Ầm!
Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng lực lượng khủng khiếp va đập lên †ấm thuẫn, cánh tay gần như gãy rụng. Tấm thuẫn đập vào người hắn, thân bất do kỷ mà bay ra ngoài, bay ra không biết bao xa trong bầu trời. Đến sau khi long tức tán loạn, cuối cùng thân hình hắn mới ổn định lại.
Hàn Sâm chỉ thấy cả người như muốn sắp tan ra thành từng mảnh, nhưng nhìn Thuãn Medusa trong tay, hắn lại cực kỳ kinh ngạc, trên mặt Thuần Medusa, bùng cháy lên ngọn lửa màu trắng thần thánh, giống hệt với ngọn lửa trên chiếc đèn đá.
Ngọn lửa trắng này không hề có nhiệt độ, cũng không thiêu rụi Thuẫn Medusa, nhưng ngọn lửa trắng lại nhanh chóng lan khắp tấm thuẫn, sắp bao trùm toàn bộ tấm thuẫn.
Hàn Sâm dùng lực Động Huyền, muốn tiêu diệt ngọn lửa trên tấm thuẫn, nhưng lại phát hiện hoàn toàn không thể ngăn trở được. Thấy cả tấm thuẫn sắp bị bao bọc trong ngọn lửa trắng, hắn không dám để lửa lan đến tay mình, đành phải buông Thuân Medusa ra.
Cùng lúc Hàn Sâm buông Thuân Medusa, thì Thuãn Medusa cũng bị bao trùm hoàn toàn bởi ngọn lửa trắng, khiến Thuẫãn Medusa vốn được đúc từ kim loại màu tím, nhìn như bị bao bọc bởi ánh sáng màu trắng †hần thánh, tăng thêm vài thần thánh.
Giây tiếp theo, chỉ thấy móng vuốt của Hắc Lân Đại Long di chuyển, Thuẫn Medusa lại hoàn toàn không nằm trong kiểm soát của Hàn Sâm, bay tới phía con rồng lớn màu đèn, bị móng của nó bắt lấy.
Hàn Sâm nhìn thấy con mắt của Hắc Lân Đại Long lại hiện ra ý khinh thường, móng vuốt cắp lấy Thuãn Medusa. Người con gái yêu hoặc trên tấm thuãn châm chậm mở mắt, ánh sáng yêu dị phát ra từ trong mắt.
“Sao có thể!” Hàn Sâm lập tức thay đổi sắc mặt.
Thuần Medusa bị lấy đi không có gì kỳ lạ, nhưng việc con rồng vảy đen lại có thể sử dụng Thuần Medusa, thì lại không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có sức mạnh có thuộc tính đặc thù của tộc Kana mới có thể sử dụng được Thuẫn Medusa, Hàn Sâm cũng dùng Động Huyền Kinh bắt chước sức mạnh thuộc tính đặc thù của tộc Kana mới có thể dùng được Thuẫn Medusa.
Rõ ràng con rắn vảy đen không có thuộc tính giống tộc Kana, làm sao nó có thể kích hoạt được Thuẫn Medusa chứ?
Thời gian đã không cho phép Hàn Sâm nghĩ tiếp nữa. Thấy ánh sáng Ngưng Thị của Medusa sắp chiếu lên người Hàn Sâm, bóng dáng Hàn Sâm lóe lên, dịch chuyển tức thời đến phía khác, tránh khỏi ảnh sáng Ngưng Thị của Medusa.
Hàn Sâm hiểu rõ Ngưng Thị của Medusa vô cùng. Hắc Lân Chân Long liên tục huy động Ngưng Thị của Medusa, từng tia ánh mắt liên tục bắn ra, nhưng khó có thể làm Hàn Sâm bị thương, dù chỉ một chút.
Hiện giờ kỹ thuật dịch chuyển tức thời của Hàn Sâm đã đạt đến mức nhất niệm vũ trụ, ánh sáng Ngưng Thị của Medusa cũng không đuổi kịp tốc độ dịch chuyển tức thời của hắn.
Hắc Lân liên tục không thành công vài lần, dường như đã mất đi sự kiên nhẫn. Nó há miệng phun ra một ngụm long tức. Nhưng lần này long tức chưa đi qua ngọn lửa của đèn đá, bao phủ trời đất như mây đen cưồn cuộn, hoàn toàn không cho Hàn Sâm không gian để di chuyển.
Ánh mắt Hàn Sâm ngưng lại, dao động như nước sinh ra bên ngoài thân thể. Long tức che trời rợp đất, thoạt nhìn vẫn hung dữ mạnh mẽ không bì nổi, nhưng trước sau khó mà đến gần được thân thể của Hàn Sâm.
Lĩnh Vực Thời Gian đến từ thú hồn của Quỷ Thời Gian, buộc thời gian của lĩnh vực này phải trì hoãn, khiến những long tức kia khó mà đến được trước mặt Hàn Sâm.
