Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 365 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Bả vai Hàn Sâm bị tia long tình quét trúng, toàn bộ xương bả vai bên trái lập tức biến mất không thấy, như bị quái vật vô hình cắn lấy một miếng, máu ở ngoài miệng vết thương kết vảy lóng lánh.

“Đánh vui không?” Hàn Sâm đau đớn khẽ nhíu mày, nhưng vẻ mặt lại không thay đổi chút nào, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hắc Long kia nói.

Bây giờ cơ thể của Hàn Sâm đã bị đánh thủng trăm ngàn lỗ, không biết đã tiếp nhận bao nhiêu lần tấn công của Hắc Long. Nếu đổi lại là một Dị chủng cấp Chân Thần bình thường, chỉ e đã sớm đã chết rồi.

Cơ thể Hàn Sâm trải qua bốn lần cường hóa, mới có thể miễn cưỡng chống đỡ đến bây giờ.

Đương nhiên, đây cũng do hắn cố ý làm vậy. Nếu không thực ra hơn nửa số vết thương trên người đều có thể tránh được, nhưng Hàn Sâm không muốn trốn, thậm chí còn dùng chính cơ thể đi chắn, chỉ tránh khỏi những bộ phận trí mạng mà thôi.

“Rống!” Hắc Long không quan tâm, phát ra tiếng long ngâm, muốn làm Hàn Sâm bị thương nặng một lần nữa.

Nhưng lần này Hàn Sâm không dùng tay không để tiếp, mà từ bên hông rút ra một thanh trường đao phật quang như trăng.

Trong nháy mắt khi đao kia bị Hàn Sâm rút ra, phật quang lập tức bao phủ lấy cơ thể Hàn Sâm. Gần như trong khoảnh khắc, toàn bộ vết thương trên người Hàn Sâm đều biến mất không thấy nữa, cơ thể trực tiếp khôi phục về trạng thái đỉnh phong.

Mà thanh đao Nhân Quả Báo Ứng này thì toả sáng phật quang, giống như một vầng mặt trời chiếu rọi vũ trụ hồng hoang vậy.

Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp chém xuống sóng xung kích long ngâm của Hắc Long. Chỉ thấy ánh đao kinh khủng giống như trảm thiên chi nhận, trong nháy mắt đã chém vỡ sóng xung kích long ngâm kia, lại tiếp tục chém về phía Hắc Long mà không dừng lại chút nào.

Một đao này là một đao mà đao Nhân Quả Báo Ứng hấp thụ những vết thương mà Hàn Sâm phải chịu, lực lượng mạnh mẽ, gần như cùng cấp với tổng số lần tấn công hắn phải chịu, lại thêm lực lượng và đao kỹ của bản thân Hàn Sâm. Uy thế của một đao này, đến cả Dị chủng Chân Thần đỉnh cấp như Hắc Lân Chân Long này cũng bị doạ sợ gần chết, không dám đón đỡ chính diện. Nó vặn thân thể, muốn bỏ chạy như long du thái hư.

Đáng tiếc, nó vẫn quá coi thường lực lượng của đao Nhân Quả Báo Ứng. Nhân đã hình thành, thì quả tất nhiên sẽ sinh ra, Hắc Lân Chân Long chỉ có thể dựa vào sức mạnh của chính mình đỡ lấy một đao này, mà không thể trốn được.

Hắc Long mắt thấy ánh đao phá vỡ không gian mà lao tới, cho dù biến đổi thân pháp thế nào cũng không kéo ra khoảng cách được. Nó cúi đầu muốn thổi đèn đá trong tay, mượn sức mạnh của ngọn lửa đèn đá, đánh tan một đao này.

Nhưng long tức phun ra từ trong miệng nó, lại như chỉ xích thiên nhai*, thổi thế nào cũng không thổi đến ngọn lửa trong đèn đá trước mặt.

