Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 304


Cho nên, đại năng sáng tạo ra tòa trận pháp này hẳn là không có thiết kế thủ đoạn ngăn chặn linh hồn.

"Thiên phú Sao chép!" Diệp Thiên dùng thiên phú Sao chép bao phủ toàn bộ dược viên, tinh tế kiểm tra một chút, nhìn xem có sinh vật nào tồn tại hay không.

Mảnh dược viên này lớn như vậy, cũng không thể không có sinh vật nào chứ?Quả nhiên, hắn đúng là đã phát hiện ra một số sinh vật nhỏ.

———Chủng loại: Kim Ti Hà MãThiên phú huyết mạch: YếuThiên phú lực lượng: Đỉnh cấp———"Rất tốt, bây giờ thử nghiệm xem thiên phú chuyển di linh hồn Đỉnh cấp có thể vận dụng thành công hay không, nếu như vận dụng thành công, linh hồn của mình liền có thể xuyên qua trận pháp phòng ngự, tiến vào bên trong thân thể của Kim Ti Hà Mã, đến thời điểm đó muốn hái linh dược cũng không khó!" Diệp Thiên nghĩ thầm.

Mở ra thiên phú chuyển di linh hồn Đỉnh cấp, bản thể của Diệp Thiên cũng không có biện pháp nhúc nhích, bởi vì linh hồn đã rời đi.

Vào cái thời điểm này, nếu như có hung thú đi đến, Diệp Thiên liền gặp nguy hiểm.

Cho nên, hắn nhất định phải tìm một chỗ ẩn nấp bí mật cho bản thân, tuyệt đối không thể để cho đám hung thú phát hiện ra, nếu không một khi thân thể bị hủy diệt, hắn sẽ không dám tưởng tượng hậu quả là cái gì.

Chính là bởi vì lo lắng cho bản thể, cho nên hắn mới rất ít khi sử dụng thiên phú chuyển di linh hồn.

Nhưng lần này, vì để cho thiên phú Sao chép phát sinh thuế biến, hắn nhất định phải mạo hiểm một lần.


Diệp Thiên nhìn bốn phía một chút, nhìn thấy cách đó không xa có một ngọn giả sơn.

Thế là, Diệp Thiên đi đến ngọn giả sơn, đem thân thể giấu ở bên trong một cái khe đá.

Ở bên trong Long cung, thần thức bị áp chế hết sức lợi hại, cho dù có hung thú đến, nếu như không cẩn thận tra xét mà nói, cũng không nhất định có thể phát hiện ra được bản thể của hắn.

Nhưng vì để cẩn thận hơn một chút, Diệp Thiên vẫn bố trí trận pháp ẩn nấp, như vậy sẽ có nhiều hơn một tầng bảo hộ.

Bố trí xong tất cả, Diệp Thiên mở ra thiên phú chuyển di linh hồn Đỉnh cấp.

Mục tiêu: Kim Ti Hà MãXoạt! Linh hồn của Diệp Thiên hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt xuyên thấu qua trận pháp phòng ngự, tiến vào bên trong dược viên, tiếp theo liền chiếm cứ thân thể của một con Kim Ti Hà Mã ở trong đó.

Kim Ti Hà Mã vô cùng nhỏ yếu, nếu so sánh cường độ linh hồn với Diệp Thiên, đúng là yếu hơn không biết bao nhiêu lần.

Linh hồn của Diệp Thiên tiến vào bên trong thân thể của Kim Ti Hà Mã, trong nháy mắt liền xóa đi linh hồn của Kim Ti Hà Mã, thành công chiếm cứ cỗ thân thể này, hoàn thành chuyển di linh hồn.

Trong dược viên, Diệp Thiên dùng thần thức bao phủ cỗ thân thể này, lúc này mới biết được bản thân đã thành công chuyển di linh hồn.

"Cỗ thân thể này quá yếu, chỉ có thiên phú tu luyện Yếu, nếu luận thực lực thì ngay cả Võ Giả cũng không bằng!" Diệp Thiên không khỏi cảm thán một chút.

Nếu không phải mảnh dược viên này chỉ có Kim Ti Hà Mã, bằng không hắn cũng sẽ không chiếm cứ thân thể của loại sinh vật nhỏ yếu như thế này.

Bất quá, cho dù chỉ là Kim Ti Hà Mã cấp bậc mãnh thú, lấy thiên phú của Diệp Thiên cũng đủ để phát huy ra thực lực vô cùng cường đại, dù sao hắn cũng có được một lượng lớn thiên phú cấp Áo Nghĩa, thiên phú Thần Cấp cùng với thiên phú không gian, thiên phú thời gian.

Xoạt! Diệp Thiên điều khiển thân thể Kim Ti Hà Mã chui ra khỏi lòng đất trong dược viên, hướng ánh mắt nhìn về phía vài gốc linh dược kia.

