Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 372 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

im

“Đa tạ tiền bối.” Cổ Uyên lại nói lời cảm ơn lần nữa.

Hàn Sâm biết thừa tên Cổ Uyên này là người có tâm tư kín đáo, nên cũng chẳng thấy kinh ngạc nào khi thấy hắn trở mặt nhanh như vậy. Nhưng hắn không biết dụng cụ Tỉnh Giới kia là cái gì, có sức mạnh như thế nào.

Tay Ma Nữ cầm dụng cụ Tỉnh Giới, dụng cụ Tinh Giới kia bỗng tản ra ánh sao lấp lánh, hơn nữa xoay tít.

Dụng cụ Tỉnh Giới kia giống như ánh đèn xoay tròn bên trong quán bar, tản ra rất nhiều ánh sao, bao phủ cả Thánh Điện, sau đó Hàn Sâm bỗng cảm giác cảnh vật bốn phía thay đổi.

Hắn vốn đang ở trong Thánh Điện, nhưng chẳng biết sao đột nhiên lại xuất hiện trong một vùng sao trời, tất cả mọi thứ trong Thánh Điện đều biến mất không thấy gì nữa.

Hàn Sâm lập tức hiểu ra, dụng cụ Tinh Giới kia là một dị bảo không gian, có thể trực tiếp kéo sinh vật vào trong không gian tinh không. Trừ phi hắn có thể đánh nát dụng cụ Tinh Giới trong tay Dì Mị, nếu không thì hắn sẽ bị vây trong không gian tinh không này mãi.

“Tiểu tử, lần này xem ngươi còn trốn được đi đâu.” Lão Điêu cười lạnh, xông về phía Hàn Sâm, vừa rồi ở trong Thánh Điện hắn sợ đầu sợ đuôi, thực sự đã khiến nó sắp nghẹn chết luôn rồi. Lúc này ở bên trong Tinh Giới, nó chẳng cần kiêng dè gì nữa, có thể đánh hết mình, cảm giác vô cùng khoan khoái.

Khói đen cuốn tới như mây đen che trời, Hàn Sâm vẫn tỏ ra bình tĩnh, hắn lấy một cái bầu rượu trong ngự ra, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch rượu trong bầu.

“Nếu đã muốn chiến, vậy thì chiến một cách thoải mái đi…” Khí tức trên người Hàn Sâm bỗng như núi lửa phun trào, trong chốc lát đã bao phủ toàn bộ tinh không.

“Gen Thần Hóa +1… Gen Thần Hóa đã đạt tới giá trị tối đa… Chiến thể đang tiến hóa…” Trong đầu Hàn Sâm vang lên tiếng thông báo tiến hóa.

Hết chương 2957.

Chương 2958. Thăng Cấp Chân Thần.

Mặc dù lúc ở Thánh Viên, Hàn Sâm đã có cơ hội thăng cấp. Nhưng vì hắn vẫn luôn không có cơ hội ở một mình, Hàn Sâm lại không muốn tiến vào trạng thái dị chủng hóa ở trước mặt người ngoài, cho nên vẫn luôn không thăng cấp Chân Thần.

Nếu như không tiến vào trạng thái dị chủng hóa, Hàn Sâm sợ rằng lúc bản thân thăng cấp thì chỉ thăng cấp được một loại chiến thể, vậy thì quá lãng phí.

Bây giờ hắn cũng không nghĩ được nhiều như vậy nữa, Hàn Sâm không tiến vào trạng thái dị chủng hóa, chỉ vận hành thuật Băng Cơ Ngọc Cốt để thúc đẩy tiến hóa, muốn đẩy chiến thể của Băng Cơ Ngọc Cốt lên Chân Thần trước.

Nhưng đâu ngờ vừa bắt đầu tiến hóa thì cả bốn loại chiến thể đều bắt đầu lột xác cùng một lúc, cũng sẽ không vì không tiến vào trạng thái dị chủng hóa nên chỉ thăng cấp được một loại chiến thể.

“Thì ra bây giờ không cần trạng thái dị chủng hóa vẫn có thể thăng cấp bình thường…” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy rất vui mừng. Hắn vốn cảm thấy chỉ thăng cấp một loại chiến thể là quá lãng phí, nhưng lại không muốn bại lộ trạng thái dị chủng hóa ở trước mặt người khác nên chỉ đành thăng cấp Băng Cơ Ngọc Cốt trước. Hiện giờ bốn loại chiến thể lại có thể thăng cấp cùng một lúc, đương nhiên là không còn gì tốt hơn rồi.

Tế bào nhanh chóng lột xác, các chức năng trên thân thể cũng tăng lên trên diện rộng, xích Trật Tự của gen cũng được ưu hóa một lần nữa. Cả người Hàn Sâm giống như là đang thay da đổi thịt.

Bởi vì cả người Hàn Sâm đều bị áo giáp Chú Ngữ bao phủ, mà bên ngoài áo giáp Chú Ngữ lại được phủ lên một chiếc áo màu xanh lam, thế nên chỉ có thể nhìn thấy gương mặt và một phần tay chân lộ ra bên ngoài, khi nhìn vào vẫn chỉ thấy áo giáp Chú Ngữ.

