Kengl
Kiếm quang của kiếm Tử Đồng chém lên giản kim loại, cô bé cúi đầu co người lại trong vô thức, tưởng rằng mình sẽ phải bị lực lượng khủng bố đó đánh phải.
Nhưng cô bé rất nhanh sửng sốt phát hiện ra, ngoài trọng lượng của thanh giản kim loại kia thì nàng không hề cảm nhận đượcsự trùng kích của lực lượng mãnh liệt kia.
Mà kiếm quang xán lạn màu đỏ tía sau khi đánh lên giản kim loại thì như thủy tinh vỡ nát chia năm xẻ bảy bay tứ tung. Còn giản kim loại đen nhánh thì chẳng bị sao cả, hơn nữa trên thân giản màu đen ấy còn đang biến thành màu bạch ngọc một cách nhanh chóng.
Khi thân kiếm của kiếm Tử Đồng chính thức đụng chạm với giản kim loại thì giản kim loại đã thóa thành Băng Ngọc Giản bán trong suốt, hai binh khí chạm vào nhau phát ra âm thanh run rẩy động trời.
Tử Đồng Kiếm lại bị nứt ra một lỗ to bằng hạt gạo, còn Băng Ngọc Giản thì chẳng hư hao gì.
Cô bé vui mừng như điên, cánh tay nhỏ nắm lấy Băng Ngọc Giản vung
mạnh về phía người phụ nữ, người phụ nữ nâng kiếm đón lấy, va chạm liên tiếp mấy lần, mỗi lần va chạm đều đều để lại trên thân kiếm một lỗ hổng to bằng hạt gạo.
“Đồ ngu! Heo mẹ không có đầu óc, ngươi chỉ biết cậy mạnh mà chém thôi sao?” Kiếm Tử Đồng vừa kinh ngạc vừa tức giận. Kiếm Tử Đồng cũng chính là cơ thể hắn, thân kiếm bị hao tổn thì cơ thể hắn cũng bị tổn thương, người phụ nữ này làm vậy thì chẳng khác nào đang đùa giỡn tính mạng của hắn.
Nhưng mà tiếng ý niệm của hắn người phụ nữ không hề nghe được, bỗng nhiên ánh sáng trên kiếm Tử Đồng sáng chói, nhưng không phải đánh về phía Hàn Sâm và cô bé, mà là mạnh mẽ kéo cơ thể người phụ nữ đi ra đằng xa, chẳng mấy chốc người phụ nữ đã biến mất trong rừng binh khí với vẻ mặt kinh ngạc.
Hết chương 3336.
Chương 3337. Kiếm Tử ĐồngNhìn thấy người phụ nữ bị đánh chạy, cô bé vui mừng ôm lấy Băng Ngọc Giản, mà sắc băng ngọc trên người Băng Ngọc Giản nhạt dần biến thành màu đen nhánh lúc ban đầu giống như cây nhóm lửa.
Hàn Sâm bộc phát sức mạnh, không phải hoàn toàn vì không nhẫn †âm nhìn thấy cô bé bị giết, nguyên nhân chính là khi cô bé bị thương, một tia dấu ấn linh hồn trong linh hồn của cô bé thuộc về Hàn Sâm cũng đang rung động.
Trừ phi Hàn Sâm có thể thu một tia linh hồn lại nếu không khi cô bé bị giết, linh hồn tan vỡ, một tia linh hồn của hắn cũng sẽ bị tan vỡ theo.
Nhưng cho đến hiện giờ Hàn Sâm vẫn chưa nghĩ ra cách làm thế nào để thu linh hồn của mình lại.
Mặc dù vẫn còn một khả năng sau khi cô bé chết tia linh hồn của hắn sẽ tách ra quay lại cơ thể Hàn Sâm nhưng đó cũng chỉ là khả năng, Hàn Sâm không muốn mạo hiểm.
