấp Vương nên thời gian Hàn Sâm có thể duy trì thể Thần Linh Siêu Cấp cũng kéo dài hơn rất nhiều, không ngắn ngủi như trước đây nữa. Song tối đa cũng chỉ duy trì được nửa tiếng mà thôi, không phải kéo dài vô thời hạn được.

Nhìn hạch tâm Thần Hóa màu lục trước mặt, một tay Hàn Sâm ngưng †ụ sức mạnh, lực lượng Chích Thủ Già Thiên ngưng tụ trên lòng bàn †ay, chợt bóp lấy viên hạch tâm Thần Hóa.

Bình Luận (0)
Comment