Cho dù như thế, cũng có thể nhận ra được sự thay đổi kinh người của hắn, chú văn bên trên áo giáp Chú Ngữ màu trắng lấp lóe, những chú văn kia giống như đang hòa tan rồi dung hợp lại làm một với áo giáp, làm cả áo giáp đều phát sáng, biến thành trong suốt long lanh. Nhìn nó giống như kim loại sau khi bị ngọn lửa bừng bừng thiêu đốt thì trở nên trong suốt vậy.

Nhìn làn khói đen bao phủ khắp vũ trụ tinh không, giống như ác ma giáng thế, Hàn Sâm giơ nắm đấm lên, đánh thẳng một quyền về phía đám khói đen đang ùn ùn kéo đến.

Ma Nữ khẽ nhíu mày, khói đen của Lão Điêu không chỉ có lực lượng mạnh mẽ, mà còn có năng lực hồn xiêu phách tán. Nếu bị khói đen kia dính vào, cho dù xác thịt không bị hao tổn gì thì sức sống cũng sẽ dần đứt đoạn.

Hàn Sâm không cần dị bảo, đón đỡ khói đen của Lão Điêu bằng chính ngay nắm đấm của bản thân, Ma Nữ thấy hắn đang không khác gì muốn chất.

“Giữ lại một cái mạng cho hắn.” Ma Nữ vội vàng hô với Lão Điêu, sợ Lão Điêu nhất thời kích động, đánh Hàn Sâm hồn phi phách tán luôn, đến lúc đó Thánh Linh cũng sẽ tiêu tán theo.

Nhưng Lão Điêu chẳng thèm ngó lơ, ban nãy nó thấy bực tức vô cùng, lúc này cuối cùng cũng có cơ hội đánh hết mình, hung tính của nó đã bị khơi dậy hoàn toàn, đâu nghĩ được nhiều vậy, căn bản đã không nghĩ được nhiều như thế, lúc này Ma Nữ mới nhắc thì đã không còn kịp rồi.

Ma Nữ thấy trạng thái sát khí ngút trời kia của Lão Điêu là biết xong rồi. Không nói đến sau này Tiểu Hoa có biết chân tướng của chuyện này hay không, chỉ mỗi việc lỡ Thánh Tinh bị tiêu diệt theo Hàn Sâm thật thôi đã đủ khiến chuyện này trở nên vô cùng hỏng bét rồi.

Trong đại vũ trụ, mặc dù mấy loại dị chủng như Phượng Hoàng, Kỳ Lân không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không thể tìm thấy các loại dị chủng tương tự. Thực lực của đám Ma Nữ, Lão Điêu cũng không quá kém tứ đại Thánh Thú.

Nhưng là tứ đại Thánh Thú cũng chỉ có bốn con, đương nhiên là có nguyên nhân của nó.

Tứ đại Thánh Thú sở dĩ được xưng là tứ đại Thánh Thú, đó là bởi vì tứ đại Thánh Thú vốn là vũ khí cuối cùng mà Thánh Chủ bồi dưỡng ra để chém giết Thần. Đó là vật dẫn võ trang Thánh Linh mà Thánh Chủ dùng để đối đầu với Thần.

Nhưng trong tứ đại Thánh Thú, chỉ có Thánh Kỳ Lân là thành công bồi dưỡng ra được võ trang Thánh Linh chân chính. Phượng Hoàng, Xa Quỷ và Cửu Mệnh Huyết Miêu đều chưa thể hóa thành Thánh Linh trong lúc Thánh Vực gặp kiếp nạn.

Bây giờ Xa Quỷ và Phượng Hoàng đều đã biến mất, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Cửu Mệnh Huyết Miêu thì canh giữ Tí Hộ Sở, võ trang Thánh Linh duy nhất có thể sử dụng cũng chỉ có cái này của Thánh Kỳ Lân thôi. Nếu như nó bị hủy, thì sẽ là một bất lợi rất lớn đối với kế hoạch khởi động lại Thánh Vực, có thể nói là thiếu đi một vũ khí mạnh mẽ và hữu dụng nhất.

Trong đầu Ma Nữ có vô số suy nghĩ, nhưng nàng chưa kịp nói ra một câu nào thì khói đen đã đụng vào nắm đấm của Hàn Sâm.

Một giây sau, Ma Nữ và cự thú Vô Nhãn đều trừng mắt, bọn họ thấy nắm đấm của Hàn Sâm phá vỡ khói đen chỉ trong nháy mắt, nhẹ nhàng như thể đám khói đen kia chỉ là hơi khói, khòn toàn không chịu nổi một kích.

Nắm đấm của Hàn Sâm đánh vào khói đen, lập tức tạo thành một khoảng không ở giữa đám khói đen ấy, mà người của Hàn Sâm cũng xuyên qua từ đó, trong chốc lát đã đến trước mặt Lão Điêu.