“Nghe người phụ nữ đó nói, cô bé này là Thánh Đồ Binh gì đó, các nàng dường như đang tranh giành vị trí Binh Thánh gì đó, lẽ nào cái gọi là Binh Thánh chính là chúa tể của Binh Nhẫn Thiên sao? Nếu như vậy cô bé và người phụ nữ kia có lẽ đều là Thiên Chi Thánh Linh do Binh Nhẫn Thiên sinh ra. Đấu tranh của bọn họ rất có khả năng là để chọn
ra chúa tể thật sự của Binh Nhẫn Thiên” Trong lòng Hàn Sâm thầm suy đoán.
Bởi vì một tia linh hồn ở trong cơ thể của cô bé cho nên tuy Hàn Sâm đã có năng lực bay đi trốn nhưng vẫn chưa vội rời đi.
Cô bé ôm lấy Hàn Sâm, mừng rỡ nói: “Từ nay trở đi ngươi chính là thánh binh bản mệnh của ta, ngươi tên là…tên là Tiểu Hắc đi.”
Hàn Sâm suýt nữa hộc máu, cuối cùng hắn cũng lĩnh hội được lúc hắn đặt tên cho bọn Tiểu Ngân Ngân thì nét mặt bất đắc dĩ lại buồn bực của bọn Tiểu Ngân Ngân là tại sao rồi.
Hàn Sâm dùng ý niệm muốn trao đổi với cô bé nhưng lại cảm nhận được hình như có sức mạnh nào đó đang ngăn cách hắn và cô bé trò chuyện, khiến cho cô bé căn bản không cảm nhận được ý niệm của hắn.
“Quy tắc Binh Nhẫn Thiên đáng chết, nó rốt cuộc muốn làm gì? Nếu đã để cho cô bé lựa chọn ta thì tại sao ngay cả ý niệm trao đổi cũng phải ngăn cản?” Trong lòng Hàn Sâm hơi thắc mắc nhưng nghĩ lại thì đại khái hiểu được nguyên nhân trong đó.
Cái gọi là Thánh Đồ Binh sau khi chọn thánh binh bản mệnh, trải qua chiến đấu và cảm ngộ liên tục để lĩnh hội sức mạnh của thánh binh bản mệnh, những điều này đều phải do bản thân các nàng tự hoàn thành chứ không phải chịu sự chi phối của những ý chí khác, cho nên quy tắc của Binh Nhẫn Thiên mới ngăn cản thánh binh trao đổi với thánh đồ.
“Nếu tạm thời không thể quay lại cơ thể hình người cũng khó có thể thu lại một tia dấu ấn linh hồn chỉ đành dẫn theo cô bé này đi cùng.” Hàn Sâm nghĩ, xoay chuyển sức mạnh Động Huyền Kinh bao phủ bên người cô bé mang theo cô bé bay thẳng lên trời, tung hoành nơi chân trời.
Cô bé mở to đôi mắt ôm lấy giản kim loại hét to lên: “Tiểu Hắc…Ngươi muốn làm gì…
“Ngươi mới là Tiểu Hắc, cả nhà ngươi đều đen.” Hàn Sâm buồn bực trong lòng nhưng không thể giải thích với cô bé nên chỉ đành không để ý đến nàng, tăng tốc bay nhanh lên không trung.
Hắn không biết rốt cuộc Bảo Nhi đang ở nơi nào, cũng không biết Bảo Nhi có giống với hắn biến thành một món vũ khí trong Binh Nhẫn Thiên hay không, hoặc là nàng đã rời khỏi Binh Nhẫn Thiên, cho nên Hàn Sâm chỉ có thể vừa bay vừa tìm.
Trong lúc bay Hàn Sâm để sức mạnh Huyết Mạch Thần Mệnh Kinh thâm nhập vào cơ thể cô bé giúp nàng chữa trị vết thương trên người.
Mà ở một nơi khác của Binh Nhãn Thiên, người phụ nữ bị kiếm Tử Đồng kéo đi xa, bị kéo đi hơn ngàn dặm cuối cùng mới dừng lại.
“Ta là Thánh Đồ Binh, là Binh Thánh tương lai, nếu ngươi đã trở thành †hần binh bản mệnh của ta thì phải nghe theo mệnh lệnh của ta…” Người phụ nữ tức giận nắm lấy kiếm Tử Đồng quát lớn.
