Nhưng Diệp Thiên có thiên phú rất cao, thành tựu trong tương lai tự nhiên cũng là rất cao, nếu như không cần đắc tội mà nói, Quýnh tự nhiên cũng không muốn đắc tội.
"Đáng tiếc, nếu như tên Diệp Thiên này không biết rõ bí mật về Xích Long Trì, liền có cơ hội khống chế hắn, như vậy thì Xích Long Đạo Trường liền có thêm một vị thiên tài nắm giữ tiềm lực vô hạn!" Quýnh thở dài ở trong lòng.
"Ngươi muốn xử lý như thế nào?" Quýnh hỏi.
Hắn cảm thấy Diệp Thiên khẳng định là muốn nói điều kiện, bằng không thì sẽ không tìm hắn để nói chuyện, mà sẽ trực tiếp tiết lộ bí mật về Xích Long Trì ra ngoài.
"Ta muốn mười môn truyền thừa Đạo Thuật trong Đạo Pháp Các!" Diệp Thiên đưa ra yêu cầu của mình.
"Không có khả năng!" Quýnh lập tức cự tuyệt.
Truyền thừa Đạo Thuật, điều này làm sao có khả năng!
Một môn truyền thừa Đạo Thuật có giá trị cao bậc nào a, hơn nữa muốn chế tạo truyền thừa Đạo Thuật cần phải hao phí rất nhiều tài liệu trân quý, vả lại Xích Long Đạo Trường cũng không có nhiều truyền thừa Đạo Thuật, mà hiện nay căn bản là không có cách bổ sung.
Muốn chế tạo truyền thừa Đạo Thuật, Đạo Tổ nhất định phải tu luyện một môn Đạo Thuật tới cảnh giới viên mãn, mới có thể tiến hành chế tạo truyền thừa Đạo Thuật.
Nhưng Xích Long Đạo Trường hiện nay làm gì còn Đạo Tổ a, chớ đừng nói chi là còn phải tu luyện một môn Đạo Thuật tới cảnh giới viên mãn.
Cho nên, Xích Long Đạo Trường nếu như tiêu hao một môn truyền thừa Đạo Thuật thì sẽ thiếu đi một môn a!
Hiện tại Diệp Thiên muốn một hơi lấy đi mười môn truyền thừa Đạo Thuật, đó cơ hồ là khiến cho Đạo Pháp Các bị phế bỏ a!
Nếu không có truyền thừa Đạo Thuật mà nói, hắn làm sao có thể hấp dẫn các thiên tài tiến vào Đạo Trường, làm như thế nào để hấp dẫn bọn hắn tiến vào Xích Long Trì?
Hơn nữa, hắn đã nhận chỉ lệnh của Xích Long Đạo Tổ, phải quản lý Xích Long Đạo Trường nghiêm ngặt, tuyệt đối không thể giao cho toàn bộ mười môn truyền thừa Đạo Thuật cho người khác, bằng không thì sẽ cô phụ tín nhiệm của Xích Long Đạo Tổ.
"Truyền thừa Đạo Thuật dùng một môn sẽ thiếu đi một môn, ta sẽ không thể giao cho ngươi toàn bộ!" Quýnh nghiêm chỉnh biểu lộ thái độ của mình.
"Vậy thì tám môn truyền thừa Đạo Thuật!" Diệp Thiên hạ thấp yêu cầu của bản thân.
"Sáu môn, đây là ít nhất!" Diệp Thiên cắn răng nói.
"Chớ vọng tưởng!" Quýnh lặng lẽ nói.
Một người một Trận Linh cò kè mặc cả, cuối cùng Quýnh bằng lòng bỏ ra hai môn truyền thừa Đạo Thuật để Diệp Thiên giữ bí mật.
Hai môn truyền thừa Đạo Thuật cũng là lằn ranh của Quýnh, nếu như lại nhiều hơn, Quýnh cũng sẽ không quan tâm đến việc bí mật bị bại lộ nữa, cùng lắm thì liền không khống chế những Chân Quân này.
Diệp Thiên cũng không dám yêu cầu quá mức, nếu không thì cho dù là cái gì cũng không lấy được.
Về phần những Chân Quân kia, thì có quan hệ gì với hắn?
Mặc dù Hư Thiên Điện cũng có một số Chân Quân đến đây, cùng lắm thì hơi nhắc nhở bọn hắn một chút, nhưng nếu như bọn hắn không nghe, vậy thì cũng không thể trách hắn.
Sau khi đạt thành thoả thuận, Diệp Thiên liền lập ra lời thề.
Lúc này Quýnh mới nói: "Ngươi chờ một chút!"
Hiện tại Quýnh có tâm tình rất không tốt, nhưng vẫn đi lấy hai môn truyền thừa Đạo Thuật.
Hai môn truyền thừa Đạo Thuật này là Diệp Thiên do chọn lựa, hắn đã nhìn qua tin tức đại khái của mười đại truyền thừa Đạo Thuật, mặc dù đều không phải là loại Đạo Thuật gì tốt, nhưng tối thiểu cũng là Đạo Thuật a!
Rất nhanh, Quýnh liền trở về, cầm trên tay hai quả cầu ánh sáng, đó chính là chính là Truyền Thừa Cầu chứa truyền thừa Đạo Thuật.