“Tới đây, tốt lắm!” Lão Điêu không kinh sợ mà còn cảm thấy vui mừng.

Nó là dị chủng Côn Bằng cấp Chân Thần vô địch vũ trũ, bên trong đại vũ trụ, ngoài Thánh Chủ thì nó còn chưa từng phục ai, đương nhiên là không có chuyện chùn bước khi đối mặt với Hàn Sâm.

Một tiếng chim hót chấn động tinh không, hai cánh Lão Điêu chấn động, một đôi móng vuốt sắc bén mang theo sức mạnh xé rách hư không, chộp thẳng tới nắm đấm của Hàn Sâm.

Răng rắc!

Quyền và móng vuốt giao nhau, móng vuốt kia gần như có thể xé rách tất cả vật chất trong vũ trụ kia của Lão Điêu, lại bị nắm đấm của Hàn Sâm đập gãy, đã thế nắm đấm của hắn còn đang không ngừng nện vào lồng ngực của Lão Điêu.

Bịch!

Thân thể Lão Điêu bị đánh bay ra ngoài giống như là đạn pháo, đâm sầm vào một tinh cầu, làm tinh cầu kia vỡ vụn ngay lập tức. Người của nó vẫn còn đang quay cuồng sau cú va đập, đâm xuyên qua hết tinh cầu này tới tinh cầu khác, làm tinh cầu bên trong Tinh Giới nổ tung hàng loạt.

“Sao… Sao… Có thể…” Cự thú Vô Nhãn kêu lên sợ hãi, may mà nó không có mắt, nếu không giờ mắt của nó đã rớt ra ngoài rồi.

Cự thú Vô Nhãn hiểu rõ Lão Điêu mạnh như thế nào. Đây chính là tồn †ại không kém Phượng Hoàng và Quỷ Xa, là Dị Chủng cao nhất trong cấp Chân Thần.

Cho dù Hàn Sâm có thăng cấp lên Chân Thần thì cũng chỉ là một người vừa mới thăng cấp lên Chân Thần mà thôi. Chỉ xét về sức mạnh thuần túy thôi, cũng đã rất khó chống lại được Lão Điêu, nhưng bây giờ hắn lại áp chế lão Điêu, đập vỡ móng vuốt của Lão Điêu với một quyền. Đây là sức mạnh kinh người gì vậy.

Ma Nữ cũng cảm thấy không thể tin nổi, một quyền đánh gãy móng vuốt Côn Bằng. Thần lực bực này, trong đại vũ trụ trước kia chỉ sợ cũng chỉ có Thánh Chủ trước mới có thể làm được.

“Không phải muốn chiến sao? Lên luôn một lượt đi.” Bóng người Hàn Sâm lóe lên, dịch chuyển đến trên đỉnh đầu của cự thú Vô Nhãn, một quyền đánh xuống đầu của cự thú Vô Nhãn.

Cự thú Vô Nhãn gào lên một tiếng, co rúm người lại, trên lưng mọc ra từng cái gai xương giống như răng cưa, nhanh chóng xoay tròn giống như là cưa điện, nghênh đón nắm đấm của Hàn Sâm.

Răng rắc răng rắc!

Gai xương như răng cưa bị đụng gãy không biết bao nhiêu cái. Lớp giáp xác trên lưng cự thú Vô Nhãn cũng bị Hàn Sâm đấm thủng tạo thành một lỗ máu lớn, máu loãng phun ra ngoài như núi lửa phun trào, thân thể nó cũng bị đánh bay ra ngoài.

“Sao hắn lại… Mạnh như vậy…” Ma Nữ không tin nổi vào hai mắt của mình, tố chất thân thể và sức mạnh này, e rằng dù là Thánh Thể thăng cấp Chân Thần cũng chỉ có như thế. Mà Hàn Sâm lại là sinh vật Tí Hộ Sở chưa từng tu luyện Thánh Thể, tố chất thân thể lại đạt được tới ltrình độ này, thực sự khiến cho người ta không thể tin được.

“Không phải muốn Thánh Linh sao?” Giọng nói của Hàn Sâm truyền vào trong tai Ma Nữ, chỉ trong tích tắc hắn đã xuất hiện ở trước mặt nàng, nắm đấm tản ra khí tức khủng bố vung tới trước mặt Ma Nữ.

“Xá Nữ Mê Tình Ma Tâm Đại Pháp!” Khí tức trên người Ma Nữ Dì Mị đột nhiên thay đổi, quần áo trên người bỗng rách tan, để lộ ra cơ thể hoàn mỹ.

Hoàn mỹ vô khuyết, câu hồn đoạt phách, cả người Dì Mị đều tràn ngập vẻ quyến rũ mà không có bất cứ sinh vật nào có thể cưỡng lại. Cho dù chư thiên Thần Phật ở đây thì e cũng sẽ sa đọa vì nàng, cam lòng chết không hối tiếc vì nàng.

Bình Luận (0)
Comment