"Mục tiêu của mình chính là Cửu Tinh Thiên Thảo, Cửu Tinh Thiên Thảo cho dù để cho Kim Ti Hà Mã gặm nhấm, cũng hoàn toàn gặm không nổi, nhưng mình lại có thể ăn được a!" Diệp Thiên lợi dụng thiên phú phi hành bay qua, dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cửu Tinh Thiên Thảo, suy nghĩ làm như thế nào để ăn?"Đúng rồi, thiên phú nguỵ trang!" Diệp Thiên nghĩ tới loại thiên phú này.

Thiên phú nguỵ trang vào lúc này tuyệt đối là có tác dụng lớn a, bởi vì dùng cái miệng nhỏ của Kim Ti Hà Mã sẽ rất khó ăn được gốc Cửu Tinh Thiên Thảo này, nhưng nếu ngụy trang thành những sinh vật khác mà nói, liền có thể giải quyết tốt đẹp cái vấn đề này.

Xoạt! Trong nháy mắt Diệp Thiên liền ngụy trang thành một nhân loại, tương đương với nhân loại có cảnh giới Võ Đồ.


"Thiên phú lực lượng cấp Áo Nghĩa!" Diệp Thiên phát động thiên phú lực lượng, lực lượng nháy mắt tăng vọt lên 100 lần!Nguyên bản chỉ có lực lượng 200 ~ 300 cân, Diệp Thiên thoáng một cái đã nắm giữ lực lượng mấy vạn cân, đây đã là lực lượng của Đại Võ Giả.

Một Đại Võ Giả sẽ không đến mức không thể nhổ lên một gốc linh dược, cho dù gốc linh dược này có thần kỳ hơn nữa cũng không cách nào ngăn cản Diệp Thiên nhổ lên.

Xoạt một cái! Cửu Tinh Thiên Thảo bị Diệp Thiên thành công nhổ lên, sau đó hắn liền dùng một ngụm ăn gốc linh thảo này.

Lập tức, năng lượng của Cửu Tinh Thiên Thảo tràn vào bên trong linh hồn của Diệp Thiên, nhanh chóng được ấn ký thiên phú Sao chép hấp thu.

Oanh! ! ! ! ! Năng lượng bên trong Cửu Tinh Thiên Thảo bạo phát toàn bộ, mà Diệp Thiên cũng lập tức ngất đi.

Không biết trải qua bao lâu, Diệp Thiên mới chậm rãi tỉnh lại.

Lúc này, hắn đã khôi phục lại bộ dáng thân thể của Kim Ti Hà Mã, rất hiển nhiên sau khi ngất đi hắn không có cách nào duy trì thiên phú nguỵ trang.

"Xem thử thiên phú Sao chép của mình!" Chuyện Diệp Thiên làm đầu tiên sau khi thức tỉnh, chính là dùng ý thức câu thông với ấn ký thiên phú Sao chép, xem xét sự biến hóa của thiên phú Sao chép.

Sau một hồi lâu, Diệp Thiên cười như điên, nhưng bởi vì đang ở trong thân thể của Kim Ti Hà Mã, cũng không thể phát ra tiếng cười, chỉ có thanh âm tích tích truyền ra.

Lúc này, Diệp Thiên cực kỳ hưng phấn, bởi vì thiên phú Sao chép đã biến hóa rất lớn.

Đầu tiên là phạm vi bao phủ, thiên phú Sao chép đã có thể bao phủ hết thảy các sinh vật trong phạm vi 100.


000 mét, hơn nữa còn có thể tự động sàng chọn tình huống thiên phú.

Ví dụ như cho nó một mệnh lệnh, chỉ tìm kiếm những kẻ nắm giữ thiên phú tu luyện Đỉnh cấp trở lên.

Như vậy, tình huống thiên phú mà Diệp Thiên nhìn thấy toàn bộ đều là của những kẻ nắm giữ thiên phú tu luyện Đỉnh cấp trở lên, còn kẻ nắm giữ thiên phú tu luyện thấp hơn, thiên phú Sao chép sẽ tự động bỏ qua.

Loại công năng này quá thuận tiện, có thể khiến cho Diệp Thiên giảm bớt đi rất nhiều thời gian.

Trong dĩ vãng, hắn thoáng một cái bao trùm một lượng lớn nhân loại, lít nha lít nhít tình huống thiên phú xuất hiện ở trước mắt, hắn có cảm giác muốn hoa cả mắt, mà từ bên trong vô số tình huống thiên phú sàng chọn ra thiên phú mà bản thân cần, đó là một chuyện vô cùng phiền phức.

Mà bây giờ thì tốt rồi, có một cái công năng sàng chọn khiến cho Diệp Thiên có thể nhẹ nhõm tìm tới loại thiên phú mà bản thân muốn.

Nhưng mà, đây còn chưa phải là chuyện cần phải ngạc nhiên chân chính.

Điều ngạc nhiên chân chính đó là thời gian làm lạnh của thiên phú Sao chép chỉ còn lại một ngày, qua một ngày là hắn có thể sao chép hai lần, hoàn toàn không cần phải lo lắng cho việc thiếu cơ hội sao chép nữa.

.

Bình Luận (0)
Comment