"Cho ngươi!" Quýnh ném Truyền Thừa Cầu cho Diệp Thiên, nói.
Diệp Thiên tiếp nhận Truyền Thừa Cầu, dùng thần thức dò xét một cái, sau khi xác nhận không sai, liền cười cười ly khai.
Ở bên ngoài Đạo Trường.
Diệp Thiên nhìn qua hai môn truyền thừa Đạo Thuật ở trong tay, không nhịn được cười nói: "Đạo Thuật —— Trảm Kim, Đạo Thuật —— Tam Chuyển Kim Thân, hai môn Đạo Thuật này có giá trị rất lớn, mặc dù hiện tại mình không có biện pháp tu luyện, nhưng đến khi mình bước vào hàng ngũ Chân Tổ, thì liền có hi vọng luyện thành, một khi luyện thành hai môn Đạo Thuật này, thực lực của mình tất nhiên là sẽ tăng vọt! Hơn nữa, một khi mình trở thành Phong Chủ Hắc Phong Sơn chân chính, chỉ sợ là cũng có thể đạt được truyền thừa Đạo Thuật!"
Ngay vào thời điểm Diệp Thiên vừa mới thu hồi Truyền Thừa Cầu, chuẩn bị rời khỏi nơi này, dị biến lại phát sinh!
Oanh! !! !
Bầu trời trên di tích Chiến Trường nứt ra, một cỗ khí tức kinh khủng truyền tới.
Đây không phải là khí tức phổ thông, mà là khí tức thuộc về Đạo Tổ.
Bất quá, cùng so sánh với Đạo Tổ chân chính, cỗ khí tức này lại tương đối yếu ớt, phảng phất như là lực lượng Đạo Tổ đã suy yếu đi rất nhiều lần.
"Đây là... hoá thân Đạo Tổ! !!" Diệp Thiên chấn kinh.
Hoá thân Đạo Tổ vậy mà lại tiến vào di tích Chiến Trường, điều này đại biểu cho một cái tín hiệu, đó chính là hoá thân Đạo Tổ muốn nhúng tay vào sự tình trong chuẩn Đạo Giới cùng với di tích Chiến Trường.
Rất hiển nhiên, cơ duyên ở trong di tích Chiến Trường đã khiến cho nhóm Đạo Tổ cao cao tại thượng cũng động tâm, vì thế mới không tiếc đại giới giáng lâm đến chuẩn Đạo Giới.
Phải biết rằng, hóa thân Đạo Tổ giáng lâm tiến vào chuẩn Đạo Giới, cũng cần phải trả giá đắt, hóa thân có lực lượng càng cường đại, thì đại giới phải bó ra cùng với phản phệ sẽ càng nhiều.
Mặt khác, di tích Chiến Trường cũng vô cùng không đơn giản, hoá thân Đạo Tổ muốn giáng lâm đến di tích Chiến Trường, cũng cần phải bỏ ra giá cả to lớn.
Nhưng cùng so sánh với thu hoạch, những đại giới này đối với nhóm Đạo Tổ mà nói là rất đáng giá.
"Không biết rõ là vị Đạo Tổ nào?" Diệp Thiên lẩm bẩm nói ở trong lòng.
Ở bên trong Hỗn Độn có nhiều Đạo Tổ lắm, mặc dù có số lượng kém xa tít tắp Chân Tổ, nhưng cũng viễn siêu sự tưởng tượng của Diệp Thiên, dù sao thì một cái đại thế lực đỉnh tiêm tối thiểu nhất cũng có được một vị Đạo Tổ, mà ở bên trong Hỗn Độn có nhiều đại thế lực đỉnh tiêm cỡ nào, tối thiểu cũng mấy ngàn a!
Mà có một số đại thế lực đỉnh tiêm lại có đến mấy vị Đạo Tổ, thậm chí là có một số đại thế lực đỉnh tiêm nắm giữ hơn hai mươi vị Đạo Tổ, ví dụ như các loại đại thế lực đỉnh tiêm chân chính như Hỗn Độn Thương Hành, Cự Phủ Thành, số lượng Đạo Tổ của các đại thế lực đỉnh tiêm này thủy chung cũng đều là một điều bí ẩn.
Số lượng Đạo Tổ ở ngoài sáng chính là khoảng mấy vạn, lại thêm Đạo Tổ ẩn giấu, chỉ sợ là sẽ đạt đến khoảng mười vạn.
Dù sao thì Hỗn Độn cũng đã tồn tại trong tuế nguyệt dài dằng dặc, có vô số vũ trụ sinh ra và hủy diệt, không biết rõ đã kéo dài bao nhiêu kiếp luân hồi, mà ở bên trong Hỗn Độn cũng có rất rất nhiều Đạo Giới.
Chỉ bất quá là do Hỗn Độn quá lớn, mà Đạo Giới thì phân tán ở khắp nơi, lúc này mới tạo thành tình cảnh giống như là Đạo Giới vô cùng hiếm thấy.
Hỗn Độn có nhiều Đạo Tổ như vậy, cho nên Diệp Thiên cũng không biết rõ lần này là vị Đạo Tổ nào giáng lâm.
"Hi vọng không phải là Đạo Tổ có thù với một mạch Hư Thiên!" Diệp Thiên âm thầm suy nghĩ.