Ầm!
Hàn Sâm nghe thấy âm thanh gì đó tan vỡ, phía dưới lực hút kinh khủng kia, bức tường chuỗi trật tự vô hình xung quanh đã vỡ vụn, hóa thành từng mảnh vỡ thủy tinh, bị hút vào trong vực sâu hắc ám.
“Đi” Lan Độ gầm nhẹ một tiếng, bàn tay nắm lấy cánh tay Hàn Sâm đột nhiên hất lên, lập tức quăng Hàn Sâm bay ra ngoài, trong chốc lát đã xé rách hư không, bay ra mấy vạn dặm, hơn nữa cảnh vật xung quanh còn không ngừng lùi lại.
Khi Hàn Sâm còn đang rút lui, đã nghe thấy một tiếng hí dài, ánh sáng màu xám trong đôi mắt con Độc Giác Thú Thiên Hà kia giống như một đường thẳng hủy diệt vũ trụ, trong chốc lát lại bắn lên người Lan Độ.
Cự long gào thét, cả người Lan Độ giống như đã biến thành cự long màu tím, đụng vào chùm sáng màu xám kia.
Một giây sau, Hàn Sâm nhìn thấy, trong vùng trời đất này, thân thể của cự long màu tím đã bị tia sáng màu xám kia mạnh mẽ xuyên qua, trong chốc lát đã vỡ nát, hóa thành tử khí bay đầy trời.
Theo thân thể cự long màu tím vỡ nát, thân thể của của Lan Độ cũng bị ném lên, toàn thân đều vặn vẹo, thoạt nhìn đã sắp không chịu được.
Hàn Sâm ngây ra, hắn vốn cho rằng Lan Độ ném hắn ra ngoài, là vì Lan Độ có tự tin đánh bại Độc Giác Thú Thiên Hà, nhưng bây giờ xem ra, cũng không phải như vậy.
“Tại sao hắn lại làm thế? Người giống hắn, hẳn sẽ không quan tâm đến người khác sống hay chết mới đúng chứ? Vì sao trước khi bại trận, còn ra tay cứu ta?” Hàn Sâm hiện lên vô số suy nghĩ trong lòng, nhưng lại không nghĩ ra lập tức.
“Cần gì phải quan tâm đến hắn nhiều thế, dù sao hắn và ta cũng không có quan hệ gì.” Hàn Sâm thúc đẩy lực lượng của mình, mượn nhờ lực lượng hất mình ra xa của Lan Độ, tiếp tục bỏ chạy về phía xa.
Thân thể của Lan Độ bồng bềnh trong ráng mây, Ma Ngục Long Văn trên lưng đang dần trở nên mờ nhạt. Đó là dị bảo phải dùng sinh mệnh cung cấp nuôi dưỡng.
Sinh cơ của Lan Độ sắp đoạn tuyệt, đương nhiên không thể cung cấp nuôi dưỡng Ma Ngục Long Văn nữa. Ma Ngục Long Văn đang bóc ra khỏi thân thể hắn.
“Cuối cùng vẫn không đi đến một bước kia sao?” Lan Độ nhìn Độc Giác Thú Thiên Hà đạp lên không trung mà đến, nhìn ánh sáng màu xám trong mắt Độc Giác Thú càng ngày càng đậm. Chùm sáng màu xám kinh khủng phá mắt mà ra, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như vậy, giống như không có cảm giác đặc biệt với sự sống hay cái chết, giống như hắn không cảm thấy đau đớn.
Lan Độ yên tĩnh nhắm mắt lại, an tường chờ đợi thời khắc này đến, dường như đối với hắn, cái chết giống như thoát khỏi khốn cảnh vậy.