VùI
Kiếm Tử Đồng lập tức thoát ra từ trong tay của người phụ nữ, thân kiếm lơ lửng trong không trung, ánh sáng màu đỏ tía đẹp đẽ đang bừng cháy khiến cho mọi thứ xung quanh đều bị chiếu rọi thành màu đỏ tía.
“Nếu đã trở thành thần binh bản mệnh của ta, phục tùng ta chính là số mệnh của ngươi.” Người phụ nữ kiêu ngạo nhìn kiếm Tử Đồng, một bước cũng không nhượng bộ, dường như nàng chính là nhân vật chính của trời đất, kiếm Tử Đồng đó nên nghe theo nàng.
Phập!
Kiếm Tử Đồng đột nhiên bắt đầu chuyển động trong không gian, thân kiếm trong nháy mắt xuyên qua ngực người phụ nữ, dòng máu lập tức trào ra ngoài khiến cho người phụ nữ mở to mắt, hai tay nắm chặt kiếm Tử Đồng nhìn kiếm Tử Đồng đang cắm trong ngực như không dám tin.
“Không thể nào… Ngươi là thánh binh bản mệnh của ta… Ngươi không thể làm hại ta… Càng không thể giết chết ta… Ta chết là ngươi sẽ chất…
Người phụ nữ vẫn chưa nói xong kiếm Tử Đồng đã đâm thẳng qua tim, xuyên qua lưng của nàng, người phụ nữ đó chết ngay tại chỗ, ngã lăn trên đất.
Kiếm Tử Đồng bay lơ lửng trong không trung, áo giáp Tử Đồng trên người của người phụ nữ hóa thành từng tia sáng truyền đến kiếm Tử Đồng, ngay cả linh hồn của nàng cũng bị một nhát kiếm chém vỡ biến thành từng đốm linh quang tuôn đến kiếm Tử Đồng.
Sau khi kiếm Tử Đồng hấp thụ ánh sáng và linh quang thân kiếm dần thay đổi biến thành một người phụ nữ có một mái tóc dài màu tím thần bí. Nếu như Hàn Sâm ở đây nhất định sẽ hét lên, bởi vì nữ tử màu tím này gần như giống hệt với Linh, chỉ là dáng vẻ trông thành thục hơn và có phần khác với thiếu nữ phong tình như Linh kia.
Đây rõ ràng là Ma Tổ A Tu La, nếu Hàn Sâm ở đây e rằng cũng không dám tin kiếm Tử Đồng miệng mồm thô lỗ ấy lại chính là do Ma Tổ hóa thành.
“Vốn dĩ muốn giữ lại cái mạng của ngươi, dám uy hiếp A Tu La ta chính là ngươi tự tìm đường chết.” A Tu La cũng chẳng thèm nhìn đến xác của người phụ nữ, dường như đó chỉ là rác rưởi vô dụng mà thôi.
Trong nháy mắt A Tu La bay đến hướng chạy trốn trước đây, nét mặt kỳ quặc tự lẩm bẩm: “Cái giản kim loại đó rốt cuộc do ai hóa thành? Cơ thể của ta cũng được xem là cao cấp trong đại vũ trụ, kiếm khí hóa thành lại không cản được sự tấn công của giản kim loại đó, bản thể của giản kim loại đó nhất định cực kỳ dũng mãnh, hắn sẽ là ai chứ?”
“Đáng tiếc cái tên ngu ngốc như heo đó căn bản không biết nên sử dụng sức mạnh của ta như thế nào, chỉ bước cậy mạnh mà đánh, nếu không muốn giết cô bé đó thì có gì khó? Tam Thập Tam Thiên vừa mới khôi phục, các Trọng Thiên đều đang sinh Thiên Chi Linh, sức mạnh linh hồn của cô bé đó không tệ, có lẽ có cơ hội đánh bại tất cả đối thủ trở thành chúa tể Binh Thánh của Binh Nhẫn Thiên. Nếu có thể được nàng rút ra, dựa vào sức mạnh của ta không khó để giúp nàng bước lên Thánh vị, đáng tiếc lại bị tên khốn kia phá hoại.” Nét mặt A Tu La lộ ra sự tiếc hận.