Hết chương 2923.
Chương 2924. Đèn đá.Trừ khi luyện được thuật ngưng lực như Thiên Hạ đao, không thì dù là sức mạnh của cường giả cấp Chân Thần, cũng khó mà tồn tại tiếp được.
Mặc dù sức mạnh của Hắc Lân Chân Long rất mạnh, nhưng cũng không làm được đến độ không lộ không rỉ, mà từ từ hao mòn, tiêu tan trong dòng thời gian.
Trừ khi sức mạnh của Hắc Lân Chân Long có thể trực tiếp xé rách Lĩnh Vực Thời Gian, hoặc tốc độ nhanh đến mức có thể bất chấp sự trì hoãn thời gian mà xuyên qua Lĩnh Vực Thời Gian, nếu không cho dù là đòn tấn công mạnh đến đâu, cũng không thể làm Hàn Sâm tổn thương, dù chỉ là chút ít.
Quỷ Thời Gian vốn là một trong những Dị chủng Chân Thần hàng đầu trong vũ trụ. Sức mạnh thú hồn của nó tuyệt đối không thua kém gì dị bảo cấp Chân Thần, cho dù Hắc Lân Chân Long mạnh mẽ, thì cũng không đạt đến trình độ xé rách Lĩnh Vực Quỷ Thời Gian.
Hàn Sâm dám mạo hiểm đến tinh vực Đại Tịch Diệt, Lĩnh Vực Thời Gian là một trong những át chủ bài mà hắn dựa vào. Trước đó khi gặp Đại Kim Ngư, Hàn Sâm còn có rất nhiều chiêu thức chưa dùng đến, vẫn chưa có cơ hội sử dụng Lĩnh Vực Thời Gian.
Thế nhưng bây giờ đến Thuân Medusa cũng bị Hắc Long cướp đi rồi, Hàn Sâm đương nhiên không tiếp tục giữ lại lực lượng, trực tiếp sử dụng thú hồn Quỷ Thời Gian.
Hàn Sâm đạp lên không trung, đi từng bước về phía Hắc Long, long tức phụt ra từ trong miệng Hắc Long, Thuẫn Medusa trên chân nó cũng phát ra ánh sáng Ngưng Thị.
Thế nhưng long tức và ánh sáng Ngưng Thị vừa tiến vào bên trong Lĩnh Vực Thời Gian, đã lập tức bị trì hoãn. Cho dù là ánh sáng Ngưng Thị với tốc độ ánh sáng, đi một mét trong lĩnh vực cũng phải tính theo năm ánh sáng, căn bản chưa đến được trước mặt Hàn Sâm đã trực tiếp tiêu tan rồi.
Hắc Long thấy long tức của mình lại không có chút hiệu quả nào, không nén nổi mà lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên lẫn nghi ngờ. Nhưng vẻ ngạc nhiên nghi ngờ đó chỉ là thoáng qua, giây tiếp theo, Hắc Long lại nâng đèn đá trên một cái chân khác đến trước mặt, há miệng thổi một hơi vào ngọn lửa đèn.
Sau khi long tức màu đen xuyên qua ngọn lửa đèn, tức khắc đã bị ngọn lửa màu trắng bao trùm bắn về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm run run trong lòng, nhưng cũng không dám sơ suất. Hắn biết rõ sức mạnh của ngọn đèn đá này không giống bình thường, Hắc Long có thể cướp đi Thuẫn Medusa, lại có thể sử dụng ánh sáng Ngưng Thị, mười phần thì có tới tám chín phần đều là công lao của ngọn đèn đá này.
Lúc này, long tức nhiễm lửa đã phun tới, Hàn Sâm nhìn chằm chằm, vào thời khắc long tức tiến vào Lĩnh Vực Thời Gian, thế mà lại không bị trì hoãn bởi sự ảnh hưởng của Lĩnh Vực Thời Gian, vẫn cuồn cuộn lao tới phía Hàn Sâm với tốc độ như cũ.
“Đèn đá này quả nhiên có gì đó không bình thường!” Mắt Hàn Sâm sáng quắc nhìn chằm chằm vào đèn đá và long tức đã bị nhiễm lửa, mà không hề hoảng loạn.
Đang định hành động, Bảo Nhi nằm trên lưng hắn lại nhảy lên, nàng mang một cặp kính râm trên mặt. Khi ở trong không trung, cơ thể đã biến hóa với tốc độ nhanh chóng, trong phút chốc đã biến thành hình dạng của Hắc Lân Đại Long.
Chỉ thấy Hắc Lân Đại Long mà Bảo Nhi biến thành há to miệng phun, long tức màu đen lập tức cuồn cuộn lao ra như thủy triều, va chạm với long tức đã nhiễm lửa. Hai luồng long tức không ngừng va đập vào nhau, khiến vũ trụ tinh không bốn phía đều chấn động, sông băng và cánh đồng tuyết ở bên dưới cũng ào ào nứt vỡ.
