Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 390 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Thần Cung còn chưa nứt ra mà thần quang trong miếu đã phóng ra, tựa như núi lửa phun trào, như có Thần Linh muốn lao ra khỏi Thần miếu.

Lúc này, Thần mở miệng nói: “Chúng Thần Linh mỗi người một việc, không được phép rời khỏi vị trí của mình. Thần Cung có thể bị phá vỡ nhưng căn cơ của đại vũ trụ không thể bị phá hủy.”

ân”

“Bọn ta sẵn sàng sống chết cùng đại nhân.” Từ trong các tòa miếu truyền ra thần âm bi phẫn, làm rung chuyển cả chư thiên vạn giới.

Thần khẽ mỉm cười, thân thể chợt ngã xuống, cùng lúc đó, linh thể quang ảnh của một người đàn ông xuất hiện, một tay hắn ôm lấy Uyển Nhi đang bất tỉnh.

“Trách nhiệm trên mình, ta có ra sao cũng không đáng tiếc.” Khi Thần nói, hào quang thánh khiết trên người tỏa sáng rực rỡ, cả Thần Cung bị chia năm xẻ bảy trong hào quang của hắn, tất cả các Thần miếu đều bị tách ra khỏi Thần Điện Gen, phiêu đãng tứ tán về hướng đại vũ trụ, chỉ còn lại Thần Điện Gen sừng sững trong hư không.

“Trước kia ta ở bên ngoài thể chế, ngươi có thể đánh bại ta, nhưng hiện giờ ta ở bên trong thể chế, ngươi không thể làm gì được ta. Thật sự là đáng tiếc, đáng buồn. Đây là trật tự mà ngươi muốn bảo vệ sao?” Tần Tu thở dài, nói.

Thần nhếch miệng cười, vươn tay đẩy, Uyển Nhi trong ngực bị thánh quang bao bọc, bay ra khỏi phạm vi của Thần Điện Gen, đi về hướng Trấn Thiên Cung.

Làm xong tất cả, Thần nhìn Tần Tu, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, đây là thứ trật tự ta giữ và ta nhất định sẽ bảo vệ nó.”

“Xin lỗi ha, trật tự của ngươi, ta phải phá bỏ.” Vẻ mặt Tần Tu đầy kiên quyết, người đã đứng trước mặt Thần, hai người cách nhau không đến một mét, mặt đối diện nhau, sức mạnh khủng bố của hay người không ngừng đan xen, va chạm vào nhau.

Ầm ầm!

Cả Thần Điện Gen rung chuyển dữ dội, tách khỏi vị trí ban đầu, từ từ chìm xuống, rơi xuống.

Trong lúc nhất thời, các vết nứt không gian và các dòng chảy hỗn loạn xuất hiện ở khắp mọi nơi trong đại vũ trụ, dẫn đến tai họa hoành hành, như thể ngày tận thế đến.

“Thần Điện Gen sắp sụp đổi” Vẻ mặt của Nhân Đế tràn đầy vẻ hưng phấn.

Nhưng có rất nhiều sinh linh ở khắp nơi trong đại vũ trụ đang kêu than, không biết có bao nhiêu sinh linh bị liên lụy bởi thảm họa, giãy giụa để †ồn tại trong những thảm họa, nhưng lại bị thảm họa nuốt chửng.

Đồi núi sụp đổ, sông suối chảy ngược, ngày đêm đảo ngược, như thể thế giới này sắp tan vỡ vậy.

“Chết tiệt… Thần Điện Gen và đại vũ trụ có quan hệ cực chặt chẽ… Không thể để hắn phá hủy Thần Điện Gen được….” Cung chủ Trấn Thiên Cung Cung phá không bay đi, muốn xông vào phạm vi của Thần Điện Gen.

Nhưng mà hắn vừa xông tới trước Thần Điện Gen, vung một đấm về phía Tần Tu thì thần quang phía trên Thần Điện Gen sáng rực, một nguồn sức mạnh hất văng Cung chủ Trấn Thiên Cung ra ngoài.

Sức mạnh của Thần Điện Gen lại đang bảo vệ cho kẻ muốn phá hủy nó.

Có rất nhiều cường giả có cùng suy nghĩ với Cung Chủ Trấn Thiên Cung, nhưng tất cả bọn họ đều bị chặn bên ngoài Thần Điện Gen, không ai có thể xông vào. Họ đều bị sức mạnh của Thần Điện Gen chặn lại, công kích của bọn họ ngược lại biến thành công kích Thần Điện Gen làm cho nó rơi nhanh hơn.

Ngay lúc nhiều cường giả rất mạnh đang bất lực, họ đột nhiên nhìn thấy một hào quang đỏ sậm như máu phóng lên tận trời, xem nhẹ kết giới của Thần Điện Gen, chỉ trong chốc lát đã phá vỡ kết giới đi vào phạm vi của Thần Điện Gen, chiếu xuống trước quảng trường của Thần Điện Gen.