Nghĩ đến giản kim loại do Hàn Sâm hóa thành trong mắt A Tu La lại toát lên tia oán hận.
Nếu không phải do Hàn Sâm phá hoại, nàng cũng không bỏ lỡ cô bé đó, bất đắc dĩ bị người phụ nữ ngu xuẩn này rút ra.
“Đừng để ta tìm được ngươi, nếu không sẽ khiến ngươi hú hồn luôn.” A Tu La nghĩ nếu gặp lại Hàn Sâm, nàng sẽ khiến Hàn Sâm cảm nhận cái gì gọi là bất đắc dĩ.
A Tu La đương nhiên không cho rằng bản thân kém hơn giản kim loại, cơ thể chỉ là sức mạnh yếu nhất của nàng mà thôi, trong sự va chạm sức mạnh cơ thể chịu thiệt một chút cũng không chứng minh cái gì.
Hết chương 3337.
Chương 3338. Tái chiến Tân Tu.Trong đầu Hàn Sâm có nhiều ý tưởng như vậy, thoáng cái quên chuyện luôn của kiếm Tử Đồng.
Hắn đến đây chỉ để tìm Bảo Nhi, đương nhiên không cần quan tâm những người khác, hơn nữa hắn hoàn toàn không biết thân phận thật sự của kiếm Tử Đồng.
Theo suy đoán của Hàn Sâm, kiếm Tử Đồng chắc chắn là một người đàn ông thô kệch mặt mũi dữ tợn, hoặc là một con quái đầu trâu gì đó, dù sao cũng không thể là mỹ nữ.
Hàn Sâm chưa bao giờ có hứng thú với những thứ không đẹp đẽ, dù thế nào hắn cũng không ngờ, kiếm Tử Đồng lại chính là Ma Tổ A Tu La biến thành.
Mang theo cô nhóc bay khắp Binh Nhẫn Thiên, hy vọng có thể tìm thấy tung tích của Bảo Nhi, nhưng dường như Binh Nhân Thiên đã lớn hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, Hàn Sâm bay hồi lâu, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Bảo Nhi, khiến lòng hắn càng ngày càng trùng xuống.
“Nếu Bảo Nhi cũng biến thành binh khí, e rằng rất khó tìm được nàng.” Hàn Sâm thầm nghĩ ở trong lòng.
Trong khi đang suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy âm thanh tiếng rung của binh khí từ trong rừng binh khí phía trước truyền tới, Động Huyền Khí Tràng bao phủ về phía đó, chỉ thấy thứ phát ra tiếng rung là một cây rìu lớn.
Hàn Sâm mang theo cô nhóc bay về phía rìu lớn kia, chỉ thấy rìu lớn cao hơn ba mươi mét, nhưng to bằng tòa nhà hai tâng, cũng không biết là sinh vật nào, mới có thể sử dụng rìu lớn như vậy.
Nhưng từ việc quan sát cây rìu lớn đang rung này, hẳn là nó giống với Hàn Sâm, đều là sinh vật còn sống biến thành.
Cuối cùng Hàn Sâm cũng dừng lại, hai tay của cô nhóc vẫn đang ôm cái giản kim loại do Hàn Sâm biến thành, dáng vẻ đó giống như tiểu ma nữ đang cưỡi chổi, làm thế nào cũng không chịu buông tay.
Hàn Sâm cảm thấy đau đầu, hắn không phải là người có thể nhẫn tâm, hắn không muốn làm tổn thương cô nhóc, nhưng cô nhóc này cứ bám lấy hắn, cũng không phải là cách hay.
“Cuối cùng cũng tìm được một Thánh Đồ Binh, nhưng xem ra ngươi đã chọn một binh khí rất vô dụng.” Cách đó không xa truyền đến một giọng nói.
Đó là một thiếu niên, mặc áo giáp trên người, cầm đao trong tay, tuy hơi thở rất xa lạ, nhưng hắn, cô nhóc này và người phụ nữ rút kiếm Tử Đồng ra đều có chỗ giống nhau, hẳn cũng là Thánh Đồ Binh.