(*chỉ xích thiên nhai: gần nhau trong gang tấc mà như cách cả biển trời)

Lĩnh Vực Thời Gian của Hàn Sâm không ảnh hưởng được đèn đá, nhưng lại có thể ảnh hưởng tới Hắc Long. Hàn Sâm dùng Lĩnh Vực Thời Gian hạn chế long tức nó phun ra, khiến thời gian của long tức chậm lại, căn bản không chạm được ngọn lửa đèn đá gần trong gang tấc.

Khi Hắc Long phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì, thì không còn kịp nữa rồi. Trong khoảnh khắc này, ánh đao đã rơi xuống, chém lên trán Hắc Long.

Hắc Long đã không còn đường lui, cũng không kịp làm dự định khác, nó chỉ có thể ngưng tụ lực lượng, dùng đầu rồng chống đỡ một đao này.

Răng rắc!

Máu rồng phun ra ngoài như nước suối, cái đầu rồng cứng rắn kia bị một đao của Hàn Sâm bổ đôi. Ánh đao màu tím mang theo lực lượng xé rách kinh khủng, lao tới tấn công với thế như chẻ tre, cứng rắn bổ đôi hơn phân nửa thân thể Hắc Long.

Hàn Sâm không có thời gian xem con Hắc Long kia đã chết hay chưa, thân hình chợt lóe lên, hắn đã dịch chuyển tức thời đến trước móng vuốt của Hắc Long, vươn tay cướp lấy đèn đá kia.

Nếu không có ngọn đèn đá này, cho dù nó là Chân Thần đỉnh cấp, thì Hàn Sâm cũng không đến mức bị đánh cho thảm như vậy.

Đèn đá tới tay, thân hình Hàn Sâm lại lóe lên, dịch chuyển tức thời đến một bên móng vuốt khác của Hắc Long, muốn cướp lại Thuẫn Medusa của mình.

Nhưng ai ngờ ngón tay còn chưa chạm đến Thuân Medusa, móng vuốt của Hắc Long đột nhiên co rụt lại. Cơ thể của nó bị chém thành hai nửa, mà lại hợp hai làm một được, miệng vết thương lập tức hồi phục, giống như chưa từng bị thương vậy.

“Năng lực hồi phục thật lợi hại.” Hàn Sâm tán thưởng trong lòng. Năng lực hồi phục của Dị chủng hệ long đều rất mạnh, Hắc Long này còn xuất sắc, dường như đã không khác gì cơ thể bất tử.

Hắc Lân Chân Long thấy đèn đá bị cướp, lập tức giận dữ, mây đen trên người bốc lên, mang theo uy thế vô biên cuốn về phía Hàn Sâm.

“Tiểu long vô tri, cũng dám mạo phạm thần phụ đại gia nhà ngươi, còn không buông tay chịu chém.” Hàn Sâm nâng đèn đá trong tay, ngưng tụ lực Huyền Hoàng, hóa thành một ngón tay xuyên qua trên ngọn lửa đèn kia.

Khi lực Huyền Hoàng xuyên qua ngọn lửa, lập tức nhiễm ngọn lửa trắng lóa, khiến cho lực Huyền Hoàng cũng biến thành màu trắng, đánh về phía Hắc Lân Chân Long.

Hàn Sâm chỉ cảm thấy đèn đá này giống như một món vũ khí tăng phúc, sau khi lực Huyền Hoàng xuyên qua ngọn lửa, nó lập tức được †ăng cường rất nhiều lần.

VùI

Lực Huyền Hoàng trực tiếp đánh xuyên long tức, rơi lên người Hắc Lân Chân Long. Hàn Sâm trơ mắt nhìn bánh răng bổn mệnh màu đen to lớn của Hắc Lân Chân Long kia bị lực Huyền Hoàng đẩy mạnh, xoay vòng đảo lộn lên.

Sắc mặt của Hắc Lân Chân Long thay đổi, cơ thể vặn vẹo giấy dụa, muốn đối đầu với lực Huyền Hoàng, nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng gì. Cơ thể nó nhanh chóng thoái hóa, hơi thở cũng yếu đi trên diện rộng. Trong khoảnh khắc, nó đã bị đánh rớt từ cấp Chân Thần xuống đến Hóa Điệp.