Hết chương 3028.

Chương 3029. Chiến đấu với Tân Tu

“Hàn Sâm!” Mọi người đều thấy rõ người đi vào Thần Điện Gen trước, hoá ra là Hàn Sâm.

Hàn Sâm đứng ở bên cạnh, ánh mắt nhìn Tần Tu đang đứng trước Thần điện nhưng cũng không ra tay ngay.

Tần Tu đương nhiên cũng nhìn thấy Hàn Sâm, lạnh giọng nói: “Đây không phải là nơi ngươi nên tới đâu.”

Hàn Sâm nghe câu này thì biết tàn hồn của Tần Tu trong Thánh Viên lúc trước không đơn giản, Tần Tu rõ ràng được hắn, mà trong khi hắn và Tần Tu gặp nhau, Tần Tu chỉ là một tàn hồn mà thôi.

“Ta cũng không muốn đến, nhưng ngươi đã làm một chuyện khiến ta bắt buộc phải đến.” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Tần Tu nói.

“Chuyện gì?” Tân Tu vừa áp chế Thần mà vẫn còn dư sức nói chuyện phiếm với Hàn Sâm, sắc mặt không chút thay đổi, dường như vẫn còn dư lực.

“Rời khỏi thân thể đó, nó không thuộc về ngươi.” Hàn Sâm nói.

Tần Tu lúc này mới nhìn về phía Hàn Sâm, hỏi: “Ngươi và thân thể này có quan hệ sao?”

“Con trai ta.” Hàn Sâm vừa nói xong, không những Tần Tu mà rất nhiều cường giả bên ngoài Thần Điện Gen đều lộ vẻ giật mình.

Không ai ngờ rằng thân thể trọng sinh của Tần Tu lại là con trai của Hàn Sâm, bỗng chốc sắc mặt mọi người đều trở nên kỳ lạ.

Tần Tu lại bật cười: “Đúng là lão Miêu, thật giỏi tính toán, chẳng trách nó lại đưa thân thể này cho ta, thì ra là thế, nếu là ngươi thì ta buộc phải có chút cố ky rồi.”

Cung chủ Trấn Thiên Cung và tộc trưởng tộc Thái Thượng nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ giật mình trong mắt đối phương, đối mặt với các vị Thần Linh cấp Trọng Khải trong Thần Điện Gen, Tần Tu đều không có chút cố ky nào.

Hiện giờ, chính miệng hắn nói ra những lời như vậy, hiển nhiên không phải là nói dối.

Nhưng bọn họ không hiểu tại sao Tần Tu lại cố ky với Hàn Sâm như vậy. Nếu nói vì Hàn Sâm có được sức mạnh của Lam Huyết và từng đánh bại Nữ thần Kshana thì có phần không hợp lý.

Sức mạnh của Lam Huyết vốn có nguồn gốc từ Tần Tu, nếu sức mạnh Lam Huyết mà Hàn Sâm có được từ người khác lại khiến Tần Tu phải cố ky thì không ai tin được.

Tần Tu nói tiếp: “Mặc dù thấy có lỗi, nhưng ta không thể trả lại thân thể này cho ngươi được. Nếu như muốn lấy Uyển Nhi để uy hiếp ta, vậy ngươi sai rồi.”

“Chẳng nhẽ lời ngươi nói “chỉ vì một người “, không phải chỉ Uyển Nhi sao?” Hàn Sâm đúng là muốn lấy Uyển Nhi đổi Tiểu Hoa, nhưng không ngờ Tần Tu lại dứt khoát cắt đứt con đường này như vậy.

“Đúng vậy, ta có thể làm bất cứ điều gì vì Uyển Nhi, nhưng ta càng biết rõ nếu không phá được Thần Điện Gen thì cho dù Uyển Nhi có sống sót cũng vô nghĩa.” Tân Tu cười nói: “Hơn nữa, ta biết rất rõ, ngươi sẽ không vì tư tâm mà nhẫn tâm xuống tay với một cô gái vô tội.”

“Có lẽ ta cũng như ngươi, có thể vì một người mà phạm tội nghiệt.” Hàn Sâm lạnh lùng nhìn Tần Tu nói.

Nét cười trên mặt Tân Tu càng đậm hơn: “Vậy thì ngươi càng không thể tổn thương Uyển Nhị, bởi vì nàng là mạng sống của ta, nếu nàng chết, ta cũng không thể sống nữa, ta sống không nổi thì thân thể này đương nhiên cũng sẽ chết.”

“Nếu đã vậy, ta và ngươi phải đánh một trận rồi.” Hàn Sâm biết không cần nói thêm nữa, cũng không thể lấy Uyển Nhi để đổi Tiểu Hoa.

“Không ai ngăn được ta phá dỡ Thần Điện Gen đâu, kể cả ngươi, nhưng xem như trả ơn ngươi vì đã chăm sóc Uyển Nhị, ta sẽ không giết ngươi.” Tần Tu nói.