Hàn Sâm nhìn thấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng:”Thật thần kỳ, cặp kính râm đó lại có thể biến Bảo Nhi thành hình dáng của Hắc Lân Chân Long, còn có thể sử dụng được long tức của Hắc Lân Chân Long.”
Hai luồng long tức thế lực ngang nhau, cuối cùng toàn bộ tiêu diệt lẫn nhau, Hắc Lân Chân Long thấy đối diện lại xuất hiện một con Hắc Long giống y hệt nó, thì cũng choáng váng.
Chốc lát sau, Hắc Long nổi giận, gầm ra một tiếng ngâm vang động núi sông về phía Bảo Nhi, tiếng ngâm biến thành sóng xung kích thực chất, đâm về phía Bảo Nhi.
Bảo Nhi cũng há miệng phát ra một tiếng rồng ngâm, đâm thẳng về phía Hắc Long. Hai luồng lực lượng trật tự sóng âm đáng sợ đụng độ trong không trung, chợt nghe thấy tiếng vỡ vụn răng rắc.
Dưới một đòn này, thế mà vẫn là tình hình bên tám lạng người nửa cân.
Hắc Long giận dữ, long tức, long ngâm, vảy đen trên cơ thể phát ra ánh sáng dị thường. Các loại sức mạnh ùn ùn kéo đến, điên cuồng cuốn về phía Bảo Nhi, Bảo Nhi không yếu kém, cũng triển khai đủ loại năng lực giống vậy, tranh đấu với Hắc Long không phân cao thấp. Ngoại trừ Thuẫn Medusa và đèn đá, sức mạnh mà Hắc Long có thể sử dụng, thì Bảo Nhi cũng có thể sử dụng, uy lực không hề kém cạnh Hắc Long chút nào.
“Kính râm thật là một võ trang Thần Cách lợi hại, không biết được chế tác thành từ Thần Cách của vị thần linh nào.” Hàn Sâm nhìn mà kinh ngạc.
Hắc Long thấy sức mạnh của bản thân đều bị Bảo Nhi chặn lại, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Nó gầm lên một tiếng giận dữ, lại nâng ngọn đèn đá lên, cặp mắt rồng sâu hút như cái lỗ đen bắn về hai ta phía ngọn lửa của đèn đá hai tia màu đen.
Khi tia màu đen xuyên qua ngọn lửa, lập tức bị nhuộm thành màu trắng.
Bảo Nhi cũng không chịu yếu kém, biến hoá đến mức mắt rồng trừng một cái, cũng chiếu ra hai tia màu đen, nhưng không bị nhiễm lửa, tia trong mắt Bảo Nhi vẫn là màu đen.
Hai tia màu đen và trắng tấn công nhau trong bầu trời. Không giống với long tức trước đó, lần va chạm này, tia màu đen của Bảo Nhi lại dễ dàng bị tan rã dưới tia màu trắng, tia màu trắng nhanh chóng chiếu đến trên người Bảo Nhi.
Bảo Nhi giật mình, lăn người một cái, thân thể Hắc Long to lớn biến thành một con ong nhỏ bé không đáng kể. Tia màu trắng lập tức thất bại, bắn đến cánh đồng tuyết và sông băng.
Sông băng và cánh đồng tuyết bị tia màu trắng đó chiếu đến thì đã tan biến, không còn gì trong chớp mắt, cứ như đã lập tức biến thành hư vô vậy.
Con ong nhỏ mà Bảo Nhi biến thành bay quay lại bên người Hàn Sâm, khôi phục lại cơ thể vốn có của Bảo Nhị, rơi vào trong lòng Hàn Sâm. Nàng võ ngực nói: “Ngọn đèn đá đó lợi hại quá.”
“Ngươi quan sát ở một bên trước, cha sẽ xử lý nó.” Hàn Sâm vừa nói vừa xách cổ áo của Bảo Nhi lên, ném nàng ra đằng sau, đồng thời chính hắn cũng xông về phía Hắc Long.
Chỉ một lần dịch chuyển tức thời, Hàn Sâm đã tới trước mặt Hắc Long. Hắc Long trực tiếp phun một ngụm long tức vào hắn, nhưng dưới tình thế cấp bách, nó cũng không kịp nhiễm ngọn lửa đèn.
Thế nhưng Hàm Sâm cũng không dùng Lĩnh Vực Thời Gian, mà dốc hết sức lực vận hành thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, hai quyền đánh về phía long tức như sóng thần.
Long tức gặp phải sức mạnh của thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, bị đông cứng trên bầu trời, nhưng sức mạnh của long tức quá lớn, chỉ bị đông cứng một tầng. Long tức phía sau đã điên cuồng cuốn tới, phá vỡ lớp băng, trực tiếp nhào về phía Hàn Sâm.