Không nói hai lời, đao trong tay thiếu niên đã chém về phía cô nhóc, cô nhóc nhảy từ trên giản kim loại xuống, hai tay cầm giản kim loại. nghênh đón đao trong tay thiếu niên.
Hàn Sâm ngưng tụ thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, khiến thân giản biến thành sắc băng ngọc, va chạm với thanh đao.
Chỉ với một cú va chạm, đao trong tay thiếu niên đã bị vỡ vụn ngay lập tức, Băng Ngọc Giản vẫn duy trì uy thế, trực tiếp đập mạnh vào đỉnh đầu của thiếu niên.
Một tiếng nổ vang lên, đầu của thiếu niên đã bị Băng Ngọc Giản đập VỠ.
Trong giây tiếp theo, một chuyện khó tin đã xảy ra, thiếu niên bị đập vỡ đầu, thân thể hóa thành nhiều điểm linh quang lao về phía cô nhóc, khiến cô nhóc như bị trúng siêu hóc môn, thân thể lại lớn lên một chút, nhìn dáng vẻ như khoảng mười tuổi.
Theo sự lớn lên của cô nhóc, nhất thời có một luồng sức mạnh kỳ lạ tuôn ra từ trên người nàng, lại tuôn vào trong giản do Hàn Sâm biến thành, khiến thân giản được cường hóa.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, hắn phát hiện thể lực của mình lại tăng lên rồi, tuy tỷ lệ Phá Giới không thay đổi, nhưng thể lực tăng lên cũng có ích lợi rất lớn đối với hắn.
“Lại còn có chuyện tốt như vậy nữa, nhưng ta muốn khôi phục thân thể hơn là cường hóa thân thể.” Hàn Sâm hơi buồn bực nghĩ.
Trong khi đang suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy đằng xa có ánh kiếm khủng bố lao lên trời đêm, ánh kiếm giống như vũ bão, phá hủy cả một vùng rộng lớn của rừng binh khí.
Động Huyền Khí Tràng của Hàn Sâm bao phủ tới đó, phát hiện hai Thánh Đồ Binh một nam một nữ đang đánh nhau, binh khí trong tay người phụ nữ kia là một thanh kiếm có hình dáng kỳ lạ.
Mà Thánh Đồ Binh còn lại lại dùng thương, nhưng đã bị kiếm trong tay người phụ nữ chém đứt cả người và thương, chẳng mấy chốc người đàn ông kia đã hóa thành nhiều điểm linh quang dung nhập vào trong cơ thể của người phụ nữ, ngay cả thanh kiếm kia cũng trở nên mạnh hơn, vầng sáng trên kiếm càng ngày càng rộng.
Sau khi Hàn Sâm nhìn thấy thanh kiếm kia, tim lại đập mạnh, hơi thở của thanh kiếm kia khiến Hàn Sâm cảm thấy hơi quen thuộc, nhưng lại không dám xác định.
“Chẳng nhẽ Tần Tu cũng biến thành binh khí?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn thanh kiếm kia.
Thân kiếm thẳng tắp, nhưng lưỡi kiếm ở hai bên đều là hình răng cưa, trông hơi dữ tợn và đáng sợ, giống như chỉ cần tới gần nó, sẽ bị nó gây thương tích.
Nhưng hơi thở trên kiếm kia, lại rất giống với Tần Tu.
Tần Tu và người của hội Thần Loạn hiện đang ở trong Tam Thập Tam Thiên, lẽ ra bọn họ không ở Binh Nhẫn Thiên mới đúng, sao Tần Tu có thể biến thành một thanh kiếm ở đây?” Khi Hàn Sâm đang nghỉ ngờ, người phụ nữ cầm kiếm kia đã phát hiện ra cô nhóc, ánh mắt lạnh lùng, vung kiếm chém về phía này.
Tốc độ vung kiếm của người phụ nữ kia quá nhanh, cô nhóc hoàn toàn không phản ứng kịp, Hàn Sâm chỉ đành bắn người tới, nghênh đón thanh kiếm kia.