“Ta có thể.” Hàn Sâm lạnh lùng nói.

Tần Tu lại cười: “Không phải là ta khinh thường ngươi, nhưng máu của †a chảy trong cơ thể của ngươi đấy, có thể nói ngươi là hàng nhái của †a, ngươi cho rằng một hàng nhái có thể vượt qua bản tôn sao?”

“Vậy thì phải thử rồi mới biết được.” Hàn Sâm vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, toàn thân phát ra thứ ánh sáng lam kỳ lạ.

“Muốn sử dụng sức mạnh của ta để đánh bại ta, ngươi cũng ngây thơ quá rồi đấy.” Tần Tu lãnh đạm nói, hoa văn màu xanh lam trên áo giáp lóe lên, nhưng hắn không có ý định chiến đấu với Hàn Sâm, hắn vẫn áp chế Thần, như thể Hàn Sâm không đáng để hắn chú ý tới.

Ánh sáng lam trên người Hàn Sâm càng ngày càng mạnh, đồng thời tiến từng bước về phía Tần Tu, mỗi một bước, khí thế trên người hắn lại tăng lên gấp bội, giống như chiến thần nghịch thiên phạt chiến.

Tần Tu nói: “Ngươi có thể luyện gen Lam Huyết của ta đến trình độ này, quả thật rất kinh người, đã so được với ta hồi đó rồi. Nhưng thật đáng tiếc, ta của bây giờ không phải là ta của trước kia, huống hồ sức mạnh đó vốn là của ta, không ai có thể sử dụng sức mạnh của ta để làm tổn thương ta được.”

Hàn Sâm không nói lời nào, đấm một quyền về phía Tần Tu, ánh sáng lam đáng sợ xé toạc mọi quy tắc trật tự, mang sức mạnh hủy diệt đánh về phía Tần Tu.

Sức mạnh Lam Huyết không hợp với quy tắc của đại vũ trụ, nhưng sức mạnh này cũng gây tổn thương lớn nhất cho quy tắc đại vũ trụ, trong uy lực một đấm này của Hàn Sâm thì đến tinh vực khổng lồ cũng bị phá hủy.

Một cường giả như nữ thần Kshana cũng bị hắn giết chết ngay lập tức.

Nhưng đối mặt với sức mạnh mạnh mẽ như vậy, Tần Tu lại không hề có ý định né tránh, thậm chí cũng không định đối kháng luôn, để mặc cho ánh sáng lam đáng sợ đánh vào sau lưng mình.

Như nắng xuân hoá tuyết, ánh sáng lam đáng sợ đánh lên người Tần Tu, lại không gây ra bất kỳ thương tổn nào cho hắn, ngược lại còn hòa vào trong áo giáp và bị những hoa văn màu lam kia hấp thụ, lực lượng bị hấp thụ đó càng khiến nó trở nên yêu diễm hơn, khí thế trên người Tần Tu cũng mạnh lên một bậc.

“Ta đã nói rồi, sử dụng sức mạnh của ta thì không làm ta bị thương được đâu” Tần Tu lạnh nhạt nói.

Sắc mặt các cường giả bên ngoài Thần Điện Gen thay đổi rõ rệt, Tần Tu so với tưởng tượng của bọn họ rất nhiều, tuy rằng trong lòng bọn họ cũng không cho rằng Hàn Sâm có thể là đối thủ của Tần Tu, nhưng không ngờ lại thảm như vậy, đừng nói tới làm Tần Tu bị thương, ngay cả sức mạnh của Hàn Sâm cũng trở thành trợ lực Tần Tu.

“Vậy à?” Vẻ mặt của Hàn Sâm không thay đổi, lại ngưng tụ sức mạnh lần nữa, đánh một quyền về phía Tần Tu.

Nhưng mà lần này, hào quang trên nắm tay của hắn biến thành màu đỏ tươi, hoàn toàn khác với màu lam trước đó, như thể là hai thái cực.

Tần Tu khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên trong lòng hắn thấy hơi nghi hoặc, nhưng vẫn không cam lòng từ bỏ áp chế với Thần Điện Gen, chỉ vươn nắm đấm nghênh đón một đấm của Hàn Sâm. Sức mạnh quỷ dị hai màu xanh trắng va chạm với sức mạnh huyết sắc của Hàn Sâm, huyết sắc nhanh chóng nhuộm đỏ hai màu xanh trắng ấy, trong nháy mắt, áo giáp trên người Tần Tu đã bị nhuộm thành màu đỏ.

“Còn có chuyện như vậy? Sức mạnh đã nghịch chuyển Lam Huyết sao?” Tần Tu trợn tròn hai mắt, thân thể hắn nhanh chóng thoái hoá, phạm vi sức mạnh cũng suy giảm rất nhiều.

Thần vốn luôn bị áp chế cuối cùng cũng có cơ hội phản kích, thần quang trên người tản ra rực rỡ, hất văng Tần Tu luôn áp chế Thần Điện Gen ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment