Ầm!
Sấm chớp nổ tung, sấm sét đáng sợ bị một quyền của Hàn Sâm làm nổ tung, sấm chớp lấp lóe trên bầu trời, nhưng không có làm Hàn Sâm bị thương được, cũng không truyền đến thiếu niên áo trắng phía sau.
Ninh Tịnh há to miệng, nửa ngày vẫn chưa khép lại được, lấy thân thể chống chọi với Đại Hư Không Thần Lôi mà lại không hao tổn một sợi tóc nào, điều này đã vượt quá giới hạn nhận biết của nàng.
Trong ánh mắt của cô gái xinh đẹp trên bầu trời cũng lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng chỉ lóe lên rồi biến mất, giây tiếp theo, trường kiếm trong tay liên tục quơ múa, từng Đại Hư Không Thần Lôi ầm ầm lao phía Hàn Sâm.
“Quả nhiên, thế giới này vẫn có cao thủ.” Hàn Sâm cảm thấy nắm tay của mình run lên, mặc dù tia chớp kia không làm hắn bị thương nhưng nó cũng khiến hắn cảm thấy có hơi khó chịu.
Nhìn từng đường lôi điện từ trên trời giáng xuống, Hàn Sâm vung quyền đón lấy, một quyền lại một quyền, đánh sấm sét văng bắn, tia lửa văng khắp nơi, giống như chiến thần tắm mình trong sấm sét.
Dương phu tử và Ninh Tịnh đều nhìn tới choáng váng, Dương phu tử càng khẳng định Hàn Sâm không phải là người bình thường, còn Ninh Tịnh càng nhìn lại càng thấy Hàn Sâm không giống người.
Thiếu niên áo trắng ở phía sau Hàn Sâm lại càng hưng phấn, núp sau thân hình cường tráng của Hàn Sâm, cảm giác trên đời này không có gì phải sợ, bèn lớn tiếng hét lên: “Hàn Sâm, không phải ngươi thích nữ nô sao? Mau đánh cho cô gái lợi hại kia rơi xuống, ta sẽ ban nàng và Ninh Tịnh cho ngươi làm nữ nô.”
Hàn Sâm nghe hắn nói mấy lời này, thật sự vừa bực vừa buồn cười, Hàn Sâm hắn muốn mỹ nữ gì mà không có, sao lại phải tham luyến sắc đẹp.
Hơn nữa, nếu thật sự đánh gục được cô gái xinh đẹp như thiên thần này, thì sao phải cần hắn ban thưởng?
Vẻ mặt của Ninh Tịnh bên kia còn xấu hơn Hàn Sâm, đứa con trai địa chủ ngốc nghếch này vẫn còn nhớ kĩ chuyện này.
Hàn Sâm chặn liên tiếp hơn chục đòn sấm sét, hai tay gần như bị điện giật sưng lên, thấy mỹ nữ vẫn không nói lời nào và cũng không có dấu hiệu dừng lại, hắn cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách, bỗng nhiên nhảy lên một cái, tính bay lên chộp lấy cô gái xinh đẹp kia.
Hàn Sâm cũng không còn cách nào, thân thể của hắn bị thế giới này bài xích, không có cách nào bay trên không, chỉ đành dùng sức nhảy, với lại nhảy càng nhanh, lực dùng càng mạnh, nhận bài xích cũng càng lớn.
Cả người Hàn Sâm như đạn pháo lao lên trời, nhưng cô gái xinh đẹp kia lại tung cánh như sấm sét bay lên nơi cao hơn, một trảo thất bại, Hàn Sâm bất đắc dĩ rơi xuống mặt đất.
Cô gái nữ xinh đẹp không đợi hắn đáp xuống đất, trường kiếm trong †ay vung chém không thương tiếc, nàng nhanh như tia chớp, kiếm tàn phá bừa bãi tựa sấm sét, người chợt ẩn chợt hiện trong làn sấm sét ấy, còn sấm sét thì như lợi kiếm giăng đầy trời, tất cả đều vọt về phía Hàn Sâm.
“Cô gái này có bệnh sao? Không nói lời nào, vừa tới đã muốn lấy mạng người. Ta thật sự không cùng một đường với tên con nhà địa chủ ngu ngốc này!” Hàn Sâm cảm thấy phiền muộn trong lòng, trên không †rung hoàn toàn không chỗ mượn lực, ngay cả tránh cũng không được, sấm sét phía trước còn dễ đối phó, nhưng sấm sét phía sau thì không có cách nào ngăn được, từng tia sấm sét đánh vào lưng khiến người Hàn Sâm run lên, như thể bị roi quất.
Tuy rằng loại sức mạnh này không thể gây tổn thương cho thân thể hắn, nhưng cảm giác lại không hề dễ chịu.
Hàn Sâm bèn cau mày, cho dù bị sức mạnh của thế giới này bài xích, thì giá trị vũ lực của hắn vẫn mạnh hơn cô gái điên cuồng kia, nhưng cô gái kia dựa vào sức mạnh của sấm sét bay lên, khiến cho Hàn Sâm không đụng được tới nàng, chỉ có thể nằm yên chịu trận.
Ngay lúc Hàn Sâm đang phiền muộn trong lòng thì Tiểu Miêu trong tay hắn đột nhiên kêu lên một tiếng. Sau đó, Hàn Sâm nhìn thấy hồng quang trên thân Tiểu Miêu lấp lóe, hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ nhập vào trong cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, Hàn Sâm cảm giác được trong cơ thể tràn ngập một nguồn sức mạnh nóng rực, giây tiếp theo, sức mạnh kia gào thét lao
nhanh trong cơ thể, Hàn Sâm không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng: “Meo!”
Cùng với tiếng mèo kêu kinh thiên động địa này, trên đỉnh đầu Hàn Sâm xuất hiện một đôi tai mèo màu đỏ, phía sau xuất hiện một cái đuôi mèo, ngay cả đôi mắt cũng biến thành con ngươi dựng đứng
đứng màu đỏ như Tiểu Miêu.
“Rốt cuộc là dùng loại chủng gen gì?” Ánh mắt Ninh Tịnh ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, nàng muốn biết cường giả như thế này sử dụng chủng gen gì.
Mà Dương phu tử bên này lại há to miệng, như mắc trứng gà ở cổ họng, nói không ra tiếng, cũng không nuốt vào được, bộ dạng vô cùng kỳ quái.
“Không…Không thể nào… Hắn không phải chủng gen sao…Chủng gen làm sao có thể hợp thể được với chủng gen chứ…” Đầu óc của Dương phu tử như bị chết máy.
Hàn Sâm nhìn mỹ nữ bay nhanh như tia chớp kia, một luồng lực lượng kỳ dị tràn ngập trong đôi mắt hắn trong đôi mắt hiện lên một luồng dị năng, làm cho đồng tử của hắn càng thêm đỏ rực.
Cô gái xinh đẹp kia thấy Hàn Sâm dung hợp với chủng gen, sức mạnh sấm sét trên người càng mãnh liệt hơn, hai tay cầm trường kiếm chém liên tiếp về phía Hàn Sâm. Sấm sét ngưng tụ thành hình một quái điểu, trong nháy mắt chém tới trước mặt Hàn Sâm.