Hàn Sâm vui vẻ trong lòng. Dựa vào sức mạnh vốn có của hắn, chắc hẳn rất khó để đảo ngược bánh răng bản mệnh của Hắc Lân Chân Long. Hôm nay có tác dụng của đèn đá, lại thoáng chốc đã đánh Hắc Lân Đại Long rớt xuống Hóa Điệp rồi. Tuy rằng chỉ thoái hóa trong thời gian ngắn, những cũng đã vô cùng đáng sợ.

“Hay cho một ngọn đèn đá, lại có uy lực như vậy, chỉ e còn lợi hại hơn cả Thiên La Thần Thương kia.” Trong lòng Hàn Sâm vui mừng.

Nhưng lúc này, hắn lại không kịp thưởng thức cẩn thận, mà trực tiếp rút đao chém về phía Hắc Lân Đại Long.

Khi Hắc Lân Đại Long ở cấp Chân Thần, Hàn Sâm không phải đối thủ của nó, nhưng cùng là Hóa Điệp, Hàn Sâm chém giết Hắc Lân Đại Long dễ như trở bàn tay.

Lĩnh Vực Thời Gian bao phủ xuống, lập tức khiến Hắc Lân Đại Long đó không có cả cơ hội chạy trốn. Hắn điên cuồng chém từng đao, chém Hắc Lân Đại Long thành mấy khúc.

Hắc Lân Chân Long vẫn chưa chết, Hàn Sâm dùng thế Thiên Hạ Đao chém xuống, vô số ánh đao đan xen, cứng rắn chém cơ thể của nó thành rất nhiều khối.

Cơ thể Hắc Lân Đại Long hồi phục cấp Chân Thần, muốn mạnh mẽ tụ lại cơ thể bị chém thành nhiều khối kia lần nữa, nhưng Hàn Sâm lại nhìn thấy có một vật phát sáng lấp lánh trong miệng rồng của nó, lúc này điên cuồng chém xuống, chặt đứt đồ vật lấp loé đó.

Phụt! Những xác rồng kia giống như quả bóng da bị xì hơi, đã xẹp xuống

trong chốc lát. Máu rồng bị ngậm trong đó mà không tiêu tan cũng phun ra ngoài, dội cho cả người Hàn Sâm đầy máu rồng.

Hết chương 2925.

Chương 2926. Di tích Thánh Vực.

“Săn giết Dị chủng Thần Hóa Tử Vực Ma Long, phát hiện gen Dị chủng Thần Hóa.”

Giọng nói nhắc nhở vang lên ở trong đầu Hàn Sâm, nhưng lại khiến Hàn Sâm hơi tiếc hận. Dị chủng mạnh mẽ như thế, lại không để lại thú hồn, thật sự vô cùng đáng tiếc.

“Chỉ e trong đại vũ trụ này khó mà tìm lại được con Tử Vực Ma Long thứ hai.” Hàn Sâm liếm môi, hơi tiếc hận tự nói.

Nhưng có thể có thú hồn hay không lại không phải việc mà Hàn Sâm có thể khống chế, rốt cuộc dựa vào tiêu chuẩn gì, đến bây giờ Hàn Sâm cũng không biết rõ.

Phán đoán theo lời nói của Thần, Thần Chi Linh và thú hồn đều được cấu thành từ linh của sinh vật. Nhưng mỗi sinh vật đều có linh, tại sao trong đại vũ trụ này, chỉ có chém giết Dị chủng mới có thể đạt được thú hồn, hơn nữa không phải một trăm phần trăm đạt được thú hồn, Hàn Sâm thực sự không suy đoán ra nguyên lý trong đó được.

Lẽ ra mỗi Dị chủng đều có linh, như vậy khi chém giết Dị chủng, phải có thú hồn một trăm phần trăm đều mới đúng, nhưng sự thật lại không phải như thế.

“Nhưng gen Dị chủng Thần Hóa Tử Vực Ma Long này, hẳn là đủ để gen Thần Hóa của ta đạt tới trị số max một trăm điểm. Nhưng tên này thực sự quá lớn rồi, không biết phải mất bao lâu mới có thể ăn xong.” Hàn Sâm nhìn từng khối xác rồng giống như những tảng đá khổng lồ kia, không khỏi âm thầm cười khổ.

Mặc dù bây giờ hắn cũng đã luyện thuật Thôn Phệ đến cảnh giới cực cao, nhưng thôn phệ xác rồng to như vậy vẫn đòi hỏi rất nhiều thời gian, không đến mười ngày nửa tháng thì chắc chắn không ăn xong được.

“Hắc Long đã chết, không biết còn có bảo vật nào khác trên ba ngọn núi đen đó không?” Hàn Sâm đưa tay nâng đèn đá lên, mà có chút lòng tham không đáy như cũ. Hắn gọi Bảo Nhi qua, phủ thêm áo choàng kia, hai cha con đi về phía ba ngọn núi đen.

Đáng tiếc không tìm thấy bảo bối, chỉ thấy ở trung tâm của ba ngọn núi đen này là một thung lũng hình trụ, dưới đáy thung lũng lại có một Truyền Tống Trận cổ xưa, không biết truyền tống đi đâu.

Hàn Sâm không biết vị trí Truyền Tống Trận đi đến, đương nhiên không dám thử nghiệm lung tung, chỉ đành ra khỏi thung lũng, ngắm nghía ngọn đèn đá trong tay.

Đèn đá này vô cùng kỳ lạ. Hàn Sâm không thể kích phát uy lực của nó, cũng không khống chế được nó, nhưng chỉ cần sức mạnh của Hàn Sâm lướt qua ngọn lửa thì sẽ được lực lượng của ngọn lửa đó tăng cường. Bất cứ sức mạnh nào đốt qua ngọn lửa, đều có thể được tăng phúc như nhau, hoàn toàn là kiểu ai đến cũng không cự tuyệt.

“Rốt cuộc đèn đá này là thứ đồ chơi gì? Thoạt nhìn không giống võ trang Thần Cách, càng không giống dị bảo, lại có phần tương tự ngọn đèn gia tộc trong Thần điện Gen, nhưng lại không giống lắm…” Hàn Sâm nghiên cứu một hồi lâu, cũng không nghiên cứu ra đèn đá này rốt cuộc là thứ gì.

Nhưng nếu có thể sử dụng, thì Hàn Sâm cũng không cố sức đi nghiên cứu nó nữa. Hắn thu nó vào trong tháp Thiên Mệnh, rồi đi cắn nuốt máu thịt của Tử Vực Ma Long.

Mới ăn chưa được mấy miếng, hắn nhìn thấy một ánh sáng màu đỏ vàng trên bầu trời, con Đại Kim Ngư lại dẫn Tiểu Kim Ngư bay qua.

Bởi vì Đại Kim Ngư không lừa gạt hắn, hơn nữa sau khi Hàn Sâm ăn Tử Vực Ma Long, gen của bản thân đã đầy tràn, nên không có tâm tư đi chém giết Đại Kim Ngư.

Đại Kim Ngư đó nhìn thấy thi thể của Tử Vực Ma Long, rõ ràng vô cùng kích động. Nó dẫn theo Tiểu Kim Ngư bơi tới trước mặt Hàn Sâm, không ngừng phun ra bong bóng nước, dường như đang nói cái gì đó.

“Nó nói cảm ơn ngươi, giúp nó giúp chết Tử Vực Ma Long, nó và con nó đều vô cùng cảm kích. Nếu sau này có cơ hội, nhất định sẽ báo đáp.” Bảo Nhi ở một bên phiên dịch.

“Báo đáp thì nhất định phải có, sau này phải gọi lúc nào thì đến lúc đấy biết chưa?” Hàn Sâm nói với mẹ con Kim Ngư.

Mẹ con Kim Ngư dường như nghe hiểu lời của Hàn Sâm, liên tục gật đầu. Sau đó Đại Kim Ngư lại phun ra rất nhiều bong bóng nước với Hàn Sâm, sau đó bơi đến trên ba ngọn núi đen, lại quay đầu phun ra rất nhiều bong bóng nước hướng về Hàn Sâm.

“Nó nói Tử Vực Ma Long đã chết, cuối cùng nó cũng có thể đưa con mình về nhà rồi, muốn mời chúng ta cùng đi về nhà nó làm khách.” Bảo Nhi phiên dịch.

“Nhà của ngươi không phải ở một phía khác của Truyền Tống Trận đấy chứ?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Đại Kim Ngư hỏi.

Đại Kim Ngư gật đầu, lại phun ra rất nhiều bong bóng nước. Bảo Nhi giải thích theo đó: “Nó nói nhà của nó chính là ở một phía khác của Truyền Tống Trận, bởi vì nhiều năm trước xảy ra chút biến cố, cho nên nó mới phải đến đây thông qua Truyền Tống Trận. Nhưng sau đó Truyền Tống Trận bị Tử Vực Ma Long chiếm lấy, nó không về được nữa, bây giờ cha chém giết Tử Vực Ma Long, nó mới có thể trở về. Cho nên, nó rất cảm kích cha, muốn mời chúng ta về nhà nó làm khách, hơn nữa còn sẽ lấy ra bảo bối cảm ơn chúng ta.”

“Cũng được, vậy chúng ta cố mà đi một chuyến vậy.” Hàn Sâm nghe nói có bảo bối có thể lấy, lập tức không do dự nữa. Hắn cầm một miếng thịt Ma Long cất vào trong tháp Thiên Mệnh, sau đó đi theo Đại Kim Ngư đi đến Truyền Tống Trận.

Rốt cuộc hắn cũng hoàn toàn hiểu rồi. Mọi người đều nói trí nhớ của cá chép chỉ có bảy giây, mặc dù không biết thật hay giả, nhưng tuy rằng Đại Kim Ngư này là Dị chủng Chân Thần đỉnh cấp, chỉ số IQ và khả năng ghi nhớ lại không tốt như thế.

Hàn Sâm ước đoán chỉ số IQ của nó cũng không thể nghĩ ra mấy thủ đoạn lừa người được, lại cũng không quá kiêng ky.

Ôm Bảo Nhi đi theo hai Kim Ngư một lớn một nhỏ đi vào Truyền Tống Trận, Đại Kim Ngư phóng thích ra ánh sáng đỏ thẫm trên người. Những ánh sáng đó rót vào Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận lập tức chuyển động lên, hóa thành từng hồi ánh hào quang quay vòng.

Hàn Sâm chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt biến ảo. Đến lúc tất cả khôi phục lại, thì phát hiện đã rời khỏi sông băng, cánh đồng tuyết, lọt vào tâm mắt là một vùng tối tăm.

Xung quanh không nhìn thấy tinh không vũ trụ, cũng không nhìn thấy mặt đất sông núi, giống như đây chính là một vùng hư vô đen như mực, mà trước vùng đất hư vô tối đen lại có một cánh cửa bằng đá đổ nát.

Cánh cửa đó chỉ còn lại có hai cột đá bị hư hại. Đến cả xà nhà bằng đá phía trên cũng đã đứt rồi, một nửa tấm biển treo trên xà nhà đứt gãy. Do trước cửa còn có một ngọn Trường Minh đăng tản ra ánh sáng mờ nhạt, Hàn Sâm có thể lờ mờ nhìn thấy một chữ “Thánh” viết trên nửa tấm biển.

“Lẽ nào nơi này là… di tích Thánh Vực …” Trong lòng Hàn Sâm kinh hãi. Dám dùng một chữ Thánh ở nơi này, ngoại trừ Thánh Vực, Hàn Sâm thực sự không nghĩ ra còn có nơi nào như vậy.

Đại Kim Ngư dẫn theo Tiểu Kim Ngư bơi vào cánh cửa đổ nát đó, thoạt nhìn dáng vẻ của Đại Kim Ngư trông hơi ngờ vực, giống như không quen biết nơi này vậy.

Hàn Sâm ôm Bảo Nhi đi theo. Đại Kim Ngư còn chưa đi đến trước cánh cửa, thì đột nhiên nhìn thấy một tia sáng lạnh bắn ra từ trong cửa. Đại Kim Ngư không hề đề phòng, lập tức bị bắn trúng trán, chỉ thấy máu bắn tung tóe khắp nơi, mộtnha tiễn cắm ở trán Đại Kim Ngư. Mặc dù mũi tên bắn không sâu, nhưng có thể bắn thủng xích trật tự hộ thể của Đại Kim Ngư, thì rõ ràng một mũi tên này không thể coi thường được.

“Vậy mà lại dám tự tiện xông vào Thánh Vực, các ngươi tìm chết sao ?” Một giọng nói dữ tợn từ cột đá bên trái truyền tới.

Đó là một sinh vật thân người mặt chó, nắm một nha cung trong tay, sau lưng còn có ba mũi nha tiễn. Chỉ thấy hắn vung tay một cái, nha tiễn cắm trên trán Đại Kim Ngư lập tức bay trở lại vào trong tay hắn. Miệng vết thương trên trán Đại Kim Ngư cũng bị xé rách theo đó, máu tươi trào ra ngoài từ giữa trán, lại không ngừng được.

Hết chương 2926.

Chương 2927. Cẩu tạp chủng.

Đại Kim Ngư hiển nhiên đã bị chọc điên lên rồi, toàn bộ vảy đỏ trên người đều dựng ngược lên. Từng cái vảy màu đỏ tươi từ cơ thể bắn ra như lưỡi dao, chúng lao về phía tên mặt chó kia như tia sáng trên bầu trời.

Tên mặt chó hừ lạnh, thân thể hơi lùi lại hai bước, lui vào bên trong cột đá, chỉ nhìn thấy hàng nghìn tia sáng màu đỏ rơi trên cánh cửa. Trên những cột đá còn lại của cánh cửa đột nhiên xuất hiện những gợn sóng không gian, những chiếc vảy cá màu đỏ lập tức biến mất không dấu vết, như thể bị cánh cổng hấp thu.

“Hay cho một cái Thánh Vực. Cánh cổng đã bị phá vỡ đến mức chỉ còn lại hai cây cột nát bấy mà vẫn có thể chống lại đòn tấn công cấp Chân Thần, không hổ là tồn tại đáng sợ gần như đã thống nhất vũ trụ năm đó.” Hàn Sâm thở dài trong lòng.

Tên mặt chó đứng sau cột đá, lợi dụng thời điểm sức mạnh của Đại Kim Ngư bị cánh cửa hấp thụ, nhanh chóng bắn liên tiếp hai mũi tên, lần lượt về phía mẹ con Kim Ngư.

Đại Kim Ngư vội vàng mở miệng phun bong bóng, cố gắng chặn hai mũi nha tiễn kia, thề nhưng ai mà ngờ rằng nha tiễn đã xuyên qua bong bóng, mà không bị bong bóng kia cản lại.

Cơ thể Đại Kim Ngư lắc một cái, tránh sang một bên, né được nha tiễn, nhưng con Tiểu Kim Ngư không phản ứng nhanh như vậy được, sắp bị nha tiễn bắn vào đầu.

Đại Kim Ngư vừa sợ hãi vừa tức giận, nhưng đã quá muộn để ngăn cản.

Ngay cả Đại Kim Ngư cũng có thể bị thương bởi nha tiễn, huống chỉ là Tiểu Kim Ngư chỉ mới cấp Phá Kén, e là mũi tên này sẽ bắn xuyên qua đầu và thân của nó.

Bình Luận (0)
Comment